Chương 474: Bại lộ
Bên này đang thảo luận về Thạch Nham, khi Đường Uyên Nam, Âu Dương Lạc Sương còn chưa mê man về những lời đồn đó thì nhân vật chính Thạch Nham bỗng nhiên đi tới thánh địa của Tam Thần Giáo, điều này khiến cho Đường Uyên Nam, Âu Dương Lạc Sương đều có chút kinh ngạc.
Đường Uyên Nam từng dẫn Thạch Nham tới nơi này, bởi vậy, hắn cũng không lấy làm lạ vì Thạch Nham có thể tự tới, nhưng đoạn thời gian trước Thạch Nham còn hô phong hoán vũ dưới đáy biển, chuyện dưới chuyện không biết đã chấm dứt hay chưa mà hắn đã tới Tam Thần Giáo nhanh như vậy rồi, việc này cũng khiến hai người có chút không hiểu.
" Tin tức của Kinh Nghiễn Tình là thật hay giả thì hỏi cái biết liền." Âu Dương Lạc Sương vẻ mặt đạm mạc, hơi nhíu mày thanh âm thanh âm truyền đến, Đường Uyên Nam phân phó: "Để hắn tới đây đi, ta và hắn hình như chưa gặp mặt trên ý nghĩa chân chính, lần này coi như là có cơ hội rồi."
Đường Uyên Nam vui vẻ gật đầu, cao giọng cười: "Chúng ta ở đây, ngươi ngươi trực tiếp tới đây đi."
Thánh địa của Tam Thần Giáo cũng không rộng, mọi người lại đều có cảnh giới khá cao, chỉ cầu hơi cao giọng một chút là đủ để truyền khắp toàn bộ thánh địa của Tam Thần Giáo.
Giáo đồ của Tam Thần Giáo Tụ tập ở đây nghe thấy tin tức Thạch Nham đã đến thì đều lộ ra vẻ mặt động dung, lặng lẽ tới gần hắn.
Một năm Gần đây, tin tức có liên quan tới Thạch Nham vẫn luôn được chú ý.
Hắn chiến Ma Kì Độn, chiến Thanh Minh, Thiên Hậu, Địa Hoàng, mỗi một sự kiện đều đủ để chấn động toàn bộ Vô Tẫn hải, rất nhiều giáo đồ của Tam Thần Giáo cũng đều biết liên hệ của hắn và thần giáo, coi hắn là tinh của thần giáo.
Thần hàn lâm, những giáo đồ thần giáo này tất nhiên cũng đều muốn quan vọng.
Một người, một khối hắc thiết khôi lỗi, dưới sự chú ý của các giáo đồ Tam Thần Giáo bình tĩnh theo lời Đường Uyên Nam đi tới đầm trăng.
Mấy trưởng lão của Tam Thần Giáo ánh mắt rạng rỡ, đều kinh ngạc nhìn hắn, nhìn một khối hắc thiết khôi lỗi phía sau hắn, khe khẽ thì thầm.
" Biến mất một năm, giờ lại trở về Vô Tẫn hải, người này một năm nay đã đi đâu?"
" Ai biết được, hiện giờ tình thế của Vô Tẫn hải phức tạp như vậy, chẳng những là Ma nhân, Minh nhân muốn giết hắn, ngay cả bọn Cổ Tiêu ai nấy cũng đều coi hắn là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, trước khi chưa đủ lực lượng,về Vô Tẫn hải cũng không phải là quyết định sáng suốt."
"ừ, tiểu tử này tiềm lực vô cùng, sau này tất nhiên có thể trở thành trụ cột tương lai của thần giáo. Chỉ cần ra ngoài ma luyện một đoạn thời gian, đợi cho có tu vi Thần cảnh rồi quay về Vô Tẫn hải không sợ không sợ hổ lang chú ý."
" Quả thật trở về hơi sớm một chút."
"..."
Giáo đồ Tam Thần Giáo vẻ mặt kinh ngạc nhìn, lặng lẽ đàm luận.
Thạch Nham mỉm cười dưới sự chú ý của các giáo đồ Tam Thần Giáo chậm rãi đi về phía Đường Uyên Nam, trên ý nghĩa chân chính gặp được nguyệt thần Âu Dương Lạc Sương.
Nhật nguyệt tinh, tam thần đời này của Tam Thần Giáo ở trong thánh địa cuối cùng cũng gặp nhau.
Quanh người ánh trăng lưu chuyển, ánh trăng mênh mông bao trùm toàn thân, tuy rằng cách nhau rất gần, nhưng Thạch Nham vẫn không nhìn ra được toàn bộ dung mạo của nguyệt thần, chỉ cảm thấy cả người nàng ta có một cỗ khí chất thoát tục, tạo cho người ta một loại mỹ cảm mông lung.
" Đường tiền bối." Sau khi đi tới, hắn chắp tay lên tiếng chào Đường Uyên Nam rồi chợt nhìn về phía Âu Dương Lạc Sương, do dự một chút mới ngượng ngùng nói: "Âu Dương tiền bối."
Âu Dương Lạc Sương luôn ở trong vẫn thạch của thiên vẫn thành, bị phong ấn ngàn năm, tuổi thật thì chính là cấp bậc lão quái vật, có điều ngàn năm thời gian đều bị vây trong trạng thái hấp thu Nguyệt Hoa chi tinh, nàng ta thoát ly thế nhân, không nghi ngờ gì nữa không khác gì ngủ say, trên tâm trí chắc cũng không đạt tới loại trình độ lão yêu tang thương này.
" Ha ha, vừa rồi chúng ta còn nói đến ngươi." Đường Uyên Nam vẻ mặt tươi cười,: "Ngươi có lẽ không ngờ, chúng ta nhận được một một tin tức, nói ngươi ở bên trong đáy biển tru sát Tư Đồ Kiệt, Trâu Dược Phong, tin tức đúng là thú vị."
Hắn vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Thạch Nham.
Bên cạnh một số trưởng lão và giáo đồ của Tam Thần Giáo ghé tới, nghe thấy tin tức này của Đường Uyên Nam thì đều vẻ mặt ngẩn ngơ, cười khổ lắc đầu.
Rất rĩ ràng, những trưởng lão và giáo đồ này của Tam Thần Giáo không tin tin tức này là thật.
Nguyệt thần Âu Dương Lạc Sương cũng kinh ngạc nhìn hắn, chờ hắn tự mình giải thích.
" Đúng vậy."
Trước mắt bao người, Thạch Nham thản nhiên cười, gật đầu khẳng định: "Tư Đồ Kiệt, Dược Phong đó quả thật đã chết, có điều không phải là ta giết."
Hắn chỉ về phía Chiến Ma phía sau, giải thích: "Là hắn giết."
Âu Dương Lạc Sương, Đường Uyên Nam và trưởng lão của Tam Thần Giáo đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc không dám tin.
Thạch Nham cũng không giải thích kỹ, chỉ truyền ra một niệm đầu nho nhỏ về phía Chiến Ma.
Chỉ có sự thật mới có thể khiến cho người ta tin phục, có đôi khi giải thích bằng lời thì không ăn thua.
Sau khi niệm đầu của niệm đầu truyền lại, trong đồng tử u ám thâm thúy của hắc ám chi thân của Lạc La đột nhiên lóe ra hai đọa huyết quang.
Ngay sau đó, một cỗ khí tức diệt thế khủng bố tà ác lấy hắn làm trung tâm bao trùm toàn bộ thánh địa của Tam Thần Giáo.
dưới khí tức diệt thế này, tất cả giáo đồ của Tam Thần Giáo đều tâm thần run lên! Như bị cự sơn đè lên! Trừ Đường Uyên Nam và Âu Dương Lạc Sương ra thì tất cả mọi người có một loại cảm giác áp bức không thể động đậy, ngay cả hô hấp cũng khó khăn.
