Ngoại truyện 1 – P.4
Ngoại truyện 1: Yêu thật đáng sợ – P4
Lâm Hi Hi cắn môi, khuôn mặt nhỏ tái nhợt ngoái đi nơi khác, dồn dập thở
dốc, mới có thể giảm bớt khoái cảm từ đầu ngón tay của hắn mang đến.
Như là một cơn lốc xoáy nhỏ ngưng tụ, an ủi vỗ về, tập trung ở chỗ tư mật
giữa đôi chân oánh thuận của nàng.
Tần Dịch Dương cúi người, hít thật sâu tại cần cổ tuyết trắng mẫn cảm của nàng.
“A!” Lâm Hi Hi buông cánh môi đỏ bừng ra, thấp giọng hét chói tai, thân thể mãnh liệt run rẩy, ôm chặt lấy bờ vai của hắn, tại thời điểm đó hai ngón tay của hắn lại cường ngạnh đi vào dò xét, tại nơi u cốc chật hẹp của nàng gian nan đi vào. Nàng gắt gao cuộn chặt người nằm ở trong lồng ngực hắn, miệng trằn trọc phát ra những thanh âm khiến ngay cả nàng cũng mặt đỏ tai hồng. Chính là lời nói càng thêm phóng đãng của hắn nỉ non bên tai càng kích thích cảm giác của nàng.
“Đủ sâu chưa? Hử?” Hơi thở nóng bỏng phun lên vành tai hồng hào oánh thuận của nàng, Tần Dịch Dương đè nặng thân thể lả lướt nhỏ xinh của nàng, thong thả mà kiên định đem dục vọng đâm đến nơi sâu nhất, khàn khàn nói: “Có muốn sâu hơn một chút hay không? Thích anh như vậy với em không?”
Khoái cảm trong thân thể kịch liệt tập kích, Lân Hi Hi trằn trọc khó chịu, là khát vọng hắn thô bạo như vậy sao? Mà hắn lại cố tình thong thả cọ xát nàng, không để cho nàng thỏa mãn, trán dán chặt lên trán quan sát vẻ mặt ửng đỏ của nàng, ánh mắt khát vọng nhưng không cách nào có thể nói ra, thấp giọng dẫn dụ.
“Nghĩ muốn cái gì? Nghĩ muốn thế nào cứ nói ra đi, Hi Hi, em không nói anh sẽ không biết . . . . Ách!” Lửa nóng của hắn đột nhiên bị cái đùi ngọc ngà của nàng nâng lên cọ xát, phát ra một tiếng rên khàn khàn, nhanh chóng túm chặt lấy nàng, khuôn mặt tuấn tú đỏ ửng như dã thú tựa như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy, “Chết tiệt . . . . . Em cũng biết làm thế nào để trêu chọc anh đúng không?”
Cố nén ý muốn hung hăng đáp ứng dục vọng của nàng. Tần Dịch Dương chế trụ tứ chi mảnh khảnh, cả bàn tay bao trùm tại mảnh đất mềm mại của nàng, mãnh liệt ra vào, tốc độ dồn dập tựa như muốn cướp đi hô hấp của nàng! Lâm Hi Hi oa oa khẽ hét một tiếng, nhanh chóng khép chặp hai chân lại, lại vẫn như trước không thể ngăn cản động tác càn rỡ của hắn, ánh sáng trước mắt nàng chợt trở lên mờ ảo, trắng toát, thân thể hư thoát, rốt cuộc dưới những đòn tấn công mãnh liệt kia cũng bùng nổ, nức nở ra tiếng, mặc kệ cho ngón tay tà ác của hắn thi triển lực đạo, đôi mắt dâng lên một tầng hơi nước, ngẩng đầu, tóc đen lả tả rơi rụng xuống mặt giường tạo ra một cảnh tượng cực kỳ xinh đẹp.
“Dịch Dương . . . .” Nàng thực sự bất lực, mắt tối sầm nhu thuận gọi tên của hắn: “Dịch Dương. . . . .”
