Q3 - Chương 66: Phục sinh
Ngay khi ba người Từ Thanh Phàm đang cùng số 4 tranh đấu lâm vào thế bí, thì giữa bầu trời một hồi giao phong khác đang yên lặng tiến hành, tuy rằng không hung hiểm như mấy người Từ Thanh Phàm phải đối mặt, nhưng cũng rất tàn khốc.
Giữa bầu trời, Trương Hư Thanh liếc mắt nhìn kết giới trong suốt bảo vệ ba người Trương Hoa Lăng, Uất Trì trưởng lão, Tiêu Hoa Triết, sau đó hắn cúi đầu đánh giá sợi dây thừng năm màu đang trói trên người hắn, trên mặt không lộ chút nào kinh ngạc hay khủng hoảng, trái lại chỉ hơi lộ ra vẻ mặt phức tạp tưởng nhớ lại chuyện cũ.
Không có giãy dụa, không có chống lại, Trương Hư Thánh lẳng lặng cau mày nhìn chằm chằm sợi dây thừng năm màu, phảng phất nhất thời tâm tư bị sợi dây thừng này gợi nhớ chuyện rất lâu trước đây.
Mà bên kia, Lưu Hoa Tường đột nhiên xuất hiện trong chiến trường cũng không vội vàng, chỉ đứng yên nhìn Trương Hư Thành.
Nhìn Trương Hư Thanh có vẻ trẻ hơn mình rất nhiều, Lưu Hoa Tường trong ánh mắt tuy tưởng như vô cùng bình tĩnh nhưng ẩn dấu bên dưới tựa hồ có mấy đạo lưu quang thoáng qua.
Sau lưng Lưu Hoa Từng, Uất Trì trưởng lão, Tiêu Hoa Triết hai người thì lại đang kinh ngạc nhìn Lưu Hoa Tường.
Lưu Hoa Tường người này ở Cửu Hoa Sơn luôn luôn biết điều, tuy rằng trong phái tương truyền người này công lực cao cường, nhưng Uất Trì trưởng lão và Tiêu Hoa Triết cho rằng cao nhất cũng tương đương với nhóm người mình mà thôi.
Nhưng vừa rồi khi đối mặt với Trương Hư Thanh tiến công mạnh mẽ như vậy, Lưu Hoa Tường lại có thể dễ dàng chống đỡ đươc, chỉ dựa vào một chiêu này đã vượt xa hai người bọn họ.
Chỉ có Trương hoa Lăng tựa hồ đối với sự xuất hiện của Lưu Hoa Tường đã sớm có dự liệu nên không hề kinh hãi, nhưng nhìn Lưu Hoa Tường cùng Trương hư Thánh trước mặt, thần sắc cũng cực kỳ phức tạp.
Sau một hồi lâu, Trương Hư Thanh rốt cục ngẩng đầu lên, đánh vỡ trầm mặc của năm người, nhìn Lưu Hoa Tường trước mặt mình, thản nhiên nói: "Đây là 'Ngũ sắc khổn tiên thằng' của Lý Hư Hán. Ta đã 800 năm chưa thấy rồi. Không nghĩ tới trải qua nhiều năm như vậy lại bị sợi dây thừng này trói chặt."
Nói tới đây, Trương Hư Thanh tự giễu lắc đầu, thở dài một tiếng rồi hỏi: "Bất quá pháp bảo này sao lại ở trên tay ngươi? Hơn nữa theo ta được biết, pháp bảo này chỉ có dùng công pháp đặc biệt mà Lý Hư Hán lão nhân kia sáng chết mới có thể khởi động. Ngươi cùng Lý Hư Hán lão nhân kia có quan hệ gì? Ân, công lực của ngươi cũng không tệ, vừa rồi mặc dù là đánh lén nhưng ta cũng không có phát hiện sớm, rất đáng gờm, chí ít so với Tam Thánh Tứ Nhàn kia còn mạnh hơn nhiều. Lẽ nào ngươi là truyền nhân của Lý Hư Hán lão nhân kia?"
Trương Hư Thánh nổi lên hứng thú quan sát tỉ mỉ Lưu Hoa Tường, trong mắt toát lên vẻ vui mừng như vừa tìm được món đồ chơi thú vị.
Lưu Hoa Tường sắc mặt không thay đổi, chỉ bình tĩnh nhìn Trương Hư Thánh, nhẹ giọng nói: "Nếu ngươi biết đây là "Ngũ sắc khổn tiên thằng", vậy ngươi nên biết nếu bị nó trói lại thì ngươi không có cách nào chạy trốn"
Trương hư Thánh gật đầu, thừa nhận: "Đúng vậy, 'Ngũ sắc khổn tiên thằng' này cũng coi như một trong những tâm huyết của Lý Hư Hán. Một khi bị nó trói lại, không có mệnh lệnh của chủ nhân, nó vĩnh viễn sẽ không thả người. Vậy ngươi với hắn cũng có quan hệ không tầm thường rồi, ngươi có biết chuyện của ta với hắn không?"
Lưu Hoa Tường yên lặng gật đầu: "Vô cùng hiểu rõ"
Trương hư Thánh cười nói: "Đã vậy thì ngươi không nên nói chắc chắn như thế, lẽ nào ngươi không biết 800 năm trước, Lý Hư Hán đã dùng 'Ngũ sắc khổn tiên thằng' đối phó ta rồi sao, nhưng lại bị ta thoát được?"
Lưu Hoa Tường thần sắc vẫn không đổi, lạnh nhạt đáp: "Đó là vì năm đó Lý Hư Hán quá ngu, bị lời chót lưỡi đầu môi của ngươi thuyết phục, cho rằng việc ngươi làm là nhất thời hồ đồ, sau này sẽ cải tà quy chính."
Nghe thấy Lưu Hoa Tường nói vậy, ở phía sau Tiêu Hoa Triết cùng Uất Trì trưởng lão hơi sững sờ, trong mắt hiện lên vẻ tức giận. Không nghĩ tới Lưu Hoa Tường dám đánh giá như vậy đối với trưởng bối sư môn, vừa định quát mắng lại bị Trương Hoa Lăng ngăn cản.
Trương Hư Thánh gật gù, nói: "800 năm trước ta thật sự dựa vào thủ đoạn lừa dối mới thoát thân được, nhưng mà 800 trước ta có thể thoát được thì hiện tại ta vẫn có thể làm được như trước. Đầu tiên, thực lực của ngươi mặc dù không tệ, nhưng so với Lý Hư Hán 800 năm trước thì còn kém rất xa, còn nữa, thực lực của ta bây giờ so với 800 năm trước cao hơn nhiều, hiện giờ cho dù Lý Hư Hán có ra tay cũng không vây khốn được ta."
Nói tới đây, trên người Trương hư Thanh sóng linh khí đột nhiên đại thịnh, trực tiếp bức lùi Lưu hoa Tường cùng ba người Trương Hoa Lăng phía sau hắn ra hơn một trượng.
Tiếp theo, sóng linh khí trên người Trương Hư Thánh bắt đầu hỗn loạn, thân thể Trương Hư Thánh bắt đầu bành trướng nhanh chóng.
Nhưng bất luận thân thể Trương Hư Thánh bành trướng thế nào thì 'Ngũ sắc khổn tiên thằng' đều trói chặt trên người hắn, không hề nới lỏng.
Nhìn dị biến trên người Trương Hư Thánh, bốn người Lưu Hoa Tường thần sắc ngưng trọng, cho dù Lưu Hoa Tường vẫn luôn bình tĩnh cũng không nhịn được căng thẳng.
Bởi vì theo hiểu biết của họ, tự nhiên có thể nhận ra tình huống khác thường trên người Trương Hư Thánh giống như điềm báo thi triển "Bạo linh Thuật".
Bạo Linh Thuật, chính là đạo thuật dùng để cùng kẻ địch đồng quy vu tận.
Chuyện gì xảy ra? Lẽ nào Trương hư Thánh cảm giác được hắn không có cách nào chạy trốn, vì thế muốn cùng đám người Lưu Hoa Tường đồng quy vu tận sao? Hay là muốn lợi dụng tâm lý quý trọng 'Ngũ sắc khổn tiên thằng' của Lưu Hoa Tường, vì sợ tổn thương bảo bối mà thu hồi, khiến cho Trương hư Thánh có cơ hội để chạy trốn sao?
Nhưng dù thế nào đi nữa, đám người Lưu Hoa Tường cũng không lo được nhiều, vội vàng chạy về phía xa. Lấy công lực của Trương Hư Thánh, nếu hắn tự bạo thì uy lực lớn thế nào thì khó có thể tưởng tượng được.
Không chỉ có bốn người bọn họ, cho dù là đám trưởng lão Cửu Hoa hay yêu ma cao cấp, cảm ứng thấy dị biến phát sinh trên người Trương hư Thánh đều ngừng tay mà chạy trốn ra xa, trong lúc nhất thời, chiến trường trên bầu trời Cửu Hoa vì dị biến của Trương Hư Thanh mà rơi vào đình trệ tạm thời.
"Ầm ầm ~~~"
Rốt cục, khi thân thể Trương Hư Thánh bành trướng đến gấp ba lần thì phát sinh vụ nổ, chỉ thấy một màn sáng chói mắt cùng tiếng nổ điếc tai vang rền xuất hiện, lóe lên một cái rồi biến mất, dư âm còn lại là những trận gió mạnh không ngừng khuếch tán, lay động quần áo, tóc tai của những người xung quanh.
Sau vụ nổ, tại vị trí Trương Hư Thánh đã đứng lúc trước không phát hiện thân ảnh của Trương Hư Thánh, mà 'Ngũ sắc khổn tiên thằng' cũng bị hao tổn không ít sau vụ nổ, khi trở lại trong tay Lưu Hoa Tường thì ánh sáng đã mờ đi nhiều.
Nhìn cảnh tượng như vậy, tất cả trưởng lão Cửu Hoa Môn trên bầu trời đều kinh ngạc ngây người, trong lòng tràn đầy khó tin. Một là vì không nghĩ tới một Trương Hư Thánh mà dường như trong giới tu tiên không có người chế trụ nổi, sẽ lại dễ dàng chết đi như vậy.
Hai là vì không nghĩ tới lấy thân phận một đại tông tư sau khi tự bao lại sản sinh uy lực chỉ có thế.
Những những yêu ma cao cấp thủ hạ của Trương hư Thánh lại tựa hồ không thèm để ý chủ nhân của mình tử vong, sau khi dừng lại vì vụ nổ thì lại tiếp tục công kích tới các trưởng lão Cửu Hoa Môn, không cho các trưởng lão có một phút nào để thở.
Tựa hồ đối với những yêu ma này mà nói, bất luận chủ nhân còn sống hay không thì hoàn thành mệnh lệnh mới là quan trọng nhất, mà bọn họ cũng có lòng tin tuyệt đối vào Trương Hư Thánh, căn bản không tin Trương hư Thánh đã chết.
Ngay lập tức, chiến trường trên trời lại khôi phục huyên náo.
"Trương Hư Thánh hắn thực sự chết rồi sao?" Uất Trì trưởng lão không dám tin hỏi, giọng nói vừa như hỏi người khác, vừa tự hỏi mình.
Mà ba người Lưu Hoa Tường trên mặt cũng tràn đầy nghi hoặc, lời Uất Trì trưởng lão cũng là lời bọn hắn muốn hỏi.
Nhưng ngay lúc đó, bốn người họ lại cảm thấy có gì đó không đúng.
Bởi vì họ đột nhiên phát hiện, Trương Hư Thánh sau khi tự bạo tuy rằng tan xương nát thị, nhưng huyết nhục tứ tán giống như trái với định luật của trời đất, không hề rơi xuống đất mà trôi nổi trên bầu trời.
Tiếp đó, những huyết nhục này tỏa ra một trận sóng linh khí kỳ là, khiến người ta không thể phân biệt được phân chia ngũ hành. Sau đó vô số sóng linh khí xuất hiện, bắt đầu cộng hưởng nổi lên.
Cuối cùng, một màn kinh người xảy ra, chỉ thấy những huyết nhục này từ bốn phương tám hướng nhanh chóng tụ tập với nhau, dần dần chuyển động dung hợp lại cùng nhau, sau đó diện mạo Trương hư Thánh dần hiện ra.
Tình cảnh rất quỷ dị, khiến cho mọi người kinh hãi.
Sau đó, một màn sáng lóe lên, Trương Hư Thánh một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người, hoàn hảo không thiếu một sợi tóc, ngay cả bạch y trên người cũng không có một nếp nhăn.
Trên mặt vẫn nụ cười lạnh xen lẫn một chút trào phúng.
Vừa rồi là chuyện gì xảy ra? Hắn không phải đã tan xương nát thịt rồi sao? Lại có thể tổ hợp lại huyết nhục mà khởi tử hoàn sinh? Chuyện này đã vượt khỏi tưởng tượng của toàn bộ giới tu tiên rồi.
Đám người Lưu Hoa Tường tràn ngập vẻ khó tin.
"Ta đã nói pháp bảo này bây giờ không giữ nổi ta mà, bây giờ các ngươi đã tin chưa? Hiện tại ta đã khác hoàn toàn so với 800 năm trước rồi."
Trương Hư Thánh nhìn bốn người trước mặt, nở nụ cười.