Chương 41: Phồn Thịnh Chưa Từng Có (2)
Ầm!
Cậu ta giận dữ đánh ra một quyền, kết quả khiến ánh mắt của mọi người thiếu chút nữa lòi ra.
Trong sân phòng khám có một cảnh quan bằng đá, bị cậu ta dùng lực đánh một quyền bị rạn nứt, vết rạn rất sâu và dài.
Phỏng chừng chỉ cần đánh thêm hai quyền nữa, tảng đá này sẽ vỡ làm đôi.
“Trời ạ, điều này cần sức mạnh bao lớn chứ?” Mọi người kinh hô.
“Lời đồn quả nhiên là thật. Loại quả đó có thể khiến con người ta biến dị. Đây chính là siêu nhân.” Có người trẻ tuổi hâm mộ không thôi.
Cùng ngày, rất nhiều người trong thị trấn đều ra ngoài, tìm kiếm trong bụi cỏ, núi rừng các loại trái cây hoang dã. Lấy người trẻ tuổi làm chủ, bọn họ giống như nhìn thấy được một cánh cửa thần bí.
Rất nhiều người đều muốn tiếp cận, bước vào trong cánh cửa kia.
Hai ngày sau, sức khỏe của Vương Phàn đã ổn định. Cậu ta đến phòng khám kiểm tra lại, bên trong cơ thể có rất nhiều chỉ số lạ thường.
Nhất là hai cánh tay kia, vô cùng cứng rắn, dụng cụ cắt gọt bình thường đều không thể cắt được. Sức mạnh vô cùng cường đại, bằng sức mạnh của một đám thanh niên trưởng thành hợp lại.
Vương Phàn từ béo trở nên gầy, hơn nữa làn da cũng chuyển thành màu trắng. Dựa theo phỏng đoán của Bác sĩ Vương, dị biến của cậu ta vẫn còn có thể tiếp tục.
“Con tôi đã có được sức mạnh siêu phàm. Dựa theo lời nói trước đây, về sau có thể trở thành thần.” Mẹ Vương Phàn gặp ai cũng nói như vậy.
Bà sợ người ta nói con trai mình là quái vật, về sau không tìm được bạn gái.
Trên thực tế, có rất nhiều người hâm mộ Vương Phàn. Một số ít người trưởng thành khi ra ngoài thị trấn đều tìm kiếm những loại trái cây kỳ lạ.
Hai ngày qua, Sở Phong ngoại trừ luyện phương pháp hô hấp đặc biệt, luyện quyền, thì là sử dụng điện thoại tìm kiếm tin tức có liên quan đến loại quả kỳ lạ này.
Mấy ngày gần đây, trên internet thường xuyên xuất hiện các loại tin tức về những loại trái cây kỳ lạ.
Bởi vì liên tiếp mấy ngày, không phải chỉ một hai người phát sinh dị biến, mà còn rất nhiều người đến từ các nơi trên thế giới.
Lại qua một ngày, Sở Phong tìm kiếm tin tức, phát hiện số lượng càng lúc càng nhiều. Không ít thị trấn xuất hiện, những khu vực lớn hơn một chút cũng có một hai người phát sinh dị biến.
Có người tính toán, theo tin tức đưa tin, người biến dị đã vượt qua mười nghìn.
Đây là một con số kinh người, hơn nửa chỉ là những trường hợp đã biết. Có thể tưởng tượng, nếu tính luôn cả những người không lộ ra, con số nhất định sẽ còn gấp hơn mấy lần.
Internet sôi trào, chẳng lẽ một thời đại thần bí đang thật sự đến sao?
Người biến dị tất nhiên có được năng lực siêu tự nhiên. Có người có thể phi thiên độn địa, có người có thể hòa tan kim loại, còn có người nhảy vào dung nham mà không chết...
Trên trời dưới đất đều là sự vui mừng.
Mọi người cảm thấy, một đại thế đang mở ra.
Có người có năng lực có thể so sánh với sinh vật trong thời đại thần thoại, thật sự có chút đáng sợ.
Bất luận nhìn như thế nào, hiện tại cảm giác của mọi người đều là, người dị biến không ngừng gia tăng. Rất nhiều người có năng lực siêu tự nhiên, như thần tái hiện, có thể nói là phồn thịnh chưa từng có.
Buổi chiều, có một tin tức đăng lên, nói có một số người dị biến tập trung thành một đội ngũ Sinh Vật Thiên Thần, khiêu chiến Thiên Thần Cánh Bạc, nhưng kết quả thật khủng bố.
Đám dị nhân liên thủ, cuối cùng đều bị một mình Thiên Thần Cánh Bạc quét ngang, ngăn không được một kích của y. Kết quả này chấn động tứ phương, khắp nơi trong thiên hạ phải sợ hãi.
Đám dị nhân đang xao động, dần dần bình tĩnh lại.
Tuy rằng đều là dị biến, nhưng thực lực vẫn có sự chênh lệch rất lớn. Những người thức tỉnh sớm nhất dường như đều có được sức mạnh rất cường đại.
