Chương 230: Chấn đãng

Trong Thanh Vũ tiên phủ vân vụ phiêu lãng, trong hoa viên Đông uyển, ba huynh đệ Tần Vũ lúc này đều tụ tập ở đó. Tần Vũ ở một bên bắt đầu kể lai lịch của Thanh Vũ tiên phủ, tiếp theo giới thiệu một chút đặc điểm của Thanh Vũ tiên phủ.

- Đại ca, đây, đây là tiên phủ huynh có được?

Hầu Phí trợn trừng mắt, vẻ mặt không tin nổi nhìn Thanh Vũ tiên phủ một thể hoàn hảo, Tiểu Hắc ở một bên vẻ mặt cũng vô cùng kinh ngạc.

- Ai da, đại ca, không nghĩ đến cái Cửu Kiếm tiên phủ gì đó có nhiều bảo bối như vậy, sớm biết vậy ta đã đến trước một bước.

Hầu Phí trông hơi thất vọng. Nhưng Hắc Vũ đứng bên cạnh bộ dạng vẫn lạnh lùng, hiển nhiên đối với lời nói của Hầu Phí rất không quan tâm.

Hắc Vũ nhìn Tần Vũ, nói:

- Đại ca, trong Cửu Kiếm tiên phủ rốt cuộc huynh gặp phải những gì, có thể kể không?

Hầu Phí cũng lập tức nhìn Tần Vũ.

- Được, vậy để ta cẩn thận kể lại, hôm đó…

Nói chuyện gần nửa canh giờ, Tần Vũ mới hoàn toàn đem những sự tình gặp phải trong Cửu Kiếm tiên phủ và các đại cao thủ cùng nhau tranh đấu, thi triển thủ đoạn đều nói ra.

- Nghịch Ương cảnh? Đại ca, Cửu Kiếm tiên phủ đã có nhiều bảo bối như vậy, Nghịch Ương cảnh khẳng định đồ vật còn nhiều hơn. Hừm, đại ca, huynh không phải có địa đồ sao, ba huynh đệ chúng ta liên thủ cùng nhau tới lấy đồ ở đó, toàn bộ mang về, thế nào?

Hầu Phí kích động nói.

Hắc Vũ liền lạnh lùng nói:

- Tới, tìm chết à?

- Ngươi nói cái gì.

Hầu Phí lập tức nổi giận.

- Hầu tử, ngươi không nghe thấy đại ca nói sao, Cửu Kiếm tiên phủ đã khó khăn nguy hiểm như thế. Nghịch Ương cảnh so với Cửu Kiếm tiên phủ trân quý hơn vạn lần, nguy hiểm chắc cũng cao hơn không biết bao nhiêu lần, ít nhất có thực lực của Đại Thành kỳ tu tiên giả, mới đạt đến mức thấp nhất để tiến vào Nghịch Ương cảnh.

Hắc Vũ thanh âm băng lãnh.

Hầu Phí tự tin nói:

- Tạp mao điểu, bây giờ chúng ta tuy là Độ Kiếp hậu kỳ, dù cho Đại Thành kỳ tu tiên giả, chúng ta còn không phải là dễ dàng giải quyết.

- Là có thể dễ dàng giải quyết, nhưng đó chỉ là mức thấp nhất để tiến vào Nghịch Ương cảnh, ta không tin rằng… tiến nhập … có thể tìm được bao nhiêu bảo bối, có thể bảo vệ tiểu mệnh đã là tốt.

Hắc Vũ luôn luôn đả kích Hầu Phí.

- Ngươi…"

Hầu Phí tức đến không nói được.

Tần Vũ cười nói:

- Được rồi, được rồi. Tiểu Hắc nói rất có đạo lý, ta cũng đã cẩn thận suy nghĩ. Trong Hắc Diễm Quân chi giới Nghịch Ương tiên đế lưu lại cho ta mấy câu nói đó, đại ý rằng… ít nhất đạt tới thực lực Đại Thành kỳ tu tiên giả, mới có thể tiến vào Nghịch Ương cảnh. Nhưng đó chỉ là khảo nghiệm để tiến vào Nghịch Ương cảnh, chắc rằng trong Nghịch Ương cảnh càng có nhiều khảo nghiệm nguy hiểm hơn. Sợ rằng thực lực của Đại Thành kỳ tu tiên giả vẫn không đủ. Hơn nữa, ta tin rằng nơi ở của một siêu cấp tiên đế, không có một vài cấm chế cường đại khủng khiếp thì không ai tin. Bởi vậy, chúng ta còn đem theo vài cao thủ tới đó. Đợi cho các thập nhị kiếp tán tiên tán ma đi trước. Chúng ta ở phía sau.

- Có thể tìm được bảo bối thì tốt, không được cũng không sao. Chúng ta hiện nay thực lực kém, có được Thanh Vũ tiên phủ, thực tế cũng được coi là vô cùng tuyệt vời rồi.

Tần Vũ rất tự biết mình.

Xét cho cùng hắn với cả thiên tiên, thiên ma đều không biết.

Tại tiên giới, cao thủ có thể có tiên phủ như Thanh Vũ tiên phủ, bình thường cũng là cao thủ đạt đến cấp huyền tiên, dù không theo kịp Nghịch Ương tiên đế, ít nhất cũng là nhất cấp huyền tiên.

Hầu Phí trầm tư một lúc, cũng gật đầu.

- Đại ca nói có đạo lý, Nghịch Ương cảnh đó khẳng định vô cùng nguy hiểm, để các tán tu thập nhị kiếp đó đi trước, hắc hắc… chúng ta ở phía sau kiếm tiện nghi.

Hầu Phí cười quái dị.

- Phí Phí, Tiểu Hắc, lúc trước Lan thúc mang các đệ tới một địa phương thần bí tiến hành tu luyện đặc biệt. Mới có mấy năm, các đệ không ngờ đều độ qua Cửu Cửu trọng kiếp, các đệ kể xem, cuối cùng là địa phương thần bí nào, không ngờ lợi hại như vậy?

Tần Vũ đối với điều ấy vẫn luôn rất hiếu kỳ.

Lúc trước bất quá đạt tới Đổng Hư kỳ mà thôi. Nhưng bây giờ, không ngờ trực tiếp vượt qua Không Minh kỳ, thậm chí độ qua Cửu Cửu trọng kiếp, đạt tới Độ Kiếp hậu kỳ. Nếu như là tu chân giả bình thường, ít nhất cũng cần thời gian mấy nghìn năm, nhưng bọn họ chỉ cần thời gian khoảng hai năm.

Công lực có thể phi tốc đề cao, nhưng linh hồn tu vi cũng có thể đề cao nhanh như vậy ư?

Hầu Phí và Hắc Vũ đều nhíu mày.

- Đại ca, nói thật địa phương đó ở đâu, bọn đệ cũng không biết.

Hắc Vũ lên tiếng.

Nhìn thấy biểu hiện của Hầu Phí và Hắc Vũ, Tần Vũ minh bạch hai huynh đệ của mình quả thực không biết đó là địa phương nào.

- Lúc trước Lan thúc mang theo chúng ta, trực tiếp tiến hành Thuấn Di. Sau khi Thuấn Di liền tới một địa phương thần bí, bọn đệ chưa nghe nói đến bao giờ, linh khí ở nơi đó không ngờ so với bên ngoài đậm đặc hơn gấp trăm lần. Bọn đệ tu luyện ở đó hơn một trăm năm, tiếp tục đạt tới Độ Kiếp trung kỳ. Sau đó Lan thúc lại mang bọn đệ rời khỏi nơi đó, đem bọn đệ tới một tiểu đảo trong vùng biển Tinh Thần các khống chế để bọn đệ đợi độ kiếp. Độ kiếp xong, bọn đệ trực tiếp từ tiểu đảo đi tìm huynh.

Hầu Phí cẩn thận nói tiếp.

- Hơn một trăm năm?

Tần Vũ khó mà tin được.

- Sau khi ta tiến vào Cửu Kiếm tiên phủ, các đệ đi theo Lan thúc. Thời gian dài, tới bây giờ cũng mới gần hai năm mà thôi.