Một số võ giả tu vi cảnh giới thấp thì thân hình đột nhiên lung lanh, ngã xuống, cả người đổ mồ hôi. Khí lực toàn thân như bị rút cạn, lộ ra tư thái phi thường chật vật.
Trưởng lão của Tam Thần Giáo sắc mặt cũng lặng lẽ trắng bệch, trong mắt lộ ra vẻ kinh sợ.
Đường Uyên Nam mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn Chiến Ma, trầm ngâm hồi lâu rồi thở dài nói: "Lực lượng ba động mạnh quá, ta thấy cho dù là Ma Đế và Xích Diêm e là cũng chỉ có trình độ như vậy."
Âu Dương Lạc Sương được bao trùm trong ánh trăng cả nửa ngày say mới gật đầu, thanh âm lộ ra vẻ kinh ngạc: "Xem ra lời đồn không giả, khôi lỗi này cũng không biết được chế thành như thế nào, không ngờ có lực lượng đáng sợ như vậy, chẳng trách Tư Đồ Kiệt, Trâu Dược Phong lại bị giết, bọn họ chết không."
Thạch Nham nhếch miệng cười, lại truyền tin, khiến Chiến Ma thu liễm lực chấn nhiếp khủng bố của hắn lại.
Vô số lực áp bức tà ác như nước sông rút lại, trong thời gian ngắn được hút về trong thân thể Chiến Ma, trong thời gian một cái hô hấp ngắn ngủi, áp lực khủng bố đang bao phủ toàn bộ thánh địa Tam Thần Giáo không còn sót lại chút gì, giống như căn bản chưa từng xuất hiện.
Nếu không phải một số người vẫn hai chân run rẩy, một số người còn mồ hôi ướt đẫm ngồi dưới đất, có lẽ, mọi người đều sẽ cảm thấy áp lực lúc trước chỉ là ảo cảnh.
"Có một số lời muốn nói với Đường tiền bối." Ánh mắt Thạch Nham nhìn quanh bốn phía, ý bảo người chung quanh hơi nhiều.
Đường Uyên Nam vẻ mặt ngưng trọng, phất tay quát: "Mọi người nên làm gì thì đi làm đi, không cho phép ở lại nơi này."
Trưởng lão và giáo đồ của Tam Thần Giáo nghe thấy lời nói của Đường Uyên Nam thì ai nấy sắc mặt tái nhợt, kinh sợ nhìn Thạch Nham rồi tự rút lui.
" Là như thế này..." Đợi cho mọi người đi rồi, sắc mặt Thạch Nham nghiêm lại, chuẩn bị nói ra ý đồ đến.
Cùng lúc đó.
Thần Kiếm đảo của Viên La hải vực, nơi vốn là từ đường của Cổ gia, hiện giờ đã thành hành cung của Ma Đế Xích Diêm.
trên Vạn Kiếm phong, thần kiếm sớm đã không còn, nhưng linh khí vẫn cực kỳ nồng đậm, khiến cho người ta thể xác và tinh thần đều sung sướng.
Đỉnh núi cao cút, Ma Đế Xích Diêm ngồi khoanh chân, hắn chính là tộc nhân của Hắc Lân tộc, thân cao thể rộng, một thân giáp tối đen, cả người chắc chắn, ngồi mà trông như núi non trùng điệp, tạo cho người ta một loại cảm giác chỉ có thể ngước nhìn.
Từ khi Thi Hồn kiều được liên thông triệt để, hắn đã không còn mượn dùng nhục thân của Tiêu Hàn Y, mà là bản thể trực tiếp hàng lâm Vô Tẫn hải.
Lúc này, Xích Diêm đang nhắm mắt lại đột nhiên mở to hai mắt, bên trong đồng tử lóe ra một tia quang hoa kỳ dị.
