Chương 398: Gặp Lại Người Quen
"Cách!"
Ngụy Tác và Hàn Vi Vi, Cơ Nhã vừa nhìn rõ hơn ba mươi nhánh Diệt tiên đằng thì đều giật mình vì có ba nhánh thẳng ra, vang lên tiếng xé lụa.
Bất quá ba nhánh Diệt tiên đằng ngoài rìa không cuốn vào họ mà lên không.
"Chát!" Một hắc ảnh từ trên không rơi xuống, ba nhánh Diệt tiên đằng lại rũ xuống, bò lên vách núi.
Từ trên không rơi xuống là một con thanh sắc ô nha, to hơn quạ thường mười lần. Toàn thân yêu thú này bị ép nát, rõ ràng đang bay qua thì bị Diệt tiên đằng kéo xuống. Xem ra năng lực tiêu hóa của Diệt tiên đằng kinh nhân, chỉ tích tắc đã xử lý xong huyết nhục của một yêu thú.
"Phong hành nha." Cơ Nhã nhận ngay ra yêu thú này là tam cấp đê giai phong hệ yêu thú Phong hành nha.
Hàn Vi Vi vốn lắm lời nhất cũng tròn mắt, không nói được gì.
Quanh sơn cốc có một lớp xương vụn.
Xương vụn chắc đều là xương yêu thú bị Diệt tiên đằng nghiền nát, cũng chưa lâu lắm nên nhiều mảnh vương còn dính lại da. Huyết nhục đã bị Diệt tiên đằng tiêu hóa nên sơn cốc không có mùi gì khác lạ, chỉ có điều cảnh tượng thập phần hãi hùng.
Hàn Vi Vi tung chân đá, sắc mặt càng nhợt đi.
Nàng ta giẫm thành một hố, bên dưới vẫn là xương vụn.
"Ngụy Tác, lạ quá." Cơ Nhã nhìn quanh, không nén được ngoái lại bảo Ngụy Tác: "Những bộ phận có giá trị với tu sĩ của những yêu thú này đã bị lấy đi rồi."
"Không sai. Nhiều hài cốt thế này, không có mấy nghìn yêu thú không thể chất thành. Nếu không ai lấy đi thì ít nhất cũng phải có yêu đan để lại." Ngụy Tác thần sắc ngưng trọng đáp rồi nhìn quanh.
Gã nhận ra màn sương trắng bao trùm Tiểu Dạ sơn xuất phát từ mặt hồ, nhưng lại không thấy thần thức bị mê hoặc. Rõ ràng nơi này có người đặc biệt bố trí cấm chế.
"Ngụy Tác, chỗ của ngươi rất có thể bị người ta chiếm mất. Người này cũng có thể ra vào trong phạm vi Diệt tiên đằng khống chế." Hàn Vi Vi đợi Ngụy Tác đưa ra, "Ngụy Tác, làm sao bây giờ?"
"Còn làm gì nữa, đến rồi thì phải xem thật ra là việc gì đã." Ngụy Tác nhìn cửa vào động phủ dặn: "Chốc nữa cứ ở cạnh ta, vạn nhất có gì bất ngờ thì ta không kịp ứng phó."
"Chà, tu vi hiện tại cao rồi thì nói năng mạnh gớm." Hàn Vi Vi mói thì nói vậy chứ thật ra lại đến gần gã hơn.
Ngụy Tác không rườm lời, vung tay ép dai khí lại, tế xuất phi độn pháp bảo hình lá liễu đã được ất mộc chân khí của Thanh hoàng hồ lô bao phủ, đưa cả ba vào động phủ.
Mắt gã ánh lên, so với mấy năm trước, cửa động phủ đầy rêu xanh, không thấy dấu sức người khai mở.
Ngụy Tác thu phi độn pháp bảo hình lá liễu lại, đứng ở cửa vào, hơi do dự rồi vỗ lên nô thú đại thả Phệ tâm trùng ra, lệnh cho nó bám theo, không ngoài phạm vi Thanh hoàng hồ lô kích phát ất mộc chân khí.
Đi thêm hơn mười trượng, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi càng ngạc nhiên.
Thông đạo lớn hơn nhiều lúc Ngụy Tác đi nhưng tứ bề đều lồi lõm, rải rác đá vụn, như bị pháp khí oanh kích.
Trong thông đạo trước mặt bọn gã trải nhiều mảnh gỗ màu xám mọc lên nhiều cây nấm xanh. Cây nấm nào cũng phát ra ất mộc linh khí.
Cơ Nhã, Hàn Vi Vi Ngụy Tác nhìn nhau rồi cùng vào trong.
Chốc sau, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi dừng lại, thậm chí hơi tròn mắt.
Hiện tại cả ba đứng trong đại sảnh Ngụy Tác mở khi xưa.
Quanh đại sảnh không khác gì ba năm trước, thời điểm gã đi khỏi.
Ngay cả địa hỏa lô phòng vẫn rừng rực lửa, nồng nặc mùi thuốc, tựa hồ thời gian cũng ngưng cố, Ngụy Tác hôm qua còn luyện đan ở đó.
"Ngụy Tác, bố trí ở ngoài thông đạo tựa hồ đề phòng Diệt tiên đằng cảm giác được khí tức tu ở trong mà cuốn vào." Đứng ở cửa địa hỏa lô phòng, thấy không khác gì ba năm trước, "thông đạo to lên vì hình như bị Diệt tiên đằng cuốn vào."
Ngụy Tác gật đầu, dừng kích phát Thanh hoàng hồ lô, quả nhiên Diệt tiên đằng không hề động tĩnh.
"Nếu có cao thủ ẩn ở trong, dựa vào cấm chế đột nhiên xuất thủ thì thập phần nguy hiểm." Cơ Nhã lấy ra một cái túi như nô thú đại, dồn một đạo chân nguyên vào, hơn ba mươi đạo tam sắc quang hoa bay ra.
Hơn ba mươi đạo tam sắc quang hoa đều là dị trùng như con tằm béo múp, là Tam sắc phi tàm nàng và Ngụy Tác lấy được của tu sĩ tóc xõa tại Chập Khí hải.
Thả hơn ba mươi con Tam sắc phi tàm xong, không thấy Cơ Nhã làm gì, Tam sắc phi tàm bay một vòng quanh nàng rồi tản ra, vào thông đạo sau đại sảnh.
Chừng nửa tuần hương sau, Cơ Nhã đang đợi đột nhiên mắt lóe lên dị quang, trong thông đạo sau đại sảnh tựa hồ vang lên tiếng kinh hô.
Ngụy Tác hơi biến sắc, tựa hồ định lướt về chỗ có tiếng động, mục quang lóe lên, bảo Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã im lặng, đồng thời gật đầu với Cơ Nhã.
Tuy không nói gì nhưng chỉ bằng ánh mắt, Cơ Nhã tâm lĩnh thần hội. Chốc sau, Tam sắc phi tàm phi quay lại lượn trên đỉnh đầu nàng.
Thoáng sau, trong thông đạo vang lên tiếng xé không khí.
Thoáng sau Tam sắc phi tàm từ thông đạo lao ra đại sảnh, phía sau là một hắc sắc thân ảnh nghênh ngang.
"Ai!" Tu sĩ có phần nóng nảy này không ngờ trong đó có người khác, thấy vậy thì như lâm đại địch, dựng tóc gáy chực động thủ.
"Chu Tiếu Xuân, là ngươi?!"
Nhìn rõ tu sĩ này, Ngụy Tác và Hàn Vi Vi cùng tròn mắt.
Tu sĩ đang đuổi theo Tam sắc phi tàm trông khá cao lớn, lông mày cực rậm như hai lưỡi đao, không phải Chu Tiếu Xuân trong bộ đôi đầu óc đan giản còn ai nữa?
Chu Tiếu Xuân mặc hắc sắc pháp y sáng bóng, có phù văn kim sắc quỳ hoa, linh khí đầy đủ, ít nhất cũng đạt linh giai trung phẩm trở lên, chỉ nguyên pháp y cũng thấy y của trước kia không so được. Ngụy Tác và Hàn Vi Vi càng không hiểu là Chu Tiếu Xuân cũng đạt tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng!
"Các ngươi là ai?" Nghe Ngụy Tác và Hàn Vi Vi đều gọi tên mình, Chu Tiếu Xuân ngẩn người.
"Chuyện gì hả, chuyện gì?"
Cùng lúc, một tu sĩ cơ bắp từ thông đạo lao ra. "A! Có người!" Thấy bọn Ngụy Tác, tu sĩ này run lên, ra vẻ sợ hãi.
"Không phải chứ?" Ngụy Tác và Hàn Vi Vi bất giác tròn mắt.
Tu sĩ này cơ bắp phát đạt, đầu óc đan giản, chính là một trong tổ hợp hai kẻ đầu óc siêu đan giản, Chân Sùng Minh!
Hiện tại y mặc hoàng sắc tùng văn đạo bào, đạo bào vốn rộng nhưng vì thân thể nên khoác lên mình y lại thành chật ních, trông có phần bất luân bất loại, nhưng thoáng nhìn cũng thấy tùng văn đạo bào là linh giai pháp y. Quan trọng nhất y cũng đã là tu sĩ Phân niệm cảnh.
"Các ngươi sao hả, tu luyện cách gì mà cả hai đều đạt Phân niệm cảnh." Hàn Vi Vi bị đả kích dị thường, không nén được kêu lên bực bội.
"Ngươi là ai? Sao giọng nghe quen quen?" Chu Tiếu Xuân và Chân Sùng Minh nhìn nhau.
"Bà cô của các ngươi đây." Hàn Vi Vi trừng mắt, lấy ra một đan bình, đổ dược dịch bôi lên mặt.
"A? Đẹp thế này hả?"
"À? Sao quen mắt thế, hình như là tình nhân trước kia của Ngụy lão đại." Chân Sùng Minh đột nhiên nhớ ra, vỗ trán, "Ngươi là Hàn Vi Vi?!"
"..." Hàn Vi Vi nghe Chân Sùng Minh nói vậy, cũng tắt tiếng.
"Hàn Vi Vi, sao ngươi lại quay về?! Ngụy lão đại đâu?" Chân Sùng Minh kêu lên.
"Giờ mà vẫn chưa nghe ra giọng ta?" Ngụy Tác cũng bó tay, tử quang rực lên, hoàng khí trên mặt tan đi, lộ ra bản lai diện mục.
"Ngụy lão đại, đúng là lão đại?" Chu Tiếu Xuân và Chân Sùng Minh tròn mắt.
-o0o-
[/B]
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: