Chương 56: Bạo Phát (1)
Dịch thuật: dtkh
Hiệu đính: nhiephon
Trong độc viện của Tần Vũ, hoàn toàn không người lai vãng, Tần Vũ hóa thành vô số ảo ảnh không ngừng di động giữa sân.
"Không đúng, tốc độ giảm xuống mật độ vẫn không tăng, nhưng lúc mới rồi…" Đầu mày Tần Vũ nhíu lại, lúc này hắn sử dụng động tác trong ba mươi sáu bộ đồ tượng với tốc độ giảm xuống, nhưng ba mươi sáu khí trụ bao quanh bên ngoài thân thể thậm chí cả ngân quang cũng không có.
Tần Vũ nhớ rất rõ, ban nãy lúc hắn nghe tiếng Từ Nguyên bắt đầu giảm dần tốc độ, mật độ ngân quang trong khí trụ thiên địa linh khí đột nhiên gia tăng, những ngân quang trong phút chốc giống như lưu sa trực tiếp dung nhập thể nội.
"Chẳng lẽ?" Tần Vũ hốt nhiên nghĩ đến một khả năng.
Ngay lập tức, động tác Tần Vũ lại nhanh lên, ba mươi sáu đạo khí trụ vây quanh phát ra điểm điểm ngân quang một lần nữa, không ngừng dung nhập nội thể Tần Vũ. Tốc độ đó chính là tốc độ thích hợp nhất lúc ban đầu của Tần Vũ, đột nhiên…Tốc độ hắn giảm xuống. Gió nổi lên, thiên địa linh khí một phen rung động, mật độ ngân quang trong ba mươi sáu đạo khí trụ xoay quanh thân thể Tần Vũ bỗng gia tăng.
Tần Vũ trợn tròn mắt, những ngân quang dày đặc giống như ngân sa dung nhập thể nội, những điểm sáng bạc, từng điểm từng điểm dung nhập cơ nhục, gân cốt, kinh mạch toàn thân Tần Vũ, một cảm giác tê tái cực độ lan khắp cơ thể.
"Thật sảng khoái!" Tần Vũ không tự kiềm chế hét lên.
Loại cảm giác đó đích xác là sự sảng khoái chưa từng có, còn dễ chịu hơn xoa bóp vạn lần. Tuy nhiên, chỉ trong giây lát mật độ ngân sắc quang điểm đột nhiên giảm đi thậm chí còn kém hơn khi bắt đầu vận động với tốc độ bình thường.
"Việc này là thế nào?" Tần Vũ cuối cùng dừng lại, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
"Xem ban nãy, tốc độ luôn luôn nhanh cũng vô dụng, tốc độ giảm xuống một mạch trạng thái càng không tốt. Còn khi mới bắt đầu nhanh, ở động tác thứ mười sáu đột nhiên chậm lại, trái lại hiệu quả rất tốt…" Tần Vũ thầm suy nghĩ.
"Chẳng lẽ…" Mắt Tần Vũ sáng lên, "chẳng lẽ động tác này phải nhanh chậm phù hợp, cần nhanh thì nhanh, nên chậm thì chậm, đan xen tương hỗ mới thích hợp nhất sao? Tần Vũ vừa nghĩ đến điều này, lập tức bắt đầu thử nghiệm.
Trước tiên, chiếu theo tốc độ vận động nhanh cố định, đột nhiên trong vài động tác, tốc độ tăng lên hoặc giảm xuống, từ đó xác định động tác nào thích hợp nhanh hay chậm. Song khi Tần Vũ nghiên cứu sâu hơn cũng bắt đầu cảm thấy phiền não.
Tỷ như động tác thứ mười sáu chậm là đúng, thế nhưng chậm phải có mức độ, rốt cuộc chậm đến mức nào. Tương tự, nhanh, cần nhanh đến mức nào? Hơn nữa động tác không được quá cứng cần có sự điều hòa tương hỗ.
Chuyển đổi giữa hai động tác, động tác thứ ba tay phải đặt xiên phía dưới, nhưng động tác thứ tư tay phải đặt xiên bên trên. Chỉ riêng quỹ đạo chuyển đổi đòi hỏi phải nghiên cứu thật kỹ lưỡng, quỹ đạo khác nhau, hiệu quả cũng khác nhau. Tóm lại, chỉ dựa vào ba mươi sáu đồ tượng huyền ảo này, phải tổng kết ra công pháp hoàn mĩ, xét đến cùng thật khó khăn.
Một lần rồi lại một lần nghiên cứu, Tần Vũ hoàn toàn tĩnh tâm thể hội, thời gian cứ thế trôi đi. Sau một tháng ròng rã, Tần Vũ mới gần như tổng kết được một loại công pháp rèn luyện chân chính, một công pháp Thông Thiên Đồ hoàn toàn mới xuất hiện. Một tháng sau.
Chỉ thấy thân hình Tần Vũ như một làn gió mềm mại nhẹ nhàng lay động bên trong độc viện.
Khi nhanh, lại tạo cho người khác một cảm giác chậm chạp.
Nhưng lúc chậm, cả người lại sinh ra đạo đạo tàn ảnh.
Quái lạ, cực kỳ quái lạ.
Quái lạ nhất chính là bên ngoài cơ thể Tần Vũ bất ngờ xuất hiện một áo giáp ngân sắc, không, không phải áo giáp ngân sắc mà là ba mươi sáu đạo khí trụ thuần túy ngân sắc xoắn quanh Tần Vũ tạo nên hình dạng một áo giáp ngân sắc, ba mươi sáu đạo ngân sắc khí trụ không ngừng dung nhập thể nội Tần Vũ, đồng thời hấp thụ thiên địa linh khí bên ngoài để bổ sung.
"Ha, thật thống khoái!" Tần Vũ đột nhiên dừng lại, thân thể một phen lay động, ba mươi sáu đạo ngân sắc khí trụ cũng tan biến không thấy.
Mật độ ngân sắc quang điểm từ điểm điểm nhỏ xíu lúc bắt đầu đến bây giờ cả khí trụ hoàn toàn do ngân sắc quang điểm cấu thành, một tháng qua cơ thể Tần Vũ biến hóa phát sinh theo từng ngày, sức mạnh cùng tốc độ đều tăng lên gấp nhiều lần. Mắt Tần Vũ hơi khép lại.
Ba mươi sáu đồ tượng cấu thành một bộ động tác hoàn mỹ, từng chiêu từng thức của bộ động tác này lần lượt được diễn dịch trong đầu Tần Vũ, lúc nhanh lúc chậm. Bộ công pháp thứ nhất của Thông Thiên Đồ cuối cùng được Tần Vũ nghiên cứu ra. Mắt Tần Vũ đột nhiên mở ra tán phát quang mang sáng rực.
"Không biết trong đệ nhị khối Thông Thiên Đồ và đệ tam khối Thông Thiên Đồ chứa đựng bí mật gì." Trong lòng Tần Vũ bắt đầu trông mong, trong lúc nhục thể không ngừng tiến bộ Tần Vũ cũng rất thích thụ hưởng thứ cảm giác tuyệt diệu ấy, hắn tự nhiên mong mỏi hai khối Thông Thiên Đồ kia.
"Ta nhớ…" Tần Vũ hốt nhiên nhớ lại đình viện nơi Liên Ngôn bị sát hại, khi hắn ở bên thi thể Liên Ngôn, linh thức sớm phát hiện khí tức của một khối Thông Thiên Đồ khác, chỉ là Tần Vũ lúc đó chìm đắm trong đau thương không chú ý đến việc này.
"Phụ vương thu được đệ nhị khối Thông Thiên Đồ nhất định cất trong "trân bảo bí khố"." Ngay lập tức Tần Vũ nở nụ cười, trân bảo bí khố, Tần Vũ có đủ tư cách để đi vào. Ngay cả lấy đi bất cứ trân bảo nào, chỉ cần báo cho Tần Đức là xong.
Tần Vũ lấy đệ nhất khối Thông Thiên Đồ trong lòng ra mỉm cười nói: "Khối Thông Thiên Đồ này đối với mình đã không còn tác dụng gì lớn, nên âm thầm cho nó vào trân bảo bí khố thôi."
Tần Vũ không muốn bị phụ vương hắn biết sát thủ Lưu Tinh là hắn, dĩ nhiên Tần Đức không nhất định biết đệ nhất khối Thông Thiên Đồ bị sát thủ Lưu Tinh lấy đi, nhưng đề phòng vạn nhất, Tần Vũ chỉ âm thầm giấu nó ở một chỗ khó thấy trong trân bảo bí khố. Suốt một tháng rèn luyện nay, Tần Vũ chưa từng ăn uống.
Hiện tại nghĩ lại, Tần Vũ rất ngạc nghiên, theo hắn biết, muốn đạt đến cảnh giới tích cốc không ăn không uống, chí ít tốc độ hấp thu linh khí thiên địa phải đạ t mức độ kinh người. Bản thân Tần Vũ do Lưu Tinh Lệ hấp thu linh khí thiên địa đã cực nhanh rồi. Bây giờ, lại rèn luyện thêm công pháp thần bí của khối Thông Thiên Đồ thứ nhất, thiên địa linh khí hấp thu thậm chí biến thành ngân sắc quang điểm.
"Rèn luyện nhanh như thế đúng là việc tốt. Cần gì quan tâm đến nguyên nhân, Lưu Tinh Lệ thần bí, còn có công pháp Thông Thiên Đồ thần bí, nguyên lý mình đều không thể suy đoán ra được." Tần Vũ nở một nụ cười nói.
Sau đó, Tần Vũ liền rời khỏi độc viện đi đến nơi Tần Đức ở, dù sao nên báo Tần Đức trước rồi đi tới trân bảo bí khố cũng không muộn.
"Tam điện hạ." Hai thủ vệ bên ngoài nơi Tần Đức ở quỳ xuống chào.
"Thông báo một tiếng, ta muốn gặp phụ vương." Tần Vũ nói.
Một trong hai tên thủ vệ trả lời: "Tam điện hạ, vương gia đã bế quan từ nửa tháng trước đến giờ vẫn chưa xuất quan, vương gia có ra lệnh bất kỳ ai cũng không được quấy rầy trong lúc người bế quan." Tần Vũ nghe xong bất giác ngây người, phụ vương hắn lại bế quan.
"Được rồi, các ngươi tiếp tục canh gác." Tần Vũ mỉm cười xoay mình cất bước tiến về trân bảo bí khố, dù không báo trước cũng không có gì đáng ngại.
Thủ vệ tập trung khá đông trong hành lang ngoài bảo khố, nhìn thấy Tần Vũ họ không có bất kỳ cản trở, Tần Vũ cứ đi thẳng vào một tòa lâu các sâu nhất, bước vào một căn phòng trong lâu các, Tần Vũ khai mở cơ quan.
Trong lúc tiếng "cách cách" vang lên, trên tường căn phòng hiện ra một thạch môn — thạch môn dẫn đến trân bảo bí khố, Tần Vũ tiến thẳng vào trong, sau đó thạch môn chuyển động đóng lại.