Chương 1508: Những tích tắc nối liền

Dịch bởi Lá Mùa Thu

La Tập mới lần đầu tiên bước vào vòng chung kết, là một tân binh mới toanh mới cáu. Nếu biết mình được đội phó Trương Tân Kiệt của Bá Đồ chú ý đến thế, cậu chắc chắn sẽ vì hãnh diện mà tự tin lên hẳn.

Nhưng lúc này, bất kể Trương Tân Kiệt trông ngóng thế nào, ku cậu tân binh La Tập vẫn cứ chẳng nể mặt. Từ đầu đến giờ, pháp sư triệu hồi Muội Quang chưa hề xuất hiện.

Khán giả bên ngoài làm sao biết Trương Tân Kiệt đang chờ La Tập? Nếu biết, tổ ghi hình chắc chắn sẽ chiếu vào Muội Quang cho mọi người xem cậu đang ở đâu, đang làm gì mà dám phớt lờ cả đội phó Trương.

Muội Quang đâu không thấy, chỉ thấy Quân Mạc Tiếu có hành động.

Ầm!

Bắt đầu bằng một quả lựu đạn, mượn vụ nổ làm lóa mắt người đứng gần, bóng Quân Mạc Tiếu từ trong chui ra, phóng thẳng về phía Mộc Vũ Tranh Phong.

Hắn đã hết nhịn nổi, quyết định càn vào tiếp cứu?

Trương Tân Kiệt lập tức quay đầu chú ý bên này. Công việc của một mục sư trên chiến trường không chỉ là bảo vệ thanh máu đồng đội, mà rất nhiều kỹ năng như Ngọn Lửa Thần Thánh, Thuật Thôi Miên, Ánh Sáng Thánh Giới, v.v... đều có thể buff mạnh cho khâu tấn công. Đây chính là điểm khác biệt giữa mục sư và sứ giả thủ hộ: Một nghề thiên về công kích, một nghề thiên về phòng ngự.

Thấy Quân Mạc Tiếu xông lên, người đầu tiên ngăn chặn chính là Thạch Bất Chuyển của Trương Tân Kiệt.

Vũ khí bạc Sao Thập Tự Nghịch Quang chầm chậm bay lên trước ngực, hắn bắt đầu ngâm xướng.

Ngọn Lửa Thần Thánh!

Một kỹ năng được các mục sư sử dụng rất thường xuyên, không nhắm tới sát thương mà là khả năng ngắt chiêu và 3 giây phong ấn kỹ năng của nó.

3 giây!

Muốn tiếp cận Mộc Vũ Tranh Phong, Quân Mạc Tiếu có lẽ chỉ có thời gian 3 giây, nhưng nếu 3 giây đó không được phép xài kỹ năng, hắn làm sao hoàn thành sứ mệnh gian khó này?

Thấy Thạch Bất Chuyển ngâm xướng, fan Hưng Hân vã mồ hôi dùm Diệp Tu. Tốc độ ngâm xướng của hắn cực cao, một kỹ năng cấp thấp như Ngọn Lửa Thần Thánh vèo cái là xong. Có tia sáng trắng lướt qua Sao Thập Tự Nghịch Quang, rất nhanh tan biến vào hư không. Ở một đầu khác trong rừng, ngọn lửa màu trắng được đặt cực chuẩn khi bùng lên bất chợt ngay trước mặt Quân Mạc Tiếu, và rồi... cô đơn lơ lửng luôn tại đó.

Không trúng!

Lẽ ra đã bước chân vào vị trí ngọn lửa, Quân Mạc Tiếu đột nhiên khựng lại. Ngọn Lửa Thần Thánh cháy lên trước mặt hắn, hắn nhẹ nhàng lách sang bên, còn như vô tình mà liếc mắt về phía Thạch Bất Chuyển.

Bị phát hiện à?

Hơi tiếc, nhưng Trương Tân Kiệt không tốn thời gian phiền muộn. Hắn vốn không giỏi về đánh lén, càng khỏi nói đánh lén một tên kinh nghiệm đầy mình như Diệp Tu. Đồng thời, tính tình Trương Tân Kiệt cũng không cho phép hắn đặt tất cả trứng vào một giỏ. Ngọn Lửa Thần Thánh không trúng? Chả sao cả, ít nhất tốc độ của Quân Mạc Tiếu vẫn bị ảnh hưởng.

Khoảnh khắc hắn chậm lại, Bách Hoa Liễu Loạn lập tức chớp cơ hội rải ánh sáng. Đằng xa, Đại Mạc Cô Yên bước ngang, dập tắt ý định vòng sang chỗ Quân Mạc Tiếu của Mộc Vũ Tranh Phong. Bậc thầy pháo súng muốn chính diện đột phá nhà quyền pháp? Nằm mơ!

Khi ánh sáng Bách Hoa phủ ập xuống người Quân Mạc Tiếu, cả rừng cây bỗng yên tĩnh hẳn.

Vì sao?

Vì thiếu mất tiếng súng từ Âm 9 Độ!

Tần Mục Vân đang khiển Âm 9 Độ nã đạn truy sát Quân Mạc Tiếu. Bị ánh sáng Bách Hoa choán mất tầm nhìn, y nhất thời không tìm thấy mục tiêu.

Chết!

Phát hiện hỏa lực đình trệ, Trương Tân Kiệt giật mình. Đây khác nào bị ngắt quãng? Có khả năng việc Quân Mạc Tiếu bị ánh sáng Bách Hoa phủ lấp là Diệp Tu cố tình. Hắn lợi dụng thế tấn công của đối thủ để che chắn chính mình. Hắn khinh Trương Giai Lạc ra mặt.

Không chỉ Trương Tân Kiệt, Trương Giai Lạc cũng nhìn ra tình hình. Lần rải sáng này, hắn không giăng thành lưới mà dựng thành tường, nếu Quân Mạc Tiếu dám lao qua để tiếp cận Mộc Vũ Tranh Phong thì chắc chắn sẽ trượt máu nặng. Lúc đó Đại Mạc Cô Yên chỉ cần chuyển mục tiêu, Bách Hoa Liễu Loạn và Âm 9 Độ nã súng giáp công, một đợt càn quét là Quân Mạc Tiếu lên trời.

Tuy kế hoạch nghe có vẻ hay, Trương Giai Lạc lại không cho rằng Diệp Tu là kẻ ngu ngốc.

Nhưng Quân Mạc Tiếu thật sự húc đầu về phía bức tường ánh sáng.

Thấy vậy, Trương Giai Lạc hăng máu chiến, nhưng chưa kịp làm gì đã thấy Quân Mạc Tiếu dừng bước. Hắn chủ động đắm mình trong ánh sáng Bách Hoa của Bách Hoa Liễu Loạn, và rồi dừng chân ngay trước bức tường xuyên thấu.

Nó mượn mình cover cho nó!

Cũng như Trương Tân Kiệt, Trương Giai Lạc vừa nhìn liền hiểu ngay, vội vàng khiển Bách Hoa Liễu Loạn rút ánh sáng về.

Không được! Không thể được!

Cách Trương Giai Lạc nhìn nhận vấn đề vẫn chưa sâu cho lắm. Vừa thấy Bách Hoa Liễu Loạn thu hỏa lực, Trương Tân Kiệt liền biết không ổn.

Âm 9 Độ ngừng bắn khi Quân Mạc Tiếu mượn ánh sáng Bách Hoa che chắn là một lần ngắt quãng tấn công, còn Bách Hoa Liễu Loạn điều tiết ánh sáng Bách Hoa bởi phát hiện chơi ngu, cũng khác nào ngắt quãng thêm lần nữa?

Hai lần ngắt quãng liên tiếp, tuy chỉ trong tích tắc ngắn ngủi nhưng đều xảy ra ở hai tay súng Bá Đồ, tương đương với đình trệ hỏa lực hoàn toàn. Bá Đồ đang mở đường cho địch chạy!

Diệp Tu muốn chờ, chính là cơ hội này!

Ầm ầm ầm!

Tiếng pháo vang dội.

Đúng như dự đoán, Mộc Vũ Tranh Phong chỉ chờ có thế để hành động. Cô vác pháo nã đùng đùng tới, Quân Mạc Tiếu cũng kịp thời lao về phía Đại Mạc Cô Yên.

Giành giải Cặp đôi Hợp tác Tốt nhất ba năm liên tục, cần nói nhiều về sự ăn ý giữa hai người sao? Trước mặt họ hiện tại chỉ còn một chướng ngại duy nhất: Hàn Văn Thanh, đội trưởng Bá Đồ.

Xương Cốt Sắt Thép!

Không ai biết Hàn Văn Thanh có tường tận mọi chi tiết như Trương Tân Kiệt không, nhưng khi nhìn thấy Tô Mộc Tranh và Diệp Tu vào thế giáp công, anh lập tức khiển Đại Mạc Cô Yên bật ngay Xương Cốt Sắt Thép.

Và bất ngờ thay, anh mặc kệ hỏa lực từ Quân Mạc Tiếu đổ xuống mình.

Mãnh Hổ Loạn Vũ!

Đại Mạc Cô Yên lao thẳng vào Mộc Vũ Tranh Phong, bỏ lại những hit đánh của Quân Mạc Tiếu sau lưng. Đã có Bá Thể, anh chắc chắn không bị ai cản trở. Lúc này trong mắt anh, mục tiêu chỉ có một: Mộc Vũ Tranh Phong, ngay trước mặt! Đại Mạc Cô Yên xông đến phía trước!

Ầm ầm ầm!

Đạn pháo của Mộc Vũ Tranh Phong có mấy quả nổ trúng người, nhưng không lay động được anh mảy may. Đại Mạc Cô Yên, trong trạng thái Bá Thể, đang cho tất cả mọi người chứng kiến sự hung tàn của con mãnh hổ đã gầm thét khắp Liên minh suốt mười năm qua.

Tiếng nắm đấm vang dậy cả một khu rừng. Hành động của Hàn Văn Thanh quá bất ngờ với Tô Mộc Tranh. Vốn đang max tốc độ lao lên, Mộc Vũ Tranh Phong muốn lùi đã hết kịp, đành vất vả bốn bề để đối phó Mãnh Hổ Loạn Vũ.

Né tránh? Khó lắm, chỉ có thể cố gắng hạ thấp sát thương.

Đã có Xương Cốt Sắt Thép khinh nhờn mọi dame vật lý, lúc này Đại Mạc Cô Yên lại còn tắm dưới những luồng ánh sáng thánh thần. Anh dám lao lên như không có ngày mai dưới tình huống chưa rõ cục diện, là vì anh tin tưởng rằng sau lưng luôn có một người, một người có thể bổ khuyết, cover mọi sơ hở của mình một cách hoàn hảo nhất.

Cơ hội chỉ tồn tại trong khoảnh khắc.

Diệp Tu khéo léo gián đoạn thế tấn công của Tần Mục Vân và sau đó là Trương Giai Lạc, nhưng cuối cùng lại bị cản trở bởi sự sắt thép của Hàn Văn Thanh.

Cơ hội vụt qua là mất, tiếng súng Âm 9 Độ và Bách Hoa Liễu Loạn đã vang lên, hai người chuẩn bị hình thành vòng vây.

Diệp Tu không những không thể cứu Tô Mộc Tranh, còn mắc kẹt luôn ở nơi hiểm địa.

May quá, làm hoảng cả hồn...

Giờ phút này, một người như Trương Tân Kiệt cũng không khỏi thở phào. Giữa tiếng thở hắt ra của hắn, sâu trong rừng cây bỗng lóe lên một luồng sáng.

Một luồng sáng!

Màu trắng, cực kỳ quen mắt với Trương Tân Kiệt!

Phụt!

Có âm thanh rất nhỏ vang lên, Đại Mạc Cô Yên bỗng nhiên bị một ngọn lửa màu trắng đốt cháy.

Xương Cốt Sắt Thép thì sao? Mãnh Hổ Loạn Vũ thì sao?

Ngọn Lửa Thần Thánh!

Ngọn Lửa Thần Thánh của mục sư! Kỹ năng sở trường của người hợp tác thân cận với Hàn Văn Thanh nhất, người mà anh tin tưởng nhất, lúc này đang bừng bừng thiêu cháy Đại Mạc Cô Yên của anh.

Combo Mãnh Hổ Loạn Vũ bị ngắt quãng, buff Xương Cốt Sắt Thép cũng biến mất.

Quân Mạc Tiếu tiến tới một bước, Lạc Hoa Chưởng!

Rầm!

Đại Mạc Cô Yên bị chưởng văng, Quân Mạc Tiếu và Mộc Vũ Tranh Phong cuối cùng đã đến bên nhau. Tiếng súng Âm 9 Độ và Bách Hoa Liễu Loạn vẫn vang vọng không ngừng, nhưng điểm trừ trí mạng của nghề đánh xa là thiếu thốn chiêu kèm giữ, không đủ sức khống chế con mồi. Muốn trói chân hai tướng, hỏa lực từ hai phía giáp công còn không đủ chứ đừng nói mục tiêu có cả một tấm khiên khổng lồ...

Tân binh mục sư An Văn Dật của Hưng Hân, kẻ sùng bái Trương Tân Kiệt, đã dùng một kỹ năng Trương Tân Kiệt giỏi nhất, nghịch chuyển hoàn toàn cục diện cho Hưng Hân ngay trước mặt hắn.

Tiếc thật!

Đó là tiếng lòng Trương Tân Kiệt.

Hắn rất ít khi sai sót, vì hắn luôn dám đối mặt với sai sót. Sai sót chưa bao giờ làm hắn buồn bực mà chỉ giúp hắn càng thêm nỗ lực, càng thêm tập trung tinh thần. Thi đấu cũng chẳng ngoài thắng thua, chẳng ngoài ưu thế và thất lợi xoay chuyển liên tục, một người lý trí như Trương Tân Kiệt sẽ không bao giờ cho rằng mình nắm chắc 100% dù ở bất kỳ cục diện nào.

Ừ thì Diệp Tu thành công tiếp ứng Tô Mộc Tranh, nhưng trận đấu còn lâu mới kết thúc! Ưu thế và thất lợi là bánh răng xoay vần, anh xong thì đến tôi! Ngay cả lúc này, Diệp Tu và Tô Mộc Tranh chẳng qua chỉ mới tập trung với nhau chứ có thoát vây chưa? Chưa đâu!

Hai tay súng lần nữa giăng lưới hỏa lực, Đại Mạc Cô Yên bị chưởng văng đã quay đầu chạy về, Lãnh Ám Lôi cũng vừa kèm Phương Duệ vừa duy trì khoảng cách gần với toàn quân, luôn có thể phối hợp tác chiến.

Diệp Tu và Tô Mộc Tranh thành công đột phá vòng vây nhỏ, nhưng vòng vây lớn chỉ mới bắt đầu giăng ra.

Và Tay Nhỏ Lạnh Giá của An Văn Dật cũng đã rơi vào tầm mắt Trương Tân Kiệt. Muốn chơi chiêu thêm lần nữa? Không dễ đâu.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện