Chương 1214: Tranh Hạng Nhất

Thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ.

Gào khóc.

Bốn ảo ảnh linh thú lao thẳng đến Đoan Mộc Tuấn.

Đoan Mộc Tuấn biến sắc, cấp tốc thu hồi Thượng Cổ thần trượng

Thượng Cổ thần trượng đánh về phía tứ thần linh trận.

Nhưng rõ ràng là đại trận này lợi hại hơn ThượngCổ thần trượng nhiều, cho nên áp chế Thượng Cổ thần trượng dễ dàng, hung hăng đánh vào người Đoan Mộc Tuấn.

Một tiếng nổ ầm vang lên, Đoan Mộc Tuấn bị Tứ linh đồ yêu trận đánh đến miệng thổ huyết, thân thể trực tiếp đập vào đài cao.

Mặt khác thân hình Tiêu Cửu Uyên ở trên đài cao bỗng động, thân hình hắn nhanh chóng xông tới, sau đó vung tay, hung hăng đánh Đoan Mộc Tuấn từ trên đài cao văng thẳng ra khỏi đài cao.

Ầm một tiếng, trực tiếp đập trúng mặt đất trên đài cao.

Mọi người xung quanh hóa đá, sau đó có người nhìn về phía Tiêu Cửu Uyên trên đài cao, có người nhìn về phía Đoan Mộc Tuấn bị đánh cả người đầy máu.

Đoan Mộc Tuấn thất bại? Tiêu Cửu thắng.

A a a, rất nhanh có người hét lên.

Lúc đầu trước một màn kia, bọn họ cho rằng chắc chắn Tiêu Cửu thất bại rồi, nhưng không ngờ cuối cùng hắn lại nghịch chuyện.

Hơn nữ Tiêu Cửu lại là linh trận sư, nếu không phải đại trận sau đó trợ giúp hắn, thì chắc chắn hắn sẽ thất bại.

Thật lợi hại, thật lợi hại.

Dưới đài, người của Bạch Thứu vương đem Đoan Mộc Tuấn xuống phía dưới, những người này ngẩng đầu nhìn Tiêu Cửu Uyên, đôi mắt hung ác dị thường.

Trên đài cao, Tiêu Cửu Uyên lười biếng ôm quyền nhìn mọi người dưới đài: “Đa tạ.”

Dưới đài, nhất thời sôi trào.

Năm trước, long phượng tranh bà còn chưa bao giờ trực tiếp khiêu chiến hạng nhất.

Năm nay thì trực tiếp có một khởi đầu tốt đẹp, người đầu tiên lên đài khiêu chiến với người đệ nhất vậy mà lại khiêu chiến thành công.

Điều này mang lại sức mạnh vô tận cho những tuyển thủ phía sau.

Rất nhiều tuyển thủ bắt đầu khiêu chiến năm mươi người đứng đầu năm ngoái.

Trên đài chiến đấu thành một đoàn, Vân Thiên Vũ dưới đài vẫn không di chuyển.

Ánh mắt của nàng chăm chú vào Tiêu Cửu Uyên, nhìn thấy Tiêu Cửu Uyên thuận lợi cướp được vị trí hạng nhất.

Nàng không khỏi khẽ cười.

Trên đài Tiêu Cửu Uyên cũng nhìn nàng nở nụ cười.

Ánh mắt Vân Thiên Vũ từ trên người hắn từ từ dời đi hướng tới người có vị trí thứ hai.

Tên vị trí thứ hai có tên là Vũ Văn Lẫm, chính là con của điện chủ Hỏa Thương điện của ngũ cung lục điện.

Năm nay hai mươi sáu tuổi, thiên phú cực cao, cấp bậc lúc này là nhị tinh linh hoàng.

Tuy người này ngày thường dáng vẻ mập mạp dáng vẻ như người tốt, thế nhưng nghe nói tính cách y hết tức ngang tàn, xuất thủ vô cùng độc ác.

Cho nên nếu muốn cướp đoạt vị trí thứ nhì trên tay y thì càng phải ngang tàn hơn y.

Vốn dĩ đối phó với loại người này nàng không lo lắng, bởi vì lúc trước nàng chiếm được vài bảo bối từ kho báu Bạch Vân và Băng Hà cốc.

Nhưng bây giờ nàng sợ người của Phù Vân Cung và Bắc Thương điện nhận ra nàng, không thể dùng mấy thứ này, điều này dẫn đến nàng đối phó tên Vũ Văn Lẫm này có chút khó khăn.

Vân Thiên Vũ suy nghĩ thật nhanh, trên đài cao chém giết thành một đoàn.

Nhưng mười tuyển thủ đứng đầu, ngoại trừ Tiêu Cửu Uyên khiêu chiến ra lại không có người nào khiêu chiến.

Tân sinh đa số khiêu chiến ngoài mười người đứng đầu.

Vân Thiên Vũ nhìn thoáng qua, không trì hoãn nữa.

Thân hình nàng khẽ động lướt đi như một đóa sen đen, xoay tròn hướng về phía vị trí thứ hai.

Dưới đài cao, người của các đại thế lực lần nữa kinh ngạc.

Nữ nhân này lại đi khiêu chiến tuyển thủ hạng nhì của long phượng tranh bá năm ngoái.

Vị này chính là cao thủ cấp bậc nhị tinh linh hoàng.

Nhưng nữ nhân này cũng là cao thủ cấp bậc linh hoàng.

Nhưng mà như vậy, nàng đối phó với Vũ Văn Lẫm cũng không phải là chuyện gì tốt.

Vũ Văn Lẫm nổi tiếng là một tên lòng dạ độc ác.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện