Chương 448: Mê Thần điện chủ nhân đích lưu ngôn
Đây là một sơn cốc mỹ lệ, hoa thơm chim hót. Thác nước cao mấy trăm trượng rộng cũng gần mười trượng từ trên cao đổ xuống, giống như rèm ngọc bạch sắc rủ xuống. Dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi, những giọt nước bắn lên giống như những viên trân châu lấp lánh ánh sáng động nhân.
Tần Vũ đúng ở phía trước một đầm nước.
Thác nước rủ xuống, phía sau thác nước còn có một vách đá thẳng đứng cao vút.
"Nơi đây không ngờ không có một chút nguy hiểm." Tần Vũ kinh ngạc phát hiện các lộ trình hiện ra trong Mê Thần đồ quyển đều là an toàn. Rất hiển nhiên… Sơn cốc này căn bản không có nguy hiểm gì.
Tần Vũ cẩn thận nhìn các phía, hoa cỏ sung mãn sinh cơ, nước hồ trong vắt, những cơn gió ấm áp… Tất cả đều chỉ ra nơi đây không có gì đặc biệt, nhưng vì sao Mê Thần điện chủ nhân còn đem phòng gian này ẩn giấu đi?
- Ốc Lam, ta tiến vào một phòng gian bị ẩn giấu, phòng gian này là ta ngẫu nhiên mở được. Hiện tại, ta căn bản không phát hiện trong phòng gian này có gì đặc biệt.
Tần Vũ lại tâm niệm truyền âm hỏi Ốc Lam.
Có Ốc Lam, Tần Vũ không hỏi còn tự mình nghĩ lung tung thì rõ là thằng ngốc.
Từ khi Tần Vũ tiến vào Mê Thần điện lần đầu tiên hỏi Ốc Lam, Ốc Lam liền không tiếp tục tu luyện. Hắn biết Tần Vũ lúc nào cũng có khả năng hỏi hắn, Ốc Lam lại suy nghĩ một lúc, sau đó tâm niệm truyền âm nói:
- Tần Vũ, ngươi vừa nói phòng gian bị ẩn giấu, lúc trước ta ở Mê Thần điện căn bản chưa từng nhìn thấy, cũng không biết. Bất quá án chiếu hiểu biết của ta về Mê Thần điện chủ nhân, hắn không phải loại người nhàn rỗi, hắn đã đem phòng gian đó ẩn giấu đi, khẳng định có nguyên nhân trọng yếu gì đó. Đúng rồi, Mê Thần đồ quyển hiển thị cái gì?
- Không có. Mê Thần đồ quyển hiển thị nơi đây tất cả đều an toàn.
Tần Vũ trong lòng hồi đáp, mắt cẩn thận quan sát bốn phía, đồng thời thần thức cũng từ từ tán phát.
- Mê Thần đồ quyển đã hiển thị an toàn, Tần Vũ ngươi cứ cẩn thận kiểm tra một lượt. Vài nơi không gây chú ý cũng phải kiểm tra cẩn thận, nói không chừng lại có gì đó đáng ngạc nhiên.
Ốc Lam cười nói.
Tần Vũ gật đầu.
Tần Vũ từng bước tiến lên, ánh mắt quét khắp các nơi, thần thức cũng cẩn thận cảm thụ tất cả trong sơn cốc.
"Ừm?" Ánh mắt chuyển động của Tần Vũ đột nhiên dùng lại ở một nơi… Thác nước! Nói chính xác là vách núi phía sau thác nước, vách núi là hoàng sắc, nhưng Tần Vũ vừa phát hiện một nơi phía sau thác nước đột nhiên hiện ra một đạo thanh sắc.
Với đôi mắt sắc bén của Tần Vũ, vẫn là phán đoán ra, đó là một sơn động!
"Phía sau thác nước không ngờ có sơn động. Nếu như không phải ta cẩn thận chú ý, xem chừng còn không nhìn thấy sơn động mà thác nước đột nhiên lộ ra." Tần Vũ bước lên một bước, cả người hóa thành một mũi tên bắn tới thác nước.
Xuyên qua thác nước, Tần Vũ cảm thấy cảnh sác trước mắt biến đổi.
Mát mẻ, đó là cảm giác đầu tiên khi Tần Vũ tiến vào sơn động này. Cửa vào sơn động này rộng khoảng bốn mét. Tần Vũ chỉ bước ba, bốn bước, liền tiến vào trong động phủ. Trong động phủ bố trí rất tự nhiên dễ chịu.
Trong sơn động có một chiếc bàn do cổ mộc màu xanh đen chế thành, bên cạnh bàn là một cái ghế.
Trong cả sơn động, còn có một vài chiếc võng mây lay động, chắc rằng Mê Thần điện chủ nhân lúc nhàn rỗi nằm trên võng mây nghỉ ngơi. Trong động phủ nhỏ bé này, còn có một dòng suối uốn lượn. Những tiếng "đinh đông" vang lên ngắt quãng.
Một bên vách trong lòng núi rủ xuống những thực vật giống như cây trường xuân. Vách bên kia toàn bộ màu xích hồng, phảng phất như chiếc lò hồng rực. Trên vách đã xích hồng, không ngờ có một hàng chữ.
"Vào động phủ của ta, cũng tính là có duyên, tất cả mọi thứ ta lưu lại trong Mê Thần điện, ngươi có thể lấy bao nhiêu thì lấy, không sợ ngươi lấy nhiều, chỉ sợ ngươi không có năng lực mang đi…
Xa Hầu lưu tự."
"Xa Hầu?" Tần Vũ hơi ngạc nhiên, "Xa Hầu tự hồ là một họ a. Xa cũng là một họ, Mê Thần điện chủ nhân này tên là Xa Hầu, hay là họ Xa Hầu đây?"
Lúc trước Tần Vũ ở Tiềm Long đại lục, đích xác đã gặp họ Xa Hầu, tuy ít nhưng còn có. Bất quá… Thần giới có họ này hay không còn khó nói.
"Hàng chữ này là ngón tay lưu lại ư? Thư pháp không tệ." Tần Vũ đến bên cạnh vách núi xích hồng, chỉ là phía dưới vách núi xích hồng là dòng suối tựa vào vách, Tần Vũ không thể tới quá gần.
Với khoảng cách một dòng suối, Tần Vũ cách hàng chữ này cũng bất quá mấy mét mà thôi, Tần Vũ dùng thần thức cẩn thận quan sát hàng chữ này. Tần Vũ biết, ở đây không thể bỏ qua thứ gì.
"Ta không tin, phòng gian bị ẩn giấu này, là để lưu một hàng chữ cho ta." Thần thức của Tần Vũ cẩn thận quan sát, không chỉ là hàng chữ, cả bức tưòng xích hồng Tần Vũ cũng quan sát như thế, quan sát một lúc lâu…
Vẻ mặt Tần Vũ bắt đầu biến hóa, đầu tiên là mê hoặc. Tuy nhiên dần dần… lộ ra một tia kinh hỷ.
Vách núi xích hồng trong khoảng thời gian cực kì ngắn ngủi cũng từ từ rung động, từng luồng sóng không gian từ mặt vách núi truyền ra ngoài.
"Nguyên lai như vậy." Tần Vũ đơn thủ nắm lấy một thanh thần kiếm, thân hình đột nhiên bay lên. Thần kiếm trong tay bắt đầu điêu khắc trên cả bức tường. Một lượt điêu khắc rồng bay phượng múa, cuối cùng trên bức tường xuất hiện một chữ.
"Viên!"
Tần Vũ viết chữ "Viên" này tự hồ chiếm cả vách núi xích hồng trong lòng núi.
"Ông!" Trong sơn động trấn động một trận, đột nhiên cả không gian giống như tắm trong sắc hoàng kim, từ chữ "Viên" Tần Vũ vừa điêu khắc bắn ra bạch quang chói mắt.
Bạch quang bắn ra đột nhiên biến thành một người.
Người này rất tuấn mỹ, chỉ là mái tóc đã bạc rồi, nhìn như bốn mươi tuổi, bất quá khuông mặt tuấn mỹ lại giống như hai, ba mươi tuổi. Đôi mắt thâm thúy sâu lắng, trên mặt luôn có vẻ điềm nhiên, tự hồ không có gì có thể khiến vẻ mặt hắn biến động.
- Xin chào. Ta tên là Xa Hầu Viên.
Nam tử tóc bạc điềm nhiên nói.
"Xa Hầu Viên, nguyên lai hắn tên là Xa Hầu Viên." Tần Vũ trong lòng hiểu rõ. Bất quá Tần Vũ cũng có một loại cảm giác… Người trước mắt chỉ là một đoạn hình ảnh được lưu lại, không phải là phân thân của Mê Thần điện chủ nhân.
Xa Hầu Viên này tiếp tục nói:
- Đây là một đoạn hình ảnh ta lưu lại. Ngươi có thể phát hiện cấm chế ta lưu lại, nói lên linh hồn cảnh giới của ngươi thực sự không tệ, lợi hại ngang với thần nhân rồi. Trong Tiên ma yêu giới cũng có cao thủ như ngươi, thực là khiến người ta kinh ngạc.
Tần Vũ trong lòng nghi hoặc:
- Người của Thần giới nếu như hạ phàm, không phải cũng tiến vào như vậy?
- Xa Hầu Viên ta thực lực tuy chẳng tính là gì. Bất quá Mê Thần điện này của ta, đối với người của Thần giới có hiệu quả cấm chế… Kể cả thần vương muốn tiến vào, cũng phải hao phí lực khí lớn, hơn nữa Mê Thần điện như quả gặp phải cao thủ cấp thần vương cường hành tiến vào, cũng sẽ tự động hủy diệt.
Xa Hầu Viên điềm nhiên nói.
Tần Vũ giật mình.
Hắn tuy không biết "Thần vương" đẳng cấp này mạnh bao nhiêu, nhưng có thể xưng thần chi vương, khẳng định là bất phàm.
- Ngươi đã tìm thấy nơi này, lại mở được hình ảnh ta lưu lại. Vậy ngươi chính là người duy nhất có cơ hội lấy được trọng bảo trong Mê Thần điện của ta. Đương nhiên… Lấy được, còn phải xem cơ ngộ và năng lực của ngươi.
Xa Hầu Viên tiếp tục nói.
Chỉ nghe thấy lời nói của Xa Hầu Viên, Tần Vũ liền nảy sinh cảm tình với Xa Hầu Viên.
Xa Hầu Viên này tuy trên mặt không có nụ cười, nhưng lời nói lại khiến người cảm thấy thân thiết.
- Ngươi có thể tới đây, ngươi cũng tính là thiên tài ở Tiên ma yêu giới rồi. Bây giờ, ta sẽ giới thiệu với ngươi một chút về Thần giới.
Xa Hầu Viên tiếp tục nói, còn Tần Vũ trong lòng lại nghi hoặc.
Xa Hầu Viên này lưu lại phòng gian được ẩn giấu, lưu lại đoạn hình ảnh này, rốt cuộc muốn làm gì?
Chỉ là hiếu kỳ với Thần giới, vẫn khiến Tần Vũ tập trung tinh thần lắng nghe, sau cùng Ốc Lam ở Thần giới chỉ là nhân vật ở tấng đáy, cả rất nhiều thứ cơ bản cũng không biết.
- Thần giới, thuộc về một vũ trụ không gian cao hơn Tiên ma yêu giới các ngươi, như quả ta đoán không sai… Thần giới là đỉnh cao của toàn bộ vũ trụ không gian!
Xa Hầu Viên từ tốn nói:
- Trong Thần giới ẩn chứa "Thần linh chi khí". Cả Thần giới đối với người ta có áp bức cực mạnh. Thần nhân bình thường vừa phi thăng, tiến vào Thần giới, sẽ bị Thần linh chi khí áp bức chỉ có thể miễn cưỡng đi bộ.
Tần Vũ trong lòng kinh ngạc.
Thần giới này thực quá kinh người, Thần giới so với Tiên ma yêu giới còn mạnh hơn nhiều a. Cả thần nhân vừa phi thăng lên, ở Thần giới cũng chỉ có thể miễn cưỡng đi bộ mà thôi.
- Thần giới cao thủ, đơn giản mà nói, có hai giai đoạn. Một là giai đoạn thần nhân, một là giai đoạn thiên thần! Thần nhân phân làm hạ cấp thần nhân, trung cấp thần nhân, cao cấp thần nhân. Trên đó, là hạ bộ thiên thần, trung bộ thiên thần, thượng bộ thiên thần!
Xa Hầu Viên nói điều này hơi ngừng lại một chút, tựa hồ biết rằng tin tức này sẽ khiến Tần Vũ kinh ngạc.
Tần Vũ trong lòng đích xác có chút chấn kinh.
"Nguyên lai cao thủ của Thần giới phân ra như vây!" Tần Vũ trong lòng có có một loại cảm giác chân thật, những thứ không biết là đáng sợ nhất. Quá khứ hắn đối với Thần giới mù mờ, hiện tại rốt cuộc là biết rồi, người của Thần giới, chủ yếu phân làm thần nhân, thiên thần hai nhóm lớn.
- Thần nhân linh hồn là "Linh hồn kim đan" cảnh giới. Còn thiên thần là "Linh hồn hóa anh" cảnh giới. Đồng thời… Sức mạnh thần nhân sử dụng chỉ là "Thần chi lực", còn sức mạnh thiên thần sử dụng, lại biến thành "Thiên thần chi lực".
Xa Hầu Viên tiếp tục nói.
Tần Vũ lông mày nhíu lại.
Nghe điều này, tựa hồ thần nhân và thiên thần khác biệt rất lớn.
Đột nhiên Xa Hầu Viên miệng hơi nhếch lên, tựa hồ mang theo một tia khinh thường:
- Tại Thần giới, công lực và linh hồn tuy trọng yếu, nhưng ngoài ra, vũ khí cũng rất trọng yếu.
- Vũ khí phân làm hạ phẩm thần khí, trung phẩm thần khí, thượng phẩm thần khí, trên nữa, thì là hạ phẩm thiên thần khí, trung phẩm thiên thần khí, thượng phẩm thiên thần khí, tổng cộng có sáu cấp bậc.
Xa Hầu Viên trên mặt đột nhiên dâng lên một tia tự tin,
- Thần khí bình thường là thần nhân sử dụng, thần khí chỉ là vũ khí rất phổ thông, một người bình thường có chút thực lực đều có thể đưa ra. Thần chi lực quán nhập vào trong thần khí, liền có thể phát huy uy lực nhất định. Còn thiên thần khí bình thường là được thiên thần sử dụng… Vũ khí tốt, có thể vượt cấp giết người.
- Đương nhiên, công lực không phải là tuyệt đối. Kế sách tốt, phương pháp tốt, hoặc giả xuất kỳ bất ý đánh lén, thần nhân theo cách này giết thiên thần.
Xa Hầu Viên điềm nhiên nói.
Tần Vũ trong lòng lại có chút nghi hoặc.
Thần nhân phân làm ba đẳng cấp hạ cấp, trung cấp, thượng cấp. Thiên thần phân làm hạ bộ, trung bộ, thượng bộ. Nghe điều này, thiên thần vô luận là sức mạnh, hay là linh hồn, đều mạnh hơn thần nhân, thần nhân làm thế nào giết thiên thần?
- Thiên thần sở dĩ mạnh. Mạnh nhất chính là năng lực khống chế đối với không gian. Án chiếu năng lực không chế đối với không gian mạnh hay yếu, mới phân làm hạ bộ thiên thần, trung bộ thiên thần, với thượng bộ thiên thần.
Xa Hầu Viên vừa nói xong, Tần Vũ trong lòng đột nhiên đại ngộ.
Nguyên lai, thiên thần phân chia như vậy.
- Ta vừa rồi nói thần nhân, thiên thần, chỉ là tầng lớp chủ yếu. Ta là ở cảnh giới thượng bộ thiên thần.
Xa Hầu Viên điềm nhiên nói, Tần Vũ trong lòng mới biết thực lực của Mê Thần điện chủ nhân.
Tối cường giả trong thiên thần a!
- Trên cảnh giới thượng bộ thiên thần, còn có một tầng lớp.
Xa Hầu Viên tiếp tục nói,
- Đó chính là thần vương! Thần vương ở thần giới cơ hồ là những tồn tại vô địch. Thần vương, chính là người hoàn toàn khống chế không gian pháp tắc!
Tần Vũ thầm gật đầu.
Thiên thần cao thủ, là án chiều không gian cảm ngộ cao thấp mà phân biệt, còn thần vương lại đã hoàn toàn khống chế không gian pháp tắc. Thực lực căn bản không cần nghĩ nhiều.
- Tại Thần giới, thần vương ở vài loại trình độ đã tính là mạnh nhất, chỉ là… Tất cả thần giới cao thủ đều biết, kỳ thực ở trên thần vương, còn có một tầng lớp! Đó là những tồn tại vô địch không gì không thể, có thể khai thiên tích địa… Thiên tôn!
Xa Hầu Viên nói tới đây, vẻ mặt cũng hơi có chút biến hóa, tựa hồ có chút kích động.
Tần Vũ cảm thấy tim đột nhiên ngừng đập.
Thiên tôn?
Chỉ cái tên này, đã khiến Tần Vũ cảm thấy một trận áp bức.
- Hoàn toàn khống chế không gian pháp tắc, là thần vương! Ở Thần giới cao thủ cấp "thần vương" là những người như thế, nhưng cao thủ cấp thần vương, vẫn theo đuổi một tầng cao hơn. Bọn họ theo đuổi khống chế pháp tắc cao hơn… Thời gian pháp tắc! Một khi bọn họ hoàn toàn khống chế thời gian pháp tắc, không gian, thời gian hai đại pháp tắc đều hoàn toàn khống chế, thì trở thành thiên tôn.
Xa Hầu Viên cảm thán nói:
- Trong truyền thuyết, thiên tôn có thể khai thiên tích địa, có thể hủy thiên diệt địa, kể cả linh hồn bị diệt, chỉ cần chân linh vẫn còn, thiên tôn vẫn có thể khiến người chết phục sinh. Đó là năng lực của thiên tôn, sức mạnh tuyệt đối vô địch, tuyệt đối chí cao!
Tần Vũ có cảm giác nghẹt thở.
Chỉ Xa Hầu Viên này, đã khiến hắn cảm thấy áp bức vô cùng, không nghĩ đến thần vương càng mạnh hơn. Hoàn toàn khống chế không gian pháp tắc, tưỏng tượng đã sợ hãi. Nhưng ở trên họ… Còn có thiên tôn.
Thiên tôn! Ở trước mặt thiên tôn, tất cả đều là sâu kiến. Vung tay, trời đất hủy diệt!
- Kể cả với địa vị của ta ở Thần giới, cũng chỉ gặp qua mấy vị thần vương bất phàm, còn thiên tôn… Lúc đó ta chỉ là may mắn cùng một vị thiên tôn nói chuyện. Đáng tiếc từ đầu đến cuối cũng không nhìn thấy diện mạo của vị thiên tôn đó.
Xa Hầu Viên thở dài nói.
Tần Vũ trong lòng có chút phán đoán.
Xa Hầu Viên này không phải một thượng bộ thiên thần bình thường. án chiếu lời nói của Xa Hầu Viên, thiên tôn ở Thần giới cơ hồ là nhân vật trong truyền thuyết. Xa Hầu Viên lại có thể cùng thiên tôn nói chuyện, kể cả gặp mặt cũng rất kinh người rồi.
- Ta nói với ngươi những điều này, chỉ là khiến ngươi đối với tấng lớp cao thủ ở Thần giới trong lòng đại khái có chút nền móng. Ngươi chỉ cần có thể đạt đến thiên thần cảnh giới, chỉ cần không rước loạn lấy địch nhân, là đủ tung hoành rồi… Sau cùng… Thần giới rộng lớn vô biên, thần vương tổng cộng mới có mấy người, địa vị cao như vậy, thần vương tóm lại sẽ không nhàn rỗi đối phó với một tiểu nhân vật như ngươi.
Xa Hầu Viên điềm nhiên nói.
Tần Vũ hiểu rất rõ ý tứ của Xa Hầu Viên.
Ước chừng bản thân gặp thần vương, khả năng không lớn. Cũng đừng nói đến thiên tôn chí cao.