Sau đó, lại có tin tức, một mình Kim Cương quét ngang một tổ chức dị nhân nào đó, đánh bại hơn mười người, dẫn đến sự chấn động thật lớn.
Đến lúc này, mọi người đã hiểu, những dị nhân xuất hiện từ rất sớm như Thiên Thần Cánh Bạc, Kim Cương, Hỏa Linh, Bạch Hổ Vương... địa vị của bọn họ bây giờ đều không thể lay chuyển, giống như đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp.
Có lời đồn, sau lưng bọn họ đều có thế lực thần bí lớn duy trì, cung cấp các loại tài nguyên, chính là các loại quả kỳ lạ, giúp cho bọn họ càng lúc càng mạnh.
Sở Phong trầm tư đọc hết các tin tức, tương lai rốt cuộc sẽ như thế nào đây?
Hắn không có dị biến, cũng chưa từng gặp được loại quả kỳ lạ nào. Trước mắt hắn chỉ đang tiến hành luyện tập phương pháp hô hấp đặc biệt kia, một mình yên lặng luyện quyền.
Hắn không để ý những thứ đó, tự mình chậm rãi mạnh lên. Đợi đến khi hắn luyện thành Ngưu Ma Quyền, hắn sẽ lên núi Thái Hành, xem có tìm được thứ gì hay không.
Đột nhiên, điện thoại reo lên, có người tìm hắn.
“Lâm Nặc Y.”
Sở Phong thật sự bất ngờ. Từ lúc chia tay đến nay, Lâm Nặc Y không chủ động tìm hắn. Vì sao hôm nay lại gọi cho hắn chứ?
Giọng nói của Lâm Nặc Y vẫn bình thản, ân cần thăm hỏi, nhưng vẫn có khoảng cách, khiến người ta cảm thấy xa lánh.
Lời nói của Sở Phong cũng rất bình tĩnh, cũng rất chu đáo, vô cùng lịch sự hỏi thăm cô, cuối cùng mỉm cười, nói cô vẫn có phong phạm nữ thần như trước.
Tuy rằng thời gian xa cách không dài, nhưng Sở Phong lại có cảm giác thời gian trôi qua rất lâu, không gian đảo lộn, dường như trùng lặp với một số cảnh tượng trước đó.
Lâm Nặc Y vẫn bình tĩnh, lý trí, thông minh. Khi còn đi học cũng không cố ý, nhưng vẫn tỏa ra khí chất nữ thần, khiến cho người ta cảm nhận được cô cao đến nỗi không thể chạm đến.
Có lẽ bởi vì cô quá xinh đẹp, quá lạnh lùng, khiến cho người ta cảm thấy không được tự tin trước mặt cô. Mặc dù có rất nhiều người muốn theo đuổi cô, nhưng cuối cùng đều luống cuống.
Sở Phong quen biết cô cũng xem như chuyện ngoài ý muốn.
Tuy rằng thành tích của hắn không tồi, nhưng thuộc loại không chăm học, trốn học là chuyện thường xuyên xảy ra. Hôm nào học chung cần điểm danh, hơn phân nửa là gần sát giờ mới đến.
Có thể nghĩ, khi hắn bước vào phòng học đã sớm kín người. Lần nào cũng tốn một khoảng thời gian nhất định mới có thể tìm được chỗ ngồi gần hàng cuối cùng.
Có một lần, hắn phát hiện hàng cuối cũng đã đầy người. Phóng mắt nhìn lại, chính giữa gần cửa sổ vẫn còn một chỗ, liền vội bước vào.
Hàng này đa số đều là nữ sinh, dung mạo không tệ, có thể nói là cảnh đẹp ý vui.
Chỗ còn trống duy nhất có ghi ba chữ Lâm Nặc Y, rõ ràng chỗ ngồi này đã được chiếm sẵn, hẳn là nữ sinh cùng phòng giữ lại.
Sở Phong không để ý, dưới ánh mắt kinh ngạc của một số nữ sinh, an tọa ngồi xuống, sau đó đem trang giấy có ghi ba chữ Lâm Nặc Y gấp thành máy bay, nhẹ nhàng phóng một cái, chiếc máy bay bay ra ngoài cửa sổ.
Mấy cô nàng nữ sinh ngẩn ra, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc. Đây là chuyện trước đây chưa từng có. Lại có người dám chiếm chỗ ngồi của Lâm Nặc Y.
Rất nhanh, Sở Phong ý thức được Lâm Nặc Y là ai, nhưng sau khi nhớ ra rồi, hắn cũng chẳng đứng dậy.
Cùng lúc đó, một nữ sinh tóc dài bước đến, dáng người cao ráo, thon dài, khoảng 1m70. Mái tóc bóng loáng như tơ lụa, gương mặt trái xoan trắng nõn, ánh mắt rất có thần, vẻ đẹp có thể nói là thấm nhuần lòng người.