Chương 290: Cao thủ như mây

Cung điện "Cửu Trọng Thiên" có diện tích rất rộng, cầu thang cũng cực kỳ rộng rãi, tuyệt đối đủ cho năm-sáu người cùng đi. Có điều… trong chín người còn sống lúc này chỉ có duy nhất mình Lan Phong ở phía trước, sau đó là Tần Vũ, còn bảy người bọn Man Càn ở sau lưng Tần Vũ.

- Man Càn, thực lực của tên Lan Phong này quá mạnh, ngay cả Phương Điền đã sử dụng "Chân long chi linh" mà cũng bị đánh bại một cách dễ dàng. Huynh có hy vọng đối phó nổi hắn không?

Đỗ Trung Quân lo lắng hỏi thông qua truyền tấn lệnh.

Trên miệng Man Càn có nét cười khổ, hắn truyền tấn nói:

- Đỗ huynh, huynh quá coi trọng ta rồi. Luận về thiên địa linh bảo có tác dụng hỗ trợ công lực mạnh nhất thì 'Chân long chi linh' tuyệt đối là loại tốt nhất. Hơn nữa, Ngũ Trảo Kim Long dùng 'Chân long chi linh' là có hiệu quả cao nhất. Dù ta lấy hết mọi bảo bối ra cộng thêm hạ phẩm thần khí, thực lực tối đa cũng chỉ mạnh hơn Phương Điền đã dùng 'Chân long chi linh' một chút thôi. Trước mặt Lan Phong tất sẽ bại.

Đỗ Trung Quân trầm mặc.

Đâu chỉ hai người Đỗ Trung Quân, Man Càn thấy bất lực. Giờ đây bọn Hoa Nhan, Phương Điền, Ngao Phụng, Tông Quật đều tuyệt vọng trong lòng. Vừa rồi Lan Phong thể hiện thực lực quá mạnh, mạnh đến mức dù mọi người sử dụng con chủ bài cũng không chống nổi.

Mọi người vốn còn có chút kỳ vọng đối với bảo vật trong Nghịch Ương cảnh, nhưng Lan Phong có thực lực cường hãn giống như một cây búa lớn đập nát lòng tham của bọn họ vì sự chênh lệch quá lớn.

"Các cao thủ mặt ai cũng đáng cười ghê." Tần Vũ tùy ý nhìn về phía sau một cái, thấy biểu tình của đám cao thủ này trong lòng không khỏi cười thầm. "Bảo bối trong Nghịch Ương cảnh chắc chắn vô cùng nhiều, ta cũng không cần nhiều lắm, phần bảo bối còn lại cứ để cho bọn họ lấy."

Bước lên tầng hai của Cửu Trọng Thiên.

Giữa tầng hai là một cái đại sảnh hoa lệ, ngoài đại sảnh có ba lối đi, mỗi lối có rất nhiều phòng. Trong đại sảnh này vật hấp dẫn người ta nhất chính là một tấm thanh sắc thạch bia cự đại bề ngang khoảng năm mét, cao khoảng ba mét.

Sự chú ý của mọi người tập trung vào tấm bia.

"Chúc mừng chư vị tới tầng hai của Cửu Trọng Thiên – "Tự Minh Thiên". Qua khảo nghiệm trong tầng hai này sẽ quyết định ai trong số các người cuối cùng sẽ lấy được "Mê Thần đồ quyển"."

Nhìn thấy dòng chữ đầu tiên này mọi người đều thở gấp.

Trong lòng Tần Vũ lại nghi hoặc: "Mê Thần đồ quyển là cái gì?"

Bọn Man Càn, Ngao Phụng, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân trở nên kích động. Mục tiêu lần này hạ phàm của bọn họ chính là "Mê Thần đồ quyển" này, được xưng là bảo vật đệ nhất tuyệt đối tại tiên ma yêu giới.

"Nếu ta đoán không sai, nơi đây chắc chắn có sứ giả của yêu giới, Long tộc với lại ma giới, không biết sứ giả tiên giới có còn sống sót hay không. Các ngươi hạ phàm chắc là vì Mê Thần đồ quyển đúng không? Có điều Mê Thần đồ quyển chỉ có một. Vì thế muốn đoạt được Mê Thần đồ quyển cần phải xem thực lực của mỗi cá nhân."

Tấm bia này rất lớn, chữ cũng rất nhiều, mọi người đều chăm chú xem.

"Bảo bối trong Nghịch Ương cảnh của ta không đếm xuể, tuyệt đại đa số được để ở các nơi trong Nghịch Ương cảnh. Nhưng trong Cửu Trọng Thiên chính là bộ phận tinh hoa nhất, được phân biệt cất ở tầng chín, tầng tám và tầng bảy."

Mắt mọi người sáng lên.

Bảo vật của Nghịch Ương tiên đế bao nhiêu năm nay chỉ tưởng tượng thôi cũng đã biết nhiều đến hãi nhân, cung điện Cửu Trọng Thiên lớn như thế, nếu đặt toàn bộ vào căn bản không có vấn đề gì. Vì thế chỉ để một phần tinh hoa tại tầng bảy cho tới tầng chín không khó.

"Tầng bảy đến tầng chín, trong mỗi tầng này đều có một kiện thần khí, đồng thời trong tầng chín còn có Mê Thần đồ quyển, vì thế những bảo bối trân quý nhất đều ở tầng chín."

Trên thạch bia chỉ có bao nhiêu đó chữ.

Thanh âm của Man Càn vang lên:

- Quả không hổ danh là tiên đế có nhiều thần khí nhất, mỗi tầng đều có? Mẹ nó, thêm vào Vạn Thú phổ, ít nhất là bốn kiện thần khí.

- Nghịch Ương tiên đế có Mê Thần đồ quyển, có nhiều thần khí như thế cũng chẳng có gì kỳ quái.

Hoa Nhan bình thản nói.

Tần Vũ nhìn thấy những chữ này, nghe được bọn Man Càn nói chuyện, trong lòng biết được không ít sự tình.

Nghịch Ương tiên đế được xưng là tiên đế có nhiều thần khí nhất. Tần Vũ ghi nhớ trong lòng. Mê Thần đồ quyển kia lại làm các thủ lĩnh tiên ma yêu giới thèm khát thế kia, có thể tưởng tượng được trân quý tới mức nào.

Nhưng lúc này bọn Man Càn đều không động đậy. Bọn họ đã đoán trước sau lưng thạch bia cũng có chữ, nhưng Lan Phong không di động thì bọn họ cũng không dám tự tiện di động.

- Lan Phong huynh, sau lưng có chữ của Nghịch Ương tiên đế lưu lại không?

Ngao Phụng lên tiếng "đề tỉnh".

Lúc đó Tần Vũ mới tỉnh ra.

"Thì ra đám người này đang chờ mình." Tần Vũ cười thầm, đồng thời lúc này Lan Phong cũng lên tiếng:

- Ân, đương nhiên ta biết chuyện này, bất quá ta thấy hình như chư vị rất sợ ta.

Lan Phong nói rồi nhìn chúng nhân.

Nét tươi cười của mọi người liền vụt tắt.

Lan Phong bật cười:

- Không cần lo lắng, vừa rồi các ngươi không nhìn thấy những dòng chữ này sao? Nghịch Ương tiên đế đã nói, tầng bảy cho tới tầng chín đều có thần khí, ta cũng không lấy nhiều đâu, chỉ lấy những gì thích hợp thôi, còn lại ta tuyệt đối không cưỡng đoạt, đến lúc đó ai trong các người lấy được thì còn phải trông vào vận khí mỗi người.

Trên mặt bọn Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân liền có nét vui mừng.

Dù không lấy được Mê Thần đồ quyển nhưng lấy được một kiện thần khí cũng đã là một chuyện làm người ta vui mừng đến phát điên rồi.

Tần Vũ nhìn thấy biểu tình trên mặt của mọi người, cười lạnh trong lòng: "Cười đi, cười đi! Nếu bọn Man Càn lấy được thần khí thì thôi, còn mấy người bọn Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan các ngươi… đúng là nằm mơ!"

Trong lòng Tần Vũ vẫn nhớ những gì mấy kẻ này truyền tấn lúc hắn đang đi trên Thanh Vân lộ.

Thêm vào việc sau đó biết tin, Tần Vũ dễ dàng đoán được bọn Đỗ Trung Quân muốn vào Cửu Trọng Thiên sớm nên tính để mình đi chết. Trong truyền tấn toàn dùng ngữ khí ra lệnh, ép Tần Vũ phải tuân theo, tất cả mọi thứ làm cho Tần Vũ phản cảm với mấy kẻ này.

Bất quá…

Bây giờ Tần Vũ chưa thèm đối phó với bọn chúng.

- Chư vị, nhìn phía sau đi.

Lan Phong bình thản nói rồi bước về phía sau tấm thạch bia. Lời của Lan Phong vừa dứt, bọn Ngao Phụng liền đi về phía sau thạch bia, chăm chú quan sát.

"Dưới đây là khảo nghiệm cuối cùng của Nghịch Ương cảnh đối với các ngươi, cũng là biện pháp duy nhất để các ngươi sống sót rời khỏi đây!"

Mắt Tần Vũ sáng lên.

Hắn có cách vào Nghịch Ương cảnh nhưng làm sao để đi ra đây? Hắn mãi chưa biết được. Lúc này trên thạch bia có đề cập tới.

"Kẻ muốn sống sót rời khỏi hoặc là muốn lấy bảo vật từ tầng bảy tới tầng chín đều phải lên tầng ba của Cửu Trọng Thiên. Một khi tới tầng ba, các ngươi sẽ đối diện với các lựa chọn đối mặt chính diện với "Phá Thiên kiếm khí" có uy lực lớn đến mức nào.

Trong tầng ba của Cửu Trọng Thiên có mười bảy căn phòng. Trong phòng thứ nhất ta đã bố trí Phá Thiên kiếm khí với uy lực ngang với kiếm khí mạnh nhất do nhất cấp kim tiên thi triển ra, phòng thứ hai là nhị cấp kim tiên, cứ thế cho tới phòng thứ chín là cửu cấp kim tiên, phòng thứ mười là nhất cấp huyền tiên,…, phòng thứ mười bảy là bát cấp huyền tiên.

Mỗi căn phòng có ba đạo kiếm khí, mỗi cá nhân phải chọn một căn phòng để vào, một khi vào phòng đó phải chính diện chống đỡ một đạo kiếm khí. Nếu dùng thân pháp để né tránh sẽ bị cấm chế của căn phòng giết ngay tức khắc. Đỡ không nổi cũng chết, chỉ có thành công mới sống sót đi ra!"

Mọi người đều thấy trong lòng run rẩy.

Buộc phải chính diện chống đỡ, thành công mới sống sót đi ra!

"Nếu chọn không bước vào căn phòng nào thì kết cục cuối cùng cũng là chết!"

Câu nói này làm trong lòng bọn Hoa Nhan không còn lấy một tí kiêu hãnh nào.

"Những kẻ vượt qua cửa ải này sẽ xét tới ngăn chặn được kiếm khí vượt bao nhiêu cấp. Ví dụ -- cửu cấp thiên tiên chọn tiến vào phòng thứ hai có Phá Thiên kiếm khí với uy lực ngang với chiêu mạnh nhất của người có thực lực nhị cấp kim tiên. Nếu kẻ đó chống đỡ thành công thì được xem là vượt hai cấp. Đến cuối cùng người nào vượt nhiều cấp nhất sẽ là đệ nhất, được truyền tống thẳng tới tầng chín. Cứ án chiếu theo con số vượt cấp mà tính, ba người vượt nhiều cấp nhất sẽ lần lượt được truyền tống tới tầng chín, tầng tám, tầng bảy."

Nhìn thấy những dòng chữ dày đặc này, mắt mọi người tại trường đều sáng lên.

Vượt càng nhiều cấp, xác suất lấy được Mê Thần đồ quyển càng cao!

Đỗ Trung Quân lúc này hưng phấn nói:

"Ha ha… Thì ra là xem xét chuyện vượt cấp. Ta có Huyết Linh phù, ít nhất cũng chống đỡ được một lượt kiếm khí của lục cấp kim tiên, vậy là vượt năm cấp. Tên Lan Phong có thực lực mạnh nhưng hắn có thể vượt mấy cấp chứ? Vượt năm cấp? Kiếm khí của ngũ cấp huyền tiên làm sao hắn chống đỡ được?"

Không chỉ mỗi Đỗ Trung Quân, ngay cả bọn Man Càn cũng cực kỳ kích động.

Việc xem xét bằng "vượt bao nhiêu cấp" đối với bọn họ thập phần có lợi.

Đáng tiếc bọn họ tuyệt không biết, Kiếm tiên Lan Phong chỉ là một Kiếm tiên Khôi lỗi mà thôi.

"Ta chỉ mới Đại Thành kỳ, nếu đỡ được một chiêu của cửu cấp kim tiên không phải là vượt mười tám cấp sao? Thắng chắc." Trong lòng Tần Vũ thập phần tự tin.

Nhưng đồng thời Tần Vũ cũng nghi hoặc về những bố trí của Nghịch Ương tiên đế.

Xem xét vượt bao nhiêu cấp chứ không coi trọng thực lực của người qua cửa ải.

"Điều này là… không lẽ là để xác định tiềm lực của người qua ải?" Tần Vũ nghi hoặc trong lòng, có thể vượt cấp chống đỡ kiếm khí, điều này thuyết minh rằng người qua ải có thể phát huy thực lực vượt mấy lần khả năng của bản thân.

"Không hay, nếu tên Lan Phong phát hiện quy củ này đối với hắn bất lợi, có khi hắn sẽ động thủ giết chúng ta." Phản ứng đầu tiên của Đỗ Trung Quân là nghĩ như thế.

Cho dù bọn họ có thể vượt nhiều cấp đến mấy, nếu Lan Phong giết sạch thì cuối cùng bảo bối chẳng phải rơi vào tay Lan Phong sao?

Chỉ nghe một trận gió nổi lên.

Đỗ Trung Quân là người đầu tiên xông lên tầng ba, bọn Hoa Nhan cũng có phản ứng, nối tiếp nhau bay hết tốc lực về phía tầng ba. Chỉ chớp mắt trong đại sảnh tầng hai chỉ còn Tần Vũ và Kiếm tiên Khôi lỗi.

"Sao phải gấp thế, sợ ta giết bọn chúng à? Muốn giết thì đã giết từ lâu rồi." Tần Vũ cười nhạt.

Qua ải?

"Bản thân có thể vượt mười tám cấp, ai hơn được chứ? Bảo vật trong tầng chín của Cửu Trọng Thiên đã sớm được quyết định là của mình rồi."

"Trước hết xem thử Vạn Thú phổ đáo để là cái gì." Tần Vũ không gấp gáp tiến lên tầng ba mà lấy Vạn Thú phổ ra cẩn thận trích huyết nhận chủ.

Khi giọt máu tươi bị bề mặt kim sắc quyển trục hấp thu, quang mang bắt đầu sáng lên khắp kim sắc quyển trục.

……

- Tiểu bối may mắn, chúc mừng ngươi lấy được Vạn Thú phổ.

Thanh âm quen thuộc đó lại vang lên trong đầu Tần Vũ, đồng thời một thân ảnh cô ngạo xuất hiện trong đầu Tần Vũ, phản ứng đầu tiên của Tần Vũ chính là – "Người này là Nghịch Ương tiên đế."

Bản thân sau khi lấy được Bạch Huyền Quân chi giới, hai cái giới chỉ dung hợp thành Diễm Huyền chi giới, trong đầu Tần Vũ cũng đã từng xuất hiện hình ảnh này.

- Vạn Thú phổ là một kiện thần khí vô cùng trân quý. Tiểu bối, trước hết ta giới thiệu cho ngươi một lượt. Vạn Thú phổ này phân làm ba tầng thế giới, trong tầng thế giới thứ nhất là các linh thú cấp thiên yêu sinh sống. Tầng thế giới thứ hai là linh thú cấp yêu vương, tầng thế giới thứ ba là yêu thú cấp yêu đế.

Trong lòng Tần Vũ run rẩy: "Trời ơi, như thế chẳng phải bằng với vô số linh thú quyển sao. Tầng thế giới thứ ba còn là yêu thú cấp yêu đế?"

- Đạt tới thực lực nhất cấp thiên tiên sẽ mở được tầng thứ nhất, khống chế các linh thú có trong đó. Đạt tới nhất cấp kim tiên sẽ mở được tầng hai, khống chế yêu thú. Đạt tới nhất cấp huyền tiên, mở được tầng ba và khống chế yêu thú trong đó.

- Tiểu bối, đối với những kẻ thực lực hơi yếu như các ngươi mà nói Vạn Thú phổ đích xác là một kiện bảo bối vô cùng trân quý. Sử dụng cho tốt nhé, dùng nó… có khi ngươi có thể vượt thêm vài cấp trong một căn phòng lợi hại hơn.

Trong thanh âm của Nghịch Ương tiên đế đầy thân thiết.

Tần Vũ cảm thấy trong lòng mình đang run rẩy.

Đồng thời Tần Vũ bắt đầu đem tinh thần chi lực trong thể nội quán nhập Vạn Thú phổ, xem có thể mở tầng thứ nhất ra không.

Bản thân tuy là Đại Thành kì nhưng tu luyện Tinh Thần Biến đạt tới Đại Thành kì thì công lực của Tần Vũ tuyệt đối ngang với nhất cấp thiên tiên. Án chiếu theo sự giới thiệu phía trên, chỉ cần dựa vào công lực đạt tới mức nào mà thôi.

Quả nhiên…

Vạn Thú phổ trong thể nội lắc lư, tâm thần Tần Vũ liền tiến vào tầng thế giới thứ nhất của Vạn Thú phổ.

Một không gian toàn màu xanh rộng lớn vô biên, dày đặc linh khí.

Chỉ trong phút chốc Tần Vũ liền cảm ứng được có rất nhiều linh thú trong tầng thế giới thứ nhất. Linh hồn của Tần Vũ cho hắn cảm giác hoàn toàn khống chế sinh mệnh của những linh thú này.

Hiệu quả của Vạn Thú phổ này không hơn kém Linh thú quyển bao nhiêu. Đều bắt yêu thú làm linh thú, nhận mình là chủ. Có điều Vạn Thú phổ không hạn chế số lượng, có thể chứa đựng cực nhiều linh thú.

"Thủ lĩnh của linh thú trong tầng thế giới thứ nhất của Vạn Thú phổ là ai?" Trong lòng Tần Vũ phát ra mệnh lệnh, toàn bộ linh thú trong tầng thế giới thứ nhất của Vạn Thú phổ đều nghe thấy mệnh lệnh của Tần Vũ.

***

Trong tầng bốn của Cửu Trọng Thiên.

Một nam tử đen gầy đang ngồi tĩnh tọa, nam tử này nhìn rất từng trải nhưng lại giống như một thiếu niên. Có điều cơ nhục toàn thân của nam tử gầy đen này lấp loé một loại quang mang quỷ dị.

Nam tử gầy đen đang ngồi này bỗng mở mắt ra.

Mục quang lướt qua nơi nào, hư không sụp đổ!

"Những kẻ qua ải cuối cùng đã tới, Nghịch Ương, ta cũng sắp đến lúc rời phàm nhân giới rồi, ài – năm xưa sao ta lại trúng phải một chiêu của ngươi, một ngày chịu trói là cả đời chịu trói." Trong mắt nam tử đen gầy ánh lên sự bất lực.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện