Chương 261: Lôi Cương trở về
Kim Cuồng Chiến biến hóa thành thanh cự kiếm màu vàng kim, phát ra khí thế sắc bén, khiến không khí xung quanh trở nên nghẹt thở. Cùng lúc đó, trên không trung cũng xuất hiện hơn mười con mãng xà lửa tấn công mãnh liệt về phía thanh kiếm, quyết dùng lửa toàn thân thiêu rụi thanh kiếm khổng lồ màu vàng kim.
Mặt Tiểu Phần đỏ rực, khẽ co rúm lại, ánh mắt nghiêm nghị, hai tay liên tục biến ảo, bỗng nhiên, quát khẽ nói: "Lấy lửa làm kiếm, đốt cháy vạn vật!" Lửa màu đỏ trong cơ thể Tiểu Phần trào ra mãnh liệt. Thanh kiếm khổng lồ màu vàng kim còn chưa chém xuống, Tiểu Phần đã hóa thành một cự kiếm rực rỡ. Hai thanh cự kiếm hiện ra trước mắt các cường giả trẻ tuổi. Cả đám trừng mắt tròn vo, nhìn trận đánh kinh thiên động địa.
Lúc này, Kim Cuồng Chiến cùng Tiểu Phần đều đã xuất ra toàn bộ sức mạnh, lấy thân làm kiếm, uy lực vô cùng to lớn.
"Ầm!!" Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra. Càng lúc càng có nhiều cường giả tụ tập xung quanh nhìn hai thanh cự kiếm hung hãn va chạm lẫn nhau. Bọn họ cùng rút lui, tự mình xuất vòng phòng ngự bảo vệ cho bản thân.
Hai thanh kiếm va chạm vào nhau kịch liệt. Chấn động mãnh liệt phát ra bốn phương tám hướng. Không ít cường giả phải thối lui.
"Thanh niên này là ai mà lại có thể cùng Kim Cuồng Chiến đánh một trận?" Không ít tu luyện giả âm thầm tự hỏi.
"Ầm!" Tiếng va chạm lại một lần nữa vang lên, hai thanh cự kiếm cùng hóa thành người. Kim Cuồng Chiến cả người chiến giáp phát sáng lúc ẩn lúc hiện. Mà áo quần Tiểu Phần lại có phần hơi rách nát.
"Đạo hữu, mấy ngày nữa là tới ngày chí bảo mở ra, nếu như chúng ta lúc này liều mạng với nhau, e rằng cả hai bên đều không có lợi!" Kim Cuồng Long dường như không muốn tình hình tiếp diễn, nghiêm mặt, trầm giọng nói.
Nhưng Tiểu Phần ngoảnh mặt làm ngơ, hai tay hướng về phía Kim Cuồng Long đánh ra hơn mười quyền, mười con mãng xà lửa lại hiện ra. Lần thứ hai Tiểu Phần hướng về phía Kim Cuồng Chiến công kích mạnh mẽ, hai mắt tràn đầy vẻ âm trầm, dường như muốn vì "Lôi Cương" báo thù. Tiểu Phần không thèm nể mặt, khiến Kim Cuồng Long tức giận, trầm giọng nói: "Đã như vậy, Kim Cuồng Chiến ta cũng muốn xem bản lĩnh lửa của ngươi ra sao!" Kim Cuồng Chiến vừa dứt lời, trong tay đã hiện ra trường kiếm màu vàng óng ánh. "Vù" một tiếng, thanh kiếm từ từ hóa thành lớn, rồi nhập vào cơ thể Kim Cuồng Chiến. Bộ chiến giáp vàng óng biến đổi, vị trí hai vai cao cao nhếch lên, khiến Kim Cuồng Chiến dường như biến thành một binh khí lợi hại.
Mắt Kim Cuồng Chiến chợt lóe ra tia nhìn sắc nhọn, thân thể hướng phía mười con mãng xà lửa bay tới. Kim Cuồng Chiến dĩ nhiên định lấy tay không đối chọi lại hỏa mãng của Tiểu Phần.
"Ầm!" Tay phải Kim Cuồng Chiến nắm lại thành quyền đánh thẳng vào mãng xà lửa trước mắt. Lần này không giống với lần trước, một quyền của Kim Cuồng Chiến ngầm mang theo tia sáng vô cùng sắc bén. Lúc này, Kim Cuồng Chiến thật sự đã tập trung, trong cơ thể cương khí ngưng tụ thành lực thuộc tính kim, công kích mãng xà lửa. Kim Cuồng Chiến không ngừng tấn công, mà số lượng mãng xà lửa giảm đi đáng kể. Thế nhưng Tiểu Phần vẫn như trước không hề biến sắc, cũng không đánh ra mãng xà lửa, chỉ liên tục khoa tay.
"Đây là..." Kim Cuồng Chiến đang đánh con mãng xà lửa cuối cùng, đột nhiên phát hiện thanh niên kia ngồi xuống, miệng lẩm nhẩm niệm chú, hai tay nhanh chóng thực hiện thủ quyết. Mà mỗi một thủ quyết hoàn thành, Kim Cuồng Chiến liền cảm thấy không khí xung quanh thay đổi, cuối cùng, nhiệt độ xung quanh gia tăng làm cho hắn khó chịu. Kim Cuồng Chiến thầm kinh hoàng, cảm nhận nguy cơ chết người đang bao phủ. Lập tức, hắn vùng lên, hướng phía Tiểu Phần đánh tới.
"Vù vù..." Một âm thanh vang lên. Một lớp lửa màu đỏ vàng bao phủ Tiểu Phần, ngăn cản bước tiến của Kim Cuồng Chiến. Kim Cuồng Chiến nhìn lửa của Tiểu Phần càng lúc càng dày đặc, lòng thầm thấp thỏm, bất an.
Cường giả thanh niên lục giới đều nhớ rõ hình dạng của Tiểu Phần, thầm kêu ngọa hổ tàng long a. Thanh niên đỏ vàng này quả là vô cùng mạnh, có thể ngang ngửa với Kim Cuồng Chiến a. Vậy mà trước đây chưa từng nghe tên. Lập tức, mọi người không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn Lôi Ma đang nằm yên không nhúc nhích trên mặt đất. Ánh mắt thoáng chút thương hại, rồi chuyển thành lạnh nhạt, cường giả vẫn là phải có thực lực mới được người kính nể. Thế nhưng, mất đi thực lực cũng không có người thèm liếc mắt lấy một cái.
"Rốt cuộc Lôi Cương đang làm gì vậy?" Đan Thần khiếp sợ nhìn trận đại chiến giữa các cường giả trước mặt, lại nóng ruột chờ Lôi Cương. Lôi Ma lại một lần nữa bị thương nặng. Đan Thần hiểu rõ, chỉ có chờ Lôi Cương trở về, mới có thể ngăn được cơn sóng dữ này, cứu Lôi Ma. Kim Cuồng Chiến quá mạnh, hai người bọn họ e rằng khó có thể chống đỡ, dù là Ngu Đao đối với Kim Cuồng Long cũng còn có vài phần kiêng kỵ.
Ngay lúc Kim Cuồng Chiến cùng với mọi người còn đang ngạc nhiên, Tiểu Phần đột nhiên trợn tròn hai mắt, quát lên: "Phần thiên diệt địa!" Theo tiếng rít gào của Tiểu Phần, trời đất bỗng nhiên nổi sóng gió, trong không gian truyền đi một cơn chấn động, cường giả xung quanh một lần nữa thối lui. Nhiệt độ cao trước mặt khiến bọn họ vô cùng kinh sợ.
Bầu trời đang trong sáng theo cơn rống giận của Tiểu Phần, dần hóa thành màu đỏ. Chỉ chốc lát sáu, đám cường giả thanh niên mắt trợn trừng, mặt ngây ngốc, không tin được nhìn không trung phía trước.
