Chương 517: Tàng nặc (Ẩn nấp)

Tần Vũ chỉ có thể lắc đầu cười cười.

Tần Vũ nhìn ra được, Hoàng Tĩnh nhiều nhất đối với mình chỉ có hảo cảm mà thôi. Hơn nữa Tần Vũ cũng nhận thấy Hoàng Tĩnh tất có quan hệ với Hoàng Phủ gia tộc của Đông Cực thánh hoàng.

"Hoàng Tĩnh cùng Hoàng Phủ Lưu Thủy là tỷ đệ. Đông Cực thánh hoàng lại là Hoàng Phủ gia tộc. Nói không chừng vị cô nương Hoàng Tĩnh này tên thật là Hoàng Phủ Tĩnh." Tần Vũ nghĩ thầm trong lòng.

Đột nhiên ánh mắt Tần Vũ bị Man gia tam huynh đệ hấp dẫn.

Man Trù đứng đầu Man gia tam huynh đệ hướng Tần Vũ đi tới, mà Man Phồn ở phía sau vẻ mặt lại lạnh nhạt, Man Phỉ cũng đang lẩm bẩm nói thầm, tựa hồ không muốn cùng Tần Vũ nói chuyện.

Lão đại Man Trù đi tới trước mặt Tần Vũ mỉm cười nói: "Tần Vũ huynh, tại hạ là Man Trù. Ta xin giới thiệu một chút : đây là nhị đệ của ta Man Phồn, còn đây là tam đệ của ta Man Phỉ, xin ra mắt. Sau này có cơ hội xin mời tới Tam Xoa Sơn của bọn ta dạo chơi, chúng ta nhất định sẽ nhiệt tình chiêu đãi."

Man Trù nhận ra, Tần Vũ này mặc dù gần đây mới đạt đến hạ bộ thiên thần, nhưng tạo nghệ trận pháp đã có thu hoạch, bản thân lại có thượng phẩm thiên thần khí. Hơn nữa lại có quan hệ với Hoàng Tĩnh, bối cảnh khẳng định không tầm thường. Với những người như thế thì ba anh em mình phải cố gắng kết giao.

Man Phồn nhìn Tần Vũ gật đầu một chút, hành lễ nói: "Man Phồn ra mắt Tần Vũ huynh." còn Man Phỉ lại tỏ vẻ rất không tình nguyện tới ra mắt.

"Tam đệ của ta thô lỗ. Xin Tần Vũ huynh đừng để ý." Man Trù cười nói.

Thật ra trong lòng Tần Vũ lúc này đang rất kỳ quái, dung mạo ba huynh đệ này cơ hồ giống nhau như đúc, nhưng tính tình lại hoàn toàn khác nhau. Man Trù lịch thiệp, Man Phồn lại có vẻ lạnh lùng. Chỉ có Man Phỉ là quả thực người sao tính vậy mà thôi.

"Man Trù huynh, thấy ba người các ngươi, ta chợt nhớ tới một vị hảo hữu trước đây ta quen ở hạ giới. Xin hỏi, không biết ba vị có phải là đến từ Tiên Ma Yêu giới không?" Tần Vũ mỉm cười dò hỏi.

Trong mắt Man Trù hiện lên một tia kinh ngạc, Man Phồn vốn lạnh nhạt cũng nhìn về phía Tần Vũ. Mà tên Man Phỉ lại phản ứng kịch liệt nhất, mở to cặp mắt ốc nhồi, nhìn chằm chằm Tần Vũ hỏi: "A, Tần Vũ. Ngươi cũng là đến từ Tiên Ma Yêu giới sao? Ha ha, vậy lúc ngươi ở Tiên Ma Yêu giới có nghe qua Tam đại Ngưu Ma Hoàng bọn ta không ? Đúng rồi, ngươi phi thăng lúc nào ? Lúc ngươi phi thăng, Ngưu Ma Hoàng tân nhậm là ai? Man Thiên, Man Ngự ? Lúc bọn ta phi thăng, siêu cấp thần thú của Ngưu tộc chỉ có hai người này."

Man Phỉ một hơi hỏi dồn, rồi sau đó nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tần Vũ, Man Phỉ mới dừng lại, cười ngượng ngùng: "Thấy huynh đệ cũng đến từ Tiên Ma Yêu giới, a a, quả thực hơi quá kích động."

Tần Vũ trong lòng hoàn toàn xác định, Man gia tam huynh đệ này đúng là đến từ Tiên Ma Yêu giới, hơn nữa bản thể hẳn là Tử Đồng Ngưu Ma Vương.

Man Thiên, Man Ngự căn bản Tần Vũ chưa từng nghe nói.

Tần Vũ biết, Man gia tam huynh đệ này không biết đã phi thăng bao lâu rồi. Có khi là cả trăm triệu năm về trước, thậm chí cũng có thể hơn trăm triệu năm rồi, người của thời đại đó, chính mình cũng không nghe nói qua.

"Man Phỉ huynh, thời gian ta phi thăng lên đây chưa lâu, so với các ngươi thì ít hơn nhiều, cho nên mấy người Man Thiên, Man Ngự cũng chưa từng nghe nói qua." Tần Vũ giải thích.

"À, rất bình thường, cảnh giới của ngươi thấp hơn bọn ta, phi thăng muộn hơn chúng ta có thể hơn mười triệu năm." Trên mặt Man Phỉ lúc này tươi cười rạng rỡ, có vẻ nhiệt tình hơn rất nhiều.

Man Trù cũng mỉm cười: "Nguyên lai Tần Vũ huynh cũng là huynh đệ từ Tiên Ma Yêu giới phi thăng lên đây. Vậy thì tốt quá, nếu không... Tần Vũ huynh gia nhập Ba Xoa Sơn của chúng ta được không? Địa vị cũng là ngang bằng với ba huynh đệ chúng ta.

Tên Man Trù này thật biết nắm cơ hội, liền đưa ra lời chiêu dụ.

"Không được, ta còn chuyện cần làm. Hơn nữa ta có thói quen độc hành." Tần Vũ cự tuyệt.

Sau đó Man Phỉ nhiệt tình nói chuyện với Tần Vũ một hồi lâu, cuối cùng ba huynh đệ mới rời đi.

"Tên Man Phỉ này thật ra thẳng tỉnh một chút, lão nhị "Man Phồn" ổn trọng lạnh lùng, về phần lão đại Man Trù..." Tần Vũ đột nhiên cảm thấy chính mình căn bản nhìn không thấu lão đại Man Trù.

Lúc này ngàn dặm trên không, Man gia tam huynh đệ đang đạp gió phi hành.

"Đại ca. Ta đang chuẩn bị cùng Tần Vũ huynh đệ uống với nhau một phen, huynh sao lại dùng thần thức truyền âm thúc giục ta sớm rời đi?" Man Phỉ tựa hồ có chút tức giận, bất mãn nói.

Man Trù mỉm cười nói: "Tam đệ, không nên dễ dàng tin người khác như vậy. Tần Vũ này có đến từ Tiên Ma Yêu giới hay không còn khó nói."

"Nói thử nghe xem?" Cặp mắt trâu của Man Phỉ trừng lên.

Man Trù tiếp tục nói: "Tại Thần giới, việc ba huynh đệ chúng ta đến từ Tiên Ma Yêu giới. mặc dù người biết không nhiều lắm, nhưng cũng không tính là bí mật. Tần Vũ này nếu là người có lòng khác, thì dễ dàng tra ra việc này. Nói không chừng hắn cố ý nói vậy với chúng ta. Ta vốn hoài nghi hắn có tâm tư gì đó, cho nên lập tức mời hắn đi tới Tam Xoa Sơn của chúng ta, để xem hắn phản ứng thế nào."

"Bất quá, Tần Vũ này cự tuyệt lời mời của ta, vậy hắn có thể cũng không có ý đồ xấu." Man Trù cười nói.

"Nếu không có thì được rồi." Man Phỉ lập tức nói.

"Không thể không đề phòng, Tần Vũ này đột nhiên tới đây. Đợi qua một thời gian cẩn thận quan sát hành vi của hắn, mới đánh giá đúng con người hắn được." Man trù cười nhạt nói.

"Tam đệ, đại ca nói có lý." Man Phồn vốn vẫn trầm mặc lên tiếng nói.

Man Phỉ hừ trong miệng vài tiếng, làu bà làu bàu trong miệng một hồi. Bất quá ba huynh đệ bọn họ là anh em ruột, tình cảm thâm hậu vô cùng, tự nhiên không có vấn đề gì lớn.

Lúc ở Hắc Long Đàm bị không ít người dòm ngó đến, lúc này Tần Vũ lăng không phi hành, rời khỏi Hắc Long Đàm, đón gió núi nhẹ nhàng thổi qua, bay lượn vào trong núi rừng.

Tần Vũ quay đầu lại nhìn Hắc Long Đàm: "Rồng đen chín đầu Đàm Cửu, bao nhiêu năm nay vẫn ẩn nấp trong Hắc Long Đàm. Theo lời Hoàng Tĩnh khi nói với Đàm Cửu, việc này tựa hồ vì một kiện bảo vật."

Đối với Đàm Cửu, trong đáy lòng Tần Vũ đã sớm tràn ngập sát khí.

"Thuấn di", thần thông này thật sự quá khiếp người, Tần Vũ căn bản là không muốn để cho người ngoài biết được. Chỉ là muốn giết Đàm Cửu cũng không phải dễ dàng, thứ nhất đối phương là trung bộ thiên thần, thứ hai là ... Đàm Cửu này có chín đại phân thân.

Chỉ cần một phân thân chạy thoát, coi như là để thất bại vào phút chót.

"Ừm, trước hết là tiến vào bên trong Hắc Long Đàm, xem xem rốt cuộc là trong đầm này có bảo vật gì. Lại xem xem có thể có cơ hội để giết chết Đàm Cửu không." Tần Vũ trong lòng đã ra quyết định.

Màn đêm âm u từ Bắc Cực Phiêu Tuyết thành đang dần dần bao trùm cả Thần giới, cả Thần giới chìm trong bóng đêm.

Màn đêm đen kịt, lạnh lẽo âm u.

Gió núi lạnh như băng, Hắc Long Đàm trong sơn cốc vô cùng yên tĩnh, một thân ảnh giống như ảo ảnh chợt lóe lên lao tới bên bờ Hắc Long Đàm. Người áo đen đó chính là Tần Vũ.

"Sử dụng đến "Thuấn di", thủ vệ thung lũng Hắc Long Đàm uã thực không thể trông thấy." Tần Vũ trên mặt thoáng hiện nét cười.

Ánh mắt chuyển hướng nhìn tới Hắc Long Đàm trước mặt. Hắc Long Đàm chu vi trăm dặm, phóng mắt nhìn không thấy bến bờ, phần đầm nước trong tầm mắt lộ ra vẻ thâm sâu vô cùng. Mặt nước Hắc Long Đàm rất quỷ dị, luôn luôn bảo trì sự tĩnh lặng.

Mặt hồ bao la, bình thường cho dù không có gió cũng có gợn nước lăn tăn. Chỉ là khi gió khởi mặt nước lại không có gợn sóng nào. Quả thực rất quỷ dị.

"Tên Đàm Cửu này, sợ là đang hết sức cảnh giác. Ai đó một khi tiến vào, làm mặt nước lay động, nói không chừng sẽ bị Đàm Cửu phát hiện." Tần Vũ thập phần cẩn thận, lập tức "Không gian lực" của Càn Khôn thế giới bắt đầu tỏa ra.

""Không gian lực"" của Càn Khôn thế giới tại Thần giới, cũng bị không gian của Thần giới gây trở ngại. ""Không gian lực"" chỉ có thể bao trùm trong khu vực bán kính trăm mét, nếu kéo dài về một hướng, cũng chỉ đạt khoảng cách hai trăm mét.

""Không gian lực"" thẩm thấu vào trong đầm.

Trong phạm vi của "Không gian lực" chính là "Không gian lĩnh vực" của Tần Vũ.

Mặc dù nói về uy lực, phỏng chừng kém hơn "Không gian lĩnh vực" của trung bộ thiên thần chính thức, nhưng tối thiểu cũng có một nửa uy lực, hơn nữa để khống chế nước trong đầm không dao động thì dễ dàng vô cùng.

Tần Vũ mỉm cười, thân mình như một con cá lớn nhảy vào Hắc Long Đàm.

Điều quỷ dị là, hắn mặc dù nhảy vào trong Hắc Long Đàm, nhưng dựa vào không gian lĩnh vực, nước trong đầm cũng không có một chút chấn động.

Trong Hắc Long Đàm tối đen như mực. Nhưng với một người trong Thần giới mà nói, nhìn xuyên bóng tối là việc hết sức dễ dàng. Trong đầm này, không gian lĩnh vực của Tần Vũ vẫn mở rộng, không ngừng điều tra Hắc Long Đàm.

Hắc Long Đàm quá lớn.

Chỉ riêngđộ sâu đã tới chừng ngàn thước, chu vi hàng trăm dặm... Tần Vũ ở trong đầm cẩn thận điều tra..

"Hắc Long Đàm này thật quá quỷ dị. Một hồ nước lớn như vậy, cũng không có một sinh vật sinh tồn, chỉ có thực vật dưới nước." Tần Vũ trong lòng thầm than, khung cảnh quỷ dị thế này, càng khiến cho Tần Vũ thêm kiên định, nơi này hẳn phải có bảo vật.

