Chương 542: Người đứng đầu sau Thần Vương
Cả diễn võ trường yên lặng một lúc.
Vừa rồi nhìn thấy khí thế của Tuy Phù khi xuất chiêu, trừ những người của Bách Hoa vương phủ ra ai cũng cho là Tuy Phù sẽ thắng, nhưng hiện tại gã lại đang bị trói cứng.
Không ngừng giãy dụa. Điều đó đã nói hết mọi việc.
"Đội của Tần Vũ đấu với đội của Tuyết Ngữ, trận tỉ thí thứ nhất đội Tuyết Ngữ thắng." Hoàng Phủ Liệt Quân cũng chỉ kinh ngạc một chốc rồi phản ứng: "Hiện tại tiến hành trận tỉ thí thứ hai. Trung bộ thiên thần của đội Tuyết Ngữ đấy với trung bộ thiên thần của đội Tần Vũ."
Tiếng nói vừa dứt, hơn vạn thiên thần đứng xem chung quanh diễn võ trường liền bàn luận râm ran.
Trường chiến đấu vừa rồi kết quả nằm ngoài ý nghĩ của bọn họ.
Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự cười nhìn về phía Bách Hoa thần vương bên cạnh nói: "Lưu Hương, muội đúng là đã dốc toàn lực, để cho một hạ bộ thiên thần sử dụng hồng mông linh bảo "Phược Thiên Thằng" của muội."
Bách Hoa thần vương "Hoàng Phủ Lưu Hương" chỉ khẽ nhếch mép, bình thản nói: "Nhị ca, muội đem một kiện nhị lưu hồng mông linh bảo cấp cho người ta không có gì kì quái, gã Tần Vũ này có thể xuất ra một kiện thượng phẩm thiên thần khí mới làm cho muội kinh ngạc."
Thượng phẩm thiên thần khí.
Số lượng cực kì ít ỏi. Luyện khí cao thủ ở thần giới có thể luyện chế thiên thần khí không nhiều.
Dù là thượng bộ thiên thần cũng chỉ có một bộ phận có thượng phẩm thiên thần khí, không ít người vẫn phải sử dụng trung phẩm thiên thần khí.
Đông cực thánh hoàng khẽ mỉm cười nói: "Hắn có thể bố trí ra trận pháp không gian, có tu vi trận pháp như thế có lẽ sau lưng hắn chắc chắn phải có một cao thủ trận pháp dạy dỗ, hắn có một kiện thượng phẩm thiên thần khí cũng chẳng có gì kì quái. Thôi không nói nữa, trận tỉ thí thứ hai sắp bắt đầu rồi."
Hai người Đông cực thánh hoàng, Bách Hoa thần vương nhìn về phía diễn võ trường. Còn Kim Kiếm thần vương từ đầu tới giờ vẫn chỉ trầm mặc nhìn mọi việc phát sinh trên diễn võ trường.
………..
"Chủ nhân yên tâm. Cho dù đối phương có hồng mông linh bảo thuộc hạ cũng nhất định sẽ thắng! Tối đa là hủy đi vài phân thân." Hai mắt Hắc long Đàm Cửu ẩn hiện hồng quang lấp lóe.
Tần Vũ khẽ gật đầu: "Ngươi thắng thì kiện thượng phẩm thiên thần khí đó sẽ là của ngươi."
Tần Vũ có bốn kiện thượng phẩm thiên thần khí, vốn đã muốn ban cho thuộc hạ. Bản thân Thu Trọng Phục đã có rồi, ban một kiện cho Đàm Cửu cũng là một điểm trong kế hoạch của Tần Vũ đã vạch ra từ lâu.
"Tuân lệnh, chủ nhân."
Hắc long "Đàm Cửu" khẽ gật đầu rồi đi thẳng về phía trung ương diễn võ trường, ở đó lúc này có một bạch y nữ nhân đang đứng.
Bạch y nữ nhân này vẻ mặt lạnh lùng.
Cửu thủ hắc long Đàm Cửu tóc đỏ ngắn ngủn, hai mắt âm trầm dưới đôi mày kiếm màu đỏ tán phát khí thế lạnh lẽo. So độ lạnh lùng thì bạch y nữ nhân không được như Đàm Cửu.
"Trận này ngươi thua chắc!" Đàm Cửu chỉ tay nói thẳng với bạch y nữ nhân.
Bạch y nữ nhân cười lạnh không dám xem thường, lật tay lấy ra một thanh trường kiếm xanh biết, khi trường kiếm vừa xuất ra mọi người chung quanh diễn võ trường đều chú ý tới nó.
Đội của Tuyết Ngữ, một hạ bộ thiên thần có thể đưa ra một kiện hồng mông linh bảo.
Còn vị trung bộ thiên thần này?
Đừng nói người khác, chính Đông cực thánh hoàng cũng chú ý tới kiện bích lục sắc trường kiếm này, Tần Vũ cũng thế. Chỉ là cự li của Tần Vũ với thanh bích lục sắc trường kiếm đó quá xa nên Tần Vũ vô pháp tra xét.
"Thượng phẩm thiên thần khí. A a… Lưu Hương. Sao không cho mượn hồng mông linh bảo nữa?" Đông cực thánh hoàng nói với Bách Hoa thần vương.
Kim Kiếm thần vương vốn trầm mặc từ đầu tới giờ lên tiếng bảo: "Lưu Hương muội ấy có thể cho mượn một kiện hồng mông linh bảo đã làm tỉ võ mất đi tính công bằng rồi. Nếu cho mượn một kiện nữa thì sẽ quá đáng. Bản thân Lưu Hương tổng cộng cũng chỉ có hai kiện nhị lưu hồng mông linh bảo mà."
"Đúng đó đại ca. Kiện hồng mông linh bảo này đúng là muội đã cho Tuyết Ngữ mượn. Còn Tuyết Ngữ cho ai mượn sử dụng thì do bản thân nó quyết định." Bách Hoa thần vương đối diện với Kim Kiếm thần vương thì không dám đùa giỡn.
Kim Kiếm thần vương khẽ gật đầu.
Đông cực thánh hoàng lại nhìn về phía Tuyết Ngữ đằng xa một cái: "Con nha đầu Tuyết Ngữ này cũng có chút tâm cơ, ôh. Vũ khí trong tay tên trung bộ thiên thần thủ hạ của Tần Vũ đúng là kì dị đặc biệt."
Hai vị thần vương kia lập tức chú ý tới.
Lúc này Đàm Cửu đã đưa thanh trọng kiếm Tần Vũ cấp ra. Thanh trọng kiếm to lớn này trên tay Đàm Cửu đột nhiên từ một phân thành ba. Bản thân Đàm Cửu cũng biến một hơi ra chín người.
Chín đại phân thân này có ba phân thân phân biệt cầm ba kiện thượng phẩm thiên thần khí tách ra từ thanh trọng kiếm to lớn, sáu phân thân còn lại thì nắm sáu cây hắc côn.
Chín người từ các phương hướng khác nhau, tốc độ uy mãnh đạt đến cực điểm giống như chín mũi tên rời khỏi dây cũng bắn thẳng tới bạch y nữ nhân, bạch y nữ tử biến sắc, không tưởng được đối phương lại có chín phân thân, điều này quá khủng bố.
"Bồng!"
Sáu thanh trường côn đồng thời đập về phía bạch y nữ tử. Thanh trường kiếm xanh biết trong tay bạch y nữ nhân khoa lên, hóa ra sáu đạo kiếm ảnh ngăn sáu đạo côn ảnh.
"Hát", phân thân thứ bảy của Đàm Cửu cầm thanh thượng phẩm thiên thần khí có hình dáng chiến đao hung ác chém tới.
Bạch y thiếu nữ trong lòng rất lo lắng, nàng đã thử sử dụng không gian lĩnh vực. Nhưng chín đại phân thân của đối phương đồng thời sử dụng không gian lĩnh vực, đối với lực khống chế không gian lại mạnh hơn nàng một chút.
Đối diện một đao này bạch y thiếu nữ đúng là tránh không kịp.
"Bồng!" mặt đất dưới chân bạch y nữ tử rung động, mặt đất của cả diễn võ trường đều khẽ chấn động nhưng mặt đất tại diễn võ trường không có chút tổn hại.
Trọng kiếm to lớn phân thành hai thanh chiến đao và một thanh chiến kiếm.
"Hát…" phân thân thứ tám của Đàm Cửu nhanh chóng theo sau phân thân thứ bảy, cũng cầm một thanh thượng phẩm thiên thần khí mang hình dáng chiến đao hung ác chém tới.
Bạch y nữ nhân chưa kịp hồi phục thiên thần chi lực, chỉ có thể ngạnh tiếp lần nữa.
"Phốc xích!" Thanh chiến kiếm sắc bén xuyên thẳng qua thân thể bạch y nữ tử.
"Nếu ngươi còn phản kháng ta sẽ giết ngươi." Đàm Cửu trực tiếp dùng thần thức truyền âm nói.
Bạch y nữ nhân nhìn Đàm Cửu đang cầm chiến kiếm trước mặt, nhìn tám Đàm Cửu chung quanh tay cầm chiến đao, hắc sắc trường côn, lại nhìn thanh chiến kiếm xuyên qua ngực, sắc mặt biến đổi mấy lần.
Sự chênh lệch đúng là rất lớn!
Thượng phẩm thiên thần khí có thể phân tách hòa với Đàm Cửu có thể hóa thành chín đại phân thân, đích xác là sự phối hợp tuyệt diệu.
"Trận này bọn ta nhân thua!" Đột nhiên thanh âm từ bên ngoài võ trường truyền tới.
Người lên tiếng chính là Tuyết Ngữ.
Bạch y nữ nhân thu thanh trường kiếm xanh biếc lại, nhìn Đàm Cửu một cái. Cuối cùng yên lặng đi về. Khi đi đến bên cạnh Tuyết Ngữ thì gục đầu lên vai Tuyết Ngữ khóc nức nở.
"Tuyết Y. Đừng thương tâm, thực lực của đối phương đích xác vượt xa dự liệu của chúng ta, kiện thượng phẩm thiên thần khí của hắn cũng vô cùng thần kì, điều này không thể trách muội được." Tuyết Ngữ an ủi.
Lúc này âm thanh của Hoàng Phủ Liệt Quân vang lên.
"Trận này đội Tần Vũ thắng. Sau hai trận mỗi bên thắng một trận, hiện tại phải tiến hành trận tỉ võ thứ ba cũng là trận quan trọng nhất giữa hai ứng cử viên Tuyết Ngữ và Tần Vũ. Nào, tỉ võ bắt đầu!"
Mọi người chung quanh diễn võ trường đều nín thở.
Hai ứng cử viên, Tần Vũ và Tuyết Ngữ, đều là nhân vật cấp cao của Huyễn Kim sơn, mọi người đều yên lặng cẩn thận nhìn trường đại chiến này.
Hai người Tần Vũ, Tần Vũ phân biệt từ hai phía diễn võ trường yên lặng đi đến vị trí trung ương.
"Tuyết Ngữ cô nương." Tần Vũ hành lễ nói.
Tuyết Ngữ cũng mỉm cười: "Tần Vũ tiên sinh, xem ra hôm nay ta phải thua tiên sinh rồi. Chỉ là dù thua ta cũng muốn biết trận pháp không gian trong truyền thuyết một lượt."
Tần Vũ khẽ gật đầu.
Tuyết Ngữ vừa muốn xuất thủ Tần Vũ liền nhắm mắt lại, trên mặt xuất hiện nét tiếu dung điềm tĩnh ôn hóa, toàn thân tiến nhập vào một loại trạng thái huyền diệu như khai thiên tích địa.
Hai tay nhẹ nhàng khoa lên, mấy đạo quang mang bay ra từ tay Tần Vũ.
Mọi người trên cả diễn võ trường đều mở to mắt nhìn cảnh này, bao gồm cả nhóm tam đại thần vương Đông cực thánh hoàng, bọn họ đã nghe nói quan trận pháp không gian nhưng chưa được nhìn thấy Tần Vũ tự tay bố trí.
Mấy đạo quang mang đó chói sáng lóa mắt như lưu tinh rơi xuống, rơi vào ven diễn võ trường.
"Trận pháp "Càn Khôn". Thành!"
Tần Vũ mỉm cười mở mắt ra, nụ cười đầy tự tin. Đó là sự tự tin của Tần Vũ đối với trận pháp không gian của mình.
Tốc độ bố trí trận của Tần Vũ quá nhanh. Tuyết Ngữ còn chưa kịp xuất thủ đã bị giam hãn trong trận pháp không gian.
Tinh quang trong mắt Đông cực thánh hoàng, Bách Hoa thần vương, Kim Kiếm thần vương đồng thời lóe lên. Ba đại thần vương nhìn chằm chằm vào Tần Vũ, mục quang giống như biến thành thực thể.
"Nhìn rõ chưa?" Đông cực thánh hoàng nói.
Bách Hoa thần vương và Kim Kiếm thần vương cùng gật đầu, trong mắt Bách Hoa thần vương tràn đầy kinh ngạc: "Muội không tưởng được có người đạt tới trình độ này về mặt trận pháp, đặc biệt là lúc bố trận, không gian nơi đặt trận pháp phảng phất phát sinh một số biến hóa."
"Rất kì lạ và đặc biệt, không giống như không gian mà ta dùng "không gian pháp tắc" hình thành." Kim Kiếm thần vương cũng nói.
"Có khả năng đây là chỗ thần kì của trận pháp này."
Đông cực thánh hoàng bật cười: "Trận pháp không gian của Tần Vũ tuy có chút khác biệt với không gian của chúng ta nhưng uy lực không hề yếu hơn."
Vô luận là Đông cực thánh hoàng hay hai vị thần vương kia, bọn họ căn bản không biết … trận pháp không gian của Tần Vũ có chút khác biệt với không gian do thần vương bọn họ bố trí là do khi Tần Vũ bố trí trận pháp đã vận dụng không gian pháp tắc của Càn Khôn thế giới.
Hai bên vận dụng không gian pháp tắc không giống nhau tự nhiên có khác biệt tuy là cùng hình thành không gian.
Còn ba đại thần vương này vẫn cho rằng trận pháp không gian đồng dạng vì từ xưa tới nay chưa có ai có thể bố trí ra trận pháp không gian, ngay cả tượng thần "Xa Hầu Viên" tối đa cũng chỉ mới tiếp cận mà thôi.
Kim Kiếm thần vương trước đây rất ít nói chuyện, hôm nay đã nói không ít, ít nhất cũng đã nói mấy câu.
"Có trận pháp không gian này thì Tần Vũ là người đứng đầu sau thần vương rồi!" Kim Kiếm thần vương nói xong câu này liền ngậm miệng không nói gì nữa.
Đông cực thánh hoàng nhìn về phía Bách Hoa thần vương, Bách Hoa thần vương mỉm cười: "Gã Tần Vũ này làm điện chủ Lam Huyền điện muội không có ý kiến. Thật hiếu kỳ, với tu vi trận pháp như thế này, nếu nghiên cứu luyện khí thì thành tựu của hắn có khi ngang với Tượng Thần!"
Lúc này Tuyết Ngữ đang bị giam giữ trong trận pháp không gian.
"Nơi đây là …?" Tuyết Ngữ chấn kinh nhìn bốn phương tám hướng.
Tuyết Ngữ vẫn còn nhớ khi xưa Bách Hoa thần vương chỉ đạo mình đã từng bố trí ra một không gian vây khốn mình. Loại cảm giác đó giống hệt hiện tại, đều là thế giới vô biên.
"Tần Vũ." Tuyết Ngữ nhìn phía trước, lúc này Tần Vũ đã xuất hiện trước mắt nàng.
Tần Vũ mỉm cười nói: "Tuyết Ngữ, cô nương không có khả năng phá trận pháp không gian này của ta đâu." Giữa lúc Tần Vũ mỉm cười, không gian chung quanh sụp đổ rồi lập tức hồi phục.
Giữa lúc cười nói, trời đất tan nát.
Đương nhiên, đây là trong phạm vi trận pháp không gian, Tuyết Ngữ đã bị giam trong trận pháp không gian thì do Tần Vũ tùy ý xử trí. Trừ phi cô thành thần vương dùng không gian pháp tắc phá đại trận này.
"Thua rồi."
Nhìn thấy cảnh trước mắt, Tuyết Ngữ thầm than. Nàng biết mình thua chắc.
Tuyết Ngữ nhìn Tần Vũ, đột nhiên mỉm cười nói: "Tần Vũ tiên sinh. Ta vốn cho là mình có khả năng thắng nên đem kiện hồng mông linh bảo duy nhất cho hạ bộ thiên thần mượn dùng để chắc thắng một trận. Sau đó lại đem một kiện thượng phẩm thiên thần khí cấp cho trung bộ thiên thần sử dụng, nhưng đến giờ, ta lại thua. Thứ nhất là thua vì đại trận này của tiên sinh, thứ hai là vì … tiên sinh lại có đến hai kiện thượng phẩm thiên thần khí?"
Tuyết Ngữ tại Bách Hoa vương phủ có quan hệ tốt với mọi người, có thể mượn được thượng phẩm thiên thần khí.
Nhưng Tần Vũ tại Huyễn Kim sơn rất ít người quen, hắn để cho thủ hạ của mình dùng hai kiện thượng phẩm thiên thần khí đích xác làm người ta chấn kinh.
"Thượng phẩm thiên thần khí? Là do tiền bối của ta để lại." Tần Vũ nói thẳng.
Tuyết Ngữ gật đầu: "Thì ra là thế, xin hỏi một chút … vị tiền bối đó có phải là người dạy trận pháp cho Tần Vũ tiên sinh?"
"Có thể xem là như thế." Tần Vũ gật đầu.
Tuyết Ngữ khẽ gật đầu: "Tần Vũ tiên sinh, ta nhận thua, tiên sinh thả ta ra đi."
Đột nhiên trời đất xoay chuyển, cả thế giới hoàn toàn biến đổi. Thế giới rộng lớn biến mất, xuất hiện trước mắt chính là diễn võ trường náo nhiệt.
Mọi thiên thần ở diễn võ trường đều nhìn hai người Tần Vũ, Tuyết Ngữ. Bọn họ thấy hai người đột nhiên xuất hiện cũng vô pháp phán đoán là Tuyết Ngữ phá được đại trận hay là Tần Vũ thả Tuyết Ngữ.
"Ta nhận thua." Thanh âm của Tuyết Ngữ vang lên khắp diễn võ trường.
Diễn võ trường liền náo nhiệt hẳn lên. Phần lớn thiên thần quay sang đàm luận, Tuyết Ngữ đã thua. Tần Vũ tiên sinh thắng!
"Trận tỉ thí đầu tiên giữa các tổ kết thúc, bên phía Tần Vũ tiên sinh giành được thắng lợi. Hiện tại tiến hành trận tỉ thí thứ hai giữa đội của Tần Vũ và đội của Đổng Hầu." Hoàng Phủ Liệt Quân nói lớn.
Mục quang Tần Vũ chuyển về hướng Đổng Hầu.
Đã hạ được một mục tiêu, chỉ còn Đổng Hầu.
Đổng Hầu đột nhiên lên tiếng nói: "Trận tỉ võ thứ hai giữa các tổ không cần đấu. Đội chúng ta nhận thua. Trận pháp không gian của Tần Vũ tiên sinh đã làm ta phục rồi, sau thần vương chỉ sợ không có ai có thể phá trận này."
Người trong cả diễn võ trường đều lặng đi, nhìn Đổng Hầu, vô luận ra sao ít nhất cũng phải tỉ thí một chuyến chứ.
Nhưng mà, sự thật lại là Đổng Hầu vô cùng ngoan ngoãn trực tiếp nhận thua.
"Gã Đổng Hầu này thật biết mình biết người." Đông cực thánh hoàng khẽ gật đầu.
Thủ hạ của Đổng Hầu không có hồng mông linh bảo, hắn có thể miễn cưỡng vì thủ hạ mà mượn được thượng phẩm thiên thần khí cấp cho trung bộ thiên thần, nhưng còn hạ bộ thiên thần chỉ được sử dụng trung phẩm thiên thần khí. Với thực lực như thế đấu với đội Tần Vũ có khi chẳng thắng được trận nào. Chẳng bằng ngoan ngoãn nhận thua, làm ra vẻ hào phóng.
"Ta thắng rồi." Tần Vũ nghe Đổng Hầu nhận thua cũng cảm thấy sững sờ.
Vốn còn đang chuẩn bị cho một trường tỉ thí, nhưng hiện tại xem ra vị trí điện chủ Lam Huyền điện đã rơi vào tay mình rồi.