Chương 19: Địa Ngục không cửa, cô xông vào

Dịch giả: Mèo

Dao Dao bị ném ở văn phòng mặc dù không biết vì sao nam nhân lại đột nhiên rời đi, nhưng nắm lấy thời cơ, cô cũng vội vàng trốn.

Thời gian dần dần đến buổi chiều, thừa dịp không bận rộn cô tạm gác công việc chạy thẳng đến phòng quản lí.

'Lạch cạch'. Dao Dao không cẩn thận va chạm với một tiểu thư đồng phục nữ văn phòng, cô chặn lại nói xin lỗi: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi."

"Không, không, là tôi nên nói xin lỗi." Cô bé này cũng chừng hai mươi tuổi, cười rất là nhiệt tình, cô vội vàng nhặt lên lá thư Dao Dao đánh rơi xuống đất: "A, thư từ chức? Tiểu Lạc, cô muốn từ chức sao?"

“Tiểu Lạc? Cô biết tôi?" . Tiếp nhận kia phong thư từ chức kia, cô hiếu kì hỏi.

"Ha ha, tôi gọi là Bạch Linh, cùng bộ phận với cô. Cô xinh đẹp như vậy, từ lúc cô đến mọi người đều rất chú ý cô nha, nhất là nam nhân." Bạch Linh thao thao bất tuyệt tiếng địa phương, hé miệng nở nụ cười xấu. "Đúng rồi, cô không phải vừa mới tới sao, tại sao lại muốn từ chức?"

"Đó là bởi vì..."

'Cái gì, Dao Dao, cô bị chơi xấu? Nếu như tôi nhớ không lầm, cô là du học sinh tại Nhật Bản có đúng không? Cho nên cô có khả năng không hiểu rõ lắm tập đoàn Berson. 2 năm trước, Berson được tổng giám đốc mới của chúng ta thu mua về thì vô cùng phát triển. Mọi người đều công nhận chính sách và năng lực lãnh đạo của tổng giám đốc mới, anh ấy làm sao có thể bỏ mặc thuộc hạ của mình có loại hành vi quấy rối kia, có lẽ họ chỉ đùa mà thôi!'

Thấy Bạch Linh nhiệt tình, Dao Dao mới kể chuyện bộ phận PR có hành vi ‘quấy rối’ nhân viên. Bạch Linh nghe xong liền phủ nhận, Dao Dao mới chợt hiểu ra là cái tên bại hoại kia cùng Long quản lý liên thủ trêu cô!

"Khốn kiếp, làm hại mình suýt chút nữa đã vứt bỏ công việc 5000 tệ, khốn kiếp! Thật khốn kiếp!"

Trong thang máy, Dao Dao một mặt nộ khí nắm chặt nắm đấm, thỉnh thoảng nhìn thời gian: "Sắp đến giờ tan tầm rồi? Rất tốt! Tốt nhất đừng để cho tôi gặp mặt anh..."

'Tít '

Chữ “anh” còn chưa nói xong, thang máy liền dừng tại tầng 41. A, thật đúng là Thiên Đường có lối anh không đi, Địa Ngục không cửa lại xông vào!

Dao Dao lẳng lặng chờ đợi thang máy mở ra. Quả nhiên, chỉ có một mình Ngự Ngạo Thiên.

Cô chớp mắt, quay đầu lại, ra vẻ khẩn trương hỏi: "Anh, bộ phận PR ngày mai cần người nào ‘hầu hạ’?"

Hả? Vật nhỏ này chủ động nói chuyện với hắn, thật đúng là hiếm thấy.

"Nếu cô muốn, ngày mai tôi cũng có thể đặc biệt sắp xếp cô đến phục vụ."

"Tôi mới không muốn đến! Tôi hỏi anh, chuyện nhân viên nữ đến ‘hầu hạ’ bộ phận PR các anh là tổng giám đốc đặc biệt phê chuẩn sao?"

"Hả?". Ngự Ngạo Thiên tựa hồ đã nhận ra điều gì, tiến lên một bước, cười tà nói: "Cô hỏi cái này để làm gì?"

"Tôi hiếu kì mà thôi. Chuyện xấu xa như vậy, tôi không rõ vì sao tổng giám đốc lại có thể phê chuẩn." Đáp lời đi! Đáp lời đi! Thấy nam nhân thật lâu không có trả lời, trong lòng Dao Dao thực đánh trống nhỏ.

"A, ha ha ha." Thật lâu, Ngự Ngạo Thiên phát ra vài tiếng cười lạnh.

Cô khẩn trương cắn cắn môi dưới: "Anh, anh cười cái gì? Trả lời tôi đi."

"Trả lời?". Con ngươi thâm thúy hiện lên một vòng âm lãnh, hắn tiến lên một bước, bỗng nhiên kéo cánh tay của cô lại.

"Anh lại muốn làm gì? !"

"Là tôi nên hỏi cô... Cô muốn làm gì mới đúng?". Nụ cười xẹt qua khóe miệng, hắn híp con ngươi, hai tay nhốt chặt cô, nhanh chóng lục lọi trên dưới. Bỗng nhiên, động tác của hắn dừng lại tại cái hông của cô...

Nguy rồi! Dao Dao lập tức nuốt nước bọt.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện