Chương 877: Phó bản 20 người, đánh thì gõ 1!

Edit: Dưa | Beta: Kha

Mọi người nghe xong liền khẽ giật mình, lần lượt mở kỉ lục ra nhìn. Lúc hệ thống thông báo, nếu như thành viên thuộc cùng một công hội, sẽ lấy danh nghĩa công hội, tuy nhiên khi ấn vào xem rõ, danh tính nhân vật tham gia phá kỉ lục sẽ được liệt kê ra hết. Danh sách tham dự vào kỉ lúc bóc tem BOSS Oán Linh Nguyên Chân của Trận Địa Linh Tuyệt hoành tráng tới mức khiến người ta ná thở.

Đại Mạc Cô Yên, Thạch Bất Chuyển, Bách Hoa Liễu Loạn, Lãnh Ám Lôi,…

Đây rõ ràng là danh sách chỉ khi thi đấu chuyên nghiệp mới có thể gặp, hiện tại lại phô trương trưng ra giữa danh sách kỉ lục. Mà có thể giành được kỉ lục vào lúc này, có nghĩa người phía sau không còn là đám chơi game thuê cày level cả đêm, mà là chủ thầu nhân vật chân chính: bốn nhân vật cấp bậc đại thần của chiến đội Bá Đồ trong mùa giải này.

Sáu nhân vật còn lại cũng không ai không phải thành viên chiến đội Bá Đồ, không nghi ngờ gì, đám tuyển thủ chuyên nghiệp của Bá Đồ đã bắt đầu một ngày làm việc mới. Có phó bản mới, tuyển thủ chuyên nghiệp đương nhiên cũng muốn tới nghiên cứu một chút, thuận tay liền phá kỉ lục phó bản luôn. Nếu nói là vì mấy thứ được thưởng nhờ giết BOSS thì không khỏi quá coi thường mặt mũi của chiến đội lớn vốn lắm tiền nhiều của. Chỉ có một nghèo hai trắng như chiến đội Hưng Hân mới tăm tia mấy thứ ban thưởng ấy. Với thực lực của những chiến đội lớn như Bá Đồ, có danh có tiếng tại danh sách kỉ lục giết BOSS còn quan trọng hơn, chứ mấy thứ ban thưởng này không được coi là thứ để cạnh tranh trong cuộc đua này.

Cho nên tuyển thủ chuyên nghiệp của các chiến đội lớn đối với việc phó bản mới xuất hiện đều không tỏ ra gấp gáp, mọi người vẫn nghỉ ngơi điều độ như cũ, thậm chí phía câu lạc bộ còn nhấn mạnh mong mọi người giữ nguyên tác phong làm việc và nghỉ ngơi bình thường, bảo trì trạng thái thi đấu, đừng vùi đầu đi cày bản game online mới…

Việc nhấn mạnh này không hề thừa, tuyển thủ chuyên nghiệp bọn họ vốn là những con người mê muội trò chơi Vinh Quang này nhất, muốn khiến bọn họ kiềm chế sự hấp dẫn của bản game mới thực ra đối với bọn họ cũng vô cùng khó khăn. Tuy rằng tất cả câu lạc bộ đều đã có yêu cầu như vậy, nhưng ai biết thực chất có người trộm mở clone ra chơi hay không? Ai cũng không rõ…

Tuy nhiên giờ là hơn tám giờ sáng, theo lịch hằng ngày hẳn cũng nên thức dậy rồi, mấy đứa này đương nhiên có thể mượn cớ vào chơi game online một lúc. Quen thuộc với phó bản mới là nói cho oai, trên thực tế, những người như bọn họ, sao có thể không có người thấy hứng thú với phó bản mới chứ?

Kỉ lục giết BOSS đầu tiên của Linh Tuyệt Trận Địa vừa ra, người chơi bình thường đều có chút sững sờ. Những người này cũng đều cày xuyên đêm giống như đám Diệp Tu, đã quen với kỉ lục giết BOSS không ngừng hiện lên cả đêm rồi. Bọn họ đều cần chút thời gian lấy lại bình tĩnh, mới phát hiện ra, vừa rồi không phải công hội Hưng Hân nắm giữ kỉ lục giết BOSS!

Mưu Đồ Bá Đạo!

Rồi sau đó đương nhiên cũng ấn vào xem danh sách, vì vậy lại bị một đống tên tuổi chói mù con mắt.

Lãnh đạo cấp cao của công hội các câu lạc bộ cũng sôi sục. Trò chơi đổi mới phiên bản, đối với những người lãnh đạo công hội như bọn họ lại càng quan trọng, suốt đêm tăng ca tới hừng đông còn chưa ngủ các thứ là chuyện quá bình thường. Phải thay đổi cái cũ, đoạt kỉ lục giết BOSS, đều là công việc chủ yếu của bọn họ. Nhưng nay không giống xưa, một tên quái thai như Diệp Thu chạy tới chơi game online, còn mang theo cả một đội ngũ, vào lúc tất cả đội ngũ của công hội các câu lạc bộ còn dạo quanh phó bản vượt cấp như đang tham quan, bọn hắn giết BOSS dễ như ăn bánh, trong vòng một đêm, giết sạch BOSS của bốn phó bản.

Các vị hội trưởng phát điên, bất đắc dĩ, trông ngóng trời sáng! Bọn họ tất nhiên biết rõ, sau khi trời sáng, tuyển thủ chuyên nghiệp nhà bọn họ cũng sẽ vào game online để làm quen. Tuy giành kỉ lục các thứ không phải chức trách của tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng có thể nhờ họ tiện tay một chút thôi mà!

Số lượng tuyển thủ tại các chiến đội đều trên dưới mười người, vì vậy phó bản mười người dĩ nhiên là lựa chọn hợp lý. Phó bản mười người được đổi mới có tổng cộng ba cái, hai cái đã bị Hưng Hân diệt gọn. Khi tuyển thủ chuyên nghiệp muốn sử dụng tài khoản để chuẩn bị thử nghiệm bản game mới, tất cả các công hội tất nhiên sẽ nhắc nhở một chút, nếu đi phó bản mười người, vậy thì vào phó bản duy nhất chưa bị thịt – Linh Tuyệt Trận Địa.

Kết quả là Mưu Đồ Bá Đạo nẫng được tay trên.

Nhân vật của đám tuyển thủ chuyên nghiệp trong game hiện tại cũng không khoác lên người trang bị bạc hoành tráng như lúc thi đấu, xét theo thực lực nhân vật, so với chiến đội Hưng Hân cả người trang bị cam thì kém hơn không ít, nhưng so trình độ thao tác, rèn luyện chiến thuật, sự ăn ý trong phối hợp của bọn hắn thì chiến đội Hưng Hân chỉ có nước hít khói.

Đám Diệp Tu muốn cày xong một phó bản mười người cũng phải mất tầm ba tiếng, còn nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp Bá Đồ thực ra mới phó bản chưa quá hai mươi phút đã kịp thích ứng rồi đẩy mạnh tấn công, xử gọn con BOSS đầu tiên. Bọn họ đi khai hoang phó bản không cần để ý cẩn thận cẩn thận như đám người Diệp Tu, gặp quái lạ, BOSS lạ đều phải để Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lên thử một phen. Bọn họ đều là toàn bộ tiến lên, bởi vị họ tự tin cho dù gặp phải tình huống nào, những tuyển thủ như bọn họ đều có năng lực ứng phó. Còn chưa cần phải nhấn mạnh rằng họ còn có người thao tác mục sư xuất sắc nhất giới chuyên nghiệp Vinh Quang ở trong đội…

Cho nên sau khi nhìn thấy Mưu Đồ Bá Đạo lấy được kỉ lục giết BOSS đẩu tiên, Diệp Tu cũng đã rõ, phó bản mười người này bọn hắn không nuốt trôi được.

“Có tiếp tục nữa không?” Cũng không phải mình Diệp Tu rõ ràng chuyện này. Thấy Diệp Tu không có chỉ thị gì thêm, Trần Quả hỏi.

“Không cần thiết.” Diệp Tu thở dài. Bọn hắn không câu nệ nhiều như mấy chiến đội lớn, bọn hắn là vì ban thưởng kỉ lục giết BOSS mà tới, nếu như tại phó bản này đã không còn kỉ lục, thật sự không cần phải tiếp tục.

“Thoát nhé?” Trần Quả hỏi.

“Thoát ra đi!” Diệp Tu nói.

Nếu như không có ban thưởng giết BOSS, phải mất ba tiếng mới đánh xong phó bản mười người, vậy thì tiền công cũng hơi quá thấp.

Rời khỏi Linh Tuyệt Trận Địa, mọi người vốn tràn đầy phấn khởi bỗng có chút sa sút tinh thần, trong số những người này có cả Mạc Phàm. Gã cũng không phải vì ban thưởng, gã vốn định lợi dụng phó bản này để tỏa sáng, ai ngờ hiện giờ lại không chơi nữa, Mạc Phàm cảm thấy sức lực tràn trề nhưng không có chỗ dùng, buồn bực muốn chết.

“Tiếp tục cày mấy phó bản nhỏ?” Trần Quả đề nghị. Ban thưởng phó bản năm người tuy hơi ít, nhưng vẫn còn hơn không có.

“Phó bản nhỏ chắc cũng có tuyển thủ chuyên nghiệp đi cày rồi nhỉ?” Diệp Tu vừa nói vừa hú một tiếng vào QQ của nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp: “Những ai đang online?”

Póc póc póc…

Một đống người xếp hàng điểm danh, miệng hô: “chào tiền bối”, “chào đại thần” đều có, Diệp Tu tùy tiện liếc mắt một cái, phải đến ba bốn mươi người đang online. Cái nhóm này đâu có lúc nào đầy đủ như vậy? Hiển nhiên toàn bộ đã bắt đầu hành động rồi, làm cái gì thì còn phải hỏi sao? Nếu như là huấn luyện bình thường, đâu được phép nghịch QQ, rõ ràng đều đã chạy tới xem game online đổi mới thế nào!

“Chuyện gì?” Dạ Vũ Thanh Phiền hỏi, có lẽ đang rất bận rộn cày phó bản, Hoàng Thiếu Thiên chỉ nói hai chữ.

“Ăn cơm chưa?” Diệp Tu hỏi.

“Cút cút cút cút cút cút cút!” Mặc dù bận rộn nhưng Hoàng Thiếu Thiên vẫn dùng tận bảy chữ.

“Đang đánh phó bản nào thế?” Diệp Tu liền dứt khoát hỏi.

“Linh Tuyệt Trận Địa.” Hoàng Thiếu Thiên đáp.

“Yếu vãi! Giết BOSS còn bị Bá Đồ cướp mất.” Diệp Tu nói.

“Châm ngòi đấy à!” Hoàng Thiếu Thiên tức.

“Buồn cười chết mất, nói cứ như mấy chú không phải đối thủ cạnh tranh ấy, lại còn phải châm ngòi?” Diệp Tu nói.

“………….” Hoàng Thiếu Thiên khi á khẩu cũng phải nhiều hơn người khác mấy dấu chấm.

“Mọi người đang đánh những phó bản nào thế?” Diệp Tu hỏi luôn cả hội.

Mọi người mồm năm miệng mười, phó bản nào cũng đánh, Diệp Tu nhìn, quả nhiên rất nhiều phó bản nhỏ đều đã bị chiếm, một chiến đội có thể đồng thời đánh hai phó bản nhỏ! Nhưng nhiều nhất vẫn là Linh Tuyệt Trận Địa, xem ra các công hội ngầm ám chỉ muốn thuận tay giành kỉ lục cũng khá nhiều.

“Muốn tránh đụng phải nhau để lấy ban thưởng kỉ lục giết BOSS hả?” Vương Bất Lưu Hành đột nhiên bắn ra một câu, Vương Kiệt Hi đã đoán được ý đồ của Diệp Tu.

“Tui hiện tại nhiều kỉ lục hơn mấy người đó biết không?” Diệp Tu trả lời.

Mọi người nín bặt, còn không phải vì ông mặt dày cày xuyên đêm à?

“Có ai muốn lập đoàn đi phó bản 20 người không, gõ 1!!!” Diệp Tu kêu lên.

Vô số biểu tượng đổ mồ hôi phun máu lập tức bay ra, đề nghị này thật sự khiến cho người ta phút chốc không thể đỡ nổi.

Lập tức có người không kìm nén được nhảy ra, tên này đương nhiên là nhân vật coi Diệp Tu là đối thủ.

Nhất Diệp Chi Thu: “Đệt, anh nói vậy là có ý gì!”

“…” Diệp Tu nói.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm, một câu đơn giản như vậy đã chặn họng được Diệp Tu à? Thật không thể tin được. Nhưng rồi mọi người lập tức hiểu rõ nguyên nhân cũng không đơn giản như vậy.

Diệp Tu nói: “Mẹ nó, nhìn thấy cái tên kia nói chuyện với mình, nhất thời thấy hơi sai sai.”

Tất cả mọi người cười bò.

Người dùng nhân vật Nhất Diệp Chi Thu là ai, mọi người đương nhiên biết rõ, Tôn Tường của Gia Thế đó! Thằng này đúng là thiên tài, mọi người không thể không thừa nhận. Nhưng vấn đề là thằng nhóc này khá ngang ngược càn rỡ, cho dù có thực lực thực sự, quan hệ với người khác cũng không tốt đẹp gì. Không nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp hoanh nghênh gã cho lắm.

Tôn Tường cũng đang tức điên, nhưng hai tay vốn thao tác chơi game vô cùng linh hoạt bỗng dưng như bị đông cứng lại, sững sờ không biết gõ gì để phản bác. Đành phải tiếp tục nhìn nhân vật mới “Quân Mạc Tiếu” của Diệp Tu nói tiếp: “Sao người trong Gia Thế vẫn ở đây, không phải bị loại là sẽ bị đá ra khỏi nhóm à? Trong quy định nhóm không phải có điều này sao?”

“Làm gì có điều ấy!” Tôn Tường vừa nổi điên vừa lật xem, ai mà tin là có quy định ác độc như vậy chứ!

Ngồi lật lại không chỉ có Tôn Tường mà còn rất nhiều nhân vật lão làng khác, ai ngờ vừa nhìn, ôi đệt, có thật.

Tôn Tường nhất thời thấy khó có thể tiếp nhận nổi, nhưng phản ứng thằng bé này cũng không đến mức quá trì độn, sau khi liếc mắt nhìn lại liền hiểu ra giống mọi người.

“Đệt, đây là anh vừa thêm vào phải không!” Tôn Tường kêu lên.

Diệp Tu là tuyển thủ chuyên nghiệp cực kì có bề dày kinh nghiệm, nghĩa là đã trở thành thành viên của nhóm từ lúc ban đầu, lên tới chức quản lý cũng vô cùng hợp lý. Lúc Tôn Tường đang kêu gào, đám tuyển thủ đã cười sắp điên luôn rồi.

“Đúng!” Diệp Tu vô cùng thản nhiên thừa nhận.

Hai tay Tôn Tường lập tức lại đứng hình, không biết nên gõ cái gì.

“Cho nên chú mà nói nhảm nữa sẽ đá chú ra khỏi nhóm luôn!” Diệp Tu đe dọa, sau đó lại quay ra hô: “Phó bản 20 người có ai đi không, đi thì gõ 1!!!!!”

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện