Chương 1687: Viễn Cổ tiên vực mở ra
-Đã đến giờ rồi....
Hai mắt Vương Lâm lộ hàn quang. Hắn đã đợi ngày này ba năm rồi.
Thời hạn ba năm đã tới! Vào ngày hôm nay là đúng một trăm năm kể từ khi giới nội và giới ngoại khai chiến!
Tứ đại chiến tướng của viễn cổ tiên vực giới nội cũng không làm Vương Lâm thất vọng. Họ ước định với Vương Lâm ngày này sẽ triển khai chiến đấu! Một nhịp thở cuối cùng trôi qua, tinh không vô cùng yên tĩnh.
Thần thức ngưng tụ bên người Vương Lâm lúc này không ai phát hiện ra, chỉ một nhịp thở nữa là cả giới nội và giới ngoại sẽ phát sinh kịch biến!
Lúc này dấu hiệu kịch biến xuất hiện sớm nhất ở Côn Hư tinh vực.
Bên trong tinh hải mờ mịt mênh mông, ánh sáng của các đám tinh vân như ngọc, năm màu bảy sắc tỏa ra, vô cùng nhu hòa khiến tinh không hắc ám lại như có những đóa hoa tuyệt đẹp nở rộ.
Trong đám tinh vân này, trong ánh sáng đẹp tới cực điểm này đột nhiên tinh không ầm vang tiếng gió gào thét. Tiếng ầm vang này trầm trầm, nếu như coi tinh không là một cánh cửa thì tiếng động này giống như là truyền ra từ cánh cửa vậy.
Dường như có một người khổng lồ đang điên cuồng oanh kích lên cánh cửa này, muốn phá vỡ cửa, từ bên trong đi ra!
Tiếng chấn động này truyền ra. Bên trong Triệu Hà lúc này cũng có tiếng ầm vang như vậy. Không chỉ có Côn Hư tinh vực và Triệu Hà, lúc này cả Vân Hải tinh vực và La Thiên Tinh Vực, tứ đại tinh vực trong giới nội đều ầm ầm vang vọng.
Tiếng vang kịch liệt này trong hơi thở thứ nhất xuất hiện, tới hơi thở thứ năm đã đạt đỉnh
điểm, ầm vang truyền khắp tinh không giới nội. Mỗi một tu chân tinh thậm chí mỗi sinh linh đều nghe được.
Trong khoảnh khắc này, vô tận sinh linh trong giới nội, phàm nhân cũng được, mãnh thú cũng tốt, kể cả là thực vật đều đồng loạt run lên, cảm thấy mờ mịt.
Trên một tu chân tinh hoang dã có một số mãnh thú. Đám mãnh thú này sinh tồn ở đây, đang truy đuổi nhau trên thảo nguyên, giết chóc trong rừng rậm.
Nhưng giờ phút này tiếng ầm ầm truyền tới. Cả tu chân tinh trong phút chốc này trở nên yên tĩnh. Tất cả mãnh thú dù là mãnh hổ đang vồ mồi hay cự mãng đang cuốn lấy tiểu thú mà cắn nuốt đều run lên, hoảng sợ ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn bầu trời.
Tiểu thú còn chưa chết kia cũng quên cả dãy dụa, ngẩng đầu ngây ngẩn nhìn lên.
Ầm ầm ầm ầm!
Tiếng vang kinh thiên động địa trong hơi thở thứ tám hầu như đã trở nên điên cuồng, chấn động cả tinh không, hóa thành vô số sóng gợn tràn ngập tứ đại tinh vực.
Giống như trong giờ khắc này có vô số sinh linh từ viễn cổ đang gào thét. Bọn họ gào thét tạo thành tiếng ầm vang này!
Trên một tu chân tinh của Triệu Hà tinh vực, tu sĩ chỉ có không tới mấy chục người. Bọn họ không đi tới tiên giới mà ở nơi này, tìm kiếm phàm nhân có thể tu tiên, tạo thành mầm mống cho giới nội sau này.
Giờ phút này những người này sắc mặt tái nhợt, đồng loạt phun máu tươi, sợ hãi nhìn bầu trời. Bọn họ không hiểu rốt cục là đã phát sinh chuyện gì, chỉ thấy tiếng động ầm ầm truyền vào tâm thần khiến bọn họ kinh hãi không thôi.
-Chẳng lẽ là tu sĩ giới ngoại tấn công lần nữa!!
Thần sắc mọi người lộ vẻ khiếp sợ nhưng thân thể vừa định rời khỏi mặt đất thì ầm một tiếng, một luồng uy áp từ trên bầu trời liền đè họ xuống đất.
Vào hơi thở thứ mười, tứ đại tinh vực ầm vang, sinh ra uy áp!
Uy áp này là một uy áp tới từ viễn cổ tiên vực. Nó mang theo khí tức tang thương, bao phủ cả giới nội, giống như nói với thế nhân, bọn họ đã trở lại!!
Trên một tu chân tinh của La Thiên Tinh Vực, nơi này không có tu sĩ, chỉ còn phàm nhân. Nhưng lúc này ở trong một thành trì vốn đang náo nhiệt, đột nhiên trở nên im ắng.
Bên trong thành trì có một lão nhân bán rượu, bên trong quán còn có mười mấy phàm nhân đang uống rượu, lúc này sợ hãi nhìn lên. Bầu trời vốn đang nắng ráo không mây, đột nhiên trở nên âm u. Một tiếng ầm ầm vang lên, tất cả phàm nhân đều thấy mắt mũi tối sầm, trực tiếp ngã lăn ra đất hôn mê bất tỉnh.
Phàm nhân hôn mê không thể nhìn thấy biến hóa trên bầu trời. Giờ phút này ánh sáng trên bầu trời liền bị xua tan biến thành đêm tối.
Giờ phút này là hơi thở thứ mười sáu sau khi tiếng chấn động vang lên.
Thời gian mười sáu hơi thở này, tứ đại tinh vực trong giới nội mất đi ánh sáng. Tất cả tu chân tinh, tất cả đại lục toàn bộ lúc này trở thành hắc ám.
Nhịp thở thứ mười bảy, ở trong tinh không của Côn Hư tinh vực nơi có dấu hiệu sớm nhất, một tiếng ầm ầm vang vọng hoàn toàn lấn át tiếng động vào nhịp thở thứ mười sáu vừa rồi liền vang lên!
Tiếng động này giống như tiếng cánh cửa bị phá tan! Giống như trời sụp vậy!
Trong tiếng vang này, chỉ thấy cả tinh không của Côn Hư tinh vực đột nhiên vỡ vụn. vết nứt vỡ lan tràn ra, hình thành một cái khe khổng lồ!
Trong tích tắc khi cái khe này xuất hiện, một tiếng gầm điên cuồng và hưng phấn vang lên, từ trong cái khe ầm ầm truyền ra. Một luồng khí tức của viễn cổ tiên vực lúc này trong nháy mắt khi cái khe mở ra, từ trong đó nhanh chóng tràn tới, giống như một cơn sóng quét ngang Côn Hư tinh vực.
Cùng lúc đó trong tiếng gầm này, những ánh mắt dữ tợn từ bên trong cái khe lóe lên. Một đôi tay khô héo từ trong cái khe vươn ra. Hình như trong cái khe có rất nhiều người. Sau khi cái khe
tuôn ra toàn bộ lực lượng thì liền điên cuồng muốn xé tan tấm màn tinh không này!
Vào giờ khắc này, Triệu Hà tinh vực, La Thiên Tinh Vực, Vân Hải tinh vực, tứ đại tinh vực đều xuất hiện một cái khe khổng lồ hiện ra trong thiên địa, mang theo khí tức của viễn cổ tiên vực!
Viễn cổ tiên vực sắp thức tỉnh rồi!
Bên trong Lôi Tiên giới trong La Thiên Tinh Vực chiến lão quỷ đang ngồi liền đứng phắt dậy, thần sắc biến đổi, trực tiếp bước về phía trước nhanh chóng vọt khỏi Lôi Tiên giới, khi xuất hiện đã ở trong Thiểm Lôi tộc. Đôi mắt hắn lộ ra ánh sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm vào cái khe vừa bị xé mở trong tinh không, hai mắt tràn ra hàn quang!
-Viễn cổ tiên vực!
Những cái khe trong tứ đại tinh vực đồng loạt chấn động, tiếng ầm vang kinh thiên động địa từ bên trong bốn cái khe điên cuồng truyền ra. Vào nhịp thở thứ mười chín, cả giới nội giống như bị sụp đổ vậy. Bốn cái khe trong tinh không lúc này quét ngang không gian, ở nơi giao nhau giữa tứ đại tinh vực, chính ở vị trí của tân tiên giới, bất ngờ ngưng tụ lại!
Ầm một tiếng, bốn cái khe va chạm chồng lên nhau, bất ngờ liền có hình chữ thập khổng lồ xuất hiện trên không trung. Những luồng khí tức của viễn cổ tiên vực tỏa ra. Một tiếng gầm đầy hưng phấn vang lên. Trong tích tắc khi bốn cái khe chồng lên nhau, ánh sáng trong giới nội hoàn toàn sụp đổ!
Giới nội trong nháy mắt này không còn chút ánh sáng! Ánh sáng vô tận đã bị hút đi toàn bộ, dùng một loại biến hóa quỷ dị ngưng tụ lại bên ngoài cái khe hở kia, tỏa ra ánh sáng chói mắt!
Tiếng nổ ầm ầm vọng lên khiến cho ngân hà bên ngoài tân tiên giới run rẩy, khiến cho tiên giới ong ong nổ vang. Trong tiên giới, lúc này có nhiều tu sĩ giới nội, thần sắc đại biến, đồng loạt ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Sắc mặt Thanh Lâm tái nhợt, thân thể nhoáng lên bay thẳng vào tinh không.
-Đây là khí tức của viễn cổ tiên vực. Viễn cổ tiên vực trở lại, Hồng Sam Tử, Nam Vân Tử,
Thanh Thủy, chúng ta cùng đi bái kiến tiên nhân viễn cổ đi!
Thanh Lâm đứng dậy, ba đạo cầu vồng bay theo, hóa thành Hồng Sam Tử, Nam Vân Tử và Thanh Thủy.
Bốn người hóa thành cầu vồng bay thẳng vào tinh không. Phía dưới bọn họ là rất nhiều tu sĩ giới nội, còn có một pho tượng khổng lồ đứng vững trên một ngọn núi cao nhất tiên giới!
Pho tượng này trong ba ngày trước đã được người từ Chu Tước Tinh na di tới, đặt ở nơi này, được cúng tế vạn đời vạn kiếp!
Đám người Thanh Lâm chạy ra khỏi ngân hà của tân tiên giới, ngẩng đầu nhìn lên cái khe hình chữ thập, dù là Thanh Thủy cũng lộ ra thần sắc cung kính.
cũng không thể nói được đám người Thanh Lâm. Bọn họ không dám không cung kính. Đối với bọn họ đám người này chính là thần linh!
Chỉ có Tư Đồ Nam là ở trong đám tu sĩ trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào bầu trời, trong đầu lại vang vọng những lời nói của Vương Lâm. Hắn hiện giờ chưa từng nói chuyện này với ai. Lúc này nhìn thấy cái khe viễn cổ tiên vực, trong lòng hắn không có chút kính sợ, chỉ cảm thấy mờ mịt và phức tạp.
Viễn cổ tiên vực sau khi biến mất lại một lần nữa giáng trần, một lần nữa trở lại nhân thế!
Từ bên trong khe nứt hình chữ thập, lúc này có tiếng gào thét kinh thiên vang lên. cuối cùng ầm một tiếng, nó bị xé mở hoàn tàn. Ánh sáng bị hấp thụ từ bốn phía lúc này lập tức ngưng tụ lại, hóa thành một vầng sáng khổng lồ. Ngay sau khi một vầng sáng xuất hiện, trong nháy mắt liền có mấy trăm vầng sáng khác đồng thời xuất hiện.
Những vầng sáng này từ từ hạ xuống, vờn quanh nhau hình thành một cái cầu thang khổng lồ. Chiếc cầu thang này hiện ra lơ lửng giữa không trung.
Sau khi cầu thang xuất hiện những thân ảnh tỏa ra kim quang, mang theo ánh mắt kích động từ bên trong cái khe bất ngờ đi ra. Rất nhanh đã có hơn mười thân ảnh gào thét lao tới.
-Rốt cục cũng ra được rồi!
-Tu vi hôm nay đã khôi phục, tiên nhân chúng ta lại trở lại.
Những tiếng gầm từ trong đám thân ảnh màu vàng này vang lên. Trên người họ bất ngờ lại đều có khí tức của tu sĩ bước thứ ba! Nhưng khí tức này mơ hồ bất đồng với tu sĩ trong động phủ!
Nhưng cụ thể là bất đồng ở đâu thì lại rất khó hình dung nổi!
Sau mười người này lại có sáu thân ảnh màu vàng nhanh chóng bay ra. Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này cực kỳ kinh người!
Khoảng cách bốn người Thanh Lâm gần nhất, giờ phút này trong kim quang ngập trời, thần sắc hắn ngưng trọng. Nhất là Hồng Sam Tử và Nam Vân Tử đều vội vàng ôm quyền.
Nhưng so với bọn họ, Thanh Lâm là kích động nhất. Hắn tiến từng bước đi tới, hướng về phía đám ánh sáng màu vàng ôm quyền, cung kính nói.
-Đệ tử của Phong Tôn, Thanh Lâm, bái kiến các vị tiên nhân viễn cổ!
chỉ là lời nói và sự tồn tại của hắn lại chẳng khiến đám tiên nhân viễn cổ kia chú ý chút nào. Đám người này cười lớn thân thể hóa thành những luồng kim quang xuyên qua bốn người Thanh Lâm không ngờ lại đi về tân tiên giới!
-Bổn tiên đã lâu không thôn phệ hương hỏa rồi. hương hỏa ở nơi này dù không dày nhưng có thể giải cơn nghiền từ vạn cổ.
-Hương hỏa, ở đây có khí tức của hương hỏa.
-Ha ha ha không ngờ là vừa thức tỉnh đã có hương hỏa đặt ngay trước mặt. Đệ tử của Phong Tôn kia, ngươi tốt lắm.
Những tiên nhân này gào thét lao thẳng tới tân tiên giới. Cảnh tượng này rơi vào mắt bốn người Thanh Lâm khiến cho trái tim họ chấn động.