Chương 909: Ma niệm
Thấy thay đối phía trước, sắc mặt sáu Hoàng cùng biến đổi, còn Lôi Cương thì lại càng lấy làm lạ. Sắc mặt Hỏa Hoàng cau lại, thấp giọng nói:
- Hoan hô, Hư Hoàng đã bị chọc giận rồi, chắc chắn sẽ vận dụng sức mạnh căn bản. Phân thân của Thiên Uy tuy mạnh, nhưng thực ra lại không làm gì được hắn.
Lôi Cương vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Hỏa Hoàng, nếu Hư Hoàng có thể làm cho Thiên Uy lâm nguy, thì làm sao mình còn muốn gọi sáu Hoàng nữa? Chẳng lẽ đây là chủ ý của Hư Hoàng sao? Lôi Cương hơi khó hiểu.
- Đi, chúng ta đi chứ, mặc dù Thiên Uy không hoàn chỉnh, nhưng có thể thôn phệ được Thiên Uy, thì cũng có thể khiến cho thực lực của chúng ta tăng lên! Việc này tất nhiên một mình Hư không thể chiếm được.
Hỏa Hoàng chợt nói, cơ thể hắn hóa thành một đạo hỏa mang bay vể phía trước, năm Hoàng còn lại cũng bay đi.
Còn lại một mình, Lôi Cương nhìn chăm chú về phía trước, không hề di chuyển, bảy Hoàng kỳ dị khiến hắn cũng không có cách nào suy nghĩ thông suốt, hắn muốn xem thực lực của bọn họ thế nào. Hơn nữa, lúc trước, sáu hoàng cũng ở trong cơ thể tổ tiên Thái Cổ, nên sức mạnh của bọn chúng chắc chắn đã nâng cao rất nhiều.
Nhưng điều tiếp theo khiến Lôi Cương phiền não chính là, hắn căn bản không có cách nào thấy rõ được phía trước, thậm chí thần thức hắn cũng không thể tiến vào để thăm dò được trong đó. Nhưng hắn có thể lờ mờ cảm nhận được rung động mạnh mẽ vang lên từ phía trước. Đến nỗi, hắn có thể nghe được cả tiếng kêu thảm thiết, chấn động ở phía trước ẩn chứa sức mạnh khiến hắn cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Sau khi Lôi Cương khổ sở chờ đợi, thì chấn động dữ dội phía trước rốt cuộc cùng từ từ dừng lại, cuối cùng, có bảy bóng người từ phía trước đi tới. Tướng mạo của bọn họ đều giống nhau, nhưng lúc này, lại không phải là dung mạo như của Lôi Cương, mà lại là…những dung mạo bình thường, nhưng lại là những khuôn mặt vô cùng oai phong. Đó chính là diện mạo của Thái Cổ.
Lôi Cương hít một hơi thật sâu. Dưới bảy cái gương mặt của Thái Cổ chi hoàng, hắn cảm thấy hết sức áp lực.
Gương mặt của Thái cổ chi hoàng không cần biết là thật hay giả nhưng nó đều ẩn chứa uy thế khủng bố. Bảy Hoàng như cảm nhận được sự khó chịu của Lôi Cương nên sắc mặt của họ nhanh chóng thay đổi.
Khuôn mặt thay đổi, nên luồng áp lực này cũng biến mất, nhưng theo đó, Lôi Cương cũng cảm thấy bảy Hoàng tỏa ra khí tức mạnh mẽ, luồng khí tức này mạnh lại lờ mờ khiến hắn có áp lực. Lôi Cương đưa mắt nhìn phía sau bảy Hoàng, hắn biết, cho dù Tượng chưa hình thành Thiên Uy thì đã bị bảy Hoàng kia chia cắt rồi, thôn phệ Thiên Uy, thì thực lực của bảy Hoàng đều sẽ được nâng cao không ít.
Thấy bảy Hoàng, Lôi Cương lại nghĩ tới cơ thể khổng lồ kia ở thôn Lôi Kiếm. Lúc này, nhờ sức mạnh của bảy Hoàng để phá vỡ bảy kết giới kia chắc chắc là được. Ngay lập tức, Lôi Cương nói:
- Bảy Hoàng, hãy cùng ta chiếm lấy thể xác Tiên Hoàng, được không?
Sắc mặt của bảy Hoàng cùng sửng sốt, rồi gật đầu. Không đợi cho Lôi Cương hỏi làm thế nào để ra khỏi Chí Bảo, bảy Hoàng chợt dụng hợp lại làm một, rồi hóa thành một ánh sáng bảy màu, bao phủ lấy Lôi Cương.
Khi Lôi Cương tỉnh táo lại, thì hắn phát hiện ra mình đã ở Trung Xu giới rồi, việc này khiến hắn hơi kinh ngạc, bảy Hoàng không bị Chí Bảo trói buộc sao? Cảm nhận được sự kinh ngạc của Lôi Cương, Hỏa Hoàng lãnh đạm nói:
- Sau này, ngươi sẽ biết, sau khi dung hợp rồi ta còn có thể tự do ra vào tháp ấy.
- Đi thôi, quay về nơi vốn thuộc về ngươi.
Hư Hoàng lãnh đạm nhìn Lôi Cương nói. Toàn thân Hư Hoàng đen thui, nhưng hai mắt hắn lại giống như sao khiến cho người khác không dám đối mắt, nếu không thì tâm trí sẽ rất dễ bị lạc đường. Lôi Cương không nói nhiều, nhìn Hư Hoàng rồi gật đầu. Trong lòng hắn cũng ngạc nhiên, chẳng nhẽ Thất hoàng biết rõ hắn muốn tìm gì sao? Hơn nữa, vì sao bảy Hoàng lại đều có dáng dấp của Thái Cổ Chi Hoàng?
Trong lòng Lôi Cương thấy khó hiểu, dưới sự dẫn đường của thất Hoàng, hắn nhanh chóng rơi xuống mặt đất, như thể thất Hoàng cũng biết thân thể của tiên hoàng ở chỗ nào.
Lần này, Lôi Cương không gặp phải nhiều trở ngại, đến sâu trong lòng đất ở Trung Xu giới, sát kết giới bảy màu, nhìn cơ thể sừng sững phía dưới, trong mắt Lôi Cương toát ra vẻ say mê, thân thể như thể, nhất định là thân thể đệ nhất hỗn độn. Nếu có thể chiếm được, Lôi Cương chắc chắn sẽ nghênh chiến với Đạo Hoang.
- Ngươi ứng với hắn, trải qua vạn năm, cuối cùng người cũng có thể có được thể xác của hắn.
Hỏa Hoàng nhìn chăm chú thể xác trong kết giời, chậm rãi nói.
Lôi Cương nghe thấy vậy thì vẻ mặt quái dị, quay đầu nhìn về phía Hỏa Hoàng, nói:
- Hỏa Hoàng, ta ứng với hắn như thế nào?
- Trong cơ thể ngươi có huyết mạch của hắn, mà ngươi còn tỏa ra khi tức của cơ thể hắn.
Lôi Hoàng đột nhiên nhìn Lôi Cương, nói.
Lôi Cương cau mặt lại, hắn vốn không rõ mấy Hoàng đang nói đến điều gì. Hỏa Hoàng thấy vậy, bèn thở dài nói:
- Trước đây, có một số việc ngươi không nên biết, nhưng giờ thì có thể biết được rồi. Lôi Cương, ngươi cũng biết lai lịch của bảy chúng ta chứ?
Lôi Cương nhìn bảy Hoàng, sau khi trầm ngâm một hồi, thì vẻ mặt dần dần trở nên kinh ngạc, thấp giọng nói:
- Các ngươi là…bảy linh trí thể tương ướng với bảy không gian nội tạng trong cơ thể Thái Cổ Chi Hoang sao?
Lôi Cương nghĩ, lúc trước khi ở trong cơ thể của tổ tiên bộ tộc Cổ Tu đã thấy linh trí thể, theo như lời mầy Hoàng nói, Tượng thôn phệ bảy phân thân, điều này khiến Lôi Cương nghĩ đến việc đó. Nếu hắn đoán không sai, thì bảy phân thân kia chính là phân thân của bảy Hoàng, còn bảy Hoàng lại là…
- Chắc chắn ngươi đã đoán ra rồi, bảy người chúng ta chính là linh trí thể trong cơ thể hắn, cũng là linh trí thể mạnh mẽ nhất trong Hỗn Độn.
Hỏa Hoàng lạnh lùng nhìn Lôi Cương nói. Ngay lập tức bảy người bọn họ cùng vươn tay về phía kết giới bảy màu vô cùng chắc chắc chắn, gần như không có cách nào công phá được. Ngay lập tức kết giới xuất hiện nhưng sóng gợn. Hỏa Hoàng thấp giọng nói:
- Đi vào trong đạt lấy thân thể này. Người mới có thể trở thành một cường giả đội trời đạp đất thực sự.
Lôi Cương hít một hơi thật sâu, trong đầu hắn mặc dù có hơi rối loạn, nhưng với giọng nói chỉ dẫn của Hỏa Hoàng, hắn không cầm lòng nổi rồi đi vào chỗ sóng rung động.
Trong nháy mắt, Lôi Cương biến mất, rồi đi vào trong kết giới.
- Có thể thành công hay không, hãy xem may mắn của hắn.
Sau khi Lôi Cương đi vào trong kết giới, thì bảy Hoàng liền thu tay lại. Nhìn chăm chú vào hình ảnh đã biến mất của Lôi Cương, Hỏa Hoàng thở dài, nói.
- Những năm gần đây, người duy nhất có thể gọi ta ra hẳn là có thể chiến thắng được ma niệm trong cơ thể.
Ánh mắt sâu của Hư Hoàng lập lòe một hồi, rồi sau đó nói.
Sau một lát, bảy Hoàng nhìn chăm chú kết giới phía dưới, chìm trong suy nghĩ, trên khuôn mặt họ cũng toát ra vẻ lo lắng và kiêng nể. Ma niệm trong miệng bọn họ chính là thần hồn còn lưu lại trên cơ thể Thái Cổ. Một lúc lâu sau, thần hồn này biến thành ma niệm của Thái Cổ, nếu muốn có được thân thể Thái Cổ thì phải đánh bại ma niệm.
Nhưng điều khiến cho bảy Hoàng lo lắng chính là, ma niệm này có thể khống chế được thân thể của Thái Cổ, mà Lôi Cương lại muốn đạt được cái thân thể kia, thì sẽ cực kỳ khó khăn, dù sao, mặc dù Thái Cổ đã chết, nhưng sức mạnh một chút ma niệm của y cũng cực kỳ khủng bố.