Chương 220: Đan dược
Lý Mộ Uyển mắt chữ a, mồm chữ o, một lúc sau mới hoàn hồn, nhìn tám bình ngọc kia, lại nhìn Vương Lâm, do dự một chút, nhẹ giọng nói:
- Vương đại ca, đây đều là linh dịch sao? Có phải là pha loãng ra không?
Vương Lâm mỉm cười nói:
- Không hề pha loãng đâu. Thứ này giống hệt lich dịch năm đó tặng muội. Đủ chưa? Không đủ ta còn đây.
Sắc mặt Lý Mộ Uyển hồng hào hẳn lên. Nàng ngơ ngác nhìn Vương Lâm, bật thốt lên:
- Vẫn còn?
Vương Lâm gật đầu cười nói:
- Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Hơi thở Lý Mộ Uyển trở nên dồn dập. Nàng cầm lấy một bình ngọc, mở ra cẩn thận nhìn một chút, sau đó lấy loại ánh mắt khó tin nhìn Vương Lâm, hồi lâu mới thốt một câu:
- Vương đại ca, linh dịch này huynh có biết công hiệu của nó không?
- Ta luôn dùng nó để thay đan dược đề cao tu vi. Gần đây phát hiện ra nó có khả năng tăng tỷ lệ thành công khi luyện đan.
Vương Lâm không giấu diếm, chậm rãi nói.
Lý Mộ Uyển ngẩn ra một lần nữa, lập tức lấy ánh mắt cổ quái nhìn Vương Lâm. Một lúc sau nàng cười nói:
- Vương đại ca, huynh thật là phí của trời. Thứ linh dịch này mặc dù muội không biết lai lịch nhưng bình mà năm đó huynh tặng muội, trải qua thời gian muội nghiên cứu, phát hiện linh dịch này dùng để luyện chế đan dược không những đề cao tỷ lệ thành công mà ăn vào còn có khả năng bảo trì dung mạo, kéo dài tuổi thọ. Trọng yếu hơn là vật ấy ẩn chứa linh lực mạnh mẽ. Nếu lấy vật này luyện đan thì loại linh đan mình luyện ra ăn vào sẽ có công hiệu cao hơn bình thường nhiều. Loại linh dịch này nếu chỉ có một giọt thì cũng không phải là trân quý, nhưng nếu quá mười giọt thì ở tu chân giới có thể bán với giá trên trời.
Vương Lâm sau khi nghe xong đôi mắt vẫn bình thản như cũ, nói:
- Ồ? Như vậy muội luyện chế đan dược đối với việc kết anh của ta có phải là càng nắm chắc hơn không?
Lý Mộ Uyển hít sâu một hơi, giọng đầy khẳng định:
- Nếu không có linh dịch này, trong hai tháng muốn đạt tới Nguyên Anh kỳ thì muội không nắm chắc. Chỉ có thể lấy số lượng đổi lấy chất lượng, thành bại cuối cùng không thể đoán trước. Nhưng giờ đây có linh dịch này, muội có thể nắm chắc ba phần khiến huynh trong ba tháng đạt tới Nguyên Anh!
- Ba phần....
Vương Lâm nhướng mày, lập tức gật đầu. Hắn vỗ túi trữ vật, bên trong xuất ra một cái đan lô. Cái đan lô này trông nhẹ như bông.
- Uyển nhi, muội xem thử xem có nhận ra vật này không.
Lý Mộ Uyển nhìn thoáng qua một cái, thần sắc đại biến. Nàng lộ vẻ khó tin, hồi lâu sau mới hít sâu một hơn, nhìn thẳng vào Vương Lâm, đột nhiên nói:
- Vương đại ca, hai trăm năm nay huynh đã đi đâu?
Vương Lâm mỉm cười, chỉ vào đan lô nói:
- Sao vậy, cái này là bảo bối sao?
Lý Mộ Uyển nặng nề gật đầu. Khuôn mặt nàng giờ đây tràn ngập hưng phấn. Lúc này toàn thân nàng tỏa ra một khí tức khiến người khác phải động tâm.
- Vương đại ca, cái đan lô này phẩm chất cực cao, thậm chí so với đan đỉnh ở đại điện của Vân Thiên Tông cũng không kém. Thậm chí Uyển nhi hoài nghi, vật này còn cao cấp hơn. Huynh nhìn những hoa văn này. Đây không phải là trời sinh mà do trải qua thời gian dài luyện đan mới lưu lại dược tích. Loại dược tích này chính là thứ để suy đoán ra phẩm chất của đan lô. Nếu Uyển nhi không nhầm thì nó hẳn phải thuộc loại chí bảo trấn phái của một lưu phái luyện đan.
Lý Mộ Uyển chăm chú phân tích.
Vương Lâm âm thầm gật đầu. Phân tích này cũng tương tự như ước đoán trước đây của hắn.
- Chẳng qua nếu so với đan lô này, tờ giấy vàng ở đây mới được coi là vật trân quý hơn. Huynh xem phong ấn này đó. Trước kia Uyển nhi thấy trong một số điển tịch miêu tả, thứ đó gọi là đan phong, ngoài tác dụng hấp thu linh lực trong thiên địa còn có tác dụng phong ấn, bồi dưỡng đan dược. Căn cứ vào điển tịch cổ ghi chép, đan phong dù ở thời kỳ cổ cũng hiếm thấy. Về phương pháp chế tạo đan phong thì sớm đã thất truyền.
Hơn nữa điều quý giá chính là đan phong này được bảo trì rất đầy đủ, có thể liên tục sử dụng. Phải biết rằng cho dù là đan dược bình thường, nếu dán đan phong lên, sau vài ngày, phẩm chất đã tăng hơn gấp đôi. Nếu để thời gian dài thì phẩm chất đan dược lại càng tăng.
Nghe đồn các loại đan dược nghịch thiên đều do được dán đan phong sau mấy trăm ngàn năm mới luyện chế thành. Có thể nói, đan phong có tác dụng mấu chốt trong đó.
Vẻ mặt Lý Mộ Uyển si mê nhìn tờ giấy vàng trên đan lô, chậm rãi nói.
Vương Lâm hơi ngạc nhiên. Hắn nhìn liếc qua phong ấn, không ngờ giá trị của phong ấn lại còn trân quý hơn cả đan lô kia. Như vậy trong đan lô có đan phong này rốt cục chứa loại đan dược gì? Nếu nói vậy thì loại đan dược này so với đan phong, đan lô chẳng phải càng trân quý hơn sao?
Lý Mộ Uyển hít một hơi dài, nhìn đan lô, thanh âm êm tai tiếp tục vang lên:
- Vương đại ca. Có lẽ huynh cũng đoán được, so với đan phong, đan lô thì đan dược bên trong mới thực sự là thứ bảo vật hãn thế! Nghe đồn chỉ những đan dược nghịch thiên do thiên tài địa bảo luyện chế thành mới có thể được đặt trong đan lô loại này, có đan phong loại này. Uyển nhi hiện giờ cực kỳ tò mò, rốt cục đây là thứ đan dược gì đây!
Vương Lâm nhìn chằm chằm vào luyện đan lô, lòng thầm nghĩ đến Vân Phi. Vương Lâm vỗ túi trữ vật, trong tay xuất hiện ngọc giản mà Vân Phi lưu lại cho hắn.
Vương Lâm đặt ngọc giản lên bàn, nhẹ giọng nói:
- Ngọc giản và đan lô đều do một người tạo ra. Ngươi nhìn xem chúng có chút liên hệ gì hay không?
Đôi mắt Lý Mộ Uyển sáng lên, cầm lấy ngọc giản. Nàng dụng thần thức xem xét. Một lúc sau nàng hơi nhíu mày, hạ giọng nói:
- Hoàng Môn… Hẳn là Kỳ Hoàng Môn. Một số phương thuốc bên trong ngọc giản này chính là phương pháp luyện đan của Kỳ Hoàng Môn. Vương đại ca, huynh có được vật này từ trong Tu Ma hải phải không?
Vương Lâm gật gật đầu.
- Không sai. Chính là Kỳ Hoàng Môn. Nó vốn là một tông phái của tứ cấp tu chân quốc . Nhưng do trêu chọc cừu địch nên phải di chuyển tới Tu Ma hải. Từ đó, bọn họ đã mai danh ẩn tích. Xem ra, đan lô này chính là của Kỳ Hoàng Môn. Chỉ có điều, phương pháp để mở ra phong bế của đan lô đã bị thất truyền.
- Uyển nhi biết là không thể tùy tiện mở vật ấy ra, mà cần phải tiến hành một loạt bí quyết và kết hợp với thiên thời địa lợi. Nếu cố gắng mở nó ra thì không chỉ làm hỏng phẩm chất của đan dược bên trong, mà thậm chí có khi còn khiến chúng vỡ vụn thành tro. Theo suy nghĩ của Uyển nhi thì vật ấy hẳn là chưa đạt tới thời hạn. Nếu bây giờ mà mở ra, cho dù đúng cách thì phẩm chất của đan dược sẽ không được như mong muốn. - Lý Mộ Uyển nhẹ giọng nói.