Q.27 - Chương 57: Sát Cục Của Tử Nguyệt Thánh Địa
Bên trong quân doanh Đông Quân, nơi đóng quân của Mãng Hà Quân.
La Phong đang thong dong bay trên bầu trời hồ nước, lao thẳng về phía đảo của mình D bay đi.
- Xem kìa, là Ngân Hà.
- Hắn chính là Ngân Hà? Nghe nói đội trưởng tiểu đội sáu các ngươi cũng phải sợ Ngân Hà một chút
Phía dưới La Phong, trên một hòn đảo, đang có hai tên lính trò chuyện, ngẩng đầu nhìn lên La Phong bay qua.
Quân sĩ Ngân Hà về quân doanh rồi.
Tin này từ tiểu đội sáu, đại đội một Mãng Hà Quân biết nhưng cũng nhanh chóng được truyền ra.
- Quân sĩ Ngân Hà tiểu đội sáu chỗ các ngươi trở lại rồi à? Một bằng hữu của ta đã nghe qua đại danh hắn, rất muốn kết giao.
- Vừa trở về, ở trên hòn đảo của hắn ấy.
Một tên tên quân sĩ mặt đỏ đại đội một, tiểu đội ba Mãng Hà Quân đi một vòng, chẳng mấy chốc đã biết được tin tức quân sĩ Ngân Hà trở về. Phải biết là, những quân sĩ trong quân doanh bên trong không thể luôn vùi đầu tu luyện. Việc giao hữu, luận bàn cũng rất quan trọng. Đặc biệt là một vài quân sĩ rất nổi tiếng bên trong quân đoàn đặc thù, càng có không ít cường giả nguyện ý đến kết giao. Vì quân sĩ như vậy, sẽ có xác suất rất cao trở thành Hư Không Chân Thần.
Tên quân sĩ mặt đỏ chẳng mấy chốc đã ly khai quân doanh Mãng Hà Quân, đi tới một nơi đóng quân của quân đoàn đặc thù khác.
- Thừa Mộc! Thừa Mộc!
Tên quân sĩ mặt đỏ nhìn xuống một khoảng rừng rậm, dùng thần lực truyền âm quét xuống dưới.
Ừ một căn nhà gỗ hoàn toàn do một gốc cây cổ thụ cực to chế tạo ra, lúc này bay ra một nam tử bốn tay hai mặt. Hắn mặc chiến giáp màu xanh, ngẩng đầu nhìn lên, rồi cười nói:
- Khúc Hóa. Ta vừa muốn đi tìm ngươi, ngươi đã đến à. Ta vừa điều chế ra một một mỹ vị, mau tới nếm thứ này.
- Thừa Mộc.
Tên quân sĩ mặt đỏ đáp xuống:
- Ngươi không phải luôn muốn tìm quân sĩ Ngân Hà của Mãng Hà Quân chúng ta sao?
- Đúng.
Nam tử giáp xanh vội nói, kích động:
- Hắn về quân doanh rồi à?
- Ừm, vừa về không lâu.
Tên quân sĩ mặt đỏ cười nói.
Nam tử giáp xanh lộ ra vẻ vui mừng:
- Ta sớm đã muốn gặp hắn rồi. Nhưng không việc gì trọng yếu bằng ăn uống.
- Được được.
Tên quân sĩ mặt đỏ nhất thời rất chờ mong.
Vũ Trụ Hải, bên trong Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ.
Trên đại điện.
Tử Nguyệt Thủy Tổ nhắm mắt lặng lẽ ngồi đó, như có thể ngồi như vậy vô tận kỷ nguyên.
Ở dưới cũng có rồi nhiều thân ảnh khoanh chân ngồi. Hoặc là thần phân thân, hoặc là thần lực hóa thân, tất cả đều là những các Vũ Trụ Chi Chủ tiến vào Tấn Chi Thế Giới. Đột nhiên một nam tử bốn tay hai mặt mở mắt, đứng bật lên.
- Thủy Tổ!
Nam tử áo xanh cung kính nói:
- Ta vừa nhận được tin, quân sĩ Ngân Hà vừa mới về quân doanh Đông Quân, lúc này đang ở nơi đóng quân Mãng Hà Quân.
Vừa nghe thế, những Vũ Trụ Chi Chủ chung quanh ai nấy đều mở mắt, ai nấy đều giật mình D không thôi.
- Hả?
Tử Nguyệt Thủy Tổ ngồi bên trên cũng mở mắt, trong mắt lóe lên lãnh mang, nhìn xuống phía dưới:
- Đã thế thì, đều hành động thôi.
- Dạ, Thủy Tổ.
Phía dưới, rất nhiều các Vũ Trụ Chi Chủ đều cung kính đáp.
Tại Tấn Chi Thế Giới, bên trong quân doanh Đông Quân, các Vũ Trụ Chi Chủ Tử Nguyệt Thánh Địa đã gia nhập Đông Quân ai nấy bắt đầu hành động.
Bên trong Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ.
- Thủy Tổ, xác nhận. La Phong thật đang ở nơi đóng quân Mãng Hà Quân.
- Thủy Tổ, chúng ta đã chờ ở truyền tống điểm trùng động ngoài quân doanh, một khi hắn ra, chúng ta lập tức biết ngay.
- Thủy Tổ...
Các Vũ Trụ Chi Chủ phía dưới nhất nhất mở lời.
- Rất tốt.
Tử Nguyệt Thủy Tổ nhìn xuống phía dưới, hài lòng gật đầu:
- La Phong đã vào quân doanh Đông Quân, muốn ra tay, thì phải một lần là tiêu diệt được hắn. Thừa Mộc... trông vào ngươi đó.
- Thủy Tổ yên tâm.
Thừa Mộc Chi Chủ cung kính đáp.
Tử Nguyệt Thủy Tổ lặng lẽ gật đầu, trong lòng thầm nhủ:
- La Phong... Mặc dù ngươi chiếm được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch trong truyền thuyết, nhưng thế thì đã sao. Lão gia hỏa Đông Đế kia không có tư cách tranh giành với ta. Còn ngươi, cũng không có cơ hội tranh giành với ta! Thiên tài lợi hại tới mấy, đã chết rồi thì cũng chỉ là đồ ngu.
Tấn Chi Thế Giới, quân doanh Đông Quân, chỗ đóng quân của quân đoàn đặc thù Hộc Hậu ở trong một khoảng rừng rậm rộng lớn.
- Ăn ngon quá. Lúc ta ở trong bộ lạc cũng không được ăn ngon như vậy. Nếu thường xuyên có thể ăn, ta thà bỏ bớt nửa thời gian tu luyện để ăn,.
Tên quân sĩ mặt đỏ vô cùng thoải mái, hóa thành lưu quang bay đi:
- Thừa Mộc, lần sau sáng chế mỹ vị, phải gọi ta đó.
- Nhất định.
Thừa Mộc Chi Chủ ngẩng đầu cười nói.
Đợi đến khi tên quân sĩ mặt đỏ rời đi, sắc mặt Thừa Mộc Chi Chủ lập tức nghiêm trọng.
- Phải khởi động sát cục sao?
Thừa Mộc Chi Chủ cũng cảm thấy áp lực vô hình. Là Vũ Trụ Chi Chủ tiến vào quân đoàn đặc thù, Tử Nguyệt Thủy Tổ đã gjao gánh nặng này cho hắn.
- Ta bỏ qua tất cả tương lai ở Tấn Chi Thế Giới, cũng là vì phải giết La Phong ngươi. Ngươi cũng nên cảm thấy kiêu hãnh vì việc này.
Trong lòng Thừa Mộc Chi Chủ cũng rất oán hận. Đối với tam đại tuyệt địa Vũ Trụ Hải, hắn sớm đã vô cùng quen thuộc. Nhưng Tấn Chi Thế Giới khi hắn vừa tiến đến, hoàn toàn mê mẩn Tấn Chi Thế Giới này.
Hắn không muốn rời khỏi nó.
Chỉ khi nào khởi động sát cục, Thừa Mộc mới không còn cơ hội đến Tấn Chi Thế Giới nữa.
- Bắt đầu đi.
Thừa Mộc Chi Chủ không còn suy nghĩ nhiều nữa, lúc này hóa thành lưu quang bay ra ngoài.
Trong khu rừng rậm rộng lớn, là nơi đóng quân của Hộc Hậu quân.
Hộc Hậu quân, phân hai đại bộ phận. Pháp Tắc Chi Chủ là một bộ phận, Chân Thần là một bộ phận. Hai bên hoàn toàn tách ra.
Ở trung ương cả quân doanh, có một Thần Điện sừng sững cao lớn. Trước Thần Điện còn có mấy tên thủ vệ. Thần Điện chính là nơi ở của thống lĩnh Hộc Hậu Quân! Trong quân đội, người có thể đảm nhiệm chức thống lĩnh quân đoàn đặc thù, hết thảy đều phải là Hư Không Chân Thần. Nếu ra ngoài, cũng là bá chủ một phương rồi.
- Đứng lại.
- Đứng lại, đây là chỗ của thống lĩnh, cấm tự tiện xông vào.
Trước Thần Điện có sáu thủ vệ, hai Chân Thần thủ vệ, bốn Pháp Tắc Chi Chủ thủ vệ.
Thừa Mộc Chi Chủ hạ xuống rồi nói:
- Ta có việc trọng yếu cầu kiến thống lĩnh.
- Quân sĩ.
Một Chân Thần thủ vệ quát:
- Thống lĩnh có phải là người mà ngươi tùy tiện gặp được đâu? Mau lui lại.
- Ta thật sự có đại sự gấp cần gặp thống lĩnh.
Thừa Mộc Chi Chủ vội vàng nói.
Thấy thế, hai Chân Thần thủ vệ không khỏi nhìn nhau, hơi chần chờ. Dù sao người đến cầu kiến cũng là quân sĩ của Hộc Hậu quân.
- Cho hắn vào đi.
Một thanh âm lạnh lùng vang lên.
- Dạ, thống lĩnh.
Hai Chân Thần thủ vệ đứng ngoài cung điện đều đáp.
- Đi vào đi.
Chân Thần thủ vệ nhìn về phía Thừa Mộc Chi Chủ.
Thừa Mộc Chi Chủ lúc này mới thở phào một hơi, vội tiến vào Thần Điện.
Bên trong Thần Điện lại như một mê cung. Hành lang quanh co, khắp nơi đều có những căn phòng, Thừa Mộc Chi Chủ chỉ có thể theo luồng chấn động mà tiến lên.
Đi được một lát...
Thừa Mộc Chi Chủ chợt thấy một khoảng hoa viên, phủ kín vô số mĩ lệ hoa. Trong hoa viên đang có một nữ tử mĩ lệ. Nàng có chín cái đuôi kim sắc, trên đầu cũng lông vũ rất đẹp, dung mạo nàng càng làm cho Thừa Mộc Chi Chủ phải nín thở.
- Nàng chính là Hộc Hậu trong truyền thuyết?
Thừa Mộc Chi Chủ thầm nói.
Hộc Hậu quân, chính là do Hộc Hậu sáng lập. Có thể sáng lập quân đoàn đặc thù tự nhiên nhất định phải là Hư Không Chân Thần. Nhưng trong một thời gian dài, cũng có Hư Không Chân Thần có thể có thể đột phá thành Vĩnh Hằng Chân Thần, tự nhiên cũng có một Hư Không Chân Thần khác tiếp nhận vị trí của họ. Nhưng đột phá quá khó, Hư Không Chân Thần phần lớn vẫn luôn chỉ ngồi vị trí thống lĩnh.
Như Hộc Hậu, cũng là như vậy.
- Thừa Mộc bái kiến thống lĩnh.
Thừa Mộc Chi Chủ vội cung kính hành lễ.
- Ngươi tới gặp ta, rốt cuộc có đại sự gì gấp gáp?
Hộc Hậu đưa con mắt ánh lên bích quang quét mắt nhìn Thừa Mộc Chi Chủ:
- Nếu nói không được gì gấp gáp, sẽ theo quân pháp xử trí, giao ngươi cho các con của ta.
Thừa Mộc Chi Chủ không khiếp sợ chút nào, liền nói ngay:
- Bẩm thống lĩnh, trong lúc vô ý ta phát hiện ra một đại bí mật.
- Đại bí mật?
Hộc Hậu vẫn rất tùy ý.
- Quân sĩ Ngân Hà tiểu đội sáu, đại đội một, Mãng Hà Quân, thật ra là thế lực khác từ ngoại giới trộm tiến vào Tấn Chi Thế Giới ta.
Thừa Mộc Chi Chủ vội nói:
- Ta lúc đó biết được, sợ bị diệt khẩu, do đó luôn không dám bộc lộ. Cho đến khi trở về quân doanh mới dám đến bẩm báo thống lĩnh.
- Ngoại giới tiến vào Tấn Chi Thế Giới ta?
Đôi mắt Hộc Hậu tóe ra sát ý đáng sợ.
Bất kỳ sinh mạng nào bên trong Tấn Chi Thế Giới, đều tuyệt đối trung thành với Tấn Chi Thế Giới. Họ đối địch với tất cả sinh mạng từ ngoại giới.
- Ngươi không lừa dối ta chứ?
Hộc Hậu nhìn chằm chằm vào Thừa Mộc Chi Chủ:
- Tấn Chi Thế Giới ta, đã rất lâu rồi không có sinh mạng từ ngoại giới vào.
- Tuyệt không dám lừa gạt thống lĩnh. Sao ta dám lừa gạt loại việc như thế này chứ.
Thừa Mộc Chi Chủ liền nói.
Hộc Hậu nhìn chằm chằm vào vào hắn:
- Ngươi có thể có chứng cớ không.
- Ta...
Thừa Mộc Chi Chủ nóng nảy:
- Ta đã từng thấy, nhưng chứng cớ, thì ta không có.
- Chỉ ngươi thuận miệng nói, mà bảo ta đi thăm dò quân sĩ Ngân Hà à?
Hộc Hậu lạnh lùng nói. Ngoài miệng tuy nói như vậy, nhưng đáy lòng Hộc Hậu lại hơi nghi hoặc. Quân sĩ Thừa Mộc dưới trướng nàng mặc dù nói láo cũng không đến mức nói như vậy. Không biết chừng là thật. Bất luận như thế nào, phải tìm thời gian đi thăm dò.
- Ta, ta...
Thừa Mộc Chi Chủ nóng nảy:
- Thống lĩnh, ta rõ là đã từng thấy.
- Hừ.
Hộc Hậu hừ lạnh nói:
- Ta tha cho ngươi lần này, lui ra.
Thừa Mộc Chi Chủ nghiến răng, rất điên cuồng:
- Ta tận mắt nhìn thấy, hắn chính là quân sĩ ngoại giới. Chỉ cần thống lĩnh ngươi thi triển thủ đoạn ảo thuật, làm hắn rơi vào ảo thuật, tự nhiên hắn sẽ chủ động nói ra. Nếu ta nói sai, hắn rơi vào ảo thuật mà vẫn không thừa nhận là ngoại giới tới, ta nguyện chết!
- Ảo thuật?
Hộc Hậu bực mình nói:
- Ta nên như thế nào làm, cũng không đến lượt ngươi dạy, lui ra!
- Thống lĩnh! Ta nói, tuyệt không giả đâu! Cứ để hắn sống, sẽ bất lợi cho Tấn Chi Thế Giới ta đó.
Thừa Mộc Chi Chủ trừng mắt sốt ruột:
- Ta nguyện dùng cái chết để chứng minh!
Ầm!
Thừa Mộc Chi Chủ ầm ầm nổ tung, tất cả thần lực đều bị tiêu diệt, hóa thành hư vô.
Hộc Hậu thấy thế cả kinh: “ Tự bạo? Lại dùng cái chết để chứng minh. Không ngờ quân sĩ này lại trung thành tới như thế. “
Thời gian đằng đẵng, nàng cũng gặp không ít loại lính vô cùng thẳng thắn,, dùng chết để chứng minh. Nhưng ngay trước mặt nàng mà tự bạo thì là lần đầu tiên.
“Quân sĩ trung thành thẳng thắn như vậy, đáng tiếc quá. “ Hộc Hậu lắc đầu thở dài, lập tức con ngươi xanh biếc lấp lóe hào quang: “ Chẳng lẽ thật sự có sinh mạng ngoại giới tiến vào Tấn Chi Thế Giới ta?”
Vèo.
Hộc Hậu đột nhiên biến mất không thấy.