Tần Vũ căn bản nghĩ không thông.

Hầu Phí và Hắc Vũ nhìn nhau, ánh mắt cũng đầy bất lực.

- Bọn đệ cũng không biết, bọn đệ trong lòng cũng rất nghi hoặc, nhưng, từ khi bọn đệ rời khỏi địa phương thần bí đó đến giờ không có gặp lại Lan thúc. Lan thúc cũng như là biến mất trong trời đất vậy. Bọn đệ ở đảo đợi thiên kiếp, qua Cửu Cửu trọng kiếp, bọn đệ liền đi tìm huynh.

Nghe Hầu Phí và Hắc Vũ kể.

Tần Vũ trong lòng nghi hoặc.

Có một địa phương thần bí, địa phương đó linh khí so nơi khác đậm đặc gấp trăm lần, hơn nữa ở địa phương đó tu luyện hơn một trăm năm, nhưng Tần Vũ hắn mới qua một hai năm.

Cuối cùng, Tần Vũ và Hầu Phí, Hắc Vũ cũng không nghĩ ra địa phương thần bí đó rốt cuộc ở đâu. Bọn Tần Vũ chỉ là xác định, thời gian trong địa phương thần kỳ đó và bên ngoài không giống nhau, linh khí cũng không giống nhau, ước chừng là nơi đặc biệt bí mật nào đó.

- Tọa kỵ linh thú? Ha ha, đại ca, huynh đã thu phục bọn chúng?

Hầu Phí nghe thấy Tần Vũ kể đến sự liên quan của linh thú và Linh thú quyển, Hầu Phí xung phong đi thu phục ba Huyền Băng sư thú cứng đầu đó.

- Được, vậy để xem bản lĩnh của các đệ.

Tần Vũ tâm ý thoáng động, ba Huyền Băng sư thú liền trực liếp từ trong độc viện di chuyển đến trước mặt ba huynh đệ Tần Vũ.

Hầu Phí và Hắc Vũ sau khi thấy ba Huyền Băng sư thú, không nhịn được nhìn nhau cười.

- Các ngươi đã tu luyện bao lâu?

Hắc Vũ điềm nhiên nói.

Ba huynh đệ Sử Tín, Sử Bính, Sử Chiến đầu tiên liền cảm thấy áp lục nhàn nhạt từ trên người Hắc Vũ và Hầu Phí, đó là áp lực đặc biệt của thượng vị thần thú. Thần thú thập phần cao ngạo, đối với hạ cấp thần thú cao ngạo, nhưng đối với thượng cấp thần thú lại có bản năng sợ hãi.

- Hơn ba vạn năm.

Sử Tín trả lời đầu tiên.

Tần Vũ hơi giật mình, tu luyện đến Đại Thành kỳ không ngờ hao phí thời gian dài như vậy.

- Huyền Băng sư thú, xem công pháp tu luyện của các ngươi chắc là công pháp tối phổ thông tối cơ bản, chẳng trách có linh bảo trên người mà lại tu luyện chậm như vậy.

Hầu Phí nói một cách không quan tâm,

- Cũng đúng, Huyền Băng sư thú là trung cấp thần thú, không có truyền thừa ký ức.

Ba Huyền Băng sư thú ánh mắt phát sáng.

Bọn chúng vô cùng rõ ràng, thượng cấp thần thú và siêu cấp thần thú đều có truyền thừa ký ức. Truyền thừa ký ức có thể ẩn tàng vô số công pháp bí pháp, có thể tính là một bảo tàng khổng lồ. Đó cũng là nguyên nhân thượng cấp và siêu cấp thần thú vượt xa trung cấp, hạ cấp thần thú.

- Ta và hầu tử cấp bậc thần thú cao hơn các ngươi, các ngươi chắc cũng cảm nhận thấy. Nói môt câu, làm tọa kỵ linh thú của chúng ta, ta và hầu tử có thể truyền cho một bộ công pháp tu luyện lợi hại. Một câu không hợp, kết cục các ngươi có thể tưởng tượng.

Hắc Vũ thanh âm băng lãnh.

Hầu Phí cũng nhìn ba Huyền Băng sư thú, nói:

- Tiện nghi cho ba tên Huyền Băng sư thú các ngươi rồi.

- Chúng ta nguyện ý, chúng ta đương nhiên nguyện ý.

Ba huynh đệ Sử Tín vộ vàng nói.

Thần thú cấp bậc cao có địa vị tôn nghiêm, cấp bậc thần thú của Hầu Phí và Hắc Vũ, bọn Sử Tín cũng cảm ứng thấy. Tuyệt đối cao hơn bọn chúng. Bọn chúng là tọa kỵ của Hầu Phí và Hắc Vũ tự nhiên không có oán thán. Hơn nữa còn có thể có được công pháp bí pháp đối phương ban cho.

Truyền thừa ký ức, là một đại bảo tàng. Công pháp bí pháp nhiều đến kinh người, không chỉ có của tộc mình, mà còn có không ít công pháp khác, tùy tiện lấy ra một bộ, đều tốt hơn nhiều so với của Huyền Băng sư thú đang tu luyện.

- Ừm, như vậy. Lão đại của ba Huyền Băng sư thú làm tọa kỵ linh thú của đại ca ta, lão nhị làm tọa kỵ linh thú của ta, lão tam là tọa kỵ linh thú của tạp mao điểu.

Hầu Phí trực tiếp nói.

- Đại ca, các người nhận một nhân loại làm đại ca?

Sử Chiến kinh hãi la lên. Đại ca. Thần thú cao ngạo, càng không phải nói đến thần thú có truyền thừa ký ức, lại càng kiêu ngạo vô cùng. Để hai thần thú có truyền thừa ký ức nhận làm đại ca, xem chừng trăm vạn năm cũng khó thấy một lần.

- Làm sao, các ngươi có ý kiến gì?

Hầu Phí trong mắt hàn quang lóe lên.

Hắc Vũ ánh mắt cũng lóe lên một tia sát ý.

Tần Vũ trong mắt Hắc Vũ là người thân cận nhất, ba Huyền Băng sư thú lại coi thường đại ca của mình, Hắc Vũ làm sao không tức giận.

- Không có ý kiến, đương nhiên không có ý kiến. Chỉ là không nghĩ đến hắn không ngờ là đại ca của hai vị đại nhân, nếu như sớm biết, chúng ta cũng đã không kháng cự.

Sử Tín nói cũng là sự thật, cả hai thần thú có truyền thừa ký ức đều nhận làm đại ca, bọn chúng làm tọa kỵ còn có gì không hay nữa?

Trung cấp thần thú, thượng cấp thần thú. Tuy chỉ là một cấp, nhưng địa vị khác nhau rất xa.

Cuối cùng, đại biểu của một cấp này là có hay không có truyền thừa ký ức, bọn chúng không có.

Mấy ngày sau.

Ba huynh đệ Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ mỗi người cưỡi một Huyền Băng sư thú, nhàn nhã thuận gió xuyên sóng bay về phía đông bắc.

Tần Vũ, người mặc một hắc sắc chiến giáp do Hắc Nguyên biến thành, ngồi trên linh thú Huyền Băng sư thú Sử Tín, cả người trắng như tuyết, trên người có có một tầng Huyền băng chiến giáp hộ thể. Tọa kỵ thì bạch sắc, Tần Vũ thì hắc sắc, thật sự rất nổi bật.

Hầu Phí, mình mặc "Thủy Nguyên chiến giáp", Thủy Nguyên chiến giáp này là do Hầu Phí tu luyện đến Độ Kiếp kỳ tự động luyện hóa thành, đây là hộ thể chiến giáp đặc hữu của Hỏa Nhãn Thủy Viên. Ngồi trên linh thú Huyền Băng sư thú Sử Bỉnh, cũng có Huyền băng chiến giáp hộ thể.

Hắc Vũ, mình mặc "Hắc Lân chiến giáp", Hắc Lân chiến giáp này là do Hắc Vũ sau khi tu luyện đến Độ Kiếp kỳ, lông vũ toàn thân cứng rắn vô cùng biến hóa thành. Ngồi trên linh thú Huyền Băng sư thú Sử Chiến, giống như Tần Vũ, chủ nhân toàn thân hắc sắc, tọa kỵ toàn thân tuyết bạch.

Ba huynh đệ vừa chuyện trò, cực tốc xuyên gió phá sóng mà đi.

- Đại ca, sao vậy?

Hầu Phí thấy Tần Vũ nhíu mày liền hỏi.

Lúc này Tần Vũ đang cầm một khối truyền tấn lệnh, hắn vừa có được truyền tấn của tổng quản Tinh Thần các Trang Chung , biết một việc khiến hắn vô cùng lo lắng.

- Ma đạo cao thủ không lâu trước vừa tấn công Tinh Thần các, tất cả nhân mã Tinh Thần các đều rút vào bên trong, chỉ dựa vào Chu Thiên Tinh Thần đại trận phòng ngự. May mắn đại trận được Lan thúc cải tạo uy lực rất lớn, các tán ma cao thủ đó không làm gì được Tinh Thần các, cuối cùng bỏ đi.

Tần Vũ từ tốn kể.

- Đi rồi chẳng phải tốt sao, đại ca làm sao còn không cao hứng, a không đúng.

Hầu Phí cũng thấy không ổn.

Hắc Vũ cũng biết Tần Vũ lo lắng chuyện gì.

- Ma đạo cao thủ, phần lớn chẳng quan tâm đến cái gì, ta lo lắng bọn chúng sẽ trực tiếp tới Tần vương triều bắt thân nhân của ta tra hỏi. Tuy phụ vương bọn họ đã vào trong Tinh Thần các, nhưng… nhị ca của ta, còn có các hoàng tử công chúa của huynh ấy, còn có không ít họ hàng con cháu Tần gia.

Tâm tình vốn đang vui vẻ thỏai mái của Tần Vũ hoàn toàn bị phá vỡ.

Cũng chẳng quản được nhiều việc, Tần Vũ trực tiếp truyền tấn cho hộ pháp bảo hộ nhị ca:

- Dương hộ pháp, lập tức thông báo tin tức cho nhị ca của ta, một thời gian nữa rất có khả năng có cao thủ tới ép buộc nhị ca của ta. Nếu quả thật như vậy, đến lúc đó để nhị ca của ta trực tiếp nói, là Lan tiền bối để huynh ấy mang Phá Thiên đồ chuyển cho những người tới. Ghi nhớ, nghìn vạn lần không được cùng bọn chúng ngạnh kháng.

Phá Thiên đồ mất thì mất, đối với Tần Vũ mà nói cũng không tính là gì, nhưng vô luận thế nào, gia đình của nhị ca hắn không thể xảy ra chuyện gì.

Hơn nữa, nhị ca còn là Tần vương triều hoàng đế.

- Vâng, các chủ.

Dương hộ pháp lập tức nói.

Tần Chính bây giờ thực lực không đủ, để sử dụng được truyền tấn lệnh, chỉ có thể chuyển lời thông qua hộ pháp bảo hộ Tần Chính. Dương hộ pháp này là cao thủ của Tinh Thần các, bây giờ đã đạt tới Đổng Hư hậu kỳ.

- Ma đạo cao thủ, tùy tâm sở dục, giết người căn bản chẳng hề bận tâm. Các ma đạo cao thủ này cũng chưa thất bại trong tay Lan thúc, có lẽ sẽ không lo lắng gì Lan thúc. Lan thúc hiện giờ đã rời đi, ta cũng không cách gì quay về nhanh được.

Tần Vũ trong lòng bắt đầu lo lắng.

- Hy vọng không xảy ra chuyện.

Tần Vũ chỉ có thể hy vọng trong lòng.

Tuy nhiên… tình huống thật sự so với Tần Vũ tưởng tượng còn xấu hơn, không chỉ có ma đạo tán ma muốn tới tranh đoạt Phá Thiên đồ? Tần Vũ căn bản không biết, lúc này phần lớn các cao thủ đỉnh cao của phàm nhân giới ngang hàng với Ô Không Huyết đều tề tụ tại kinh thành Tần vương triều ở Tiềm Long đại lục.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện