Q.18 - Chương 6: Vùng Bảo Tàng
La Phong nhíu mày nhìn cường giả tộc cơ giới trước mắt. Không ngờ ngoại tộc này lại có thể đoán được chuẩn như vậy. Nhưng nghĩ laij cũng không phải là khó đoán lắm. Như trùng tộc, yêu tộc, tộc cơ giới đều thường xuyên giao tiếp cùng nhân loại, thu thập tin tình báo về nhân loại rất cẩn thận, còn những ai có thể tới được Vùng Truyền Thừa này, cũng cơ hồ đều là những nhân vật nhất đẳng trong các tộc. Phải biết là ngay cả Chân Diễn Vương cũng rất khó mà được tộc quần cho phép. Bởi vậy có thể thấy được, người được tộc quần cho Truyền Thừa Lệnh đều có lai lịch lớn như thế nào.
- Ngươi mặc dù không nói lời nào, nhưng ta lại khẳng định ngươi chính là Đao Hà Vương.
Cường giả tộc cơ giới dán mắt vào La Phong. Hắn suy nghĩ nhiều tới nhân loại trước mắt. Giải thưởng nếu giết được Đao Hà Vương là rất kinh người.
- Ngươi chỉ có thể đoán thân phận ta thôi. Nhưng ta lại biết rõ ràng, ngươi là Cự Tuyệt Vương.
La Phong cười chế diễu nhìn hắn.
- Về phần thân phận của ta, ngươi không phải thích đoán lắm sao, cứ từ từ mà đoán đi.
Lúc này La Phong bước lên một bước, bước thẳng vào màn nước suối phun rồi biến mất.
Cường giả tộc cơ giới 'Cự Tuyệt Vương' thấy thế hơi sửng sốt, rồi lập tức nhìn bóng người biến mất khỏi quảng trường, nhẹ giọng nói thầm: “ Thú vị, lại không thừa nhận thẳng. Thoạt nhìn tính tình của tên Giới Chủ rất có thể là Đao Hà Vương chiến lực đáng sợ này cũng không hay ho gì. Đúng vậy, hắn là con trời mà. “
Đã có thể đi vào Vùng Truyền Thừa, người nào mà không phải con trời?
Chỉ là danh khí Đao Hà Vương bây giờ quá lớn, đã truyền khắp vô số tộc quần vũ trụ, ai chẳng biết trong nhân loại có một tên Đao Hà Vương, vẻn vẹn chỉ là Giới Chủ mà có chiến lực vượt qua cả phong Vương cực hạn! Điều này làm hào quang của Đao Hà Vương che lấp đi vô số thiên tài trong vũ trụ. Cho dù những thiên tài có là Phong Vương vô địch, thì danh khí cũng còn thua xa Đao Hà Vương, việc họ ghen ghét là rất tự nhiên.
“Vùng Bảo Tàng? Đó là nơi những người thừa kế tụ tập nhiều nhất. Những người thừa kế không có việc gì thì phần lớn đều tới Vùng Bảo Tàng để thử vận khí. Nhiều người thừa kế như vậy, khẳng định có người đoán được thân phận Đao Hà Vương. “ Cự Tuyệt Vương mỉm cười, cũng bước một bước vào giữa màn nước suối phun đi thẳng tới Vùng Bảo Tàng.
Mặc dù La Phong không thừa nhận, nhưng Cự Tuyệt Vương với tư cách là tộc nhân Cơ Giới, vốn là Sinh Mạng Trí Năng tiến hoá thành, năng lực thôi trắc lôgích của hắn rất đáng sợ, cũng vô cùng tự tin.
Truyền tống xong … La Phong đã xuất hiện trên một đỉnh núi. Hắn đưa mắt ra xa, chỉ thấy những hòn núi cao vút hoặc là hiểm trở, hoặc là kỳ tuyệt, ngàn vạn đỉnh núi lô xô, quả thực liếc mắt nhìn không tới điểm cuối. Có khi giữa các ngọn núi còn có những hồ nước. Những hồ nước này hoặc lớn hoặc nhỏ, cái lớn cũng phải tới hơn trăm vạn km.
Những hồ nước ấy cũng tuyệt đẹp, hoặc là xanh biếc như một hòn ngọc bích khổng lồ, hoặc là đen thẫm một khoảng như một hồ mực.
La Phong ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cực quang. Nơi đó đang có những luồng cực quang không ngừng bay qua lại. Hiển nhiên Vùng Bảo Tàng này cũng trong phạm vi 'Ngũ Thải Cực Quang Hồ'.
“Đúng vậy, Vùng Bảo Tàng, nghe nói có rất nhiều bảo tàng. Trọng địa như thế, e rằng Tổ Thần Giáo cũng phải vô cùng cẩn thận mà đặt nó ở một nơi an toàn. Nếu không bị một vài siêu tồn tại bên ngoài tới đây, tận diệt nó rồi lấy đi Vùng Bảo Tàng, thì quả là thú vị. “ La Phong thầm nghĩ.
Vèo!
La Phong nhất thời bay lên, phi hành trên những ngọn núi. Nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy những trên ngọn núi, sườn núi, khe núi, hoặc là cạnh hồ, trên hồ, thậm chí trong hồ nước, đều có thể thấy rất nhiều thân ảnh, có sinh mạng loại huyết nhục, có sinh mạng loại đá, có sinh mạng loại năng lượng, cũng có sinh mạng loại thực vật. Vô số kể các loại sinh mạng, còn có rất nhiều sinh mạng đặc thù.
Một vài yêu tộc, sinh mạng thực vật thể tích khổng lồ đã thu nhỏ lại.
“Thú vị. Thật là một triển lãm tỷ tỷ tộc quần. “ La Phong thầm nghĩ... “ Trên Chiến trường ngoài tinh vực, mặc dù ta đã thấy rất nhiều tộc quần, nhưng nếu so với ở đây, quả là con kiến gặp con voi. “
La Phong cũng lần đầu tiên gặp được rất nhiều tộc quần, sinh mạng đặc thù mà hắn chưa bao giờ thấy, nên hắn mới mừng như vậy. Thời gian dài qua đi, quen rồi sẽ thành tự nhiên, tự nhiên cũng không thấy bình thường.
- Vèo.
La Phong đáp xuống, đáp thẳng xuống một ngọn núi.
La Phong tìm một tảng đá lớn, đặt mông khoanh chân ngồi trên đó, hướng mắt nhìn bốn phía, nhìn quanh thiên sơn vạn thủy, cũng cảm thấy thích ý:
- Bảo tàng ở đâu nhỉ?
- Nhân loại huynh đệ.
Một thanh âm vang lên.
La Phong quay đầu nhìn lại. Xa xa có một bóng người bay tới, dung mạo rất anh tuấn, thần thể gần như trong suốt, mặc khải giáp màu xanh biếc, La Phong thấy thế liền cười nói:
- Ám Vụ Tộc huynh đệ.
Ám Vụ Tộc là một phần tử của Hồng Minh.
- Ta tên Thiên Vũ.
Thanh niên đẹp trai Ám Vụ Tộc mỉm cười dừng lại trên đỉnh núi cạnh Phong.
- Ta tên Hoa.
La Phong nói.
- Ha ha, chưa bao giờ thấy ngươi, vừa tới à?
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ cười nói.
- Ừm, lần đầu tiên tới Vùng Bảo Tàng.
La Phong nhìn quanh, cảm thán.
- Chưa bao giờ tới, nhưng ta nghe nói Vùng Bảo Tàng có nhiều bảo tàng do các tiền bối Tổ Thần Giáo lưu lại. Nhưng ta tới đây lại chỉ cảm thấy cảnh sắc vô cùng tuyệt đẹp, nhưng không phát hiện ra nơi này có bảo tàng.
- Ha ha ha... Ngươi không phát hiện ra nơi này có bảo tàng à?
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ cười to.
- Sao vậy?
La Phong nhìn hắn.
- Ta nói gì buồn cười à?
- Khắp nơi đều có bảo tàng.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ chỉ ra các phương hướng chung quanh.
- Chung quanh cơ hồ mỗi một ngọn núi, mỗi một hồ nước, đều có dấu bảo tàng.
- Đều có?
La Phong liếc mắt nhìn lại, hơi sững sờ.
Mặc dù ngọn núi rất lớn, hồ nước rất lớn, nhưng có trên vạn ngọn núi, hơn một ngàn hồ nước chứ ít gì.
Như vậy ở đây có bao nhiêu bảo tàng?
- Bảo tàng có rất nhiều, hơn nữa ngươi xem đi, 108 ngọn núi cao nhất kia kìa.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ chỉ ra những ngọn núi nhô cao lên rất rõ ràng xa xa., độ cao 108 ngọn núi rõ ràng vượt hẳn những ngọn núi khác...
- Cơ hồ tất cả người thừa kế đều biết, trong 108 ngọn núi cất giấu 108 loại bảo tàng quí nhất của Tổ Thần Giáo từ khi vũ trụ sinh ra tới giờ. Từ khi vũ trụ sinh ra cho tới bây giờ đã có 42 loại bị một vài tên gia hỏa gặp may mang đi. Vụ gần đây nhất, cũng phải trên 120 vạn kỷ nguyên rồi. Tên Vũ Trụ Tôn Giả yêu tộc gặp may đó đã chiếm được một món chí bảo.
- Chí bảo?
La Phong sáng mắt lên.
- Đương nhiên.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ vội nói:
- Vùng Bảo Tàng của Tổ Thần Giáo có rất nhiều bảo tàng. Những bảo tàng trên 108 đỉnh cao nhất có mức độ trân quý có thể đạt tới cánh cửa của chí bảo. Rất nhiều bảo vật hiếm thấy, trân quý, thậm chí bảo vật trợ giúp cho quá trình tu luyện đạo Thần Thú cũng được gửi ở đây. Chỉ là, rất khó lấy được.
La Phong nhìn ra xa, ngắm 108 ngọn núi đứng sừng sững.
- Không ai phá vỡ ngọn núi ra à?
La Phong hỏi.
- Ai dám? Một là tất cả ngọn núi được năng lượng của Ngũ Thải Cực Quang Hồ che chở, ít nhất Bất Hủ cấp phong Vương chúng ta căn bản không phá được. Thứ hai, đám Vũ Trụ Tôn Giả vốn có thể phá ra, thì họ căn bản cũng không dám. Việc phá Vùng Bảo Tàng sẽ xem như coi thường bất kính các thế hệ tiền bối Tổ Thần Giáo. Họ sẽ bị Ngũ Thải Cực Quang Hồ giết chết ngay.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ nói.
La Phong gật gật đầu.
- 108 bảo tàng xếp đầu thì chúng ta đừng nghĩ tới nhiều. Đi nơi khác thử vận khí thôi.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ cười nói:
- Bảo tàng càng trân quý, điều kiện mở ra càng phức tạp. Nếu biết được điều kiện, chúng ta còn có thể cố gắng mà làm. Điểm chết người là chúng ta không ai những siêu cường giả ấy khi thiết lập bảo tàng đã định ra điều kiện hà khắc gì. Do đó chỉ có thể xem vận khí, không biết chừng có thể gặp được một bảo tàng phù hợp với mình. Nơi này bảo tàng có giá trị kém nhất cũng trên hẳn một trọng bảo bình thường rồi.
La Phong thầm gật đầu.
Cũng phải xem xem người lập ra bảo tàng là nhân vật nào.
Ở Vùng Bảo Tàng, có rất nhiều Bất Hủ cấp phong Vương, nhưng Vũ Trụ Tôn Giả cũng không ít.
Dù sao trong số những người thừa kế cũng có rất nhiều là Vũ Trụ Tôn Giả. Trong số các thành viên ngoại vi Tổ Thần Giáo, cũng có rất nhiều người là Vũ Trụ Tôn Giả. Do đó trong Vùng Bảo Tàng, tỉ lệ giữa Bất Hủ cấp phong Vương và Vũ Trụ Tôn Giả cơ hồ đạt tới 1000:1. Các Vũ Trụ Tôn Giả tới đâu, các Bất Hủ cấp phong Vương tự nhiên hơi né ra một chút.
- Ầm.
Một thân ảnh sừng sững xé gió bổ xuống ngọn núi này.
“Ừm, nhân loại? “ Thân ảnh sừng sững đó liếc mắt thấy trên ngọn núi đó có hai bóng người, một là nhân loại, một là Ám Vụ Tộc.
“Nhân loại đáng ghét. “ Thân ảnh sừng sững chỉ có một mắt hiện lên vẻ ác cảm, lập tức gia tốc rất mạnh rồi đáp xuống. La Phong, và Ám Vụ Tộc Thiên Vũ vốn đang đứng trên ngọn núi đều phát hiện ra cú va chạm sắp xảy ra, đều muốn né tránh, nhưng thân ảnh sừng sững đó gia tốc rất nhanh, cơ hồ lóe lên là đã vọt tới trên ngọn núi.
- Ầm!
Thần lực đáng sợ quét qua.
La Phong, Ám Vụ Tộc Thiên Vũ như bị một cây gậy khổng lồ đậpbay thẳng ra xa.
- Phốc.
- Phốc.
La Phong, Ám Vụ Tộc Thiên Vũ đều phun máu tươi.
- Khốn khiếp.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ nghiến răng.
La Phong bên cạnh sầm mặt lại. Ám Vụ Tộc Thiên Vũ thấy thế vội nắm lấy La Phong truyền âm nói:
- Đừng đi lên, hắn là Vũ Trụ Tôn Giả.
- Nơi này là trong phạm vi Ngũ Thải Cực Quang Hồ, cấm giết chóc, hắn còn có thể làm gì được ta?
La Phong trông mặt rất khó chịu. Hắn thật sự chưa gặp ai kiêu ngạo bá đạo như vậy. Hơn nữa sớm đã có quy định là cấm giết chóc mà.
- Hắn không giết chóc chúng ta, đây vẫn trong phạm vi hợp lý.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ vội nói:
- Vũ Trụ Tôn Giả này sống tại đây không biết bao nhiêu năm rồi, sớm đã quen với quy tắc. Ngươi xem, công kích của hắn đến cả những phần chung quanh ngọn núi cũng không hư hao gì. Đến cả thần thể của ta và ngươi cũng chưa vỡ vụn, chỉ là khi nhục ngươi một phen. Ngươi cũng chẳng thể làm gì hắn được?
Nhưng khi hắn vừa truyền âm, La Phong đã xông lên rồi.
Trên đỉnh núi, thân ảnh sừng sững độc nhãn đang quét mắt nhìn xuống hai người La Phong bị đánh bay, cười lạnh một tiếng, rồi lập tức kinh ngạc thấy tên nhân loại lại xông lên.
“Thứ gì thế, một tên Bất Hủ cấp phong Vương mà cũng dám kiêu ngạo. “ Thân ảnh sừng sững nhất thời tức giận, vừa muốn đánh La Phong bay xuống, rồi đột nhiên chết lặng người.
Vì trong tay La Phong đang cầm một viên Hỏa Thần Nguyên Tinh cực mạnh.
Hỏa Thần Nguyên Tinh cực mạnh đương nhiên không uy hiếp gì tới hắn, nhưng thần lực của hắn mà công kích lỡ ra làm Hỏa Thần Nguyên Tinh cực mạnh nổ tung, thì tên nhân loại đó có thể xong đời, cũng bằng với việc hắn giết nhân loại này. Vậy hắn cũng chết luôn.
- Tôn giả.
Phong cầm Hỏa Thần Nguyên Tinh, nhè nhẹ hạ xuống, đứng trên ngọn núi, nhìn về phía Vũ Trụ Tôn Giả ngoại tộc.
- Chẳng lẽ bắt nạt Bất Hủ cấp phong Vương chúng ta ngài thấy vui lắm à?