“Anh đây . . .” Tần Dịch Dương đáp lại thanh âm kiều mị thỏa mãn trong tình cảnh mơ màng không có ý thức của nàng, nắm chặt lấy cái mông tròn trịa của nàng, nâng lên, thở dốc một cái đem dục vọng nóng bỏng tiến nhập thật sâu vào cơ thể nàng, khi mà khoái cảm của nàng còn chưa kịp rút đi, đã mãnh liệt đâm thật sâu vào trong u cốc ấm áp của nàng. Cảm giác bị lấp đầy to lớn kia khiến cho nàng nhíu chặt mày, cắn chặt môi, ủy khuất muốn trốn tránh, cánh tay hắn chế trụ sau gáy nàng, chậm rãi ép xuống.
Nàng không thể lùi về phía sau, ngược lại càng khiến hắn tiến đến nhanh hơn, va chạm càng nhanh chạm tới nơi tư mật sâu nhất của nàng.
“A. . . !” Lâm Hi Hi ôm chặt lấy cổ hắn, cảm nhận được sự tồn tại của hắn, thân thể có chút căng cắng.
Lại một lần nữa chặt chẽ kết hợp, Tần Dịch Dương thỏa mãn thở dài, ám muội trong ánh mắt thâm thúy càng thêm cực nóng, biết lòng nàng vẫn còn sợ hãi, thật cẩn thận hôn lên mặt nàng, khóe môi cùng chóp mũi của nàng, chậm rãi bắt đầu luật động.
Càng vào sâu, lần sau do với lần trước càng thêm no đủ, to lớn khiến cho thân thể nàng khẽ run rẩy.
Hô hấp của Tần Dịch Dương ổn định, lại lần nữa đẩy vào hoàn cảnh buồn bực, thân thể dưới thân càng lúc càng không thể chống đỡ, run rẩy càng ngày càng mãnh liệt.
Khi hắn lại bắt đầu công kích nhịn không được lại co rúm lùi về phía sau, ánh mắt tối màu của hắn có chút biến hóa, trở nên đỏ tươi, nhận thấy được nàng muốn trốn tránh liền vùi thật sâu vào một cái rồi bất động, ngang ngược ấn chặt thắt lưng của nàng, bắt buộc nàng tiếp nhận bao trùm cực đại của hắn không cho phép buông ra, Lâm Hi Hi không thể nhịn nổi khóc nức nở, thân thể căng cứng không dám thả lỏng, nơi sâu nhất trong cơ thể lại đang bị hắn chiếm giữ, cảm giác căng cứng, đau nhức, lại mãnh liệt co rút, an ủi, nàng khó có thể thừa nhận!
Cứ như vậy nhắm mắt hưởng thụ sự chặt chẽ của nàng, lại nghe được tiếng nức nở của nàng, Tần Dịch Dương cũng nhịn không được cúi xuống hôn lên mắt nàng.
Hắn nhẹ giọng dỗ dành, như là muốn kéo dài cuộc hoan ái này, thời gian yêu lâu một chút, chậm rãi hưởng thụ nàng.
Quá nhanh nàng chịu không nổi, chính là người đàn ông này quá ma quái, thong thả lên xuống cọ xát thân thể nhỏ bé như con mèo con của nàng, khuôn mặt trắng noãn từng đợt mê ly, mồ hôi đầm đìa, giữa hai đùi mãnh liệt co rút, bởi vì hắn liên tục tiến vào không có ngừng lại, động tác không chút kiêng nể người nào cả.
Nàng khổ sở cầu xin hắn, nhưng cũng không biết muốn cầu xin cái gì, chỉ biết là thân thể rất khó chịu, nóng lạnh đan xen kịch liệt thổi quét, nàng muốn chạy trốn sự truy đuổi này, chạy trốn sự nóng cháy này, nhưng mà vô dụng, co rút trong thân thể cùng với an ủi vẫn là điên cuồng tập kích, cho dù là thong thả chiếm giữ nàng cũng không thể nhẫn nại được nữa, rốt cục ở mỗi lần đâm sâu xuống, thần kinh buộc chặt cũng mãnh liệt run rẩy, nàng ôm chặt cổ hắn khóc thành tiếng, đã lên đến đỉnh.
Tần Dịch Dương cười yếu ớt, hôn lấy nước mắt của nàng, hưởng thụ nàng từng đợt co rút, mang đến thỏa mãn cho hắn.
“Bảo bối, để anh . . . .” Hắn thấp giọng đứt quãng mờ ám nói nhỏ : “Anh muốn nếm của em thêm một chút . . . . Chống đỡ, đừng hôn mê nữa . . .”
Sau gáy bị một bàn tay to nâng lên, ôn nhu vuốt ve, thanh âm bên tai tựa như là đến từ không gian khác vậy.
Lâm Hi Hi mồ hôi đầm đìa, nghiễm nhiên đã có chút thả lỏng, nghe được thanh âm của hắn lại bắt đầu căng cứng lại. Hắn hôn mi tâm nàng, từ từ hạ vòng eo mềm mại của nàng xuống, lại khởi động thâm thể đem mình càng chôn sâu vào bên trong . . . .
Nàng nhìn ánh mắt điên cuồng của hắn, chậm rãi lắc đầu: “Không cần . . . . A!”
Động tác tiếp theo, hắn cố hết sức hung hăng tiến công trong cơ thể nàng, bàn tay to lớn tóm chặt hai tay nàng đặt lên đỉnh đầu, tay kia thì tựa như kìm sắt nắm chặt lấy eo nhỏ không cho phép nàng vặn vẹo lần tránh, cơ hồ muốn đem thân thể nàng biến thành tư thế mềm mại nhu thuận, trừ bỏ bị động để cho hắn tiến công, nàng cái gì cũng không làm được. Nàng ngửa đầu thét chói tai, thân thể bị kịch liệt va chạm run càng nhanh, lưng ong trơn bóng ma sát nệm giường, cảm giác nóng cháy truyền khắp toàn thân, mỗi một nơi mềm mại nhất của nàng đều bị hung hăng xâm lấn, liên tục tập kích, ngay cả tiếng kêu của nàng cũng không thể khống chế? Làm sao bây giờ. . .
20 phút, 30 phút . . . . Hắn vẫn duy trì động tác như vậy, một khi ánh mắt nàng trở lên mơ hồ, cánh môi tái nhợt đi là lập tức hắn sẽ chậm lại, cúi đầu hôn lên mắt nàng, sau là tiến đến càn quét cái lưỡi đinh hương của nàng.
Đợi nàng có thể thở dốc, lại là lần tập kích thứ ba thứ tư, ngược lại với những lần trước, hắn duy trì được sự thanh tỉnh của nàng, nhưng mà càng thanh tỉnh tựa hồ hắn lại càng không có chừng mực, dồn dập ra vào . . .
Lâm Hi Hi khàn cả giọng, cả người bị mồ hôi tẩm ướt, tóc dán chặt từng lọn trên cổ.
Trung gian giữa mỗi đợt tấn công nàng lại bị đổi một loại tư thế, cả người bị cuốn lấy, từ phía sau lưng hắn lại hung hăng tiến nhập vào nơi chật hẹp của nàng khiến cho thân thể nhỏ bé tựa như sắp vỡ ra.
Cánh tay đặt sẵn sau thắt lưng nàng từng chút từng chút mạnh lên, chiếm đến nơi sâu nhất. Từ chậm đến nhanh, từ nông đến sâu, bàn tay hung ác của hắn lại càng thêm công kích cơ thể nàng, ở giây phút mà nàng tiếng la của nàng đã trở lên thảm thiết thì khẽ thở dài một tiếng, thân thể to lớn cũng đã đạt được co rút cực điểm.