Chương 1580: Kịch chiến
Trong nháy mắt khi chưởng ấn màu vàng này xuất hiện, thân thể Vương Lâm bước về phía trước nửa bước, sóng gợn chợt bao phủ toàn thân, bất ngờ hiện ra bên trên chưởng ấn nọ. Hắn cắn chót lưỡi phun ra một ngụm máu vàng, dung nhập vào bên trong chưởng ấn khiến nó tỏa ra kim quang vạn trượng.
-Muốn giết ta, các ngươi phải trả giá đắt!
Vương Lâm gầm nhẹ, thần sắc dữ tợn, tay phải hướng về phía dưới mang theo chưởng ấn màu vàng kia ầm ầm đánh xuống. Mặt nước phẳng lặng bên dưới bị uy áp này khiến cho xuất hiện một dòng xoáy, ầm chuyển động.
Đôi mắt lão già mặc áo xám kia lóe lên, trong nháy mắt trước khi Dịch Linh Ấn của Vương Lâm đánh xuống, tay phải giơ lên vung về phía trước. Lập tức trong tay hắn chợt xuất hiện một cái chai hình tròn.
Cái chai này trong suốt, bên ngoài chứa đầy bùn đất màu vàng. Hắn bóp chặt cái chai khiến bùn đất bên trong liền bay ra. Lão già mặc áo xám vung tay áo một cái, bùn đất lập tức tỏa ánh sáng màu vàng, càng ngày càng nhiều, dày đặc khắp trời, thoáng một cái đã bao phủ cả vạn trượng phía trước lão già.
-Đại địa bổn nguyên, Táng Linh!
Lời nói của lão già vừa thốt lên, đám đất vạn trượng này cuốn động bao phủ trời đất, lao thẳng tới Dịch Linh Ấn màu vàng của Vương Lâm!
Cùng lúc đó, sắc mặt bà lão mặc áo đen bình tĩnh hai tay bắt quyết vung ra. Chợt thấy chín cái móng tay dài ra đầu ngón tay đứt ra, hóa thành chín luồng sáng đen.
Bên trong hắc mang trên móng tay bất ngờ có chín quỷ ảnh gầm thét biến ảo ra, giống như lấy móng tay làm phi kiếm, đứng lên đó, theo sau đám đất gào thét lao tới.
Nam tử mặc bạch y lạnh lùng như băng, nhìn chằm chằm vào Dịch Linh Ấn trên bầu trời, tay phải đặt lên miệng cắn một cái, dùng máu tươi trong người vẽ lên không trung trước người, xuất ra một ấn quyết. Ấn ký này vừa xuất hiện lập tức có những tiếng răng rắc vang lên, lập tức trở thành huyết băng, trong nháy mắt liền bị hắn vung lên, bay đi.
Thiên địa chấn động. Đây là trận chiến của những thuật đại thần thông. Dịch Linh Ấn của Vương Lâm lóe lên kim quang vô tận, va chạm với đám đất ngập trời kia.
Tiếng ầm ầm vang vọng không gian. Đám bùn đất lập tức tràn ngập toàn bộ chưởng ấn, bên trong truyền ra tiếng nổ ầm ầm. Cùng lúc đó, chín cái móng tay mang theo quỷ ảnh chợt xuyên thấu bùn đất, trong tiếng bùng bùng đâm vào bên trong.
Ngay sau đó, ký hiệu huyết băng của nam tử mặc bạch y bất ngờ hạ xuống, trong nháy mắt đụng vào đám bùn đất liền sụp đổ, hóa thành một luồng khí băng hàn cuồn cuộn trực tiếp đóng băng nó lại!
-Thổ Băng!(l)
(1): Băng ở đây là sụp đổ, giống như thuật Sơn Băng.
-Hồn Sát!
-Băng Động!
Ba người đứng phía dưới, nhìn chưởng ấn từ xa đã bị thần thông của bọn họ bao phủ,hầu như đồng thời mở miệng. Trong nháy mắt này, chưởng ấn ầm ầm sụp đổ, tứ phân ngũ liệt!
Năm cái móng tay giống như năm ngọn núi rơi xuống phía dưới, trong lúc tan nát liền có một luồng lực trùng kích quét ra. Thân thể Vương Lâm phun máu tươi, cùng lúc Dịch Linh Ấn bị hủy diệt liền cùng bị cuốn về phía sau, bên ngoài thân thể không ngờ lại bị chín cái móng tay đâm vào. Chỗ miệng vết thương hình như có dấu hiệu bị hóa thành đất. Hơn nữa bên ngoài cơ thể hắn lúc này tràn ngập hàn khí, giống như cơ thể bị băng sát vậy.
Hai mắt hắn đỏ bừng, vừa lui về phía sau vừa phun máu tươi một lần nữa, thân thể lảo đảo, trong thời gian ngắn đã bị trọng thương. Vừa lùi lại, Vương Lâm vừa cười thảm, nhưng sát khí trong mắt hắn bốc lên ngập trời.
Tay phải hắn chụp vào hư không một cái, trong tay liền xuất hiện một bình đan dược, đang muốn nuốt vào thì ba người phía dưới đồng loạt cất bước, giống như ba đạo cầu vồng phá không, trong nháy mắt đã áp sát Vương Lâm!
Ánh mắt lão già mặc áo xám kia lộ vẻ ngưng trọng. Hắn không rõ kim quang này là thứ gì nhưng mơ hồ lại cảm thấy như đã từng gặp, lúc này xuất hiện bên trái Vương Lâm sau khi tới gần liền giơ ngón trỏ tay phải lấp lóe ánh sáng vàng lên. Cả ngón trỏ của hắn dường như do bùn đất tạo thành, trông như một đám đất vàng điểm thẳng tới mi tâm của Vương Lâm!
một chỉ này điểm ra, vô tận hồn phách hương hỏa từ đầu ngón tay hắn gào thét lao ra, che trời phủ đất. Đám hồn phách hương hỏa này hóa thành vô số hạt đất cát, theo ngón tay của lão già bao phủ lấy Vương Lâm, giống như thứ đã hủy diệt Dịch Linh Ấn. muốn giết chết Vương Lâm!
Cùng lúc đó, bà lão mặc hắc y thân thể cũng cất bước đi về phía bên phải Vương Lâm, hai mắt lóe lên u quang, năm ngón tay phải vươn ra ấn về phía ngực Vương Lâm!
Trong năm chỉ này có hồn phách hương hỏa hóa thành những quỷ ảnh thê lương, đầy vẻ tàn nhẫn thấp giọng gào thét, lao thẳng tới Vương Lâm! năm ngón tay này dường như là Hoàng Tuyền ở địa phủ. lộ ra tử khí và sát khí ngập trời!
Ở ngay phía trước Vương Lâm nam tử mặc bạch y lạnh lùng bước tới. Thần sắc hắn vẫn lạnh băng vô tình, tay phải giơ lên hàn khí tràn ra bốn phía, đánh một chưởng thẳng về thiên linh của Vương Lâm!
-Kết thúc rồi!
Nam tử đó mở miệng nhẹ giọng nói. Ba người đồng thời ra tay, đánh thẳng về phía Vương Lâm!
Trong lúc nguy cấp này, tinh điểm cổ Thần trên mi tâm Vương Lâm nhanh chóng xoay chuyển. Thiên Hoàng Lô ầm ầm biến ảo ra bên ngoài thân thể. Thiên Hoàng Lô vừa mới xuất hiện, lập tức đụng phải ba đòn sát thủ của ba người, run lên rồi tan nát, hóa thành vô số u quang bị cuốn trở lại mi tâm của Vương Lâm.
Nương theo cơ hội do Thiên Hoàng Lô hơi chống cự được một chút tạo ra, Vương Lâm gầm nhẹ, toàn thân bừng sáng, Quang ảnh thuẫn lại xuất hiện một lần nữa. hướng về phía ngoài thân thể hắn khuếch trương ra. Chẳng qua cũng chỉ trong nháy mắt, Quang ảnh thuẫn liền nổ tung.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Từ lúc ba người xuất hiện cho tới khi ra tay lúc này mới chỉ
có một nhịp thở. Với tốc độ như vậy, Vương Lâm đã gặp nguy cơ sinh tử mấy lần. Rất nhiều thần thông và pháp bảo của hắn thậm chí còn chưa kịp thi triển ra, ngay cả Dịch Linh Ấn cũng đang thi triển thì bị cắt ngang.
Thậm chí Vương Lâm còn muốn phân tâm thần ra quan sát bốn phía. Hắn tuyệt đối không tin đối phương chỉ có ba người. Lúc này giết hắn cũng giống như năm đó chúng giết Phong Tôn, giới ngoại phải bỏ ra một cái giá cực lớn.
Chưởng Tôn kia cũng còn chưa xuất hiện ở nơi này!
Viễn cổ tiên phi cũng chưa ra tay!
Nguy cơ lúc này là kiếp nạn lớn nhất trong đời Vương Lâm!! Đây là tử kiếp!
Trong nháy mắt khi Quang ảnh thuẫn tan nát, từng mảnh vỡ cuốn qua người Vương Lâm, tay phải hắn liền lóe sáng, cổ Thần hộ tí biến ảo ra. Hắn muốn có thời gian để đồng thời thi triển càng nhiều thần thông và pháp bảo càng tốt. Nhưng lúc này đối phương căn bản không để hắn có cơ hội ra tay!
Nếu như không để cho hắn có cơ hội vậy thì hắn phải tự sáng tạo ra cơ hội. Trong nháy mắt khi sát chiêu của ba người này tới gần, trong tích tắc khi ngực, thiên linh, mi tâm của Vương Lâm đau đớn, cổ Thần hộ tí bộc phát ra cổ Thần lực nồng đậm.
Cổ Thần lực này bùng lên kinh thiên, bất ngờ ở bên ngoài thân thể hắn hóa thành hư ảnh cổ Thần khổng lồ đã mấy lần bảo vệ hắn. Hư ảnh cổ Thần này tràn ngập vết thương, nhưng cảm giác ấm áp vẫn tồn tại như trước.
Hư ảnh cổ Thần như chống cả thiên địa trong tích tắc xuất hiện, ba sát chiêu ầm ầm đánh lên thân thể hắn. Lúc này thời gian như ngừng trôi, toàn thân hư ảnh cổ Thần chấn động, giống như cúi đầu nhìn thoáng qua Vương Lâm đang được mình bảo vệ, thân thể ầm ầm sụp đổ. Trong nháy mắt khi nó sụp đổ, tất cả tinh điểm trên mi tâm của hư ảnh này liền nổ tung!!
Một luồng Cổ Thần lực cường hãn tới cực điểm từ trong cơ thể hắn bùng lên, hóa thành một lực trùng kích cường đại đánh về phía ba người kia.
Ba người kia biến sắc, phun máu tươi, thân thể dưới lực lượng cường đại này liền lui lại phía sau. Trong mắt bọn họ, thân thể cổ Thần khổng lồ kia nhanh chóng tiêu tán, đầu tiên là hai
chân, sau đó là thân mình. Trong nháy mắt này, cánh tay phải của cổ Thần liền ôm lấy Vương Lâm ném mạnh về phía mặt nước phía dưới.
Ném xong, cánh tay phải cũng tiêu tán.
Ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ bi ai, khóe miệng nhếch lên có máu tươi rỉ ra, bên ngoài thân thể tràn ngập khí tức cổ Thần, ầm một tiếng liền rơi xuống mặt nước, cả người chìm vào đáy nước.
Mặt nước chấn động mãnh liệt, sóng tràn khắp nơi.
Ba người nọ nhìn chằm chằm vào mặt nước, sau khi điều chỉnh hơi thở liền tiếp tục mang theo sát khí lao tới.
ở dưới đáy nước cổ Thần hộ tí trên cánh tay phải Vương Lâm tan nát, từ từ chia lìa trên cánh tay của hắn lan ra bốn phía. Hai mắt hắn lộ vẻ bi ai cũng lộ sự điên cuồng. Trong tích tắc khi ba người kia đuổi giết tới sát mặt nước, mặt nước sắp sửa phẳng lặng đột nhiên xuất hiện một dòng xoáy kinh thiên.
Tiếng ầm ì vang vọng không gian. Một nắm tay khổng lồ do nước tạo thành trực tiếp biến ảo lên từ mặt nước, vươn thẳng về phía nam tử mặc bạch y.
Ánh mắt nam tử mặc bạch y lóe lên, trong nháy mắt khi thủy quyền đánh tới liền vỗ mạnh lên nó một cái. Hàn khí tràn ra, nắm tay liền lập tức biến thành khối băng, sau đó vỡ tan. Nhưng trong nháy mắt khi nó tan vỡ, Vương Lâm ở dưới đáy nước gầm khẽ, lao vụt lên hữu quyền va chạm với bàn tay của nam tử kia.
Một quyền này là một quyền Vương Lâm không để ý tới lực bài xích trong cơ thể, phát huy lực lượng mạnh nhất!
Ở phía sau Vương Lâm lại có cả đầu lâu của đạo cổ biến ảo ra. Trong tiếng ầm vang, thân thể nam tử mặc bạch y lập tức bị một quyền này đánh cho lui lại mấy trăm trượng, phun một ngụm máu tươi.
Thân thể Vương Lâm cũng có máu tươi màu vàng phun ra. Nhưng hắn không hề dừng lại chút nào, sau khi bức lui nam tử mặc bạch y liền xoay phắt người, từng bước hướng về phía lão già mặc áo xám, tay phải giơ lên, tia chớp màu vàng bên mắt phải ầm ầm lao ra. Trong nháy mắt cả bầu trời màu lam đã bị lôi đình vô tận thay thế. Vương Lâm điểm một chỉ, lôi đình ngập
trời liền lấy tốc độ cực nhanh lao thẳng tới lão già mặc áo xám!
Lôi đình ầm ầm đánh tới, khiến lão già mặc áo xám căn bản không kịp né tránh, trong thời gian ngắn đã bị lôi đình màu vàng tràn ngập. Được truyền tiên lực, lôi đình này trở thành tiên lôi, uy lực bạo tăng khiến cho thần sắc lão già mặc áo xám kia kịch biến, thân thể vội vàng lui lại phía sau, toàn thân bị tia chớp màu vàng bao phủ, phun ra một ngụm máu tươi.
-Tiên lực!! Đây là tiên lực!!!
Ánh mắt lão già mặc áo xám lộ vẻ hoảng sợ. Hắn nghĩ ra rồi. Hắn rốt cục nhớ ra màu vàng này là vật gì!!
Thương thế trong cơ thể Vương Lâm quá nặng. Hắn lúc này đã giống như liều mạng, không để ý tới lực phản chấn trong thân thể, mang theo vẻ dữ tợn, xoay người lại, ngọn lửa trong mắt trái cuồn cuộn bốc lên, hướng về phía bà lão mặc áo đen. tả chưởng vỗ một cái. Lập tức biến lửa màu vàng vô tận bùng lên, trực tiếp tràn ngập người hắn. Ngọn lửa màu vàng gào thét, khiến khóe miệng bà lão mặc áo đen tràn máu tươi, thân thể vội vàng lui lại phía sau.
Trong ánh mắt bà ta cũng lộ vẻ hoảng sợ. Bà ta hoảng sợ chính là bởi vì hai tiếng lão già mặc áo xám kia thốt.
-Tiên...tiên lực!!!
Liều mạng trọng thương, dùng tốc độ cực nhanh bức lui ba người, đổi lấy cơ hội quý giá. Vương Lâm từng bước lùi lại phía sau, thần sắc dữ tợn, tay phải giơ lên điểm một chỉ lên bầu trời.
-Phần Giới Cổ Tán, khai ô diệt giới!
Bầu trời màu lam tối sầm lại. Một cây ô khổng lồ biến ảo ra, trong thời gian ngắn, phía trên bầu trời màu lam bất ngờ trở thành một tán ô. Từ xa nhìn lại, nơi này đã trở thành cây ô màu lam!
Nhưng ngay trong nháy mắt khi cán ô huyễn hóa ra, biển lửa ngập trời liền bao phủ cây ô này, khiến cho nó biến thành một Phần Giới cổ Tán!