Lúc này, trên không trung phía trước là một biển lửa, lửa màu vàng bao phủ toàn bộ bầu trời. Kim Cuồng Chiến nhíu mày, ánh mắt nghiêm nghị, hít một hơi. Hắn phát hiện chiến giáp phát sáng lúc ẩn lúc hiện, dường như đang chống đỡ nhiệt độ cao, mà thanh trường kiếm vàng óng cũng chậm rãi tách khỏi cơ thể hắn. Đây rốt cuộc là loại lửa gì mà kinh khủng như vậy? Kim Cuồng Chiến trong nháy mắt quyết định, không thể địch lại được. Thoáng cái, hắn liền hướng phía sau bay tới.
"Vù vù..." Một âm thanh vang lên, Kim Cuồng Chiến bỗng nhiên bị kiềm hãm, nhìn kết giới lửa đột nhiên xuất hiện ngăn cản trước mặt, lòng càng thêm nghiêm trọng.
Vô số lửa màu đỏ vàng hướng Kim Cuồng Chiến phóng tới, nhìn như những tia lửa. Những tia lửa này hóa thành rắn lửa bay đến, quyết tiêu diệt Kim Cuồng Chiến.
Mọi người còn đang kinh hãi, bỗng một người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện trên không trung. Nhìn biển lửa trước mắt, người áo đen cao giọng nói: "Phần thiên diệt địa? Là Tiểu Phần sao?"
Tiểu Phần đang điều khiển biển lửa giật mình, quay đầu nhìn về phía người mặc áo đen, con ngươi màu đỏ vàng bỗng co rụt lại, lớn tiếng nói: "Ca ca? Ngươi không sao chứ?"
Hai mắt người áo đen mừng rỡ, nhìn Tiểu Phần, nói: "Tiểu Phần, không ngờ hơn ba trăm năm không gặp, ngươi lại mạnh đến vậy. Nếu như không phải lúc nãy ngươi rống to "Phần thiên diệt địa" ta còn không nhận ra ngươi! Không ngờ chúng ta cách biệt ba trăm năm, giờ lại gặp lại ở đây. Thể nào, Tiểu Phần, không lẽ ngươi muốn ca ca gặp chuyện không may??"
Con ngươi Tiểu Phần co rụt lại, hướng phía dưới nhìn xuống. Lúc này, Kim Cuồng Chiến lại tiếp tục phát ra ba mươi sáu thức "Cuồng cương huyễn long vũ". Vô số những tia sáng màu vàng bao trùm lấy Tiểu Phần.
Mà Tiểu Phần toàn tâm toàn ý chú ý người mặc áo đen, quên cả ngăn cản. Đến lúc Tiểu Phần phản ứng lại thì những tia sáng màu vàng đã xuất hiện gần ngay trước mắt. Người mặc áo đen đứng xa hơn mười thước biến sắc, bỗng nhiên biến mất.
"Ầm!!" một tiếng, ba mười sáu thức "Cuồng cương huyễn long vũ" Kim Cuồng Chiến dốc toàn lực bị đánh bật lại. Kim Cuồng Chiến khiếp sợ, một chiêu mạnh như vậy làm sao có thể biến mất được?? Lập tức, hắn nhìn về phía người mặc áo đen đang giữ lấy vai Tiểu Phần, con ngươi co rụt lại. Người kia là ai? Chỉ cần đối mặt với một người như vậy liền khiến hắn cảm thấy bị áp bức?
"Tiểu Phần, chuyện gì đã xảy ra? Ngươi thế nào lại đánh nhau với hắn?" Người mặc áo đen kích động nhìn Tiểu Phần, trầm giọng nói, ánh mắt không chút thiện cảm nhìn Kim Cuồng Chiến trước mặt.
Tiểu Phần cả người đỏ rực, kìm lại, nói: "Ca ca, Tiểu Phần thấy ngươi bị người này đả thương nặng, mới ra tay cứu ngươi a, a, không đúng... Ca ca so với trước kia có điểm khác biệt, lại có điểm giống!!! Lẽ nào người nọ không phải ca ca? Vậy hắn là ai??" Tiểu Phần nhìn về Lôi Ma đang nằm phía dưới.
Người mặc áo đen chấn động, hai mắt chậm rãi nhìn theo ánh mắt Tiểu Phần, nhìn xuống phía dưới.
Hắn dường như bị sét đánh trúng, thân thể run lên, thiếu chút nữa từ trên không trung rơi xuống.