" Một cỗ lực lượng Thật mạnh."
Hắn thì thào nói nhỏ, hai tay kết ra một cỗ pháp ấn cổ quái pháp ấn bên trong pháp ấn lóe ra vô số điểm sáng, như là đang để thần niệm chạy xuống phía dưới Viên La hải vực.
Không bao lâu sau, mười ngón tay của Xích Diêm đột nhiên bắn ra mười đạo tinh quang, hoàn toàn nhập vào trong pháp ấn.
Trong pháp ấn, một thánh địa kỳ dị dưới đáy biển được kết giới che đậy chợt xuất hiện rồi biến mất.
Xích Diêm mắt sáng lên, chợt thu hồi pháp ấn, cau mày: "Không ngờ là thánh địa của Tam Thần Giáo, xem ra trong Tam Thần Giáo tựa hồ có gì đó dị thường, một cỗ lực lượng cường đại như vậy chẳng lẽ là Âu Dương Lạc Sương thi triển ra ? Không đúng, khí tức không đúng, cỗ tà ác đó rõ ràng không chung đường với ánh trăng thanh lương trên người nữ nhân đó."
Xích Diêm nhíu mày khổ tư.
"Vù!"
Một đạo điện quang kỳ dị từ xa xa bắn tới, mục tiêu tới thẳng chỗ này.
Hai mắt Xích Diêm bắn ra thần quang, nói nhỏ: "Thần niệm chi mâu của Ba Tuần." Hắn vươn tay ra tóm môt cái, trong hư không một bàn tay khổng lồ hiện ra, tóm lấy thần niệm chi mâu đó.
Xích Diêm cảm thụ một chút rồi bỗng nhiên đứng lên, bước ra một bước, như xuyên qua không gian, thân ảnh nhoáng lên một cái đã rời khỏi Thần Kiếm đảo, tới phương vị nhật nguyệt tinh tam đảo của Tam Thần Giáo.
trên Tuyết Long đảo.
Ma Đế Ba Tuần Phóng ra thần niệm, hóa thành một đạo ma quang u ám, cũng bay về phía Nhật Nguyệt Tinh tam đảo.
Hai đại Ma Đế tựa hồ rất ăn ý, không hề gióng trống khua chiêng triệu hồi cường giả ma tộc, mà là hành động một mình, tựa hồ phát hiện ra gì đó, đều lướt qua hư không.
"Chuyện gì vậy?"
dưới chân núi Tuyết Long sơn, Vũ Nhu của Bạch Dực tộc ngửa đầu nhìn ma quang bay đi, trên khuôn mặt kiều mỵ tràn ngập nghi hoặc: "Ba Tuần đại nhân đã lâu không ra, lần này không nói tiếng nào đột nhiên rời khỏi, chẳng lẽ đã xảy ra đại sự gì ư?"
Đế Sơn của Hắc Dực tộc vẻ mặt lạnh lùng, lạnh lùng nhìn phương hướng Ba Tuần biến mất, lắc đầu nói: "Không biết."
" Có chút dị thường." Vũ Nhu nhíu chặt mày: "nếu là bình thường, giao chiến với kẻ thù bên ngoài thì hắn chắc sẽ thông báo cho chúng ta một tiếng. Hiện tại không nói tiếng nào đột nhiên bỏ đi, nhất định là có phát hiện gì đó, có phải có có liên quan tới Tam Thần Giáo không? Ta biết bọn họ vẫn đang tìm thánh địa của Tam Thần Giáo trong biển, gần đây hình như là đã có manh mối, lần này chẳng lẽ đã xác định được vị trí?"
Đế Sơn vẫn lắc đầu: "Không biết."
Trong biển, thánh địa của Tam Thần Giáo.
Kết giới phòng ngự cản nước biển của Tam Thần Giáo đột nhiên hiện ra vô số quang điểm, ánh trăng, tinh quang, ánh nắng ở phía trên đồng loạt thoáng hiện.