Tần Vũ rất có nghị lực, hắn không ngừng dùng ""Không gian lực"" điều tra mọi điểm, mọi chỗ.

Chu vi trăm dặm, phạm vi quá lớn, Tần Vũ mỗi lần chỉ có thể kiểm tra trong phạm vi bán kính trăm thước. Dựa vào phương pháp này, Tần Vũ tra xét suốt ba ngày, bất quá mới kiểm tra được một bộ phận cực nhỏ mà thôi. Chỉ tính việc đi từ bờ này sang bờ bên kia của Hắc Long Đàm, cho dù dùng tốc độ nhanh nhất, cũng phải mất thời gian một canh giờ. Trên thực tế, phải mất mấy trăm lần qua lại, mới có thể hoàn toàn kiểm tra hết Hắc Long Đàm.

Một tháng sau.

Tần Vũ lục lọi tất cả các ngõ ngách của Hắc Long Đàm.

"Quái lạ, Hắc Long Đàm này ta đã tra xét toàn bộ một phen, nhưng như thế nào lại tìm không được?" Tần Vũ bắt đầu nghi hoặc.

Một tháng nay, Tần Vũ không dám sử dụng thần thức điều tra, một khi thần thức điều tra trong nước ở một khoảng cách lớn sẽ bị hạn chế, nguyên nhân thứ hai là ... hắn lo lắng bị Đàm Cửu phát hiện.

"Không gian lực" của Càn Khôn thế giới lại không như vậy.

Một trung bộ thiên thần bình thường, khi khống chế ""Không gian lực"" tại Thần giới, sẽ gây động tĩnh không nhỏ, dễ khiến người khác chú ý. Sở dĩ động tĩnh lớn, bởi vì bọn họ đối với ""Không gian lực"" của Thần giới có năng lực khống chế quá yếu.

Nếu là thần vương khống chế "Không gian lĩnh vực", người khác căn bản không cảm ứng được.

Đó chính là đạo lý.

Càn Khôn thế giới do Tần Vũ sáng tạo. Tần Vũ khống chế "Không gian lực" của Càn Khôn thế giới, hiệu quả tuyệt đới không kém khi Thần vương khống chế "Không gian lực" của Thần giới.

Cho dù "Không gian lực" của Càn Khôn thế giới có bao trùm lấy Đàm Cửu. Đàm Cửu cũng sẽ không có cảm giác gì, tự nhiên cũng sẽ không phát hiện ra Tần Vũ.

Lần này cũng là do Tần Vũ lo lắng thái quá, đó chính là nguyên nhân khiến hắn mất đến một tháng để điều tra hết Hắc Long Đàm.

"Hử? Lật tung cả Hắc Long Đàm lên mà vẫn không tìm được Đàm Cửu. Xem ra ta chỉ có thể chờ đợi." Tần Vũ nhíu mày, lăng không đứng trong đầm nước, thân thể lại không hề bị ướt chút nào.

"Lúc trước nghe Hoàng Tĩnh cô nương và Đàm Cửu nói chuyện, tên Liễu Du Tây cũng biết bảo vật ở đây. Nói vậy sau này đợi Liễu Du Tây đến sẽ biết ngay." Tần Vũ thầm gật đầu, liền đưa ra quyết định.

Tần Vũ toàn thân đột nhiến tiêu thất trong đầm nước.

Trong Càn Khôn thế giới.

Tần Vũ đang đứng trên một đỉnh núi ở Càn Khôn thế giới.

"Ừm, bên ngoài ""Không gian lực"" của Càn Khôn thế giới vẫn mở rộng, cùng với nước trong Hắc Long Đàm dung hợp, một khi nước trong Hắc Long Đàm có động tĩnh gì, ta tự nhiên sẽ biết được."

Tần Vũ trong lòng tương đối chắc chắn, tên Liễu Du Tây kia một khi tiến vào Hắc Long Đàm, phỏng chừng cũng không quá cẩn thận. Bởi vì cả Đàm Cửu Lẫn tên Liễu Du Tây kia đều biết sự tồn tại của đối phương.

Cho dù có cẩn thận tỉ mỉ như Tần Vũ, nhưng vào lúc Liễu Du Tây tiến vào nơi cất giấu bảo vật của Đàm Cửu, khẳng định sẽ gây ra chút động tĩnh.

"Chỉ có thể thể ôm cây đợi thỏ." Tần Vũ khoanh chân ngồi lên mỏm đất bằng trên đỉnh núi. Ngoài biện pháp này thì cũng chẳng còn cách nào khác.

Đột nhiên, Phúc bá trực tiếp xuất hiện sau lưng Tần Vũ, trói buộc của Càn Khôn thế giới quá nhỏ, giống y như ở Phàm nhân giới, ở nơi này tốc độ của Phúc bá quả thật nhanh tới cực điểm.

Lúc Tần Vũ tiến vào Hắc Long Đàm, đã sớm bảo Phúc bá tiến vào Càn Khôn thế giới, thậm chí ngay cả Khương Lan giới, Tần Vũ cũng đặt vào trong Càn Khôn thế giới.

"Quay về Khuơng Lan giới." Tần Vũ quay đầu nói với Phúc bá.

Tần Vũ, Phúc bá hai người liền biến mất trên đỉnh núi, chỉ là trên đỉnh núi lại xuất hiên một tòa tiểu tháp xanh biếc. Đó chính là bản thể của Khương Lan giới. Bất quá đặt trong Càn Khôn thế giới, Tần Vũ yên tâm vô cùng.

Càn Khôn thế giới chính do Tần Vũ sáng tạo nên, Tần Vũ cho dù ở trong Khương Lan giới, vẫn có thể cảm ứng được "Không gian lực" vẫn trải rộng tại Hắc Long Đàm của Thần giới.

Tại tầng thứ hai của Khương Lan giới, Tần Vũ an tâm tu luyện.

Thời gian trong Khương Lan giới tầng thứ hai dài gấp trăm lần bên ngoài. Tần Vũ bây giờ cần nhất là thời gian.

Thần giới, Hắc Long Đàm.

Thời gian cách lần đại chiến trước đã gần một ngàn năm. Hắc Long Đàm hôm nay lại xây mới ba tòa cung điện, Hắc Long điện tại trung ương so với trước càng thêm trang nghiêm.

Đêm.

Trên bầu trời xẹt qua một đạo tàn ảnh, một người liền xuất hiện bên bờ Hắc Long Đàm.

Tóc ngắn màu bạc, lông mi màu bạc, thân cao thước bảy, giông như một thiếu niên, Người này đúng là tổng thống lĩnh của quân đội Úy Trì thành, địa vị gần như ngang bằng với thành chủ Úy Trì thành, Liễu Du Tây.

Liễu Du tây so với Đàm Cửu, vóc người gần như giống nhau, ngay cả ăn mặc cũng đều giống nhau.

Đàm Cửu da dẻ màu đen, mà Liễu Du Tây lại trắng trẻo. Ngoại trừ màu da, màu tóc và nhãn thần, bọn họ dường như giống nhau như đúc.

"Tính ra chắc là ngày hôm nay, nếu không sai biệt lắm, tối đa cũng chỉ vài năm công phu chờ đợi nữa thôi." Liễu Duy Tây nhìn Hắc Long Đàm, hờ hững nói : "Tên Đàm Cửu này thật ngu ngốc, một mực ở phía dưới để làm cái gì? Thất thải hoa liên (hoa sen bảy sắc) này nếu chưa đến ngày hái, dù muốn cũng không hái được."

Liễu Du Tây đối với vấn đề này vẫn không rõ lắm, tại sao Đàm Cửu lại ở trong mật địa (chỗ bí mật) của đầm kiên trì chờ đợi.

Như một con cá lớn, Liễu Du Tây liền nhảy vào Hắc Long Đàm. Liễu Du Tây cũng không cẩn thận tỉ mỉ như Tần Vũ, bởi vì Liễu Du Tây chính đang muốn Đàm Cửu phát hiện ra, như vậy Đàm Cửu sẽ sớm mở ra thông đạo bí mật của mình ở trong đàm.

Trong Càn Khôn thế giới.

Tần Vũ đột ngột xuất hiện, ngửa đầu nhìn lên bầu trời, trên mặt có một nét cười: "Tu luyện gần mười ngàn năm, rốt cục cũng đợi được đến ngày này. Ta muốn xem, Hắc Long Đàm rốt cuộc là có bí mật gì?"

Tần Vũ cả người biến mất tại Càn Khôn thế giới, lại xuất hiện trong Hắc Long Đàm.

Chung quanh thân thể Tần Vũ trong phạm vi hơn một trăm thước tràn ngập "Không gian lực" của Càn Khôn thế giới. Chỉ thấy thân hình Tần Vũ không ngừng lóe lên, mỗi lần lóe lên là đã vượt qua khoảng cách hơn trăm thước, nháy mắt đã vượt qua mười dặm.

Không giống lần trước, khi Tần Vũ ở trong đầm phải dò xét kĩ càng. Lúc này chỉ là chạy đi, tốc độ của Tần Vũ đã đạt tới cực hạn.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện