Q.5 - Chương 62: Tiểu Mặc Mặc Cao Lên.

Hai vị lão giả gặp mặt, nói chuyện tào lao mấy câu, sau đó đem tầm mắt rơi vào đám người Vân Khê. Côn Luân lão giả hướng Vân Khê mấy người cất giọng nói: “Vân nha đầu, là lão bằng hữu, tới đây cùng nhau tụ tập sao.”

Chợt nhớ tới cái gì, ông nói thêm: “Gọi cả Long công tử và Vân công tử nữa.”

Ông nói thế ý tứ chính là muốn một mình cùng bọn họ mấy người nói chuyện.

Thanh âm đáp ứng, Vân Khê liền cùng Long Thiên Tuyệt, Vân Trung Thiên ba người cùng hai vị lão giả tự mình vào một gian phòng.

Ngọc Thụ Lâm Phong bốn người canh giữ ở ngoài cửa, nhìn trận thế này, hai vị lão giả tựa hồ là có lời muốn nói với họ.

Đợi mọi người ngồi vào chỗ của mình sau, Côn Luân lão giả giới thiệu: “Vân nha đầu, lão già trước mắt các ngươi, đừng xem hắn điên điên khùng khùng, hắn cũng là một người trong Tứ Hiền cốc, gọi là Cúc công tử......”

“Phụt!” Vân Khê nhất thời nhịn không được, trực tiếp phun.

(Ta cũng muốn phun hahaha)

Cúc công tử? Không nói đến bộ dáng hiện tại của lão đầu này chẳng có liên quan gì đến từ “công tử”, còn xưng là Cúc, muốn bao nhiêu kỳ quái có bấy nhiêu kỳ quái, muốn nhiều hài hước có bấy nhiêu hài hước.

Long Thiên Tuyệt cùng Vân Trung Thiên tương đối trấn định, vẻ mặt không có bất kỳ biến hóa nào, chẳng qua có ý cười trong mắt thôi.

Bách Sự Thông sắc mặt đỏ lên, hướng Vân Khê chuyển tới ánh mắt u oán: “Lão phu lúc còn trẻ nhưng là mỹ nam tử số một số hai, so với hai người bên cạnh ngươi, không kém chút nào! Bằng không sao có thể đạt được danh xưng Cúc công tử trong Mai Lan Trúc Cúc Tứ Hiền công tử chứ?”

“Cái này lão phu có thể làm chứng!” Côn Luân lão giả lại thái độ khác thường, thay lão bằng hữu lên tiếng chứng nhận, “Lúc hắn còn trẻ, chỉ hơi kém so với lão phu một chút thôi.”

Nguyên lai là tìm cơ hội tâng bốc bản thân mình, thật là hảo bằng hữu.

Xảo trá!

“Chết không biết xấu hổ, tránh sang một bên!”

“Ngươi mới chết không biết xấu hổ!”

Hai cái lão đầu lại bắt đầu đấu miệng, ngươi tới ta đi, bất diệt nhạc hồ

(không gì vui hơn).

Vân Khê ba người nhìn nhau, đây chính là một trong Tứ Hiền công tử của Tứ Hiền cốc trong truyền thuyết sao? Sao bọn họ không nhìn tới bất kỳ chỗ nào “Hiền”?

“Hai vị tiền bối, các ngươi nếu không nói chính sự, chúng ta cần phải gọi thức ăn.” Vân Khê không nhịn được gõ cái bàn, quản hắn khỉ gió cái gì hiền hay không hiền, ăn đầy bụng mới là trọng yếu.

Hai người vốn đang mắng nhau, rốt cục ngừng lại, thần sắc nghiêm túc ra vẻ đạo mạo.

“Lão phu nói thẳng đi, chuyện là như vậy, lần này Tứ Hiền cốc muốn mời các đại gia tộc cao thủ đến đây tham gia thịnh hội, thứ nhất là theo lệ cũ năm trước, thứ hai cũng là bởi vì chúng ta phát hiện năm nay phong ấn kết giới Di tích chiến trường cổ xảy ra một chút biến hóa, nhu cầu cấp bách tìm kiếm cao thủ có thể giải quyết những vấn đề này, hiệp trợ chúng ta cùng nhau trấn áp oán khí ở Di tích chiến trường cổ. Chúng ta hỏi thăm được, Vân cô nương trên người có mười thần khí, hơn nữa lực lượng thần khí đều ở trạng thái tốt nhất. Chúng ta muốn mượn dùng lực lượng thần khí trên người Vân cô nương, tới trợ giúp chúng ta giải quyết những vấn đề khó khăn này.” Bách Sự Thông nghiêm mặt nói.

“Kết giới của Di tích chiến trường cổ xảy ra một chút biến hóa cổ quái? Như thế nào cổ quái?” Vân Khê kinh ngạc nói.

“Chúng ta phát hiện có chỗ kết giới có dấu hiệu buông lỏng, tựa hồ là có một lực lượng cường đại nào đó đang không ngừng công kích kết giới, nếu chúng ta không cách nào tìm được sự tồn tại của lực lượng cường đại này, tiêu diệt nó, kết giới rất có thể cũng sẽ bị phá, đến lúc đó tất cả Tử Linh phá giới ra, sự tình càng không thể giải quyết! Chúng ta cũng từng thử lẻn vào điều tra, nhưng không có chút nào thu hoạch, nghe nói thần khí có linh tính, hơn nữa còn là khắc tinh của Tử Linh, đối với Tử Linh có tác dụng ức chế đặc thù. Nhưng lực lượng cường đại này thực sự tồn tại…, hơn phân nửa cùng Tử Linh thoát không khỏi liên quan, cho nên......” Bách Sự Thông ánh mắt mong đợi nhìn Vân Khê.

“Nếu sự tình thật nghiêm trọng như thế, ta tự nhiên là nguyện ý xuất lực, bất quá lần này ta đến đây Di tích chiến trường cổ cũng có tâm tư riêng của mình, chính là hướng về phía Trấn Ngục Thiên Hỏa mà đến, không biết tiền bối có thể chỉ điểm một chút hay không?” Vân Khê nói.

“Trấn Ngục Thiên Hỏa?” Bách Sự Thông hí mắt, lắc đầu nói, “Đúng là có rất nhiều lời đồn đại, nói Trấn Ngục Thiên Hỏa đang ở trong Di tích chiến trường cổ, bất quá lão phu đi theo mấy vị sư huynh ở Tứ Hiền cốc trấn thủ mấy trăm năm, đã từng mười mấy lần tiến vào đến Di tích chiến trường cổ, chém giết Tử Linh, đến nay cũng chưa từng thấy qua Trấn Ngục Thiên Hỏa như lời ngươi nói.”

“Là không có, hay là chưa từng phát hiện?” Long Thiên Tuyệt trong lòng căng thẳng, bật thốt ra.

Bách Sự Thôngnói: “Di tích chiến trường cổ khu vực rộng lớn, có rất nhiều nơi hiểm ác, ít ai lui tới, lão phu cùng mấy vị sư huynh đến nay cũng chưa từng đi trọn vẹn Di tích chiến trường cổ, cho nên cũng không thể chắc chắn nói bên trong có Trấn Ngục Thiên Hỏa hay không.”

Long Thiên Tuyệt nhất thời thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi: “Như vậy trong khoảng thời gian này tiền bối có biết có người xông vào kết giới?”

“Có!” Bách Sự Thôngkhẳng định hồi đáp, “Đại khái là ở hơn nửa năm trước, Long Vương cùng Long Hậu từng đi tới Tứ Hiền cốc, yêu cầu chúng ta bốn người mở ra kết giới, để cho bọn họ tiến vào trong đó. Bọn họ không có nói rõ duyên cớ, chúng ta cũng không dám hỏi, nghĩ thầm hai người bọn họ chính là chí cao cường giả, hơn nữa từ trước đến giờ lấy thủ hộ Long Tường đại lục là nhiệm vụ của mình, nhất định sẽ không làm có tổn hại Long Tường đại lục, cho nên liền để cho bọn họ thuận lợi địa tiến vào trong kết giới, chẳng qua là từ đó về sau cũng chưa có gặp lại bọn họ. Không biết bọn họ là đã rời đi, hay là đến nay vẫn ở trong kết giới. Phải biết rằng hai người bọn họ thực lực cường đại, mặc dù không có chúng ta hỗ trợ, cũng là có thể tự ra khỏi kết giới.”

“Như thế xem ra, bọn họ vô cùng có khả năng còn ở bên trong kết giới.” Vân Khê lo lắng nói, “Tiền bối xin yên tâm, nếu chúng ta quyết định đi trước Di tích chiến trường cổ, có thể đến giúp chỗ nào, nhất định sẽ không thoái thác.”

Bách Sự Thông hắng giọng cười một tiếng, thần sắc nghiêm nghị theo đó biến mất: “Như thế rất tốt! Vậy lão phu có thể ăn nói với mấy vị sư huynh rồi.”

Hắn ngừng lại một chút, bỗng nhiên đánh giá Vân Khê nói: “Chẳng qua, với thực lực của cô nương hiện giờ, tiến vào đến Di tích chiến trường cổ, sợ rằng có thiếu sót, thừa dịp thời gian này tu luyện thêm, nếu không lão phu lời tiên đoán chỉ sợ rằng sẽ trở thành bọt nước, làm hỏng mưu kế của lão phu, ha ha......”

Tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, nàng cũng chẳng ham hố gì cái đệ nhất kia, chẳng phải tại lão già này chắc như đinh đóng cột rằng nàng sẽ đứng đầu, mới khiến cho nàng hiện tại rất áp lực. Nếu nàng thật không đoạt được đầu khôi, đây chẳng phải là thật mất mặt ư?

Con ngươi nàng đảo một vòng, nghĩ đến hắn nếu là Cúc công tử gì đó, lại là lão nhân gia sống mấy trăm tuổi, trên người nhất định có không ít thứ tốt.

Nàng cười hì hì nói: “Tiền bối, vì giữ được bí mật của ngài, ngài có thể cho ta chút linh đan, linh thạch có thể ở trong khoảng thời gian ngắn nhanh chóng tấn chức …, hoặc là binh khí lợi hại gì đó, có thể làm cho ta khẳng định chắc thắng đây?”

Bách Sự Thông nhìn quanh, đột nhiên quái thanh âm, đứng lên nói: “Ta thật giống như nghe được sư huynh của ta ở gọi ta trở về cốc ăn cơm, các ngươi nghe được không? Lão phu đi trước, chúng ta gặp lại ở Tứ Hiền cốc sau.”.

Hắn lại lắc mình sẽ phải chuồn êm, Vân Khê nơi nào chịu để cho hắn được như ý? Nàng một cái ánh mắt nhanh chóng truyền lại đi qua, Long Thiên Tuyệt cùng Vân Trung Thiên hai người nhất tề xuất thủ giúp nàng cản người, ai ngờ Bách Sự Thông tốc độ cực nhanh, mấy đạo hư ảnh xẹt qua ba người trước mắt.

Ba ba ba!

Một đối ba, nhanh chóng đối chiêu.

Cho dù ba người bọn họ đồng loạt ra tay ngăn cản, hắn hay là rất nhẹ nhàng địa tránh né tới, vọt tới cửa sổ.

Đang muốn phá cửa sổ ra, phía sau đột nhiên có người gào to thanh: “Vô lễ a! Có hái hoa tặc a!”

Bách Sự Thông phá cửa sổ ra nửa người lập tức bỗng nhiên ngay tại chỗ, đầu đầy mồ hôi lạnh, xú nha đầu, ngươi nhất định phải ác như vậy sao? Nếu hắn nhảy ra ngoài, đây chẳng phải là tự nhận mình chính là hái hoa tặc sao? Còn nếu không đi, trong phòng này còn có nhiều nam nhân như vậy, người nào hiểu được rốt cuộc ai mới là hái hoa tặc?

Chiêu này, quá âm độc rồi!

Hắn ngượng ngùng nhảy trở về phòng, nghiến răng nghiến lợi.

Ngoài cửa Ngọc Thụ Lâm Phong thấy Bách Sự Thông nhảy cửa sổ được một nửa liền rụt trở về, mọi người có chút thấu hiểu được. Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới a, một trong Tứ Hiên cốc, ngày xưa uy danh hiển hách, Cúc công tử, lại là người hèn mọn như thế, một Long phu nhân như vậy cũng dám giở trò? Thật là làm cho người ta bội phục rồi!

Long Thiên Tuyệt cùng Vân Trung Thiên hai người nghe được Vân Khê kêu lên, buồn cười, thiếu chút nữa không có hình tượng cười lớn lên. Bên trong gian phòng cũng có một người không chú ý hình tượng phá lên cười, cười đến ngã trước ngã sau: “Lão già kia, ngươi cũng có hôm nay, ha ha ha ha......”

Côn Luân lão giả giờ phút này đột nhiên cảm thấy thái độ Vân Khê từ trước đến nay đối với ông thật sự rất tốt, quá tôn kính.

Bách Sự Thông nét mặt già nua đỏ bừng, thở phì phì trở lại chỗ ngồi: “Muốn bảo vật sao, đoán chừng các ngươi cũng không dám coi thường, lão phu trên người có một bảo tháp rất thích hợp tu luyện, tên là tháp Vạn Tượng.”

“Tháp Vạn Tượng?” Côn Luân lão giả nghe ba chữ như vậy, hai mắt nhất thời sáng lên.

Bảo vật có thể làm cho lão nhân gia kích động như thế nhất định là đồ tốt. Vân Khê cũng bắt đầu kích động, hai mắt lòe lòe ngó chừng Bách Sự Thông.

“Phải nói trước, chỉ là cho các ngươi mượn thôi, chờ Tứ Hiền thịnh hội bắt đầu, các ngươi phải trả lại, đó là bảo bối thiếp thân của lão phu.” Bách Sự Thông bị mấy người nhìn chằm chằm cả người sợ hãi, tiểu tâm dực dực

(cẩn thận)

từ trong lòng ngực móc ra bảo tháp hình dáng quái dị, bảo tháp chia thành ba tầng, mỗi một tầng có chín cửa nhỏ, được chế luyện vô cùng tinh sảo, nhìn kỹ, có từng tia sáng ảo diệu phát ra từ mỗi cái cửa nhỏ, muôn hình vạn trạng.

“Tiền bối, cái này tháp Vạn Tượng như thế nào sử dụng? Có chỗ đặc biệt gì sao?” Vân Khê tò mò hỏi.

Bách Sự Thông cười đắc ý, giảng giải cho bọn họ nói: “Tháp Vạn Tượng chính là pháp bảo để người tập võ tu luyện, một thượng phẩm đạo khí. Nó được phân ra ba tầng, hai mươi bảy cửa, mỗi một cửa bên trong đều cất giấu ảo diệu. Người tu luyện chọn lựa một cánh cửa, sau khi tiến vào, trong đó sẽ hiện ra một con voi khổng lồ do linh khí trong bảo tháp biến thành, nó là có thể không ngừng sống lại. Người tu luyện không ngừng chiến đấu với voi lớn, qua đó làm tăng cấp của mình, hơn nữa thực lực của voi lớn sẽ tăng theo thực lực của người tu luyện, gặp mạnh thì mạnh, cho đến khi đạt tới điểm giới hạn của cửa này.”

“Nói cách khác, nếu ngươi lựa chọn chín cửa phía dưới cùng thì giới hạn của nó chính là Huyền tôn chi cảnh, Huyền tôn chi cảnh trở xuống, võ lực của ngươi tăng lên, võ lực của voi lớn sẽ tăng lên gấp mười lần ngươi, một khi thực lực của ngươi tấn thăng đến Huyền tôn chi cảnh thì voi lớn sẽ biến mất, bởi vì … thực lực cao nhất của voi lớn ở tầng này là Huyền tôn chi cảnh. Theo thứ tự suy ra, tháp tầng thứ hai có điểm giới hạn là Huyền Hoàng chi cảnh, mà tầng cao nhất thì sẽ vô hạn, nhưng đây cũng là nơi hung hiểm nhất, lão phu cũng không đề nghị Huyền Hoàng chi cảnh cao thủ tiến vào tháp Vạn Tượng, bởi vì chỉ hơi bất cẩn, bọn họ vô cùng có khả năng sẽ chết ở trong tháp Vạn Tượng......”

Bách Sự Thông nghiêm nghị nhìn ba người Vân Khê, đây cũng là nguyên nhân ban đầu hắn không muốn lấy tháp Vạn Tượng ra.

“Thật tốt quá! Ta đang suy nghĩ cách tăng lên thực lực của mình, hiện tại có tháp Vạn Tượng, sẽ không lo không tìm được đối thủ để luyện tập.” Vân Khê trên mặt hoàn toàn không có lo sợ, ngược lại vội vàng nóng lòng muốn thử.

Long Thiên Tuyệt cùng Vân Trung Thiên hai người ánh mắt phát sáng, tràn đầy hứng thú khiêu chiến.

“Được rồi, các ngươi đã muốn khiêu chiến, lão phu tạm thời đem tháp Vạn Tượng cho các ngươi mượn.”

“Cách Tứ Hiền thịnh hội còn có một tháng, thời gian của các ngươi coi như đủ, do lão phu làm hộ pháp cho các ngươi.” Côn Luân lão giả chủ động xin đi giết giặc nói.

“Nếu tháp Vạn Tượng có hai mươi bảy cửa, vừa lúc có thể làm cho những người khác cũng cùng nhau tiến vào trong đó tu luyện, chớ để lãng phí tài nguyên tốt như vậy.” Long Thiên Tuyệt âm thầm tính toán, đáy mắt xẹt qua một đạo u quang.

Theo lệnh Vân Khê, bạn bè thân thiết đi theo bọn họ ngoài Thượng Quan Như Nhi phải chăm sóc Tiểu Nguyệt nha, hết thảy tiến vào tháp Vạn Tượng để tu luyện,cả Tiểu Mặc cũng không ngoại lệ.

Vì để cho Tiểu Mặc có thể tự mình tăng lên thực lực, Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt hai người chia ra truyền thụ cho bé thuật pháp Tàn Hoa bí lục cùng yếu quyết Long Huyết bảo điển, liên tục dặn dò, để tránh những rủi ro khi bé tu luyện một mình.

Dĩ nhiên, trước đó, Vân Khê đã đưa tin cho Hoàng Kim cự long, khiến nó ổn định quần long Long Vương cốc, tùy thời chờ tin tức của nàng.

Côn Luân lão giả cũng cho bốn đồ nhi của mình tiến vào đến trong tháp tu luyện, tự mình lưu lại hộ pháp.

Trong đám người, chỉ có Vân Khê, Long Thiên Tuyệt, Hách Liên Tử Phong cùng Vân Trung Thiên bốn người tiến vào đến tháp Vạn Tượng tầng cao nhất, phần lớn mọi người lựa chọn tiến vào đến tầng thứ hai, chỉ có Tiểu Mặc một người tiến vào đến tầng dưới cùng. Ngửa đầu nhìn trên lầu, Tiểu Mặc đỉnh đầu nghiêng một cái, bỗng nhiên có loại cảm giác thất bại, bé cũng muốn nhanh lên một chút đi lên trên, cùng mọi người tu luyện nữa.

“Tiểu Mặc Mặc, mau vào nhìn! Có vẻ rất thú vị nga!”

Vào tầng không gian dưới cùng, Tiểu Bạch bắt đầu hưng phấn, linh khí vờn quanh, các loại dị tượng huyễn sinh, thiên kỳ bách quái. Móng vuốt nhỏ bé nhẹ nhàng đâm, cảnh tượng liền lập tức xảy ra biến hóa.

“Ha ha, thật thần kỳ!”

“Di? Không phải nói trong này sẽ có voi xuất hiện sao? Làm sao lại chưa thấy?” Tiểu Mặc sửa sang lại trang bị của mình, hôm nay cố ý đổi một thân trang phục nhẹ nhàng khoan khoái lưu loát, toàn thân màu đen, vật liệu may mặc bó sát người, nghiễm nhiên chính là bản thu nhỏ của Long Thiên Tuyệt. Tóc của bé búi cao sau gáy, để lộ ra khuôn mặt nhỏ bé tuấn mỹ, bộ dáng kia rất có phong cách. Một thanh đoản kiếm giữ tại trong bàn tay nhỏ, bé mọi nơi đề phòng ngắm nhìn, ánh mắt trầm tĩnh mà sắc bén.

Tiểu Bạch ở bốn phía quay một vòng, quay đầu lại, chợt thấy bộ dạng Tiểu Mặc Mặc giờ phút này, nó bỗng dưng giật mình.

Tại sao nó bỗng nhiên phát hiện Tiểu Mặc Mặc cao lớn nhiều như vậy đây?

Trước kia nó chỉ cần tùy ý hơi ngửa đầu có thể thấy khuôn mặt Tiểu Mặc Mặc anh tuấn, hôm nay ngửa đầu đến ngã ra sau mới thấy được chứ?

“Tiểu Mặc Mặc, ngươi lại cao như vậy rồi? Tại sao ta cũng không có phát hiện?” Hơn nữa, hơn nữa còn càng đẹp trai hơn đây?

Tiểu Bạch hai mắt ứa ra hồng tâm, quả nhiên là nó cực kỳ sùng bái Tiểu Mặc Mặc, vừa cao lớn vừa đẹp trai, mê chết người.

Nói qua, nửa tháng trước là Tiểu Mặc Mặc tròn sáu tuổi rồi, Tiểu Mặc Mặc đã bước sang tuổi thứ bảy rồi, vóc dáng một ngày một cao lên, đây cũng là đương nhiên, chẳng qua bình thường vẫn ở chung một chỗ, thường thấy, cho nên mới không có cảm nhận được. Không chỉ là nó không có nhận thấy được, phụ thân cùng mẫu thân Tiểu Mặc Mặc tựa hồ cũng không có nhận ra. Lúc nào nó cũng có thể lớn lên chút ít đây? Nó cũng không thể thua Tiểu Mặc Mặc được.

Tiểu Bạch si mê nhìn Tiểu Mặc Mặc, càng xem càng thích, quả nhiên là tiểu chủ nhân nó chọn trúng, chính là tốt nhất!

Tiểu Mặc không có đáp lời, gương mặt tuấn tú thật tình mà bình tĩnh, bởi vì bé đã nhận thấy được chung quanh có động tĩnh rất nhỏ: “Tiểu Bạch, ngươi nghe, thật giống như có thanh âm quái dị truyền tới......”

Một người một thú sủng cẩn thận lắng nghe, bên tai bỗng nhiên tiếng gió gào thét, gặp sát khí nguy hiểm tiến tới gần.

Ù ù ầm......

Mặt đất đột nhiên trong lúc chấn động lên, không khí vặn vẹo rung động, có quái vật lớn từ đám bọn hắn phía sau phá không ra.

Tiểu Mặc hai mắt đột nhiên lớn hơn, ngay tại chỗ quay cuồng liễu một tuần, khi thấy phía sau đột nhiên toát ra một voi lớn đầu cao gấp đôi hắn, hắn thấp giọng hô to: “Dời ——”

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện