Q.6 - Chương 48: Gặp Minh Dục
"Bất hảo." La Phong biến sắc.
Từ xa Nặc Lam Sơn vốn là một thành viên đội quản lý trật tự , nhìn thấy La Phong nhãn tình lập tức sáng lên, rồi sau đó trực tiếp lao xuống , nhanh chóng bay tới.
"Thật sự là vận khí tốt a! Có thể gặp được tên tiểu tử này , ha ha. . . Trong thế giới thực , chỉ cần lấy lý do hắn mạo phạm ta , trực tiếp giết hắn . Lấy thân phận của ta, ai dám nói gì ?"
Nặc Lam Sơn rất tự tin, trong vũ trụ mênh mông thực tế là vậy, địa vị cấp Vũ Trụ so sánh với cấp Hằng Tinh cao ngàn vạn lần ! Bước vào cấp Vũ Trụ một bước lên trời.
Cấp Vũ Trụ giết chết một cấp Hằng Tinh, cũng giống như giết một con kiến hôi thôi . Hiện tại Nặc Lam Sơn chính muốn giết chết con kiến La Phong này!
Trên bình nguyên trống trải bên cạnh một cái cổ thành trên Thương Lan Tinh ,đại quân của Tam Phủ Sơn đang bay tới điểm tập kết . Mà Nặc Lam Sơn lại đang hướng đại quân Tam Phủ Sơn bay tới.
"Đây là đại quân Tam Phủ Sơn , Nặc Lam Sơn, ngươi là là người của Bách Hổ Lâu cũng muốn tiến vào trận doanh đại quân Tam Phủ Sơn chúng ta sao , muốn làm gì đây ! ! !"
Một tiếng quát dùng niệm lực phát ra , trong nháy mắt truyền khắp cả bảy vạn đại quân Tam Phủ Sơn, khiến cho toàn bộ mạo hiểm giả đang nhốn nháo cơ hồ đều nhìn lại . Lập tức liền chăm chú nhìn vào bóng người Nặc Lam Sơn đang lao tới!
"Đó chính là Nặc Lam Sơn ?"
"Người của Bách Hổ Lâu ?"
"Người Bách Hổ Lâu bay về phía đại quân chúng ta làm chi?" Các nhà Mạo hiểm trong đại quân lập tức bàn luận .
Bị ánh mắt bảy vạn người chăm chú nhìn , Nặc Lam Sơn vốn đang lao tới lập tức dừng lại , sắc mặt trở nên khó coi , trong lòng thầm mắng "Tên La Phong này thực là to gan , hắn chỉ là vật hy sinh cấp Hằng Tinh ,lúc này cũng dám dùng niệm lực truyền âm bốn phía , thật sự là quá kiêu ngạo!"
Trong quân đội , một tiểu binh dám lớn tiếng ồn ào mà toàn quân cũng nghe được sao?
Vốn dĩ là một binh lính cấp thấp , sẽ không dám lớn tiếng trong binh doanh như vậy . Nhưng Nặc Lam Sơn căn bản không biết. . . La phong căn bản là không phải là binh lính của tổ chức Tam Phủ Sơn .
"Nặc Lam Sơn, dừng lại."
"Ngươi dừng lại ngay cho ta"
"Ngươi tới quân doanh chúng ta làm gì?”
Lập tức năm bóng người chủ trì trật tự bay lại , năm người này đều là cường giả cấp vũ trụ của Tam Phủ Sơn. Sắc mặt năm người rất khó coi.
"Đại quân người Mạo Hiểm này đều mang theo báu vật đoạt được trong Giới Trong Giới , các vị Giới Chủ, Vực Chủ đại nhân đều chưa tới lấy báu vật. Bách Hổ Lâu , Nặc Lam Sơn ngươi cũng dám tiến vào trận doanh Tam Phủ Sơn chúng ta sao, chẳng lẽ muốn cướp đồ? Ngươi mặc dù là cấp Vũ Trụ , ta nghĩ lá gan ngươi cũng không lớn như vậy đâu nhỉ !" Năm vị cường giả cấp Vũ Trụ tức giận.
"Năm vị." Nặc Lam Sơn lộ ra nụ cười.
"Nặc Lam Sơn, ngươi muốn tiến vào trận doanh đại quân mạo hiểm giả của chúng ta hả ?" Năm tên cường giả cấp Vũ Trụ nhìn Nặc Lam Sơn chằm chằm.
"Không, không phải." Nặc Lam Sơn truyền âm nói "Ta cũng chỉ là một cấp Vũ Trụ thôi, trên hành tinh Thương Lan này cũng còn nhiều người mạnh hơn ta mà . Rất nhiều Vực Chủ, Giới Chủ , ta cũng không dám có cái loại ý nghĩ này a,chỉ là ta có một cừu nhân, không nghĩ tới hôm nay có thể gặp hắn , nên muốn đem hắn ra giải quyết thôi.”
"A." Năm tên cường giả cấp Vũ Trụ gật đầu.
"Cừu nhân của ngươi là ai?" Một trong năm người, một nam tử khôi ngô đầu như cương châm hỏi.
"Hắn tên là La Phong, là một tiểu binh trong đại quân." Nặc Lam Sơn nói.
"Tiểu binh?" Năm tên cường giả cấp Vũ Trụ nhìn nhau.
"Năm vị, đem một tiểu binh giao cho ta, không thành vấn đề chứ?" Nặc Lam Sơn cũng không dám dính vào, dù sao chỉ riêng chủ trì trật tự có không ít cấp Vũ Trụ, Vực Chủ. Hắn nếu như dám làm xằng bậy, cho dù những tổ chức đó không động thủ , chỉ sợ Bách Hổ Lâu cũng đích thân xử quyết Nặc Lam Sơn hắn a .
"Đại quân người Mạo Hiểm có được báu vật , các vị Giới Chủ, Vực Chủ đại nhân còn chưa lấy ! Thời điểm này bất kỳ tên tiểu binh nào cũng không thể giao cho ngươi được." Năm tên cường giả cấp Vũ Trụ, lúc này rất thanh tĩnh.
Nặc Lam Sơn sắc mặt trở nên càng thêm khó coi.
"Nặc Lam Sơn, hiện tại các cường giả cấp Vũ Trụ , Vực Chủ khác đều nhìn bên này, ta xem ngươi phải biến ngay đi thôi" Năm tên cường giả cấp Vũ Trụ nhìn hắn.
Nặc Lam Sơn cắn răng một cái, quay đầu bay đi , không dám nhiều lời .
Hiện tại trong đại quân.
La Phong nhìn Nặc Lam Sơn từ xa , bị năm tên cường giả cấp vũ trụ của Tam Phủ Sơn ngăn lại, rồi sau đó Nặc Lam Sơn chỉ có thể oán hận rời đi.
"Nặc Lam Sơn? Nếu có cơ hội ta sẽ giải quyết ngươi !" La Phong thầm nghĩ trong lòng.
"Nặc Lam Sơn này , nhất định phải giết ." Hồng ở bên cạnh trịnh trọng, truyền âm nói "Nếu gia tộc Nặc Lam Sơn của hắn không thèm muốn bảo vật trên Địa Cầu, thì chúng ta hiện đang sống rất an bình a.”
"Nếu không chúng ta thỉnh Minh Dục đại nhân xuất thủ?" Lôi Thần nhìn về phía La Phong, Hồng.
Nhãn tình La Phong lập tức sáng lên.
Đúng vậy!
Đợi lát nữa gặp Minh Dục, Minh Dục là Ủng binh vũ trụ hai sao , cũng là cao thủ trong nhóm Vực Chủ ! Vực Chủ Minh Dục nếu như nguyện ý động thủ, quả thực chỉ là nhấc tay một cái thôi !
Dù sao ở cảnh giới này , càng ngày càng khó đột phá. Đồng dạng sự chênh lệch thực lực cũng rất khoa trương .
"Đợi lát nữa chúng ta tặng báu vật cho Minh Dục đại nhân , đến lúc đó thỉnh Minh Dục đại nhân hỗ trợ,sẽ thành công thôi.”
"La Phong, ngươi chuẩn bị cho Minh Dục nhiều hay ít báu vật?" Lôi Thần truyền âm hỏi.
"Đúng vậy , La Phong, cái vấn đề này ngươi nghĩ như thế nào." Hồng nhìn về phía La Phong, bởi vì việc đổi báu vật đều do La Phong chủ trì , cho nên chuyện này hai người bọn họ để La Phong quyết định là tốt nhất.
"Một món vũ khí nguyên lực cấp năm." La Phong nói.
"Một món thôi hả?" Hồng, Lôi Thần nhìn về phía La Phong.
"Vâng , một món là đủ rồi. Một món này nếu như tính toán giá trị , Minh Dục đại nhân dù dốc hết tài sản chỉ sợ cũng không mua nổi a." La Phong có Ba Ba Tháp ở một bên chỉ điểm, biết được kiện binh khí mình xuất ra có giá trị rất lớn. Tuy nhiên vì dùng Lôi Đình Thạch để đổi , so với kiện vũ khí Thiên Hỏa Luân rẻ nhất kia cũng không hơn bao nhiêu.
Nhưng giá trị thì lại gấp mấy chục lần. Minh Dục, một Vực Chủ, coi như là cao thủ trong đám Vực Chủ ,cho dù táng gia bại sản chỉ sợ cũng mua không nổi.
Thời gian trôi qua, trên bình nguyên bên cạnh Cổ Thành , nhứng người Mạo Hiểm của Tam Phủ Sơn may mắn còn sống sót đang đóng quân ở đây . Một số cường giả bắt đầu bay đến, đem nhân mã của họ mang đi . Cùng lúc này ,đại quân trên bình nguyên hoang dã quân số không ngừng giảm xuống , bảy vạn, sáu vạn , năm vạn , bốn vạn. . .
"La Phong!"
"Ha ha, gặp lại bốn người các ngươi , thật sự là làm cho người ta hài lòng a, ha ha." Tiếng cười cởi mở vang lên , Minh Dục khôi ngô cường tráng trôi nổi bay lên cao.
Bốn người La Phong cùng hơn 200 người khác, đều bay về phía Minh Dục.
"Đại nhân." hơn 200 người Mạo Hiểm cung kính khom người.
Bốn người La Phong sóng vai mà đứng, cũng cung kính hành lễ: "Minh Dục đại nhân.”
"Rất tốt , đi vào trang viên của ta mà nghỉ ngơi." Minh Dục mang theo bốn người La Phong cùng hơn 200 nhà Mạo Hiểm khác nhanh chóng rời đi.
Bình nguyên này cách Cổ Thành khoảng hơn 20 km.
Trên tầng cao nhất của một tòa biệt thự cũ kỹ , Nặc Lam Sơn nhìn qua cửa sổ về phía bình nguyên , đúng lúc nhìn thấy bọn người La Phong theo sau Minh Dục rời đi ,sắc mặt Nặc Lam Sơn lập tức đại biến: "Bất hảo! Không nghĩ tới La Phong lại là người của Minh Dục đại nhân a , hơn nữa có vẻ như , Minh Dục đại nhân đối với bọn chúng lại tỏ ra vẻ khách khí a . Muốn giết hắn e là khó khăn đây!"
Nặc Lam Sơn mãnh liệt đập một tay lên lan can , xoẹt xoẹt, lan can lập tức hóa thành nát bấy. Trong một trang viên tạo hình trang trí xinh đẹp, hơn 200 nhà Mạo Hiểm đã nhanh chóng rời đi . Nhưng bốn người La Phong hiện đang ngồi cùng một bàn với Minh Dục.
Bị Minh Dục mang đi , La Phong vẫn còn chút tiếc nuối. . . Bởi vì ở bên kia chờ lâu như vậy, lại không có thể thấy một vị Giới Chủ ! Giới Chủ đều là phái người đến đón người Mạo Hiểm chứ không tự đến.
"Haiz , lần này có chút đáng tiếc . Trong đội quân ta phái ra có một người tên là Bí Địch , hắn có thể đột phá tới cấp vũ trụ , với lại cũng tặng cho ta một món bảo vật. Mặc dù chỉ là thứ tự gần cuối , nhưng cũng là thứ quý giá"
Minh Dục thở dài "Haiz , không ngờ trong lúc quay về , lại lọt vào sự tập kích của nhân mã Cửu hoàng tử , báu vật cũng bị cướp đi mất."
La phong, Hồng, Lôi Thần ba người nhìn nhau.
Vị Minh Dục đại nhân này , vận khí quả thật không được tốt lắm.
"Các ngươi lần này tại Giới Trong Giới thu hoạch thế nào?" Minh Dục nhìn về phía La Phong bốn người.
"Cũng đổi được một món báu vật ." La Phong cười nhìn Minh Dục.
Hai mắt Minh Dục sáng lên , lập tức phát ra hai đạo tinh quang.
"Báu vật gì vậy ?" Minh Dục chờ mong vô cùng.
La Phong tâm ý vừa động, lập tức một chiến đao bản rộng dài chừng ba thước trôi nổi lên cao, trên mặt chiến đao có bí văn vô cùng kỳ bí , bí văn kỳ bí trên bề mặt lưỡi dao là cho người ta cảm thấy tim đập nhanh , hơi thở dồn dập , mơ hồ chung quanh lưỡi dao, không gian giống như chấn động . Khí tức sắc bén làm cho sắc mặt bốn người La Phong trở nên tái nhợt.
"Minh Dục đại nhân, đây là bậc năm binh khí nguyên lực Trảm Không đao." La Phong nói.
"Hảo, hảo, hảo." hai tròng mắt Minh Dục nóng bỏng, gắt gao nhìn chăm chú Trảm Không đao này. Báu vật a! So sánh với bảo vật của Bí Địch còn muốn quý hơn a ! Thanh Trảm Không Đao này , là binh khí đứng thứ 29 .
Dù sao binh khí bậc ba , cũng có giá mấy ngàn ức Hắc Long tệ rồi , rẻ nhất cũng gần mười ức Hắc Long tệ , chênh lệch gấp trăm lần a ! Cũng như vậy , binh khí nguyên lực bậc năm cũng phân ra cao thấp , chênh lệch kỳ thật càng khoa trương hơn .
Thiên Hỏa Luân thuộc về hàng thứ cấp, mà Trảm Không đao, đứng vào loại cao cấp . Một thanh như vậy cũng tương đương hơn chục kiện Thiên Hỏa Luân .
"La Phong, lễ vật của các ngươi thật sự là quý a ." Minh Dục vẻ phức tạp, nhìn bốn người La Phong.
" Các ngươi biết giá trị món này nhiều ít hay không?"
"Giá trên trời!"
La Phong cười nói "Đây là do chúng ta không thể biết chính xác như thế nào , nói chung chúng ta chỉ biết nó là một cái giá trên trời thôi."
"Đúng , giá trên trời! Toàn bộ gia sản của ta đem ra , còn lâu mới đủ ." Minh Dục nhìn La Phong "Ta nói rồi, ta sẽ không bạc đãi các ngươi ! Các ngươi nói đi, có yêu cầu gì nào!”
"Ta muốn giết một người." La Phong nói.
"Giết người, thực lực thế nào ? Vực Chủ bậc mấy ?" Minh Dục nhíu mày.
"Cấp Vũ Trụ bậc chín." La Phong nói.
"Ha ha. . ." Minh Dục cười "Sát giết mười tên như vậy , cũng không bằng giá trị của cây Trảm Không đao này a."
"Ta tính như vầy đi.“
Minh Dục nghĩ ngợi một chút "Ta đem một phần ba lãnh địa của ta chia cho ngươi ! Không. . . như vậy chỉ sợ ngươi sẽ bị quá nhiều người để ý . Lãnh địa của ta có gần mười vạn hành tinh có sự sống, từ hôm nay trở đi, một nửa quyền sở hữu cho ngươi, một nửa quyền sở hữu là của ta. Bất quá bình thường toàn bộ do ngươi quản lý , tiền lời, binh lính.v..v... Ta đều không cần."
"Còn có tiền mặt. . ." Minh Dục suy tư.