Chương 1018: Phạm Thiên(P2).

Thanh âm hơi phiền muộn của Minh Hải vang lên. Hắn ngẩng đầu, thanh kiếm nhỏ trong tay hắn vung về phía trước.

Lập tức tiếng kiếm kêu vang lên, bạch quang chợt lóe thẳng đến phía trước. Tốc độ kiếm cực nhanh hóa thành một đường màu trắng, lóe lên tới gần Vương Lâm.

- Kiếm này có kiếm linh. Có thể chết bởi nó chính là may mắn của ngươi!

Minh Hải than nhẹ, trong làn khí đen không thấy rõ vẻ mặt của hắn. Nhưng tiếng thở dài của hắn cũng truyền vào tai Vương Lâm.

Vương Lâm không chút nghĩ ngợi, tay phải nắm lại. Lập tức hư ảnh Cổ Thần biến ảo ra phía sau, một bước xuyên thấu một mảng lớn cát, trong tiếng “bang bang” vung lên một quyền về phía bạch quang đang tới gần.

- Ầm!

Phía trước Vương Lâm xuất hiện một cơn gió xoáy. Gió xoáy này quét ngang, phá vỡ toàn bộ hạt cát, va chạm với bạch quang kia.

Một cỗ kiếm khí long trời lở đất trong nháy mắt bạo phát ra. Kiếm khí của Lăng Thiên Hậu so với nó đều xa xa không bằng! Kiếm khí này như xuất hiện trong nháy mắt va chạm với một quyền Vương Lâm hóa thành lốc xoáy, trực tiếp từ giữa sụp đổ, không ngờ bị mạnh mẽ cắt ra!

Sắc mặt Vương Lâm âm trầm, thân hình lui lại về phía sau, tay phải liên tục đánh về phía trước mấy quyền. Trong tiếng nổ “ầm ầm”, hắn một mạch lui ra trăm trượng lúc này mới tránh được mũi nhọn kiếm khí. Trong mắt Minh Hải lộ ra một tia thất vọng, xoay người đi về phía tháp đen. Thanh kiếm nhỏ trong từng cơn gió xoáy kia, phá vỡ tất cả trở ngại, hóa thành bạch mang lại lóe lên nhằm tới Vương Lâm. Vương Lâm chau mày, mắt phải chợt lóe ánh xanh. Trong khoảnh khắc bạch mang tới gần thanh quang thuẫn biến ảo ra, vờn quanh trước người Vương Lâm, va chạm với bạch mang kia.

- Bang! Bang!

Hư ảnh Cổ Thần phía sau Vương Lâm càng thêm ngưng thật. Cổ Thần tinh điểm ở mi tâm hắn mơ hồ vờn quanh. Truyền thừa Cổ Thần Đồ Ti trong ký ức lại nhanh chóng hiện lên. Vương Lâm thở sâu, hai tay nâng lên đặt trước người, mười ngón tay lần lượt đan xen kết thành một dấu ấn kỳ dị.

- Đoạt công trời đất, lấy linh hồn Càn Khôn, kết thành Cổ tộc. Vĩnh Hằng Chi Niệm!

Ngôn ngữ Cổ Thần chậm rãi truyền ra từ miệng Vương Lâm. Theo thanh âm phập phồng, hư ảnh Cổ Thần phía sau lưng hắn chậm rãi nâng hai tay lên, đồng dạng kết thành ấn quyết giống như vậy.

Thần thông Cổ Thần tuy Vương Lâm được truyền thừa rất nhiều nhưng lấy lực lượng năm sao có thể thi triển thì lại rất ít. Trừ gọi Cổ lực, ngưng tụ hư ảo Diệt Thần Mâu ra thì còn có một thần thông. Thần thông này cũng chính là thần thông cao nhất Cổ Thần năm sao có thể phát ra, tên là Công Linh!

Thi triển thần thông này, mục tiêu trừ thanh kiếm nhỏ màu trắng kia, chủ yếu chính là người đàn ông tên Minh Hải kia. Mắt Vương Lâm lộ vẻ u ám, hai tay ấn quyết hướng về phía trước. Lập tức toàn thân hắn lực lượng Cổ Thần điên cuồng vận chuyển, rất nhiều trôi qua mi tâm, cuối cùng theo hai tay ngưng tụ trên dấu ấn.

- Đoạt thiên địa chi công (1)!

(1): công pháp có thể thay quy tắc của đất trời.

Cả đất trời trong nháy mắt ầm ầm biến hóa. Bầu trời u ám như bị từng cánh tay thật lớn xé rách, mặt đất chấn động vô số hạt cát bị cuốn bay ra xung quanh. Như thế còn chưa hết, rất nhiều hồn phách do thần thông Rải đậu thành binh hóa thành lập tức xông tới.

Theo biến đổi của trời đất, tòa động phủ thứ năm này, tinh không bên ngoài vùng đất Yêu Linh ngay lập tức có một tia thiên địa lực ngưng tụ, phá mở ra lốc xoáy Đông hải Triều tịch, trực tiếp dung nhập ở bên trong. Nó tung hoành trong vùng đất Yêu Linh, phá vỡ hết thảy, theo trận pháp Cửu Long vọt vào tòa động phủ thứ năm!

Mà lúc này, trên một cầu gỗ trong động phủ, bình ngọc nhỏ màu trắng lơ lửng trước người khoanh chân ngồi trong màn sương đen kia lập tức run rẩy dữ dội.

- Hả?

Trong màn sương đen kia lập tức truyền ra thanh âm, người trong sương mù hai mắt bỗng tỏa ánh sáng u ám. Chỉ thấy phía trước có một lốc xoáy màu đen, giờ phút này một tia thiên địa lực từ trong lốc xoáy lao ra, thẳng đến bình ngọc.

- Không ngờ có thể dẫn phát lực lượng thiên địa ở bên ngoài!

Thanh âm người trong màn sương đen lộ ra sự kinh ngạc.

- Vốn tưởng rằng lúc này chỉ có bốn người phải coi trọng, không nghĩ tới hiện tại lại thêm một…

Thanh âm thì thào truyền ra từ trong sương mù. Ánh sáng u ám lóe lên, trong màn sương mù bỗng nhiên có một cánh tay khô héo vươn ra, hung hăng bóp phía ngoài bình ngọc. Lập tức thiên địa lực dung nhập tới ngay lập tức xuất hiện sụp đổ, tiêu tan rất mạnh.

Ngay trong khoảnh khắc người trong màn sương này bóp nát thiên địa lực dũng mãnh lao vào, trong hoang mạc cát đen, Vương Lâm lại một lần nữa nói lên ngôn ngữ Cổ Thần.

- Lấy linh hồn Càn Khôn!

Lời nói vừa dứt, lập tức hư ảnh Cổ Thần phía sau Vương Lâm bỗng nhiên phát ra một tiếng rít gào. Tiếng rít gào này tấn công trời đất, giống như một cỗ lực lượng có thể bổ toang đất trời. Như lấy sơn hồn, lấy hồn tinh, lấy hồn Càn Khôn này!

Càn Khôn vốn không có hồn, nhưng thuật Cổ Thần cũng có thể từ đây rút ra một ý niệm, một cỗ ý chí! Thuật Công Linh này là một thần thông rất mạnh của Cổ Thần. Chẳng qua căn cứ tu vi khác nhau mà phát huy lực lượng cũng khác nhau.

Nếu là Cổ Thần chín sao thi triển thuật Công Linh, lấy hồn Càn Khôn thậm chí có thể rút ra quy tắc một giới để cho mình dùng, thay đổi Thiên Đạo, điên đảo Càn Khôn!

Vương Lâm hiện tại cũng chỉ là năm sao, không thể làm được điều ấy. Nhưng thân phận vương tộc Cổ Thần của hắn cũng khiến cho hoang mạc cát đen này run lên!

Ma ảnh trong sương mù trên cầu gỗ động phủ vừa mới bóp nát thiên địa lực dung nhập đến, lập tức bình ngọc trắng kia run lên dữ dội, phảng phất như có một cỗ lực lượng không ngừng truyền ra lực hút.

Cái nút gỗ đen nút miệng bình không ngờ run rẩy, tụt xuống một ít dường như cũng bị hút vào trong bình. Hai mắt người trong sương mù tuôn ra tinh quang mạnh mẽ.

Tại một câu “Đoạt thiên địa chi công” kia, mặc dù thiên địa lực bị ngăn cản ở thế giới bên ngoài nhưng nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm cũng ầm ầm tràn ra dung hợp lực lượng Cổ Thần theo hai tay tiêu tan. Trong nháy mắt khi nó tiêu tan, ấn quyết phía trước Vương Lâm lập tức liền có một sợi dây nhỏ màu trắng biến ảo ra.

“Lấy linh hồn Càn Khôn” lại khiến cho hoang mạc cát đen đột nhiên nổi gió lốc, hình thành vô số đợt gió lớn gào thét. Một tia khí đen từ trong trời đất mạnh mẽ xuất hiện ngưng tụ ở trước Vương Lâm, hóa thành một sợi dây đen nhỏ. Hai sợi dây nhỏ này đan xen lẫn nhau, không ngờ hình thành một phù văn hình con thoi!

Phù văn này vượt xa xa tất cả tổ phù của Tiên Di Tộc. Mức độ phức tạp gần như vừa nhìn sẽ tạo nên cảm giác mê muội.

- Kết thành Cổ tộc. Vĩnh Hằng Chi Niệm!

Trong nháy mắt Vương Lâm nói câu cuối cùng, phù văn hình thoi kia lập tức tản ra hai màu đen trắng, chầm chậm bay về phía trước.

Trong quá trình bay đi, phù văn hình thoi này không ngừng biến lớn. Cuối cùng không ngờ nó hóa thành lớn gần ngàn trượng, dựng đứng trong đất trời này, phảng phất như một bức tường đẩy về phía trước.

Những tiếng “ầm ầm” quanh quẩn, nơi phù văn hình thoi này đi qua, bầu trời u ám lập tức bị cuốn ngược lên. Ngay cả cát đen trên mặt đất cũng nhất tề lui về sau, phảng phất như bị quét đi tất cả dấu vết.

Trong đất trời này, phù văn hình thoi khổng lồ vô cùng kia có thể thấy rõ ràng! Theo sự di động về phía trước của nó, tất cả mọi thứ ở phía trước đều bị phá hủy!

Trên mặt Vương Lâm lộ vẻ mỏi mệt. Với tu vi Cổ Thần của hắn thi triển thần thông này tuyệt không đơn giản. Đây cũng là lúc trước vì sao hắn không thi triển. Nếu không phải hiện tại đánh thắng trận này có thể rời đi, hắn cũng không dễ dàng sử dụng.

Người đàn ông tên Minh Hải kia tuy tu vi nhìn tương đương với Tịnh Niết, nhưng thần thông và pháp bảo của hắn cũng khiến trời long đất lở.

Tiếng nổ ầm vang lên, thanh kiếm nhỏ màu trắng cản phía trước lập tức bị cuốn ngược lại. Tiếng kiếm kêu vang động trời đất!

Minh Hải đã quay người đi về phía tháp đen kia lúc này chấn động thân hình, quay đầu nhìn về phía phù văn hình thoi chậm rãi tiến đến, ánh mắt lộ tinh quang.

- Mặc kệ ngươi có thân phận gì. Cổ Thần cũng được, luyện khí sĩ cũng xong. Có thể thi triển ra thần thông như vậy, có tư cách tận mắt chứng kiến uy lực viễn cổ Tiên Đế ban tặng!

Người này nói xong, tay phải chỉ về phía trước. Thanh kiếm nhỏ màu trắng kia lập tức phát ra tiếng kêu động trời. Một đạo kiếm khí từ nó trực tiếp ầm ầm phun ra, xông vào trời cao!

Cả bầu trời trong nháy mắt tràn ngập từng đạo bóng kiếm. Một cỗ kiếm ý viễn cổ bỗng nhiên tràn ngập đất trời. Kiếm ý tang thương, được kiếm nhỏ Phương Trúc triệu tập giáng lâm hoang mạc cát đen.

Theo kiếm ý giáng lâm, có thể thấy trên bầu trời sau khi xuất hiện vô số bóng kiếm không ngờ lại xuất hiện một đám bóng người hư ảo. Những bóng người này nhìn qua chính là người cổ, trong tay mỗi người đều cầm một thanh kiếm. Theo thanh kiếm nhỏ màu trắng hóa thành bạch mang nhằm phía phù văn hình thoi kia, những bóng người trên bầu trời không ngờ bắt đầu múa kiếm!

Bọn họ múa, giống như đang thi triển từng bộ kiếm quyết, hình thành từng cỗ kiếm khí vô biên. Trong khoảnh khắc, đầu trời tràn ngập thế giới của kiếm! Khi bạch mang của thanh kiếm nhỏ xông tới, những kiếm khí này đồng loạt tới gần phù văn hình thoi.

Bạch mang kiếm nhỏ kia tốc độ nhanh nhất, trong phút chốc liền đụng vào phù văn hình thoi khổng lồ. “Ầm” một tiếng, trên phù văn kia lập tức xuất hiện rất nhiều sóng gợn. Phía sau thanh kiếm nhỏ, bóng kiếm đầy trời gào thét xông tới.

up up up :00 (32)::00 (32):

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện