Chương 1713: Trảm tam thân

-Trảm tam thần!

Vương Lâm chịu đựng sự thống khổ lại gầm lên.

Trong tiếng gầm thét, đôi trường đao kia bỗng nhiên giơ lên, một đao chém xuống, huyết quang từ trong cơ thể Vương Lâm dâng lên vạn trượng. Thân thể hắn run rẩy, nguyên thần trong đó bị một lực lượng kỳ dị của Phong diệt tộc chia làm ba phần!

Cùng lúc đó, thanh đao này cũng vỡ tung thành nhiều mảnh nhỏ mà tiêu tán.

-Trảm tam thân!

Vương Lâm cắn răng, không chút do dự, gầm lên.

Theo tiếng gầm của hắn một trường đao đơn độc còn lại vô thanh vô tức mà tuôn ra tiếng gió rít kinh thiên, giơ lên hướng về thân thể Vương Lâm chém xuống lần thứ ba!

Ầm một tiếng, trong nháy mắt khi trường đao chém qua thân thể Vương Lâm liền vỡ tan! Trong khi vỡ tan, thân thể trực tiếp chia làm ba phần!

Ba phần thân thể dung hợp với ba phần hồn phách, ẩn chứa ba phần nguyên thần, trong nháy mắt liền bay tới ba phần tế đàn của Phong diệt tộc có hình dáng bất đồng!

Ba tế đàn này sau khi hấp thu ba phần hồn phách Vương Lâm xong huyết quang tỏa ra càng đậm cuộn vào nhau, chậm rãi xoay tròn. Thời gian chầm chậm trôi qua, trong nháy mắt đã qua bảy ngày.

Trong bảy ngày này huyết quang trên ba tế đàn dần dần suy yếu nhưng vẫn lóe lên như trước. Cho tới hai ngày sau đó huyết quang mới hoàn toàn biến mất.

Trong tích tắc khi huyết quang này biến mất, một luồng khí tức cường hãn từ bên trong tế đàn trực tiếp trào ra. Sự cường đại của luồng khí tức này dường như tế đàn không thể chịu nổi, cuối cùng ầm ầm sụp đổ.

Trong nháy mắt khi nó sụp đổ, một Vương Lâm tiến ra ngoài!

Cùng lúc đó một tế đàn còn lại cũng nhanh chóng run rẩy, đá vụn vỡ tung ra, trong tiếng ầm ầm liền vỡ thành từng mảnh nhỏ. Vương Lâm thứ hai trong khi tế đàn vỡ vụn bước ra!

Ngay sau đó, tế đàn cuối cùng, cũng chính là huyết các vỡ vụn. Khí tức trong đó vọt lên. Chỉ thấy huyết các không thể thừa nhận ầm ầm tan nát.

Vương Lâm thứ ba trong khi huyết các bị hủy diệt liền xuất hiện!

-Tam mệnh thuật...

Vương Lâm thứ nhất mở miệng.

-Mạnh mẽ tạo thân...

Vương Lâm thứ hai cất tiếng nói bình thản.

-Tam thể quy nhất!

Vương Lâm thứ ba hai mắt lộ ra ánh sáng quỷ dị thì thào nói nhỏ.

Trong nháy mắt khi ba câu nói này từ miệng ba Vương Lâm thốt lên, trong nháy mắt ba Vương Lâm liền đồng thời bước ra nửa bước, trong phút chốc liền chồng lên nhau mà dung hợp, hồi lâu sau, hóa thành một người!

Bạch quang lóe lên, hai mắt Vương Lâm nhắm lại, lơ lửng giữa tinh không. Hắn cảm nhận sinh cơ mãnh liệt trong cơ thể, mỗi một phần tương đương với toàn bộ sinh cơ của hắn trước

-Tam Mệnh Thuật đích thực là kỳ dị. Có thuật này trong người ta liền có ba mạng!

Vương Lâm mở bừng đôi mắt, trong mắt hiện lên vẻ tự tin.

Hắn giơ tay phải lên lòng bàn tay có linh hồn của nữ tử kia. Nàng chính là người năm đó ẩn thân trong huyết các, cố nhân của hắn.

-Ân oán giữa ta và ngươi từ nay xóa bỏ, tiễn ngươi vào luân hồi, tự thu xếp nhé!

Vương Lâm vung tay phải về phía trước. Hồn phách nữ tử này liền lập tức tiêu tán không còn thấy nữa.

Quay đầu lại nhìn thoáng qua đám mảnh vụn còn lại của ba tế đàn ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ tiếc nuối.

-Hồn phách và thân thể ta quá cường đại khiến tế đàn của Phong diệt tộc này không thể thừa nhận ba phần, cuối cùng sụp đổ rồi. Từ nay về sau ta không còn có Tam Mệnh Thuật nữa...

Vương Lâm lắc đầu. Chia làm ba phần không chỉ có huyết mạch Đạo cổ của hắn mà còn có phân thân tu sĩ của hắn cũng được chia thành ba phần, dung hợp lại liền có ba mạng sống.

-Thân thể đạt được huyết mạch Đạo cổ, yêu, ma, thần cũng đạt tới bát tinh, tới lúc rời khỏi nơi này rồi...nhưng trước khi rời đi ta còn phải hoàn toàn luyện hóa tấm buồm mặt quỷ kia đã. Nếu có thể minh ngộ thì cấm chế của ta có lẽ có thể hóa thành bổn nguyên thứ bảy!

Một khi cấm chế bổn nguyên xuất hiện thì tu vi của ta sẽ từ Không Linh trung kỳ đạt tới hậu kỳ! Phối hợp với huyết mạch Đạo cổ, ta có thể đánh với Không Huyền hậu kỳ một trận!

Còn có chiến bổn nguyên, năm đó cảm ngộ của ta đã hóa thành tinh điểm quy tắc, cũng cần một chút thời gian điều chỉnh nữa. Nếu cũng có thể sinh ra bổn nguyên từ đó thì ta có thể đạt tới Không Linh đỉnh phong!

Vương Lâm thì thào, ngồi khoanh chân trong tinh không, tay phải phất lên. Tấm buồm mặt quỷ liền hiện ra.

-Cấm chế bổn nguyên chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là tấm buồm mặt quỷ này có thể được Phàn San Mộng dùng để thi triển ảo thuật, tất nhiên là có liên quan tới thần thông huyễn đạo của Đại Hồn Môn...

Huyễn đạo này mới là trọng điểm mà ta muốn nghiên cứu ra. Nếu có thể hiểu ra, có lẽ ta có thể dựa vào pháp bảo này giống như đạo nhân bảy màu dùng phương pháp tương tự tìm tới hồn thứ ba!

Cục diện này chính là muốn xem ai có thể tìm ra hồn thứ ba trước rồi!

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, tất cả những dấu vết trong tâm thần đều được hắn tính toán tới.

-Đạo nhân bảy màu không biết ở trong huyễn cảnh đã thấy được tới đâu nhưng nhìn vẻ phẫn nộ của hắn thì hắn hẳn chưa tìm được chỗ luân hồi của hồn thứ ba.

Trừ hắn ra còn có Chiến lão quỷ. Người này đã tìm kiếm hồn thứ ba, chỉ là không có phương pháp và tâm tư gì...nhưng không thể coi thường hai người này. Bọn họ dẫn động chiến tranh

giới nội giới ngoại là vì tìm hồn thứ ba. Lúc này chiến tranh đã chấm dứt, không chừng bọn họ cũng sẽ dùng phương pháp chiến tranh này tìm kiếm hồn thứ ba...

Vốn dĩ chỉ có hai người bọn họ tìm kiếm nhưng lúc này tiên nhân và tứ đại chiến tướng của viễn cổ tiên vực xuất hiện chính là thế lực thứ ba. Bọn họ đã tìm kiếm...còn cả nhất mạch Cổ Thần ẩn thế vô số năm, hiện giờ có lẽ cũng sắp hiện thân rồi...

Hồn thứ ba, ngươi rốt cục là ai...

Vương Lâm trầm mặc suy nghĩ trong đầu dần dần rõ ràng hơn.

-Chỉ có tìm được hồn thứ ba mới có thể đi tới đại môn mở cửa ra, mang theo mọi người tiến vào Tiên Cương đại lục...

Vương Lâm nhắm hai mắt, hồi lâu khi mở mắt thì trong đó đã là vẻ bình tĩnh, không còn suy tư việc này nữa mà quan sát tấm buồm mặt quỷ trong tay.

Nhưng vào lúc này, thần sắc Vương Lâm đột nhiên ngưng trọng. Trong đầu hắn như có một tia chớp ầm ầm lóe sáng. Hắn ngẩng phắt đầu nhìn về phía tinh không xa xa, sắc mặt dần dần trở nên âm trầm.

-Ta đã quên một người rồi!

Hàn quang trong mắt Vương Lâm lóe lên. Hắn vừa đột nhiên nhớ tới một người. Nếu nói người này đã tử vong thì hắn quyết không tin được!

-Thiên Vận Tử! Người này năm đó đạt được máu thiên đạo, cho dù là có chuyện giống như Thanh Long Thánh Hoàng nói về máu này nhưng Thiên Vận Tử không thể chết như thế. Hắn mãi vẫn không xuất hiện, cho dù trong đại chiến giới nội giới ngoại hắn cũng không hề hiện thân...

Mưu kế của hắn thâm sâu năm xưa nhiều lần bày mưu với ta, lúc này ẩn thế ở một nơi bí mật, ta sao lại có thể quên hắn chứ!

Thần sắc Vương Lâm cực kỳ âm trầm.

-Thất Thải Tiên Tôn năm đó hóa thành ba hồn bảy phách. Ba hồn diễn hóa tới nay, còn về phần bảy phách thì ta biết Thanh Thủy và sáu người còn lại cũng hơi đoán ra. Thiên Vận Tử

này...hắn có phải là bảy phách, hay hắn...chính là hồn thứ ba!

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, trong đầu hiện lên hình ảnh trong huyễn cảnh của đạo nhân bảy màu. Nơi hồn thứ ba đi tới là xuyên qua Triệu Hà, tiến vào Côn Hư.

-Nếu hồn thứ ba cuối cùng dừng lại ở Côn Hư thì Thiên Vận Tử này là người có thể nhất...chỉ là nếu hắn thật sự là hồn thứ ba thì muốn tìm kiếm hắn cũng đơn giản hơn một chút...hắn rốt cục có phải là hồn thứ ba hay không...

Vương Lâm nhíu mày. Hắn đoán không ra được tâm tư của Thiên Vận Tử. Từ năm đó khi trở thành đệ tử của Thiên Vận Tử cho tới tận ngày này, Vương Lâm đối với Thiên Vận Tử vẫn luôn tồn tại sự kiêng kỵ. Mà theo sự thần bí của đối phương, sự kiêng kỵ này ngày càng đậm.

-Thiên Vận Tử thôn phệ rất nhiều đệ tử, mà ta từng chứng kiến trong tâm thần hắn có hơn ba nghìn phân thân...năm đó ta không hiểu hắn muốn làm chuyện gì, chỉ cảm thấy là hắn muốn đánh sâu vào bước thứ ba...

Nhưng hôm nay xem ra có lẽ hắn dùng ba nghìn phân thân này để tạo thành hương hỏa, nếu vậy thì có khả năng...hắn có mục đích khác!

Trong đầu Vương Lâm xuất hiện rất nhiều ý niệm. Nhưng càng như vậy hắn lại càng không đoán ra Thiên Vận Tử muốn làm gì.

-Thiên kiếp trong Viễn cổ tiên vực cũng không có khí tức của Thiên Vận Tử...

Vương Lâm trầm mặc hồi lâu chậm rãi nén suy tư trong lòng. Việc này suy nghĩ nhiều vô ích, thời gian trôi qua sẽ từ từ biết được mà thôi.

Ánh mắt hắn lóe lên rơi vào tấm buồm mặt quỷ, cẩn thận chuẩn bị. Tấm buồm mặt quỷ này tồn tại số cấm chế tới vô cùng, bao hàm toàn bộ, có tứ đại cấm chế, còn có rất nhiều cấm chế.

-Muốn sinh ra cấm chế bổn nguyên nhất định phải tính toán để dung hợp. khiến toàn bộ cấm chế trên tấm buồm mặt quỷ này hóa thành một như vậy sẽ có thể xuất hiện bổn nguyên.

Vương Lâm thì thào, thần thức đắm chìm trong tấm buồm mặt quỷ, không ngừng lan tràn ra.

Từng đạo cấm chế hiện lên trong tâm thần hắn. Hắn muốn trước tiên phải hiểu toàn bộ cấm chế, xem chúng có tất cả bao nhiêu.

Tâm thần hắn tản ra khiến cho tấm buồm mặt quỷ trong tay Vương Lâm không có gió mà tung bay, mặt quỷ trên đó lại càng dữ tợn. Thời gian trôi qua, đảo mắt đã tới mười ngày.

Trong mười ngày này Vương Lâm vẫn không hề nhúc nhích, toàn bộ tinh lực đặt lên tấm buồm mặt quỷ, trăm vạn, ngàn vạn, mấy ngàn vạn cấm chế lóe lên trong tâm thần hắn.

Cho tới ngày thứ sáu sau đó hai mắt Vương Lâm đã tràn ngập tơ máu. Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên.

-Chúng có thể tự động diễn biến, không thể tính được số lượng cụ thể.

Vương Lâm cau mày, tay trái điểm vào mi tâm. Trong hơn mười ngày này tâm thần hắn rất uể oải.

-Đây là một tổ hợp cấm chế hoàn mỹ, dung nạp bên trong tấm buồm mặt quỷ này. Phải đánh tan sự hoàn mỹ này, như thế mới có thể tiến hành dung hợp và tính toán...

Vương Lâm nhìn chằm chằm vào tấm buồm mặt quỷ, ánh mắt lộ vẻ do dự.

Hồi lâu sau hắn cắn răng giơ tay lên chụp về phía trước. Lập tức huyết quang lóe lên. Huyết kiếm xuất hiện trong tay hắn. Trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, bỗng nhiên hướng về phía trước chém một kiếm.

Ầm một tiếng, huyết kiếm xuyên qua tấm buồm mặt quỷ, mở ra một lỗ hổng. Trong tích tắc khi lỗ hổng này xuất hiện, toàn bộ thần thức của Vương Lâm theo lỗ hổng đó chui vào trong tấm buồm mặt quỷ.

Ngay sau đó mặt quỷ dữ tợn trên tấm buồm mặt quỷ hình như truyền ra những tiếng gào thét dữ tợn bao phủ cả tinh không. Bên trong lỗ hổng dường như có cuồng phong thổi ra, vô số cấm chế bên trong lóe lên, tràn ngập bốn phía Vương Lâm, tràn ra tám hướng, cuối cùng bao phủ từng tấc tinh không trong cái khe Vân Hải tinh vực này!

Bên trong cái khe Vân Hải tinh vực này, bị cấm chế chiếm toàn bộ. cấm chế này giống như một cơn lốc, tràn khắp tinh không.

Thân ảnh Vương Lâm bị bao phủ trong đám cấm chế này!

Sau khi cơn lốc cấm chế chiếm cả tinh không hóa thành một đạo, cấm chế bổn nguyên của Vương Lâm sẽ đại thành! Hắn lúc đó sẽ có lực lượng đánh với tu sĩ Không Huyền hậu kỳ một trận!

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện