Chương 16: Gài bẫy ngươi không thương lượng!

Từ khi buổi đấu giá bắt đầu, Diệp Thiên Túng cũng bỏ toàn bộ tâm tư vào đó. Dõi mắt đảo qua, Diệp Thiên Túng liền phát hiện có mười mấy người tu vi cùng mình không phân cao thấp, thậm chí ngay cả mình cũng nhìn không thấu tu vi của bọn họ, xem ra mấy người kia rất có thể là cao thủ Kiếm Tôn hoặc Kiếm Đế. Mà những người này rất có thể là người của Thánh môn ngũ tông. Thánh môn ngũ tông, nhìn như đồng khí liên chi, kì thực nội đấu không ngừng. Nhất là năm năm trước, sau khi Mục tông môn có xu hướng suy tàn, tứ tông còn lại tranh đấu không ngừng. Hôm nay, băng tuyết chi lệ này hiển nhiên lại là bảo vật Thánh môn ngũ tông muốn tranh đoạt. “Tần Lệ huynh, không nghĩ tới Tần tông chủ sẽ phái ngài tới, xem ra Tần gia các ngươi nhất định muốn có được!” Nói chuyện là một mỹ phụ trung niên, tuy tuổi tầm ba mươi nhưng vẫn là sắc nước hương trời, quyến rũ phong tình. Người này chính là trưởng lão Nguyệt thị tông môn Nguyệt Lâm. “Nguyệt Lâm trưởng lão quá mức khiêm tốn rồi, Nguyệt thị tông môn các người phái Nguyệt Lâm trưởng lão tới, cũng là hao hết chú ý với vật này a!” Đôi mắt Tần Lệ lộ ra tia tham lam gắt gao ngó chừng trên đài nói. “Ha ha, ” Nguyệt Lâm nhoẻn miệng cười, bộ dạng thùy mị thướt tha không thể nghi ngờ, “Đừng nói chúng ta, ngươi xem bên kia hai lão thất phu Tiêu Kiếm cùng Lục Trọng không phải cũng tới sao? Nguyệt Lâm ta bất quá là đến xem náo nhiệt, nhưng nhìn biểu tình của bọn hắn giống như không phải nga!” “Hừ!” Tần Lệ như thế nào lại nghe không ra ý khích bác trong lời nói của Nguyệt Lâm. Nhưng có trách thì trách, Tần gia tuy rằng hiện tại đã đi lên bảo tọa của Thánh môn ngũ tông, nhưng con cháu Tần gia cơ hồ tất cả đều là người tu luyện thuộc tính hỏa. Đại đại tương truyền, tuy rằng cực kỳ cương mãnh bá đạo nhưng có một thiếu sót trí mạng. Đó chính là không thể làm gì với năng lượng thủy tinh thuần. Mà băng tuyết chi lệ vừa đúng là năng lượng thủy tinh thuần nhất. Thử nghĩ nếu có người chiếm được nó, như vậy tương đương với việc Tần gia bị công kích mà không thể làm gì. Đây là một chuyện đáng sợ đến mức nào! Nghĩ như vậy, Tần Lệ nhìn về phía Tiêu Kiếm cùng Lục Trọng, đáy mắt xẹt qua một tia tàn nhẫn. “Di, cũng không thấy người của Mục gia, năm năm nay, bọn họ tựa hồ suy tàn thật nhiều nha!” Nguyệt Lâm lại giống như lơ đãng nói. “Hừ, Mục thị tông môn có con tiện nhân Mục Tiêm Tuyết kia, bọn họ còn muốn chiếm vị trí thứ nhất của Thánh môn không tha sao?” Tần Lệ hung tợn nói. Lúc này, trên đài một giọng nói ngọt ngào cắt ngang hai người, chỉ thấy một mỹ lệ nữ tử mặc quần lụa mỏng màu lam đứng ở trên đài nhẹ nhàng nói: “Các vị khách nhân tôn kính, mọi người hảo! Chư vị cũng biết món bảo vật này trân quý đến cỡ nào, tin tưởng chư vị đều đã chờ rất lâu, Toa Toa cũng không nhiều lời nữa. Hiện tại bắt đầu bán đấu giá.” Thiếu nữ kêu Toa Toa vung tay lên, ba người hầu liền bê đến một cái rương sắt tầm hai thước vuông vắn. Khiến mọi người ngạc nhiên chính là bên trong rương tràn đầy băng cứng, giữa băng cứng lẳng lặng một tinh thể kim cương hình dạng giống như giọt nước mắt, lóe lên hào quang màu bạc trơn bóng. Nói vậy, đây chính là băng tuyết chi lệ. Từ khi băng tuyết chi lệ vừa xuất hiện, mọi người lập tức cảm thấy một trận băng hàn thấu xương. Nhất là Tần Lệ trực tiếp cảm thấy kiếm khí trong cơ thể mình một trận đình trệ. Trong mắt của hắn nhất thời tinh quang đại thịnh, vật này nếu để cho người khác lấy được sẽ nghiêm trọng khó cứu vãn! “Tốt lắm, xem ra uy lực món bảo vật này trong lòng các vị đã rõ, hiện tại bắt đầu ra giá đi! Giá khởi điểm là một vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá một ngàn kim tệ, hiện tại bắt đầu!” Theo thanh âm của Toa Toa, cuộc đấu chính thức bắt đầu. “Một vạn kim tệ!” “Một vạn một ngàn kim tệ!” “Một vạn hai ngàn kim tệ!”...... Bọn Tần Lệ, Nguyệt Lâm tựa như đã thương lượng tốt, ngay từ đầu cũng không mở miệng hô giá, bọn họ đang đợi chờ cơ hội thích hợp nhất! “Hai vạn kim tệ!” Tiêu Kiếm lần đầu mở miệng hô. “Ba vạn kim tệ!” Lục Trọng cũng theo sát phía sau. Hơi khiêu khích nhìn về hướng Tiêu Kiếm, ngay tại khi tia lửa giữa hai người không ngừng thì Nguyệt Lâm mở miệng: “Bốn vạn kim tệ!” Buổi đấu giá này hiển nhiên không phải là những môn phái nhỏ có thể mở miệng được, cho dù có tiền cũng phải lo lắng mình không có thực lực để so cùng Thánh môn ngũ tông. “Bốn vạn kim tệ lần một, có còn đấu giá hay không?” Toa Toa vui vẻ hỏi. “Năm vạn kim tệ!” Tần Lệ nhịn đến bây giờ cuối cùng mở miệng, hắn tin tưởng trên trận rốt cuộc không có người có thể cùng hắn phân cao thấp. Nhưng đúng lúc này, một thanh âm cao quý lười nhác cất lên: “Năm vạn một ngàn lượng kim tệ!” Người sở hữu thanh âm này quả thực có thể mê đảo ngàn vạn thiếu nữ, nhưng thiếu chút nữa làm cho Tần Lệ tức điên! Tần Lệ tìm theo tiếng nhìn lại, đó là một bạch y nam tử cao quý như trích tiên. Ngồi cùng hắn đều là tiểu thư công tử của tứ đại dòng họ Thánh Thiên, thậm chí ngay cả Diệp Thanh Vân đều cùng bọn họ ngồi cùng một chỗ. Nhưng làm cho Tần Lệ kinh ngạc chính là, hắn một thân Kiếm Tông cấp chín cư nhiên nhìn không thấu tu vi của nam tử kia. Hơn nữa không riêng gì hắn, hắn bên cạnh còn có một nam tử mặc hồng y đẹp như yêu nghiệt cũng đồng dạng làm cho hắn nhìn không thấu. Hiển nhiên, chuyện này cũng đưa tới sự chú ý của Nguyệt Lâm, Tiêu Kiếm cùng Lục Trọng. Nguyệt Lâm dù sao cũng là nữ tử nên tỉ mỉ hơn, nàng kinh ngạc phát hiện Diệp Thanh Vân, đường đường thành chủ cư nhiên không ngừng đưa hoa quả cho một nữ oa tầm mười tuổi bên cạnh, lần lượt đưa cả nước trà, loại tình cảm yêu mến này có thể lờ mờ nhìn thấy được. Mà chung quanh tiểu nữ oa còn có tiểu thư công tử của những gia tộc lớn vây quanh, còn có nam tử vừa ra giá, hắn rõ ràng là đang nhìn ánh mắt tiểu nữ oa kia để làm việc. Tiểu nữ oa này có thân phận gì? Nguyệt Lâm đã không còn đấu giá nữa, mà là cẩn thận quan sát đối diện. “Sáu vạn kim tệ!” Tần Lệ không cam lòng mở miệng. “Sáu vạn một nghìn kim tệ!” Bạch y nam tử như trước không nhanh không chậm tao nhã nói. Bạch y nam tử này dĩ nhiên là Bạch Ngân. Đừng nói bọn Tần Lệ Nguyệt Lâm kinh ngạc không thôi, ngay cả bọn Âu Dương Thiên Nhai, Bắc Thần Diêm, Diệp Thần cũng là kinh ngạc liên tục, bọn họ không nghĩ tới, hai tuyệt sắc nam tử này cư nhiên là “đại gia”, còn dám công khai cùng Thánh môn ngũ tông tranh đoạt! Thật sự là...... thoải mái!! Cũng chính là Diệp Thanh Vân đắm chìm trong tình cha mênh mông không có phát hiện, những người khác đều nhìn ra Diệp Thiên Túng, Bạch Ngân, Phi Dạ, ba người này tuyệt không đơn giản! Tề Thiên Ngạo lại buồn bực muốn chết, chính mình theo chân bọn họ mà hiện tại trừ bỏ thân thế của Diệp Thiên Túng, còn lại cơ hồ một mực không biết. Hơn nữa hắn từng được chứng kiến sức mạnh cường đại của ba người họ, hắn biết sau này néu mình muốn đứng bên cạnh Diệp Thiên Túng liền phải càng cường đại hơn. Hắn âm thầm hạ quyết tâm, lần này về đến gia tộc sẽ đi trước bế quan, nâng cao thực lực! Lúc này, Tần Lệ thịt đau mở miệng lần nữa: “Bảy vạn kim tệ! Ta ra bảy vạn kim tệ!” “Bảy vạn một ngàn kim tệ!” Bạch Ngân tựa như là đang không phải tiêu tiền của mình, còn hướng Tần Lệ cười cười mê người. Tần Lệ thiếu chút nữa hộc máu, hắn gần như cuồng loạn kêu lên: “Tám vạn kim tệ!” “Chín vạn kim tệ!” Lúc này, Bạch Ngân rốt cục ném ra trái bom nặng cân. Cái này quả thật đem Tần Lệ đập không nhẹ, Tần Lệ lập tức theo phản xạ nói: “Mười vạn kim tệ!!” Lời vừa ra khỏi miệng, Tần Lệ liền hối hận, mười vạn kim tệ a! Đây chính là thu nhập suốt hai năm của Tần thị tông môn a! Hắn chỉ phải chờ đợi bạch y nam tử lại ra giá. Ai ngờ bạch y nam tử cư nhiên như lão tăng ngồi thiền, mắt xem mũi, mũi xem miệng, không nói thêm bất kỳ lời nào nữa! Tần Lệ chỉ cảm thấy đầu óc nhất thời sung huyết! Ngay cả nụ cười chế nhạo của Nguyệt Lâm cũng không thèm quan tâm. Lúc này, Toa Toa giải quyết dứt khoát, “Thành giao!” Diệp Thiên Túng đem tất cả biểu hiện của Tần Lệ thu vào trong mắt, đáy lòng thầm thoải mái, đồng thời, trong mắt xẹt qua một đạo huyết quang: hừ, lão tạp chủng, hiện tại đã không chịu nổi sao, lát nữa thôi ta sẽ làm cho ngươi thoải mái hơn!Tần Lệ cùng đám đệ tử Tần gia đi trên đường ngoài thành Thanh Vân. Giờ phút này, hắn đang vô cùng buồn bực. Tuy nói lần này hắn hoàn thành nhiệm vụ gia tộc lấy được băng tuyết chi lệ, nhưng cái giá phải trả thật quá lớn. May mắn bảo bối vẫn thuộc về hắn.Tần Lệ lại cẩn thận nhìn rương sắt lớn trước mặt một chút, khóe miệng cuối cùng nở ra nụ cười âm ngoan, “Hừ, chỉ cần băng tuyết chi lệ ở trong tay người của Tần gia ta, còn có cái gì có thể địch nổ kiếm khí chí dương hỏa của Tần gia.” Tần Lệ khoe khoang nói với đám đệ tử Tần gia bên cạnh.“Lão tạp chủng, hỏa nguyên kiếm khí của Tần gia ngươi thì nhằm nhò gì!” Một đạo thanh âm phách lối mười phần cắt ngang Tần Lệ đang phát ngôn bừa bãi.Tần Lệ nương theo thanh âm nhìn lại, liền phát hiện chính là hai nam tử tuyệt sắc một đỏ một trắng ở phòng đấu giá ban nãy. Nhưng khiến cho hắn không tưởng được chính là, người mới vừa rồi mắng to hắn lại là một tiểu nữ oa mười tuổi.“Các ngươi là người phương nào? Lại dám cản đườngTần thị Thánh môn chúng ta, còn dám nhục mạ ta, các ngươi không muốn sống có phải không?” Thanh âm Tần Lệ tàn khốc. Không thể không nói, ba người trước mắt, thoạt nhìn vô hại, nhưng có thể lặng lẽ không phát ra hơi thở xuất hiện trước mặt bọn họ, tuyệt đối không đơn giản. Hết lần này tới lần khác, Tần Lệ thân là một Kiếm Tông nhưng lại không nhìn ra thân phận ba người họ, lại càng nhìn không ra tu vi của bọn họ, theo bản năng cảm giác được một loại nguy hiểm đang rình rập.“Không muốn sống? Ha ha ” Diệp Thiên Túng xinh đẹp cười một tiếng, như yêu tinh mê hoặc lòng người, nhưng Tần Lệ bị nàng để mắt tới chỉ cảm thấy nội tâm từng trận run rẩy, cái loại ánh mắt giống như đang nhìn một vật đã chết khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi. Thiên Túng tựa như còn ngại chưa dọa bọn họ sợ đủ, tiếp tục nói: “Đích xác là không muốn sống, bất quá là các ngươi không muốn sống!”Diệp Thiên Túng nói xong, thân hình bay lên trời, lớn tiếng quát: “Chư Thần, Đoạn Hồn, hiện!”Theo tiếng quát, một đôi cánh hoa lệ dài đến tám thước xuất hiện ở sau lưng nàng, một thanh xà tiên gắn đầy những chiếc kim bén nhọn làm người ta run sợ xuất hiện trong tay nàng. Theo kiếm khí xuất hiện, Diệp Thiên Túng lơ lửng giữa không trung, khuôn mặt thanh tú lãnh diễm tựa hồ dính vào một tầng huyết sắc xinh đẹp, áo bào trắng noãn không gió tung bay, sát khí từ trong xương tủy như vô biên vô hạn mà tràn ra ngoài. Giờ khắc này, cả người nàng tựu như một huyết sắc thiên sứ hoa lệ đang lơ lửng trên chín tầng trời, huyết tinh, tàn nhẫn, làm cho người ta không nhịn được quỳ bái.“Đoạn Hồn, đi!” Thiên Túng thuận thế chém ra một roi Đoạn Hồn, sinh mệnh một người liền kèm theo đó mà ngã xuống.Đây hết thảy đều chỉ phát sinh trong nháy mắt, căn bản không có một tia thời gian thở dốc. Sát khí bén nhọn, tiên pháp quỷ dị, cường đại uy áp, trực tiếp khiến mọi người như rớt vào hầm băng. Đoạn Hồn kia linh hoạt tựa như một con rắn độc thị huyết, cuốn lấy thân thể người nào, người đấy liền trở nên huyết nhục mơ hồ, thậm chí bị xoắn thành một đoàn huyết nhục. Tần gia đứng trên vị trí cao quá lâu, nhất là những đệ tử Tần gia trẻ tuổi, đối mặt với máu tanh tàn sát như thế sớm đã mất đi dũng khí phản kháng. Chỉ có thể chờ đợi cái chết vô tình.Tần Lệ đã không biết nên hít thở như thế nào. Hắn không thể tin vào hai mắt mình. Hắn muốn chạy trốn, nhưng thân thể giống như ngưng lại một đoàn, bị khóa chặt lại, thậm chí muốn nháy mắt một cái cũng không được. Đây là uy áp, tuyệt đối là uy áp của cường giả! Tần Lệ nhìn về phía hai nam tử tuyệt sắc đang cười lạnh với hắn, hắn cảm nhận được một cỗ tuyệt vọng thật sâu.Giờ phút này, Diệp Thiên Túng như tiến vào một cảnh giới cực kỳ kỳ diệu. Ở sơn cốc Ngọc Ma Lâm, đối tượng để nàng tu luyện luyện tập đều là ma thú. Khi đó, Tru Thần quyết còn thấp, còn không phát huy ra mấy phần lợi hại. Thế nhưng, đây là lần đầu tiên nàng sử dụng kiếm khí tàn sát người khác, nàng rõ ràng cảm thấy, mỗi một sinh mạng ngã xuống thì Đoạn Hồn cùng Chư Thần lại phát ra một loại hưng phấn không thể đè nén, hai luồng khí xoáy tụ trong cơ thể nàng càng không ngừng tăng tốc xoay tròn, nàng vậy mà cảm thấy có một năng lượng cực lớn từ trong cơ thể người bị giết liên tục không ngừng truyền tới bên trong kiếm khí của nàng, lại chuyển hóa thành năng lượng quang nguyên tố cùng hắc ám nguyên tố hút vào trong cơ thể nàng.Đây thật là quá thần kỳ! Diệp Thiên Túng cảm thấy mỗi một lỗ chân lông tựa hồ đồng loạt cùng mở ra, toàn thân cảm thấy vô cùng thoải mái. Lúc này, nàng đột nhiên nhớ lại trong Tru Thần quyết có một câu nói: người tu luyện tu luyện tới một trình độ nhất định, có thể hấp thu được sức mạnh của người khác. Lúc ấy, nàng còn nghi ngờ không thôi, bởi vì Tru Thần quyết cũng không nói phương pháp cụ thể. Hôm nay nàng mới biết, nguyên lai sử dụng kiếm khí là có thể làm được! Không trách được một vị vĩ nhân đã từng nói: thực tế là tiêu chuẩn duy nhất kiểm nghiệm chân lý!Vì đạt được sức mạnh càng thêm cường đại, Thiên Túng hạ thủ càng ngày càng bén nhọn. Hơn nữa mỗi người bị nàng giết chết đều không ngoại lệ đều bị Đoạn Hồn tiên xoắn đến huyết nhục mơ hồ, thành một đống thịt chết. Ngay cả Bạch Ngân cùng Phi Dạ thấy như vậy cũng một hồi run rẩy, càng không cần phải nói tới Tần Lệ sớm đã bị hù dọa vỡ mật.Nhìn Diệp Thiên Túng trước mắt như thần chết đi từng bước về phía mình, Tần Lệ điên cuồng kêu lên: “Ngươi rốt cuộc là người nào? Lại dám cùng Tần gia đối nghịch?”“Ta là ai?” Thiên Túng ngửa mặt lên trời cười to, “Ngươi không có tư cách biết! Nhưng ta sẽ nói cho ngươi biết, cũng bởi vì ngươi là người của Tần gia. Cho nên, phải chết!” Một roi Đoạn Hồn, cuối cùng Tần Lệ cũng biến thành một đống huyết nhục. Nhìn máu tươi đầy đất, Thiên Túng giống như lại thấy được thảm tuyệt tàn sát Ám Ma Tộc.“Tiểu Diệp Diệp, ngươi không sao chứ?” Phi Dạ có chút lo lắng hỏi.“Tiểu Thiên, bọn họ đáng chết! Ngươi không sai.” Vẻ mặt Bạch Ngân tràn đầy ôn nhu.Thiên Túng nhìn khuôn mặt hai người thân thiết, cười nhạt, trong nháy mắt, huyết sắc tận trừ, như băng tuyết tan rã, đẹp như hoa xuân. ”Đứa ngốc, ta mạnh như vậy, sao có thể có chuyện. Tới xem chiến lợi phẩm của chúng ta một chút đi.”Ba người đi tới bên cạnh rương sắt, Bạch Ngân vung tay lên, khóa sắt chắc chắn vỡ nát trong nháy mắt. Băng tuyết chi lệ óng ánh trong suốt xuất hiện trước mắt ba người.“Oa, lạnh quá!” Phi Dạ khiển trách nói. Cũng khó trách, Phi Dạ dù sao cũng là dị thú thuộc tính hỏa, mặc dù cường đại, nhưng thủy chung vãn tương khắc với thuộc tính thủy.Nhưng rất kỳ quái, Thiên Túng ở gần băng tuyết chi lệ như vậy lại có một loại cảm giác thân thiết, nàng đột nhiên cảm thấy trong Ám Ma Huyễn có dị động, nàng dùng thần thức tra xét, không nghĩ tới lại là Hắc Thiết trùy, giờ phút này, quanh thân nó lại tản ra u lam sáng bóng, một thanh âm thúc giục xuất hiện trong đầu Diệp Thiên Túng: ăn nó!Diệp Thiên Túng ma xui quỷ khiến nhanh chóng cầm băng tuyết chi lệ lên, bỏ vào trong miệng. Lần này, Bạch Ngân cùng Phi Dạ đều là kinh hãi. Phải biết băng tuyết chi lệ là một vật mang bên ngoài, cho tới bây giờ cũng không người dùng qua. Bởi vì trong băng tuyết chi lệ chứa một lượng năng lượng khổng lồ, hàn khí nặng đến mức thân thể con người không thể tiếp nhận. Nhưng bọn họ muốn ngăn cản đã không kịp, bọn họ chỉ có thể gắt gao chú ý đến biến hóa của nàng.Sự thật chứng minh, vận khí của Thiên Túng quả thực cực kì tốt. Ngay tại thời kiểm nàng sắp không thể chống cự nổi hàn khí khổng lồ kia thì trong Ám Ma Huyễn đột nhiên lóe lên một đạo lam quang tĩnh mịch đem nàng bao vây trong đó. Ngay khi đạo lam quang thấm vào, nàng cảm thấy vùng đan điền lại sinh ra một mảnh đất, một luồn khí xoáy tụ màu lam đang cấp tốc tạo thành, hơn nữa năng lượng của băng tuyết chi lệ cũng bị từ từ cuốn vào trong đó, mắt thường có thể nhìn thấy tinh thể màu băng lam từ từ thành hình, cùng hai tinh thể màu đen trắng bên trái phải tạo thành xu thế đối chọi.Thiên Túng cũng cảm thấy loại biến hóa này không thể tưởng tượng nổi, nếu như nàng đoán không sai, nàng hiện tại trong trạng thái tam nguyên đồng thể, gọi tắt là tam nguyên thể, chuyện này ở trên toàn bộ Thần Ma đại lục đều chưa từng xuất hiện qua! Nếu như nàng đoán không sai, mới vừa trợ giúp nàng chính là hắc thiết trùy kia. Nhưng nó rốt cuộc là thứ gì? Thiên Túng trong lòng tràn đầy nghi vấn.Lam quang dần dần tản đi, Phi Dạ cung Bạch Ngân lập tức khẩn trương nhào tới.“Tiểu Diệp, Tiểu Diệp, ngươi có sao không? Có bị đông lạnh không?” Phi Dạ khẩn trương, vành mắt hồng hồng nhìn Thiên Túng.“Tiểu Thiên, ngươi...... ngươi, tam nguyên thể!” Bạch Ngân nhạy cảm lập tức phát hiện ra vấn đề, kinh ngạc nói.Lúc này, cảm giác bén nhạy dị thường ập đến, Thiên Túng đột nhiên vội vàng nói: “Một hồi nữa giải thích với các ngươi, có người đến, mau trốn!”

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện