Chương 92: Trận chiến cuối cùng!
Mẫu thân Nhược Ly vừa nghe thấy lời này thì toàn thân chấn động, bà lẩm bẩm: "Có lẽ đây chính là nghiệp chướng, nhưng con à, con nhất định phải cẩn thận!" Nói xong thân thể của bà dần dần trở nên trong suốt, bà lại lẩm bẩm đọc lên một loại chú ngữ phức tạp tức thì trong không trung xuất hiện một cái hắc động lớn, hắc động giống như nước xoáy kịch liệt chuyển động, năng lượng khổng lồ kia không ngừng hấp xả chung quanh đám mây.
Đột nhiên, một đạo ánh sáng màu đen từ trong hắc động bắn ra, chính xác chiếu thẳng vào đỉnh đầu Nhược Ly, nàng chỉ thản nhiên mỉm cười nghênh đón năng lượng vốn thuộc về mình. Ánh sáng màu đen chợt lóe sáng hoàn toàn bao bọc lấy thân thể của nàng vào bên trong.
Mẫu thân Nhược Ly không ngừng lẩm bẩm đọc chú ngữ, chỉ thấy ở bên trong ánh sáng màu đen có một ký hiệu thiên sứ khổng lồ màu vàng kim, nó xuất hiện sau lưng Nhược Ly, thần lực khổng lồ từ ký hiệu dần dần tản ra. Năng lượng khổng lồ này đã tiêu hao một lượng lớn linh lực của mẫu thân Nhược Ly khiến bà cũng có chút không chịu nổi, suýt nữa thì tiêu tán.
Ánh sáng kịch liệt vặn vẹo, từng tia lôi điện màu vàng không ngừng vây quanh ánh sáng màu đen tàn sát bừa bãi. Mẫu thân Nhược Ly dựa vào một tia linh lực cuối cùng để không bị tiêu tán, bà nhìn ánh sáng màu đen trước mặt mà ngây ngẩn cả người, chính bà cũng không biết để cho nữ nhi của mình khôi phục lại sức mạnh nguyên bản rốt cuộc là đúng hay sai. Bà cũng không nắm rõ sau khi yêu lực cùng tiên lực dung hợp đến tột cùng có thể tạo ra bao nhiêu năng lượng. Hiện tại bà cảm thấy hơi sợ, đúng, hơi sợ, bà vừa lo lắng cho nữ nhi mình sẽ cùng với vị Thiên đế vô tình vô nghĩa kia đánh nhau đến chết đi sống lại, cũng vừa lo lắng Nhược Ly cũng lúc chịu hai loại năng lượng khiến cơ thể nhất thời không tiếp thu được, sẽ bị năng lượng khổng lồ này làm cho tiêu tán.
Ánh sáng màu đen xuất hiện lần nữa nhanh chóng xoay tròn quanh thân thể Nhược Ly, ánh sáng màu vàng vừa nhập vào cơ thể nàng chợt lóe sáng, kim quang trong nháy mắt bị ánh sáng màu đen cắn nuốt.
Thần sắc Nhược Ly toát lên vẻ thống khổ, hai hàng lông mày nhíu chặt giống như đang vũng vẫy, cuối cùng trải qua thời gian khoảng mười phút, hàng lông mày của nàng dần giãn ra, cùng lúc này sau lưng của nàng xuất hiện hai cánh chim khổng lồ, hình thái cánh chim có mấy phần giống với thiên sứ Thần giới nhưng lại có vẻ lớn hơn rất nhiều. Cánh chim thu hẹp ở sau lưng, cơ hồ che phủ toàn bộ thân hình Nhược Ly, kỳ lạ nhất là, hai cánh chim to lớn này lại có màu vàng.
Nhược Ly vươn tay cầm Ngân vũ đã trở nên mạnh mẽ hơn, nàng cảm nhận được sức mạnh trước nay chưa từng có, tu vi của nàng đã tiến thêm một bước mới, hơn nữa cũng không phải một sức mạnh của Yêu giới cộng với một sức mạnh của Thiên giới tăng lên, mà đó là sự dung hợp năng lượng khổng lồ của hai giới Thiên –Yêu.
"Mẫu thân. . . . . ." Nhược Ly mắt đỏ hoe nhìn mẫu thân mình đang từ từ trở nên trong suốt, nàng cắn môi muốn vươn tay vuốt ve khuôn mặt của mẫu thân, nhưng cánh tay nàng lại đột nhiên xuyên thấu thân thể của bà.
"Con ta, con đường sau này con muốn đi ta không ngăn cản, nhưng ngàn vạn lần phải nhớ không nên bị thù hận che mờ, cuộc đời của con phải thật vui vẻ!" Bà nở nụ cười nhạt nhòa, yêu thương vươn tay đặt trên đầu Nhược Ly, nhưng không có cách nào chạm vào nàng được nữa.
Ánh sáng màu vàng dần dần tụ tập trên người mẫu thân Nhược Ly, sau đó những ánh sáng kia đột nhiên tứ tán, từ này trở về sau nàng sẽ không còn được gặp lại mẫu thân của mình nữa.
Nhược Ly đỏ mắt nhưng nàng cố nén không khóc, sau đó xoay người lại, trong mắt lộ ra sự quyết tuyệt, sau này bất cứ giá nào nàng cũng phải còn sống, vui vẻ mà sống.
Thiên đế bị vây ở ngoài kết giới đã hơn nửa ngày, sau khi tức giận qua đi ông ta mới dần dần phát hiện kết giới này rất ảo diệu, đây là một kết giới rất chắc chắn, giống hệt như kết giới bảo vệ một giới, vô cùng chắc chắn và tuyệt đối không có cách nào công phá. Để tạo ra một kết giới như vậy cần phải có một năng lượng to lớn cơ hồ là không thể tưởng tượng nổi, nhưng ông ta thật sự là không hiểu rốt cuộc là ai lại đột nhiên bày ra kết giới này để cứu Nhược Ly một mạng, hơn nữa rốt cuộc trong kết giới có những gì, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao ông ta lại cảm thấy có một lượng lớn linh lực đang lưu động?
Nhưng ông ta có thể khẳng định được một điều là kết giới này tất nhiên sẽ không chống đỡ được trong thời gian lâu, nghĩ tới đây Thiên đế quát bảo chúng binh lính Thiên giới ngưng lại việc công kích kết giới, bình tĩnh chờ đợi, yên lặng theo dõi biến hóa.
Phán đoán của ông ta rất chính xác, theo thời gian trôi qua năng lượng kết giới càng ngày càng yếu, binh lính bên ngoài kết giới Thiên giới cũng toát ra vẻ mặt lo lắng, họ đang không ngừng tập trung tiên lực, hình như chỉ chờ kết giới vừa biến mất liền lập tức phát động công kích.
Thiên đế hừ lạnh, trong lòng cũng vui vẻ, kết giới này phong bế tất cả chuyện của Nhược Ly ở bên trong nên cũng ngăn trở Dạ Ly Lạc cảm ứng được sự nguy hiểm của Nhược Ly, chuyện này ngược lại trợ giúp ông ta rất nhiều.
Chỉ cần lát nữa kết giới vừa vỡ, ông ta liền lập tức chém giết Nhược Ly để phòng hờ Dạ Ly Lạc tới quấy rối, hơn nữa để phòng ngừa vạn nhất, ông ta còn thiết kế xung quanh nơi đây một đại kết giới. Chốc nữa, tốt nhất là Dạ Ly Lạc không cảm ứng được Nhược Ly gặp nguy hiểm, nếu hắn cảm thấy, ông ta sẽ không dùng Nhược Ly thật để uy hiếp hắn mà chính là giết chết Nhược Ly, sau lại dùng Nhược Ly giả để đối phó Dạ Ly Lạc, ông ta suy tính như vậy thì thấy mọi chuyện thật là dễ dàng.
Sau khi thấy kết giới trước mặt từ từ mà trở nên yếu ông ta mới lạnh lùng nói: "Mọi người chú ý, một khi kết giới biến mất, lập tức toàn lực đánh giết phản nghịch Thiên giới -- Nhược Ly, mà bất kể từ trong đi ra sinh vật nào khả nghi nào đều giết chết không chừa một mống."
"Vâng, Thiên đế." Bọn thiên binh đã chờ đợi ngày này từ rất lâu rồi, nếu bọn họ có thể ở nơi này lập được công lao nhất định sẽ được thăng chức rất nhanh, chỉ cần tiêu diệt Nhươc Ly -Yêu Hoàng của Yêu giới, tam giới lạp tức hoàn toàn trở thành địa bàn của bọn họ.
Rốt cuộc, năng lượng để chống đỡ kết giới không thể trụ được nữa, ánh sáng chợt ảm đạm xuống, chỉ chớp mắt toàn thân Thiên đế đã võ trang đầy đủ, ông ta cầm trường thương màu vàng trong tay sau đó vươn tay sờ xuống bộ khôi giáp của mình, ánh sáng sắc lạnh trong con ngươi thâm thúy bắn ra bốn phía, chỉ cần năng lượng phòng ngự biến mất cũng chính là lúc ông ta quyết chiến với Nhược Ly, với thực lực của thiên nữ Thiên giới, ông ta tự nhiên sẽ không để nàng được sống.
Ngay vào lúc này, đột nhiên trong kết giới xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ màu đen, một sức mạnh dồi dào đẩy toàn bộ Thần tộc bao gồm cả Thiên đế ở bên trong cửa thối lui liên tiếp khỏi mười bước xa mới ngừng lại.
Vòng xoáy màu đen đột nhiên xuất hiện, lúc đầu Thiên đế có cảm giác người tới là người của mình, thế nhưng khi lúc ông ta cảm nhận được năng lượng khổng lồ kia thì trong lòng không khỏi rét lạnh, mặc dù hào quang màu vàng óng này có chút giống ánh sáng năng lượng Thiên giới, nhưng năng lượng cường đại như vậy ở Thiên giới ngoại trừ ông ta ra vẫn chưa có người nào có được, hơn nữa năng lượng khổng lồ này mặc dù có màu vàng nhưng lại ẩn chứa hơi thở thuộc về Yêu giới.
Sắc mặt Thiên đế biến hóa, trong mắt lóe lên sự kinh sợ, hơi mất đi sự trấn tĩnh nói: "Chẳng lẽ Nhược Ly đã khôi phục toàn bộ tiên lực của Thiên nữ Thiên giới sao?" Ông ta không nhịn được tự lẩm bẩm nói: "Nhưng tiên lực của Thiên giới và yêu lực của Yêu giới làm sao có thể hợp hai làm một, tại sao nó không làm tên phản tặc đó chết đi?"
Năng lượng màu vàng óng chợt yếu bớt, Nhược Ly cầm Ngân vũ trong tay xuất hiện ngay giữa chúng tiên. Toàn thân nàng tản ra ánh sáng màu vàng mãnh liệt khác thường, khí thế khổng lồ kia khiến trái tim Thiên đế không khỏi run lên.
Thiên đế vẫn luôn nhận định Nhược Ly chính là cường địch cho dù nàng chính là huyết nhục của mình, ông ta khồng hề có một chút tình cảm nào với nàng. Đối với kình địch ông ta vẫn luôn rất kiêng kỵ.
Thấy Nhược Ly đột nhiên trở nên cường đại, Thiên đế cười lạnh nói: "Thật không ngờ! Ngươi lại có thể dung hợp được cả tiên lực Thiên giới cùng yêu lực Yêu giới, không hổ là thiên nữ của Thiên giới, nữ nhi của ta!” Thiên đế lại thừa nhận nàng là nữ nhi của ông ta, nhưng ngay tại lúc này ông ta không quan tâm cái gì là xấu hổ nhục nhã, dù sao đại chiến sắp tới tranh thủ làm giảm khí thế của nàng xuống, hơn nữa còn phải khiến nàng cõng theo tội danh giết chết phụ thân.
Thiên đế tiếp tục nói, lúc này sớm mất đi tư thái ôn tồn nho nhã, giọng nói tràn đầy châm chọc và chán ghét: "Ta thật sự sai rồi. Mạng của ngươi thật lớn! Đến bây giờ cũng không chết. Xem ra, ban đầu ta xuống tay vẫn còn nhẹ lắm. Chỉ là, nếu hôm nay đã như vậy, ngươi lại là nữ nhi của ta, ta không so đo tội danh phản bội của ngươi nữa, như vậy đi, chỉ cần ngươi lại trở lại Thiên giới, cam nguyện trở thành thủ hạ của ta, ta sẽ để cho ngươi ngồi ở vị trí dưới một người trên vạn người. Như thế nào?"
Đối mặt cường địch, đại não của Thiên đế đã khôi phục sự tỉnh táo. Hắn cảm giác được một cách rõ ràng, hôm nay Nhược Ly có thể dung hợp được hai lực lượng để sinh ra uy lực khổng lồ như vậy, hơn nữa thêm Dạ Ly Lạc có thể chạy tới, một khi ông ta cùng nàng động thủ, sợ rằng hôm nay chưa chắc có thể lấy được phần thắng. Vì thắng lợi cuối cùng, ông ta không thể không lên tiếng lung lạc Nhược Ly, đến lúc đó cùng liên thủ đối phó Dạ Ly Lạc, cuối cùng sẽ giết chết nàng.
Nhược Ly lơ lửng trong không trung, lạnh nhạt nhìn Thiên đế, lạnh lùng nói: "Thù hận giữa chúng ta cũng không phải có thể dễ dàng rửa sạch. Thù của mẫu thân ta nhất định phải báo, mà ông, nhất định nợ máu phải trả bằng máu! Giữa chúng ta trừ chiến đấu, sẽ không còn gì khác nữa. Hôm nay kết quả duy nhất chính là ông không chết thì ta phải lìa đời!"
Thiên đế vừa nghe mặt liền biến sắc, ông ta hiểu được, hôm nay không thể làm tốt rồi nhưng ông ta không muốn dễ dàng buông tha như vậy, lạnh lùng nói: "Được, đã như vậy hãy để cho chúng ta quyết một trận tử chiến, trước khi ta và Thiên nữ chưa phân thắng bại, ai cũng không được phép ra tay." Ông ta hạ lệnh như vậy là có mục đích, nàng biết nếu như ông ta đánh không lại nàng thì những người khác cũng đều chỉ đánh đấm giả bộ, căn bản dùng để chỉ trích nàng nhằm khiến nàng phân tâm.
Hộ vệ Thiên giới cấp tốc lui về phía sau, nếu đã nhận được mệnh lệnh bọn họ phải nhanh chóng tuân theo, nếu không đến lúc đó Thiên đế trách tội, bọn họ đảm đương không nổi, hơn nữa bọn họ cũng đều biết một khi Nhược Ly cùng Thiên đế giao thủ, tất nhiên sẽ sinh ra lực phá hoại khổng lồ.
Nhược Ly và Thiên đế bay lơ lửng ở giữa không trung, cách xa nhau một khoảng cách đang nhìn nhau, trung gian dần dần tụ tập một oán niệm khổng lồ.
Hai người không tiếp tục nói lời vô nghĩa nữa, một mũi sắc nhọn màu xanh dương tựa như ảo mộng chợt lóe sáng, đôi cánh màu trắng bạc của Thiên đế nhanh chóng mở rộng ra rồi đột nhiên gia tăng tốc độ, sau đó chợt lóe lên trước người Nhược Ly.
Hai người trên không trung đổi vị trí, bởi vì tốc độ quá nhanh, khi bọn họ hoàn toàn bất động thì trong không trung phát ra một tiếng đinh, một làn sóng va chạm cực lớn từ vị trí bọn họ mới vừa rồi giao thủ chợt phóng ra dày đặc, trong nháy mắt tràn ngập đến mọi ngóc ngách xung quanh.
Thật ra ngay tại thời điểm Thiên đế phát động công kích, Nhược Ly đã âm thầm vận dụng Hàn Băng, chỉ trong nháy mắt hóa giải sự công kích mạnh mẽ kia.
Lần thứ nhất giao thủ, bọn họ cũng không có ai chiếm được tiện nghi. Trong lòng Nhược Ly hơi động, xem ra không thể xem thường sức mạnh của ông ta.
Trường thương trong tay Thiên đế thật sự rất mạnh mẽ! Nhược Ly âm thầm cảm thán, nhưng đến lúc này thì nàng không thể lui về sau nữa, hơn nữa bên ngoài còn có kết giới khổng lồ, Dạ Ly Lạc nhất thời không thể cảm ứng được nàng, mà dù có cảm ứng được thì chắc hẳn bên ngoài Thiên giới nhất định là nguy cơ tứ phía, Dạ Ly Lạc muốn chạy tới chắc hẳn phải hết sức khó khăn.
Nhược Ly âm thầm cảm thán, xem ra mẫu thân của nàng lo lắng cho nàng là cần thiết, hôm nay nàng muốn chiến thắng Thiên đế, nhất định phải không tiếc tánh mạng, liều mạng mới được.
Chi khí của Thiên giới rõ ràng tăng cường lên rất nhiều, trường thương Thiên giới trong tay Thiên đế phát huy ra uy lực to lớn, chi khí khổng lồ của Thiên giới trong khoảnh khắc bao phủ thân thể của Nhược Ly, mấy đạo hào quang màu u lam mang theo năng lượng khổng lồ đâm về hướng Nhược Ly.
Sự lạnh lẽo trong mắt Nhược Ly lên đến cực điểm, một tay nàng cầm Ngân vũ nghênh đón trường thương của Thiên đế. Ngân vũ màu vàng quơ múa ra vòng xoáy màu vàng óng, bao phủ tất cả hào quang màu u lam ở bên trong, hai cỗ lực lượng kịch liệt đánh thẳng vào, kéo theo sức mạnh cực đại như nước xoáy, trong tiếng ầm ầm nổ vang, thân thể Nhược Ly cùng Thiên đế đồng thời bị chấn động phải bay ngược về phía sau.
"Thiên -- giới -- trường -- thương!" Thiên đế sâu kín hô lên, mang theo hơi thở âm hàn, ánh sáng màu u lam khổng lồ chợt bổ tới Nhược Ly.
Nhưng lần này Nhược Ly không hề lùi bước, nàng thản nhiên quơ múa Ngân vũ, kéo theo sự lưu động không khí khổng lồ trực tiếp nghênh đón đòn tấn công của Thiên đế.
Ngay trong tia sáng lóng lánh, trong tiếng nổ vang ầm ầm hai người lần nữa bị đẩy lùi ra sau, chỉ là lần này Thiên đế cũng không cho Nhược Ly có cơ hội thở dốc, "Vạn -- ảnh -- chi -- tông --" Thiên đế đột nhiên hóa ra vô số phân thân từ bốn phương tám hướng vọt tới chỗ Nhược Ly.
Nhược Ly không ngừng quơ múa Ngân vũ, bởi vì một khi nàng ngừng lại nhất định sẽ bị phân thân ảo giác này làm cho mê hoặc, đến lúc đó chỉ sợ bất chấp bên này không lo được bên kia, chắc chắn sẽ lâm vào nguy cơ.
Nhược Ly cùng Thiên đế đứng cách nhau một khoảng khá xa nhìn nhau trừng trừng, hô hấp của bọn họ trở nên dồn dập, trên bả vai Nhược Ly xuất hiện một vết thương, mà Thiên đế cũng không có tốt hơn bao nhiêu, trước ngực của ông ta cũng bị vết roi Ngân vũ đả thương.
Hai người trên không trung không ngừng giằng co, đều tập trung vận dụng linh lực của mình nhằm hóa giải năng lượng do đối phương đánh vào trong cơ thể.
Mặc dù vết thương của Thiên đế sâu hơn, nghiêm trọng hơn Nhược Ly, nhưng năng lực hồi phục của ông ta lại mạnh hơn nàng, cho nên hai người cơ hồ đồng thời khôi phục, hiển nhiên thế lực ngang nhau.
Sắc mặt Thiên đế hết sức khó coi, tay trái ông ta nắm trường thương, trầm mặt nhìn nàng rồi khẽ nheo mắt lại, hiển nhiên đã mất đi sự bình tĩnh vốn có.
Ông ta biết rất rõ ràng nếu hôm nay muốn thắng nàng e rằng phải trả một cái giá không hề rẻ chút nào, là do trước đây ông ta đã quá kinh thường nữ nhi này.
Nhược Ly cũng biết đã đến thời khắc sinh tử, trong đôi mắt nàng không hề lộ ra chút tình cảm nào, toàn bộ tinh thần đều đặt hoàn toàn vào Ngân vũ trong tay, thần lực khổng lồ màu vàng óng ngưng tụ lại và không ngừng tăng lên, con ngươi màu đỏ trong mắt ẩn chứa sát ý mênh mông và tràn đầy khí phách, giống như thay đổi hoàn toàn thành một người khác, khát vọng máu tanh.
Thiên đế cũng nổi giận, ông ta đã xưng bá Thiên giới mấy ngàn vạn năm vậy mà hôm nay lại bị một hậu bối vũ nhục, sao ông ta có thể chịu được? Ông ta khẽ nheo mắt lại lộ ra sự hung tàn trong xương tủy, hiển nhiên ở phương diện này Nhược Ly hoàn mỹ thừa kế sự tàn nhẫn của ông ta, "Hôm nay, ta nhất định khiến ngươi trở thành một thành viên trong Thiên Trụ."
Nhược Ly cũng không vì Thiên đế đột nhiên tỏ thái độ mà trở nên khuất phục, nàng thờ ơ nói: "Vậy thì tới đi, xem xem ông có bản lĩnh khiến ta chôn vùi ở chỗ này hay không. Nhưng ta có thể xác định, hôm nay nhất định là ngày ta báo thù cho mẫu thân!" Đồng thời, khí thế hai người chợt tăng lên, trải qua lúc trước thử dò xét lẫn nhau, lúc này mới chính thức triển khai trận quyết chiến sinh tử.