Chương 791: Lại Nhắc Tới Tiểu Thiên Giới
"Lừa đảo, được rồi." Cùng lúc, một giọng nói truyền vào tai Ngụy Tác.
"Mẹ nó chứ!" Sắc mặt gã trong bóng tối thập phần khó coi, sát ý từ Vương Vô Nhất tràn đến, gã vung tay thu Bất diệt tịnh bình lại.
"Việc gì hả?" Nhiều tu sĩ nhìn về phía Ngụy Tác, phát hiện thinh không có thêm sáu tu sĩ Hóa Thiên giáo. Tu vi sáu người này khác nhau, có người Chu thiên cảnh tứ trọng, chỉ là phổ thông đệ tử, nhưng có một hôi phát lão giả tu vi Kim đơn lưỡng trọng, là trưởng lão. Cả sáu đều nhìn quanh, kinh hoảng cực độ.
Vương Vô Nhất cách Ngụy Tác chỉ mấy trăm trượng, lạnh lùng liếc gã rồi hỏi mấy tu sĩ Hóa Thiên giáo, "Xảy ra chuyện gì?"
"Không biết, bọn vãn bối đều bị khống chế, không thể thi pháp, vừa bị ném vào đây." Mấy tu sĩ Hóa Thiên giáo nhìn nhau.
"Tại sơn môn Hóa Thiên giáo mà bị khống chế...?" Tuyệt đại đa số tu sĩ đều không dám tin. Trong sáu tu sĩ Hóa Thiên giáo có cả Kim đơn lưỡng trọng đại tu sĩ, nếu bị bắt ở chỗ khác thì còn hiểu được nhưng trong sơn môn Hóa Thiên giáo, lại không bị tu sĩ Hóa Thiên giáo nhận ra thì quá kinh nhân.
"Đối phương thế nào?" Vương Vô Nhất rực thần quang vạn trượng, hỏi tiếp.
"Không biết..."
"Không thấy..."
"Hộ thể linh quang và pháp bảo của vãn bối bị phá trong tích tắc, chưa kịp ngoái nhìn thì đã bị chế trụ..."
Sáu tu sĩ Hóa Thiên giáo, cả trưởng lão Kim đơn lưỡng trọng đều sắc mặt khó coi, cả sáu bị bắt ở những chỗ khác nhau, không kịp nhìn mặt đối phương.
"Cương nha muội đáng chết, mẹ nó chứ, muốn chết hả, làm thế thì ta sẽ thành mục tiêu cho mọi người chĩa mũi dùi vào, lẽ nào không sợ bị Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất phát hiện!" Ngụy Tác nghiến răng nghiến lợi truyền âm cho Linh Lung Thiên. Linh Lung Thiên hiện tại đã là chính nó, tay áo lại thành cái động không đáy, Thiên La chân nhân xui xẻo đã bị nhét vào, không có dấu vết gì.
"Sợ cái gì, Vương Vô Nhất không phải chân thân, thần văn pháp thân này tối đa chỉ tu vi Thần huyền lưỡng trọng như Tô Thần Huyết, không thể nhận ra. Lừa đảo ngươi giả bộ rất khá, bến mình thành lão quỷ sắp tọa hóa..." Linh Lung Thiên thản nhiên truyền âm đáp lời, càng khiến Ngụy Tác hận không thể cho nó một cước vào mặt.
"Vì sao đạo hữu kích phát pháp bảo!" Vương Vô Nhất chợt quay phắt lại nhìn Ngụy Tác, kim sắc thần văn ràn rạt sát ý.
"Ban nãy y nhìn mỗ, thập phần tham lam, mỗ tưởng y xuất thủ, nên kích phát pháp bảo này phòng thân." Ngụy Tác chỉ vào tu sĩ ban nãy gào to với gã.
"Sao lại như thế! Sao tại hạ lại xuất thủ." Tu sĩ đó cả kinh kêu lên. Y mặc thủy lục sắc pháp y, chừng bốn mươi tuổi, là Thiên Sơ môn tông chủ, Thiên Sơ môn cũng là tông môn ngang cấp Âm Thi tông, y cũng tu vi bất phàm, tu vi Kim đơn tam trọng hậu kỳ. Nhưng ở trong sơn môn Hóa Thiên giáo, đối diện Vương Vô Nhất thì không thể trấn định.
"Ngươi dám nói ban nãy không nhìn ta? Ánh mắt ngươi đầy sát ý, không thể không khiến người ta hiểu lầm." Ngụy Tác già cốc đế bảo đối phương.
"Ta..." Thiên Sơ môn tông chủ lắc đầu, "Ngụy đạo hữu hiểu lầm rồi, tại hạ chỉ kính nể thần uy, nhìn thêm một chút chứ tuyệt đối không có ý đồ xấu."
"Chết cười, ngần ấy chí bảo thì ai không động lòng..." Nhiều tu sĩ thầm cười lạnh. Lời lẽ và thần thái Thiên Sơ môn tông chủ thì khẳng định y thèm bảo vật của Ngụy Tác.
"Với thần thông của Ngụy đạo hữu thì phản ứng như thế có phần khả nghi." Thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất mặt mũi lạnh tanh, giọng nói thập phần băng lãnh.
"Có thể mỗ hơi quá khích… nhưng như bây giờ, không thể không đề phòng." Ngụy Tác nói.
"Y đã sắp đèn khô dầu cạn, có bảo vật đầy mình nên càng dễ run rẩy..." Nhiều tu sĩ đều thấy Ngụy Tác phản ứng như vậy là bình thường.
"Các hạ phát pháp bảo xong thì mấy đạo hữu Hóa Thiên giáo bị ném vào, thời cơ quá xảo hợp, không thể không nghi." Vương Vô Nhất vẫn nhìn Ngụy Tác.
"Vương tông chủ hoài nghi mỗ yểm hộ?" Ngụy Tác thầm mắng Cương nha muội, một mặt nói: "Dù có người chạy trốn cũng không thể nào đi qua chỗ đông thế này, Thiên La chân nhân lại có thù với mỗ, từng bị mỗ đánh bại trong một lần đổ đấu. Mỗ không giết y là tốt lắm rồi, sao lại giúp y."
"Chắc là xảo hợp." Nhiều lão bất tử thầm gật đầu. Ngụy Tác đánh bại Lưu Chân Võ cũng là thảm thắng, dù gã cùng bọn với Thiên La chân nhân thì y không đời nào đem Tiên vương thần tinh cho Lưu Chân Võ.
Vương Vô Nhất không hỏi thêm nhưng Ngụy Tác được thần thức của y quét qua gã và Âm Lệ Hoa, Linh Lung Thiên cùng lão đầu Hắc Phong tông mấy lần, chứng tỏ chưa hết nghi.
Nhưng Vương Vô Nhất quét thần thức mà không thấy gì lạ, thần thức lại quét khắp sơn cốc mấy lần.
Trừ thêm mấy tu sĩ Hóa Thiên tông bị ném vào thì không có thêm ai.
Vù!
Bạch sắc vân khí tách ra, sắc mặt Tô Thần Huyết thập phần khó coi.
Tựa hồ truyền âm mấy câu với Vương Vô Nhất xong, Tô Thần Huyết lên tiếng: "Mời chư vị đạo hữu cất bước, Hóa Thiên minh hội sẽ bắt đầu." Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất đi trước, mọi tu sĩ quay về bạch ngọc bình đài.
Bạch ngọc bình đài đến thêm sáu, bảy mươi tu sĩ, ai cũng tiếc rẻ vì không tận mắt thấy Ngụy Tác và Lưu Chân Võ đối quyết, giờ thấy gã đã già nua thì đáy mắt họ dậy sóng ngầm.
"Thiên La chân nhân lẻn vào Hóa Thiên giáo định làm gì? Hiện tại đã bị Hóa Thiên giáo bắt chưa?"
"Biết đâu Thiên La chân nhân bị Công Đức tông sai khiến, y tu vi Kim đơn tứ trọng, tất nhiên không ngu xuẩn, dám đến sơn môn Hóa Thiên giáo gây sự, chắc có cách thoát thân an toàn. Tô Thần Huyết khó coi thế kia, Hóa Thiên giáo khẳng định tổn thất không nhỏ."
Ngồi trên các bạch ngọc liên đài, mọi tu sĩ tại trường thầm bàn luận, chỉ có Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, Linh Lung Thiên biết.
"Cương nha muội đáng chết, đắc thủ chưa?" Ngụy Tác cố ý ngồi chính giữa hội trường, chung quanh đông đặc tu sĩ, dù Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết cómật pháp cũng khó nghe được gã và Linh Lung Thiên truyền âm.
"Hừ hừ." Linh Lung Thiên không đáp, thập phần đắc ý.
"Bảo ngươi đừng đi lung tung mà ngươi còn dám như thế." Dáng vẻ nó khiến Ngụy Tác nghiến răng, "Tiếng lão quỷ cười gian đó là sao?" Đồng thời gã thập phần hiếu kỳ với tiếng cười thu hút Tô Thần Huyết đi, từ một phúc địa trong sơn môn Hóa Thiên giáo truyền đi, không thể do Linh Lung Thiên phát ra.
"Quỷ tiếu thảo, không hiếm gì, ở kho nào của Âm Thi tông cũng có... Chế trụ y rồi cho uống." Linh Lung Thiên truyền âm.
"Quỷ tiếu thảo? Ngươi lén mang theo làm gì! Mẹ nó chứ, có phải ngươi vốn định để đối phó ta!" Ngụy Tác suýt nữa tung cước. Quỷ tiếu thảo là linh thảo đặc biệt, dược lực vô hại với tu sĩ nhưng khiến tu sĩ ngứa ran mà cười to. Vật này trừ để trêu ghẹo người ta thì vô dụng, hiện đối đầu của Linh Lung Thiên chỉ có một mình Ngụy Tác.
"Ai bảo, ta mang đi chơi không được sao." Linh Lung Thiên đắc ý.
"Cương nha muội đáng chết, còn giữ đồ quỷ quái gì nữa hả?" Ngụy Tác mắng.
"Đây là bí mật riêng." Linh Lung Thiên trợn tròng trắng, "Không cần cho ngươi biết."
"Riêng cái đầu ngươi..."
"Chư vị, Hóa Thiên minh hội chính thức bắt đầu." Tô Thần Huyết va Vương Vô Nhất ngồi trên liên đài pháp tọa ở hàng đầu, tuyên bố đại hội bắt đầu.
Ngụy Tác biết Hóa Thiên giáo lập ra Đại Hóa minh là có ý riêng nên không cãi nhau với Linh Lung Thiên mà lắng nghe Tô Thần Huyết.
"Hóa Thiên giáo lập ra minh hội vì liên quan đến một bí ẩn lớn..."
"Bí ẩn?" Quả nhiên, Tô Thần Huyết vừa nói là Ngụy Tác và mọi tu sĩ tại trường cùng chấn động.
"Mỗ và Vương tông chủ nhận được tin Công Đức tông và Đăng Tiên tông ngầm liên thủ. Lưỡng tông lấy được bí thuật của thượng cổ Vân Giới tông tại Đạo Huyền điện." Tô Thần Huyết nói tiếp, "Bí thuật này liên quan đến mượn uy năng của Thiên khung."
"Mượn uy năng của Thiên khung... khác nào tu sĩ Thần hải nhất trọng rút uy năng Đế thiên thần binh để sử dụng. Điên cuồng hết biết." Linh Lung Thiên nuốt nước bọt.
"Tiểu thiên giới?" Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa đồng thời hít một hơi lạnh, nhìn nhau, cả hai biết nhau trong Đạo Huyền điện, được lục bào lão đầu cho biét Vân Giới tông vì muốn lợi dụng uy năng của Thiên khung, kết quả bị hủy vì uy năng của Thiên khung phản ngược. Vũ Hoàng chân nhân cũng cho biết, đỉnh giai tu sĩ của Bắc Minh tông và Vô Kỵ thiên cung, U Minh tông, kể cả hai thần huyền đại năng đều chết trong khi thử uy năng Thiên khung. Thiên khung hơi gợn uy năng cũng đủ giết thần huyền, mà còn có tông môn dám nhắm tới Thiên khung!
"Lệ Hoa... Đạo Huyền điện sau đó thế nào?" Ngụy Tác truyền âm cho Âm Lệ Hoa. Theo Tô Thần Huyết, Công Đức tông và Đăng Tiên tông, hai siêu cấp tông môn khác của Vân Linh đại lục rất có thể lấy được bí thuật lợi dụng uy năng của Thiên khung mà Vân Giới tông để lại, hai phái này không thể nào không biết Vân Giới tông vì bí pháp này mà bị hủy. Nếu vẫn dám sử dụng, chứng tỏ Công Đức tông và Đăng Tiên tông đã lĩnh ngộ thêm, hoặc lấy được chỉnh lý từ tu sĩ Vân Giới tông may mắn sống sót.
Lúc Ngụy Tác thu lợi từ Đạo Huyền điện thì đã vào mọi mật địa trọng yếu, nên khi quay lại Vân Linh đại lục thì gã quên không hỏi han về thượng cổ di tích đó.
"Sau đó tin về Đạo Huyền điện đồn ra, không lâu sau khi chúng ta vào, nhiều đại tu sĩ của đại tông môn cũng đến, Đạo Huyền điện bị nhiều thế lực luân phiên lật tung, trừ vài cấm chế còn lại thì không khác gì tử địa." Âm Lệ Hoa truyền âm cho Ngụy Tác.
-o0o-