Chương 306: hương 306 : Thiên Khung Chi Uy
"Lúc đó Vân Giới tông còn cho phép đệ tử tông môn khác vào hả?" Hỏa Vân chân nhân hơi trầm ngâm nói: "Những thứ liên quan đến Tiểu thiên giới mà tại hạ đọc được trong sách cổ không đầy đủ, chỉ bảo nội môn đệ tử Vân Giới tông mới có tư cách vào Tiểu thiên giới, Vân Giới tông rèn luyện đệ tử rất nghiêm, vào Tiểu thiên giới rồi sinh tử tự gánh, trông hết vào tế ngộ và phúc duyên mỗi người, sư trưởng trong môn phái không giúp gì. Tiểu thiên giới không thiếu nơi có linh dược sinh trưởng, cũng không ít nơi có đặt bảo vật. Chỗ nào cũng là cấm chế, vào rồi mà ra được, lấy được gì là thuộc về mình.”
"Tại hạ đọc được cũng như Hỏa Vân đạo hữu.” Lý Dực Triển gật đầu với Hiên Viên lão tổ: "Có điều cuốn sách tại hạ đọc nói Vân Giới tông còn bố trí hung hiểm tại Tiểu thiên giới, bắt được tu sĩ đối nghịch thì ném vào, cả pháp khí cũng cho giữ lại, đệ tử nào nguyện ý vào Tiểu thiên giới truy sát, giành được gì cũng thuộc về cá nhân. Hiện tại kết hợp với thứ lão tổ đọc được thì chưa hẳn không có khả năng tông môn khác tự nguyện vào đó, bất quá cũng như Hải liệp đại hội của các vị, tu sĩ đi vào sẽ bị điều kiện hạn chế nhất định, chắc đẳng cấp nào đó trở xuống mới được vào, trốn được thời gian truy sát bao lâu thì sẽ được tự do rời Tiểu thiên giới, mang theo đồ lấy được.”
"Theo lão phu đọc được, Tiểu thiên giới rộng ba vạn bảy nghìn dặm, Vân Giới tông mất sáu mươi năm mới bố trí xong.” Hiên Viên lão tổ hít sâu một hơi, nhìn vô hình cấm chế, thong thả nói.
"Lão phu có đọc được, Vân Giới tông vì kích thích người vào nên để thiên giai công pháp cùng thuật pháp trong này, có cả thiên cấp linh Đan và huyền giai pháp bảo.” Hỏa Vân chân nhân nhìn Hiên Viên lão tổ đầy nóng bỏng, "Nếu Tiểu thiên giới này chưa triệt để tổn hại, chưa biết chừng lão tổ sẽ có phúc duyên kinh thiên.”
"Vân Giới tông lợi hại như thế, là đệ nhất tông môn Vân Linh đại lục, vì sao mà lại bị diệt, bị tông môn khác đánh bại? Tiểu thiên giới sao lại giữ được, không có ghi chép gì sao?" Ngụy Tác ngẩn ra.
Một pháp trận bao trùm mười ba vạn chín nghìn dặm, huyền giai pháp bảo đấy, đối với tán tu chưa thấy nhiều như gã thì thật đáng sợ. Bất quá vì không hiểu gì về Tiểu thiên giới, có bảo bối như lục bào lão đầu thì dù không có Tiểu thiên giới, gã cũng khẳng định sẽ thành tu sĩ Kim Đan kỳ, không giống Hiên Viên lão tổ đã sắp hao tận thọ nguyên, thành thử gã cùng Cơ Nhã lại bình tĩnh nhất.
"Tông môn nào cũng thịnh cực tất suy, bất quá Vân Giới tông sụp đổ là do mình, nhiều điển tịch cùng ghi lại nên không phải ngoa ngôn.” Hiên Viên lão tổ giải thích: "Vân Giới tông tối thiện nghệ trận pháp kết giới, bố trí Tố sắc vân giới trận của Tiểu thiên giới cũng đã thập phần kinh nhân, nhưng sau đó một số nhân vật đỉnh giai của Vân Giới tông lớn mật đến mức muốn bố trí một pháp trận, phối hợp với thuật pháp lấy uy năng của Thiên khung.”
"Lấy uy năng của Thiên khung?" Ngụy Tác cùng Cơ Nhã tròn mắt.
Hiên Viên lão tổ gật đầu, "Thượng cổ đại năng sáng tạo Thiên khung, uy năng kinh nhân vô vàn, cả Thần huyền cảnh tu sĩ cũng khó tưởng tượng, lấy được một phần vạn, thậm chí một phần mấy chục vạn, mấy trăm vạn uy năng cho mình thì đã lợi ích thế nào? Vân Giới tông suy nghĩ không sai nhưng không khác gì một con kiến định rứt lông của cửu cấp yêu thú, quá coi trọng mình. Vân Giới tông đương thời bị Thiên khung trút uy năng trực tiếp hủy diệt quá nửa, Thiên khung gần đó vỡ mấy lỗ, dẫn phát thú triều, kết quả đại tông môn thịnh cực một thời bị hủy diệt vì lòng tham không đáng của mình.”
"Vân Giới tông khi đó có ba Thần huyền cảnh đại tu sĩ, cũng không cách nào ngăn được một phần uy năng phản ngược của Thiên khung. Chỉ hận không sinh ở thời đại của đại năng đó, bằng không được chiêm ngưỡng tu vi và thần thông của người một lần cũng không uổng kiếp sống.” Hỏa Vân chân nhân lạnh giọng: "Tiểu thiên giới của Vân Giới tông khi ấy cũng thập phần ẩn bí, phải có truyền tống pháp trận đưa vào, không ai biết vị trí cụ thể của Tiểu thiên giới.”
Ngụy Tác thầm trợn tròng trắng.
Hỏa Vân chân nhân rõ ràng có ý khinh miệt Vân Giới tông, nhưng dù gì tu sĩ Vân Giới tông khi đó cũng lợi hại hơn họ không rõ bao nhiêu lần, đến giờ còn ao ước vào lấy đồ của người ta cơ mà.
"Tố sắc vân giới trận phá giải bằng cách nào?" Trợn tròng trắng xong, Ngụy Tác hỏi bọn Hiên Viên lão tổ. Đối với Ngụy Tác, là di tích của thượng cổ tông môn nào cũng không trọng yếu, quan trong là có đồ tốt. Vạn nhất vận khí may mắn lấy được một món huyền giai pháp bảo thì đúng là phát đạt, huyền giai pháp bảo, cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng có thể hạ được kia.
"Dùng thuật pháp cường lực phá giải. Tố sắc vân giới trận này, pháp bảo đánh vào sẽ xuyên qua, không thu lại được. Thuật pháp duy trì uy năng nhất định oanh kích một thời gian sẽ mở được khe vào, tuy cũng bị uy năng thuật pháp tương tự phản kích nhưng chúng ta đủ người, ngăn chặn không thành vấn đề gì.” Hiên Viên lão tổ trầm ngâm: "Đây là Tiểu thiên giới thì không cần sợ bị Âm Thi tông phát hiện. Miếng thịt thế này, Âm Thi tông không thể nuốt hết, chỉ đành tìm kiếm trong một khu vực, giành lấy lợi ích trước, bằng không chúng ta không vào được trong đó, mà quay về loan tin Tiểu thiên giới ra thì mọi tông môn sẽ đổ xô đến ngay.”
"Không sai!" Hỏa Vân chân nhân mắt lóe hàn quang, "Vậy thì chúng ta không cần cố kị gì nữa, không cần ẩn dưới nước, nổi lên phá giải cấm chế sẽ tiện hơn.”
Lý Dực Triển gật đầu, không nói gì thêm vung tay, Tinh Bạng chu đóng lại rồi nổi lên mặt nước, dương quang soi sáng, biển xanh mênh mang vạn dặm.
Nổi lên mặt biển, Lý Dực Triển thu Tinh Bạng chu lại, Hiên Viên lão tổ tế xuất bạch ngọc liên đài.
"Để tại hạ dùng sức phá giải Tố sắc vân giới trận, chư vị đạo hữu ngăn trở uy năng phản kích.”
Hỏa Vân chân nhân nói đoạn vung tay gọn ghẽ, hắc hồng sắc hỏa diễm cỡ thùng nước, như cự trụ giáng vào vô hình cấm chế.
Tiếng nổ vang lên liên tục, chướng ngại vô hình sáng rực hắc hồng sắc quang hoa, liên tục bắn ra lưỡi lửa hình nấm màu đỏ pha đen, phản kích Hiên Viên lão tổ và bọn Ngụy Tác.
Một vòng bạch sắc linh quang từ bạch ngọc liên đài của Hiên Viên lão tổ dấy lên, dễ dàng ngăn chặn hắc hồng sắc hỏa diễm như hình cây nấm.
Xem ra Hỏa Vân chân nhân nói không sai, Thông minh liên đài của Hiên Viên lão tổ không chỉ là một món phi độn pháp bảo bất phàm mà còn là một món pháp bảo phòng ngự chí ít cũng là đạo giai.
Thấy Thông minh liên đài, Ngụy Tác thèm rỏ dãi, bất quá Hiên Viên lão tổ liên tục động dụng pháp bảo này thì không đời nào ông ta cho gã, gã chỉ còn biết nuốt nước bọt.
Lý Dực Triển xòe tay, tế xuất một thanh sắc linh đang nhỏ xíu, lơ lửng trên không trung.
Thanh sắc linh đang xuất hiện, tiếng thuật pháp oanh kích tựa hồ bị hút hết vào, tứ bề đều an tĩnh.
Lý Dực Triển nói là không sợ bị người Âm Thi tông phát hiện, nhưng vẫn muốn không bị phát hiện vẫn hơn nên tránh để âm thanh phát ra, thu hút tu đạo giả đến.
Hỏa Vân chân nhân liên tục oanh kích mấy tuần hương, vô hình cấm chế đột nhiên phát ra tiếng lách cách, hỏa trụ mất đi lực cản, lao vào!
"Tẩu!"
Hỏa Vân chân nhân tỏ vẻ hớn hở, thân ảnh loáng lên, theo hỏa trụ xông vào!
Nhanh chóng phá được cấm chế Tố sắc vân giới trận như vậy là điều bất ngờ, xem ra uy năng pháp trận đã không cách nào so với xưa kia.
Hiên Viên lão tổ sợ Thông minh liên đài lớn thế, không cách nào thông qua nên thu lại rồi tất cả theo Hỏa Vân chân nhân tiến vào.
"Nhĩ muội yêu!"
Tuy đã nghe ba Kim Đan kỳ đại tu sĩ nói rồi nhưng vào trong Ngụy Tác chợt hít một hơi lạnh kêu thầm.
Trước mắt, hải đảo liên miên, không thấy tận đầu, rộng lớn vô cùng, Tiểu thiên giới gì hả, mà là một vùng đất bị trận pháp phong bế.
"Chắc là Tiểu thiên giới rồi!"
Lục đại trước mắt toàn là các loại các dạng linh vụ và quang hoa bao phủ, ba Kim Đan kỳ đại tu sĩ cùng hô khẽ.
Phía trên gò núi trước mặt bọn Ngụy Tác lơ lửng một lớp hoàng sắc vân vụ, gò núi phủ trong một tầng huyết quang, trông thập phần yêu dị.
"Lưỡng vị đạo hữu thấy thế nào?" Nhìn gò núi khiến người khác rùng mình, Hiên Viên lão tổ hỏi Hỏa Vân chân nhân và Lý Dực Triển.
Nơi nhìn rõ được, rừng núi dọc đường vào Tiểu thiên giới đều bị các loại quang hoa, linh vụ bao trùm, Hỏa Vân chân nhân không hề do dự gật đầu, "đằng nào chúng ta cũng không có địa đồ Tiểu thiên giới, không hiểu cấm chế trong đó, từ từ tìm kiếm là được!
-o0o-
Thông Thiên Chi Lộ
Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----