Chương 152: Không Có Thói Quen

Trong gian phòng trang nhã, Tiêu Thiên Dịch lại muốn tăng giá, thế tử Yến Kinh Hồng của Yến Bắc Hậu phủ mở miệng ngăn cản: "Biểu ca, ngươi quên bài học kinh nghiệm của Hoán Nhan Đan và Sinh Phu Đan."

Yến Kinh Hồng nhắc tới, Tiêu Thiên Dịch đen mặt, nhất thời thật không có mở miệng.

Yến Kinh Hồng nói: "Biểu ca, ngươi nghĩ đi, Vân Thiên Vũ căn bản không có linh lực, nàng không có biện pháp hàng phục Linh Thú, nàng tại sao kêu giá, không phải là vì nâng cao giá hãm hại biểu ca một lần nữa nếu như biểu ca cùng nàng ta đấu giá, ta nghĩ, nàng ta nhất định sẽ nâng cao gia đến đi một vị trí nào đó, nếu như thêm đến một trăm vạn lượng bạc, biểu ca cũng muốn sao "

Yến Kinh Hồng có chút nhức đầu nhìn biểu ca, cảm thấy biểu ca gần đây thật quá thất thường.

Yến Thanh Phong cũng gật đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vân Thiên Tuyết, cắn răng cảnh cáo Vân Thiên Tuyết, còn dám nói một câu, người Yến Bắc Hậu phủ nhất định giết chết nàng.

Vân Thiên Tuyết sắc mặt hơi tái, nói thật ra, thực lực của Yến Bắc Hậu phủ không nhỏ, ngay cả Vĩnh Ninh Hậu phủ của nàng cũng không so bằng.

Thật ra thì trong tứ đại gia tộc, Vân gia các nàng xếp cuối cùng, căn bản không thể so được với Yến Bắc Hậu phủ.

Nếu như mình nói cái gì nữa, Yến Thanh Phong nhất định sẽ nghĩ biện pháp giết chết nàng.

Cho nên Vân Thiên Tuyết không dám lên tiếng nữa.

Trong nhã gian, sắc mặt Tiêu Thiên Dịch thay đổi, có điều rốt cuộc không có mở miệng nữa.

Bởi vì trước đó hắn bị Vân Thiên Vũ đập năm mươi vạn lượng ngân phiếu, hiện tại nếu vì mua một Linh Thú liền tiêu hết gần trăm vạn lượng ngân phiếu, như vậy về sau làm gì cũng sẽ gặp phiền toái.

Tiêu Thiên Dịch suy nghĩ trước sau một phen, rốt cục không tăng giá nữa, mà là áy náy nhìn Vân Thiên Tuyết: "Tuyết Nhi, chờ lần sau, ta nhất định sẽ mua cho nàng một Linh Thú vừa ý."

Vân Thiên Tuyết mặc dù trong lòng không nói ra được thất vọng, nhưng cũng biết lúc này không nên nói thêm cái gì, nếu không chẳng những Tiêu Thiên Dịch đối với nàng thất vọng, ngay cả Yến gia chỉ sợ cũng sẽ không bỏ qua cho nàng.

"Thiên Dịch ca ca, ta biết."

Tiêu Thiên Dịch nhìn dáng vẻ dịu dàng của Vân Thiên Tuyết, trong lòng áy náy không dứt, liền mắng Vân Thiên Vũ đến cẩu huyết phun đầu.

Chẳng qua hắn cũng không có ý định tăng giá nữa, mà lầu một trong đại sảnh, bán đấu giá sư đã hô.

"Nếu không có ai tăng giá nữa, bảy mươi vạn lượng đồng ý, con Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu này thuộc về Đại tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ."

"Tốt, đồng ý."

Lầu dưới bán đấu giá sư giải quyết dứt khoát, Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu này liền thuộc về Vân Thiên Vũ.

Vân Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm.

Trong nhã gian Tiêu Cửu Uyên vẫn ngồi chậm rãi đứng lên, giống như khí phách của Sư Tử Vương biếng nhác, nhưng từ từ quanh người hắn dâng lên lệ khí, đồng mâu càng tràn đầy sương lạnh, từng bước một đi tới trước mặt Vân Thiên Vũ.

Vân Thiên Vũ nhìn vẻ mặt hắn lạnh lùng kiêu ngạo, có chút bất an, theo bản năng lui về phía sau mà đi, mà Tiêu Cửu Uyên cũng không có dừng lại, hắn từng bước đi tới trước mặt Vân Thiên Vũ, dồn Vân Thiên Vũ vào góc tường, mà hắn trên cao nhìn xuống, bá đạo vô cùng mở miệng: "Bổn vương lúc trước nói qua, không đồng ý cho ngươi muaTử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu."

"Nhưng đã mua rồi."

Vân Thiên Vũ lui ở trong góc, cảm thấy tư thế hai người như vậy có chút kỳ quái, nàng cẩn thận tránh đi.

Nhưng động tác của nàng như thế rơi vào trong mắt Tiêu Cửu Uyên, liền bởi vì nàng muốn chạy trốn, cho nên Tiêu Cửu Uyên duỗi cánh tay dài, chống vào góc tường, trực tiếp vây Vân Thiên Vũ lại.

Trên hương thơm người hắn bay vào mũi Vân Thiên Vũ, thật sự là làm cho nàng không quen.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện