Chương 1225: Ngón tay vỡ
Trong khi bay nhanh đi, chiếc nhẫn lấy từ Bàng Đức trên tay Vương Lâm phát ra từng đạo hào quang, vờn quanh bên ngoài thân thể hắn, nhanh chóng xoay tròn, hình thành một cơn lốc xoáy. Vương Lâm ở bên trong cơn lốc xoáy bay thẳng tới gần bàn tay khổng lồ do Thất Thải giới hóa thành ở bên dưới. Vân Hồn Tử do dự một chút rồi cắn răng theo sát phía sau Vương Lâm phóng đi.
Về phần lão phụ nhân áo xanh kia, vì bị thương quá nặng, giờ phút này không cần nghĩ ngợi, lập tức hướng lên bầu trời bay đi, cố gắng tránh ra khỏi lòng bàn tay kia.
Bàn tay do toàn bộ Thất Thải giới hóa thành này trong tiếng nổ ầm ầm kinh thiên, năm ngón tay chậm rãi hướng vào lòng bàn tay nắm lại, muốn đem Vương Lâm ở bên trong hoàn toàn bóp nát!
Cảnh tượng này chấn kinh thiên địa, năm ngón tay do những ngọn núi hóa thành kia với tốc độ cực nhanh mang theo tiếng gào thét chói tai, từ năm hướng ép xuống. Cả bầu trời vào giờ khắc này giống như bị bóng ma chiếm cứ, kinh tâm động phách.
Đáng sợ nhất chính là ngón tay út của bàn tay này, ngón tay này chưa tới gần, đã có cuồng phong đập vào mặt. Cuồng phong này rất mạnh, dường như có thể phá nát hư vô, khiến cho trời đất sụp đổ, khiến cho hết thảy sinh linh toàn bộ thân thể đều bị diệt vong!
Trong khi tránh gió, lão phụ nhân áo xanh vốn đang bị trọng thương, thân thể run lên, sắc mặt xám như tro tàn, nhưng cố gắng gượng bay lên cao hơn, muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay.
Trong lòng bà ta hiểu rõ, mục tiêu của bàn tay lớn không thể tin nổi này chính là Vương Lâm, cho nên chỉ cần đối phương chết, như vậy chưởng này sẽ tiêu tan, hết thảy sẽ trở lại bình thường. Giờ phút này bà ta cũng không dám nghĩ đến việc có ra được Thất Thải giới này hay không, ý niệm duy nhất trong đầu chính là phải sống! Bất kể như thế nào cũng phải sống!
- Chỉ có thể gắng gượng cho tới lúc người họ Lữ kia tử vong, ta mới có thể sống được!
Lão phụ nhân áo xanh sắc mặt không còn chút máu, cắn răng giãy giụa trong cơn cuồng phong này, tiếp tục bay lên cao hơn.
Hai mắt Vương Lâm lộ ra chiến ý, chỉ thấy ngón tay út của bàn tay kia gào thét lao đến. Ngón tay này vô cùng to lớn, dường như có thể che mẩ một nửa không trung, giờ phút này không ngừng tới gần, chậm rãi uốn lượn, lao thẳng tới Vương Lâm!
- Người này không biết có phai là chưởng tôn hay không, ý của hắn đó là khiến cho ta phải bỏ chạy. Nhưng ta vì sao lại phải bỏ chạy, làm thế nào để có thể thoát ra, đơn giản...là đánh một trận!
Trong tiếng cười dài của Vương Lâm, quy tắc chi tinh trên mi tâm nhanh chóng xoay tròn, tay trái giơ lên chỉ lên trời.
Đột nhiên liền có một luồng hắc phong tràn ngập trời đất. Luồng hắc phong này rất nồng đậm, đủ để che trời, bên trong luồng hắc phong này có sáu con hắc long rít gào hiện ra, trong tiếng rống giận xông về phía ngón tay út!
Ngay lúc sáu con hắc long này xuất hiện, bên trong hắc phong trên bầu trời lại có một con hắc long thứ bảy rít gào hiện ra! Vốn dĩ với tu vi của Vương Lâm, sáu con hắc long đã là cực hạn, nhưng nhờ quy tắc chi tinh hắn đã vượt qua được cực hạn, có thể gọi ra được bảy con hắc long.
Bảy con hắc long mang theo hàn khí có thể thổi tắt hết thảy lửa sinh mệnh, nhanh chóng va chạm với ngón tay út của bàn tay khổng lồ đang uốn lượn giáng xuống. Nếu ngón tay út này là một ngọn núi cao sừng sững chọc trời, thì bảy con hắc long lúc này chính là những con tiên long muốn phá vỡ những ngọn núi. Không phá được núi, không thể bỏ qua!
Tiếng ầm ầm trong thời gian ngắn vang lên kinh thiên động địa, một lực tấn công khổng lồ giống như là sóng dữ cuồn cuộn, hướng về bốn phía tản ra. Vương Lâm ở trong cơn sóng không vội vã tiến lên, mà trong khi không ngừng tiến đến gần tay trái lại bấm quyết, một lần nữa chỉ lên trời.
Đột nhiên, trong khi bảy con hắc long đang không ngừng tấn công, trong nháy mắt từng con lần lượt sụp đổ, một luồng khí tức âm hàn từ trên trời giáng xuống. Khí tức âm hàn này ẩn chứa một cảm giác ẩm ướt, trong phút chốc, trong trời đất liền có vô số tinh quang lóe lên, chỉ thấy những giọt nước mưa trong khoảnh khắc hiện ra!
Ngay khi những giọt mưa này xuất hiện, thiên địa nguyên lực vô tận ngưng tụ lại, khuấy động phong vân, dung nhập vào trong những giọt nước mưa kia. Một luồng khí tức tột cùng đột nhiên bao phủ khắp nơi!
Ngay khi tay trái Vương Lâm vung lên, những giọt nước mưa này như kiếm điên cuồng hạ xuống bàn tay phía dưới. Tiếng rắc rắc liền vang lên, chỉ thấy bàn tay khổng lồ này ngay lập tức lớp vỏ ngoài liền xuất hiện những đám khí màu trắng, trong nháy mắt đã bị đóng băng!
Nhất là ngón tay út kia, lttc bị tuyệt đại bộ phận nước mưa phủ xuống, dưới hàn khí quét ngang, hoàn toàn những lớp băng bap phủ! Nhưng những lớp băng này không chỉ có vậy, mà ngay khi đóng băng, lập tức tiếng nổ ầm ầm vang lên, không phải là sức mạnh của bàn tay, mà là biến hóa của thuật Hoán Vũ!
Biến hóa này trước đây khi tu vi của Vương Lâm chưa cao, chưa đủ để thi triển ra. Nhưng hôm nay, khi tu vi của Vương Lâm đã tăng lên, hơn nữa lại được chiến ý cảnh kích thích, khiến cho thuật Hoán Vũ xuất hiện biến hóa kịch liệt!
Sau mưa là đóng băng, sau đóng băng lại có nổ, lấy sự nổ tung của băng mà sinh ra lực công kích còn hơn xa cả đóng băng.
Tiếng nổ ầm ầm lập tức át đi tất cả những tiếng động trong trời đất, năm ngón tay của bàn tay do Thất Thải giới hóa thành này lập tức chấn động, nhưng vẫn chưa hề dừng lại, ầm ầm giáng xuống, cho dù là ngón tay út kia cũng chỉ chấn động vài lần, để mặc cho hắc long cũng với băng nổ tấn công.
Hai mắt Vương Lâm đỏ như máu, sau khi thi triển nổ băng không hề dừng lại, tay trái lại một lần nữa vung lên, há miệng phun ra Phong Tiên Ấn. Chỉ thấy từ bên trong hiện lên một lượng lớn chiến hồn, duy chỉ có Thiên Vận Tử là không xuất hiện, còn những hồn phách khác bao gồm Hư Không Tử mang theo vẻ thê lương lao thẳng đến ngón tay út.
Vương Lâm đã liều mạng, sau khi hắn thi triển Rải Đậu Thành Binh, lập tức tay trái bấm quyết chỉ lên mặt đất, trong miệng truyền ra giống quát khẽ:
- Sơn Băng!
Cả mặt điều ầm ầm chấn động, chỉ thấy ở phía trước người Vương Lâm biến ảo hiện ra năm ngọn núi lửa khổng lồ, bên trong lửa đốt ầm ầm, mặc dù là những hư ảnh, nhưng núi lở không ngừng!
Ngay trong khoảnh khắc này, toàn thân Vương Lâm đột nhiên có Sát Lục khí vô tận tràn ra, giờ phút này hắn đã thi triển ra toàn bộ Sát Lục Khí mà hắn hấp thu được của Thiên Vận Tử áp xám. Sát Lục Khí này tràn ngập trời đất, ngưng tụ hóa thành một thanh Sát Lục Kiếm màu đỏ như máu, cũng với những thần thông của Vương Lâm đồng loạt lao đến ngón tay út đang ngày càng tới gần kia. Hết thảy chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt, gần như ngay khi năm ngón tay này thu lại.
Giờ phút này, hắc phong tràn ngập, hắc long rít gào, nước mưa chi chít, băng nổ ầm ầm, chiến hồn kinh thiên, không ngừng tự bạo, núi lở biến ảo, hình thành sức mạnh ngợp trời, còn có cả Sát Lục Khí vờn quanh!
Hết thảy những thứ này trong nháy mắt trở thành một thần thông tuyệt đỉnh, lao thẳng đến ngón tay út!
Năm ngọn núi lửa biến ảo hiện ra ngay lập tức va chạm với ngón tay út, truyền ra tiếng động kinh thiên động địa. Bảy con hắc long lại tấn công tới, ầm ầm tự bạo, nước mưa đầy trời hóa thành những lớp băng, không ngừng ngưng tụ, không ngừng nổ tung!
Còn có vô số chiến hồn lao tới, ầm ầm nổ tung, hóa thành những lực tấn công rất lớn, Sát Lục Kiếm xông tới đâm vào trong ngón tay út, ầm một tiếng vỡ vụn, một lượng lớn Sát Lục Khí tràn vào.
Đất rung núi chuyển, làm cho Vân Hồn Tử phun ra máu tươi, khiến cho lão phụ nhân áo xanh nguyên thần gần như sụp đổ, khiến cho trời đất như thể ngừng vận chuyển. Giờ phút bày, tiếng động ầm ầm vang vọng, ngón tay út do ngọn núi hóa thành kia đột nhiên sụp đổ!
Trong tiếng rắc rắc, những vết nứt liên tục xuất hiện, chỉ thấy ở giữa ngón tay út này, một nửa đầu ngón tay ở phía trên hóa thành một cơn gió lốc, cuốn đá vụn hình thành một lực tấn công, hướng về bốn phía tản ra.
Sắc mặt Vương Lâm tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, hào quang của pháp bảo phòng hộ bên ngoài thân thể hắn đột nhiên vỡ vụn, chiếc nhẫn của Bàng Đức trên ngón tay tách ra một tiếng vỡ thành từng mảnh! Thân thể của Vương Lâm lập tức bị bắn đi.
Vân Hồn Tử ở phía sau Vương Lâm, có Vương Lâm ở phía trước, lực tấn công mà hắn phải chịu ít đi rất nhiều, nhưng nguyên thần vẫn chấn động, kinh mạch toàn thân đứt ra từng khúc, ngay cả xương cốt cũng vỡ thành từng mảnh, trở thành một thân thể đầy máu.
Lão phụ nhân áo xanh kia ở cách khá xa, nên không ảnh hưởng nhiều lắm, lại đang liều chết bay lên, lúc này mới may mắn tránh né được lực tấn công, nhưng ở dưới dư lực, thân thể cũng như muốn sụp đổ.
Bà ta cũng thừa nhận mình tránh được kiếp nạn này cũng chỉ nhờ vào may mắn, nhưng lập tức sắc mặt đại biến, quay mạnh đầu lại muốn lui về phía sau, nhưng đã muộn. Phía sau bà ta, ngón trỏ của bàn tay gào thét lao đến, với một tốc độ không thể tưởng tượng được trực tiếp thu lấy.
Bàn tay do Thất Thải giới hóa thành, năm ngón tay đã biến mất một nửa, nhưng ngón tay út mất đi một nửa đầu ngón tay này vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan, mà điên cuống hấp thu sức mạnh của thiên địa, với một tốc độ cực nhanh một lần nữa ngưng tụ trở lại!
Một khi nửa đầu ngón tay này ngưng tụ lại, toàn bộ những cố gắng của Vương Lâm sẽ trở nên vô ích. Trước nguy cơ sinh tử này, chiến ý trong mắt Vương Lâm lộ ra một cách điên cuồng, lao thẳng đến ngón tay trỏ đang theo sát lão phụ nhân áo xanh kia!
Hắn cần phải thật nhanh, ngoài ngón tay trỏ này, ba ngón tay còn lại cũng đang ầm ầm tới gần. Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được một khi những ngón tay này thu lại, bàn tay nắm lại, mình sẽ không còn đường sống! Cả đời hắn đã trải qua vô số nguy hiểm, nhưng nguy cơ trước mắt lúc này mới là nguy cơ tột cùng!
Ngay khi ngón tay trỏ tới gần, tay trái của Vương Lâm túm vào hư không một cái, lập tức pháp bảo bậc Không Niết của Thương Tùng Tử, Thủy Tinh Kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, phun ra một ngụm máu tươi lên thân kiếm, bất chấp tất cả phát động toàn bộ tiềm lực của pháp bảo bậc Không Niết này, ném thẳng tới ngón tay trỏ kia.
Thủy Tinh Kiếm này lập tức phát ra một tiếng kêu kinh thiên động địa, từ bên trên còn bùng phát ra kiếm khí ngợp trời, hướng thẳng tới ngón tay trỏ kia.
Pháp bảo bậc Không Niết, trong tứ đại giới là một vật hiếm. Uy lực của loại pháp bảo này có thể nói là vô cùng mạnh mẽ, giờ phút này lao ra, lập tức có một sức mạnh có thể chém đứt thiên địa, cũng với ngón tay trỏ đang uốn lượn giáng xuống kia ngay lập tức va chạm vào nhau!
Tiếng động ầm ầm trong nháy mắt vang lên, tiếng quát khẽ của Vương Lâm dường như không đáng kể, nhưng khiến cho Thủy Tinh Kiếm kia bùng phát ra lực tấn công càng mạnh!
- Nổ!
Ngay khi Vương Lâm dứt lời, Thủy Tinh Kiếm này ầm ầm nổ tung, hình thành một lực tấn công khổng lồ không thể tưởng tượng được, khiến cho ngón tay trỏ kia lập tức dừng lại!
Vương Lâm không kịp tiếc nuối, tay trái nhanh chóng vung lên bên ngoài không gian trữ vật, lập tức từ bên trong lại có một pháp bảo giống như vậy bay ra, khí tức Không Niết lại đột nhiên tràn ngập.
Trong túi trữ vật của Thương Tùng Tử còn có một pháp bảo bậc Không Niết nữa, đây là một chiếc búa màu xanh, chiếc búa này không biết được luyện hóa từ thứ gì, bên trên có rất nhiều phong ấn.