Chương 345: Gia đình phong ba (1)
Tám cây đại đao mỗi cây mười mấy cân nặng được Na Gia tướng quân Tạp Đề Nhi cố ý khống chế, sáu chuôi trong đó bay về phía pháp sư đoàn ở xa xa, các pháp sư đã hao hết ma lực đang ngồi ở cách đó hơn trăm mét cố định minh tường, ai cũng không nghĩ tới bất thình lình bị tập kích. Đại đao bay vù vù vào đám pháp sư đang minh tường, lập tức chết chết hai vị Ma Đạo Sư, một vị Ma Đạo Sĩ cùng bảy vị cao cấp pháp sư tử vong tại chỗ, còn có mười mấy người bị cắt ngang qua, từ đó chỉ có thể sống thiếu tay thiếu chân rồi. Còn quốc sư của bọn hắn Hỏa hệ Đại Ma đạo sư Ôn Thụy • Tư Thản Ô may mắn nhất, cái mũ của hắn bị phạt ngang qua, người lại không chết, nhưng cũng bị dọa không nhẹ, tiểu lão đầu run run hai ba cái, sau đó rục người ngất đi luôn.
Còn dư lại hai cây đại đao trực tiếp ưu tiên cho Tam hoàng tử Tạp Nhĩ, dĩ nhiên chỉ dựa vào hai cây đại đao này muốn đánh lén giết chết hắn thì không thể nào thành công, hoàng gia thị vệ rất trung thành dùng thân thể thay hắn đỡ hai cây đao thình lình bay tới. Cho dù là hoàng gia thị vệ một thân sắt lá vẫn không thể cứu được vận mệnh tử vong của bọn họ, đại đao mặc dù không có chém rách áo giáp, tuy nhiên nó dựa vào quán tính khổng lồ, xẹt qua khiến cho áo giáp thay đổi hình dạng, hơn nữa còn đánh bay hai gã thị vệ lên không, đụng ngã Tam hoàng tử phía sau bọn họ.
Ba người cùng rơi xuống mặt đất, nội tạng bọn thị vệ toàn bộ vỡ nát, phun ra một ngụm máu tươi ở bên trong, lại nhìn chằm chằm chủ tử, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ đứng mũi chịu sào, bị máu phun đầy mặt đầu cổ, có một ít còn bay vào trong miệng hắn. Gặp biến đổi lớn như thế, y như chính diện gặp gỡ tử thần, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ điện hạ kiên cường không có rơi lệ, cũng không có hôn mê, thậm chí không hề run rẩy, chỉ là bị dọa đến tiểu tiện không khống chế được mà thôi.
Vài ngày sau, đợi đến phế tích Thiết Lô Bảo được dọn dẹp hết thảy tạm ổn, tổ mẫu mang theo đại quân của nàng chiến thắng trở về. Bần đạo từ sáng sớm nhận được tin tức, vội vàng ra ngoài thành nghênh đón, chỉ thấy ngoài thành cờ bay phấp phới, mười mấy vạn đại quân chậm rãi đi ra, khí thế bàng bạc. Lần này trở về cũng có liên quân các quốc gia, bọn họ ở chỗ này hơi nghỉ ngơi và hồi phục vài ngày, sau đó phải trở về nước đi. Ngõa Nạp đại đội nhân mã thì một lần nữa bố phòng kỹ lưỡng trên đất đai vừa lấy lại được, chưa có trở về.
Rất xa, bần đạo liền gặp được tổ mẫu cưỡi trên chiến mã, dáng vẻ anh tư hào sảng, lúc này cũng không còn giữ vẻ mặt lạnh lùng ngày thường, toát ra nụ cười thản nhiên. Duy nhất không được hoàn mỹ chính là tọa kỵ của nàng, nếu có Tạp Thu Sa mang đến, tuyệt đối sẽ có phong cách hơn. Nhưng Tạp Thu Sa là tiểu công chúa Long Tộc, hơn nữa tuổi nhỏ như vậy, nếu lỡ có bị chút gì, ai gánh được Long Tộc tức giận đây?
Cùng tổ mẫu hàn huyên một trận, bần đạo bắt đầu đánh giá viện quân phía sau tổ mẫu, cơ hồ bọn họ đều có khuôn mặt hưng phấn cùng vui sướng. Ừ, ngoại trừ hai vị hoàng tử, bọn họ mặt mày trắng bạch, hoảng hốt, một tia ý tứ cao hứng cũng không có, so với không khí náo nhiệt ở chung quanh thực sự đối lập.
Bần đạo ngắm nghía bọn họ xong, làm ta giật cả mình chính là ngoại trừ Ma Đạo binh đoàn coi như đầy đủ, hai vị hoàng tử vốn mang theo mười vạn đại quân, thế nhưng còn lại không tới 2000 người. Tam hoàng tử năm vạn người, còn dư lại mấy trăm coi như bình thường, nhưng Đại hoàng tử lại có thêm năm ngàn Dã Man Nhân trọng trang bộ binh cơ mà? Còn có năm ngàn đầu ma thú trợ trận, như thế nào thương vong cũng thảm trọng như vậy? Sau nghĩ lại, bần đạo đột nhiên hiểu, Ngưu Đầu Nhân có Cuồng Hóa, Na Gia không biết, lực chiến đấu còn kém nhau một chút. Đáng đời Đại hoàng tử xui xẻo.
Tổ mẫu đại nhân nhìn thấy thành tường tổn hại và nội thành đổ nát, còn tưởng rằng Tam hoàng tử dẫn người quấy rối. Sau lại được bần đạo giải thích mới hiểu được là do ta náo loạn. Nàng dở khóc dở cười, nói với ta: "Ta phát hiện, phàm là địa phương ngươi đi qua, thật giống như chạy không thoát vận mệnh bị phá hủy."
"Có sao?" Bần đạo buồn bực nói: "Ta tại sao không có cảm thấy chứ?"
"Tổng bộ ta bị hủy là vì ngươi đùa bỡn Tạp Thu Sa, Giáo Hoàng cung bị hủy là ngươi tự thân động thủ, ngay cả lần này Thiết Lô Bảo bị hủy cũng có quan hệ trực tiếp với ngươi, chẳng lẽ trên người ngươi mang theo nguyền rủa của Phá Hư Thần sao?" Tổ mẫu cười khổ nói.
"Oan uổng mà?" Bần đạo ủy khuất nói: "Ít nhất khi ta ở Đại Hán vương đô hơn mười năm, cũng không không có chuyện gì đó?"
"Nhưng ta nghe nói, hình như ngươi từ lúc nhỏ đánh nhau cho tới bây giờ từng đống quyển trục đều toàn lực ném ra, ngộ thương không ít cửa hàng ở vương đô?" Tổ mẫu cười híp mắt nói.
"Đó, cái này..." Bần đạo trực tiếp hết chỗ nói, khi đó tuổi trẻ khinh cuồng, cùng đám tiểu tử Thạch Nguyên gia chưa bao giờ biết nương tay, chỉ cần không đả thương lầm người khác là được, cho nên bị hủy ở dưới tay bần đạo đa số là cửa hàng, nhà cửa,… dường như cũng vài chục cho đến hơn trăm? Cách cấp bậc Phá Hư Thần còn kém xa mà? Thôi đi, tổ mẫu rõ ràng oan uổng ta. Kết luận ta đây như thế, làm ta cảm giác vô cùng buồn bực.
Ban ngày bận bận rộn rộn thu dọn đồ đạc cũng qua, buổi tối lại là một hồi ăn mừng long trọng chưa từng có. Trong phủ thành chủ Thiết Lô Bảo, mấy ngàn quý tộc đại biểu các quốc gia hội tụ một chỗ, tiến hành lần họp mặt cuối cùng, ngày mai bọn họ sẽ phải trở về nước rồi, từ nay về sau, mọi người thiên nam địa bắc, thật không biết sau này còn cơ hội gặp lại hay không.
Lần này nhân thú đại chiến, công thần chói mắt nhất không thể nghi ngờ chính là bần đạo, là người được hoan nghênh nhất, đại biểu các quốc gia thay nhau mời rượu ta, uống đến khi bần đạo miệng đầy mùi rượu, cũng may ta biết kỹ xảo nội công ép rượu ra ngoài, nếu không, ta hôm nay dù có tửu lượng như rồng cũng phải bị rót cho gục mà.
Đại biểu ba đế quốc, kể cả Đại hoàng tử, Tam hoàng tử cũng ý tứ cùng ta cụng một chén, tràng diện đã qua miễn cưỡng coi như là quá khứ. Cho dù là địch quốc, vào lúc này cũng phải ra vẻ phong độ quý tộc, nếu không sẽ bị xem thường. Bần đạo mặc dù uống khá nhiều, tuy nhiên bởi vì ép được rượu ra nên không có say. Ta vẫn giữ vững thanh tĩnh, đang âm thầm không ngừng quan sát thần thái từng cá nhân, bởi vì ta cảm giác được, có cái gì bất lợi với ta sắp phát sinh.
Cảm giác này tới từ Đại, Tam hai vị hoàng tử, bọn họ vốn bị tổn thất thảm trọng phải lộ ra vẻ sa sút tinh thần mới đúng, nhưng không biết lúc nào, đột nhiên hoàn toàn thả lỏng tâm sự, bắt đầu cười nói. Chẳng lẽ, bọn họ có chuyện cao hứng gì sao? Dường như phàm là chuyện bọn hắn cao hứng sẽ là vấn đề khiến bần đạo mất hứng.
Cho đến thời điểm yến hội đạt đến cao trào, tổ mẫu đại nhân mới khoan thai xuất hiện, nàng không thích yến hội, nghe nói nàng chưa bao giờ tham gia yến hội, thà rằng đi luyện kiếm chứ không muốn tham gia cái loại phù phiếm này, cho nên nàng hôm nay tới muộn, tất cả mọi người không kỳ quái, nhưng kỳ quái chính là tổ mẫu lại tự mình bắt đầu nói chuyện.
"Mọi người yên lặng một chút." Tổ mẫu thanh âm uy nghiêm vừa vang lên, bốn phía lập tức toàn bộ an tĩnh.
"Hiện tại, ta chính thức tuyên bố, quân đội Thú Nhân xâm lược đã hoàn toàn bị chúng ta đánh bại, nhiệm vụ lần này của liên quân nhân loại thắng lợi hoàn toàn." Tổ mẫu nói ngắn gọn, nàng vừa dứt lời, trong đại sảnh lập tức vang tiếng vỗ tay như sấm, mọi người tranh nhau ăn mừng.
"Nhưng một tình huống vừa mới xảy ra, cho nên, liên quân còn chưa tới thời điểm giải tán." Tổ mẫu đợi tiếng vỗ tay an tĩnh rồi, nghiêm nghị nói: "Căn cứ chúng ta điều tra biểu hiện, một dân tộc hèn hạ và xấu xa, dĩ nhiên dám vén lên trận chiến tranh nhân loại và Thú Tộc này. Chúng ta đều bị đám người hèn hạ đó lợi dụng."
"Ai đáng giận như vậy?"
"Đồ đáng chết, nhất định phải giáo huấn bọn chúng."
Mọi người trong lúc xúc động nhất thời tình cảm dâng trào, tin tức kia mặc dù đối với mấy đại quốc đã sớm không phải là bí mật, nhưng đa số nước nhỏ vẫn không biết được tin tức.
"Bọn họ chính là người Uy Quốc. Bọn người kia cấu kết Thú Tộc, nguy hại loài người, đã tạo thành tội lớn khinh nhờn thần linh. Giáo Hoàng bệ hạ tức giận dị thường, ta mới vừa nhận được mệnh lệnh Giáo Đình, lần này liên quân không giải tán, mà đi đến khu duyên hải đợi lệnh, cao tầng các quốc gia theo ta trở về Thánh Đô khai hội, chuẩn bị tiến hành Thánh Chiến." Tổ mẫu lạnh lùng nói.
"Thánh Chiến. Thánh Chiến." Người phía dưới bắt đầu cuồng nhiệt gào thét, Giáo Đình tự mình phát ra Thánh Chiến Triệu Tập Lệnh là chuyện tình hết sức hiếm thấy, kể từ khi Ma tộc xâm lấn chỉ có mấy lần mà thôi, mỗi lần đều lấy một đế quốc thờ phụng dị giáo tiêu diệt hoàn toàn mới chấm dứt. Đồng thời, các quốc gia tham chiến ở trong chiến tranh chiếm được đống lớn tài phú và thổ địa. Khiến cho Thánh Chiến, ở trong mắt vài đám quý tộc, quả thực là cơ hội thật tốt có thể ban ngày ban mặt đi cướp bóc.
"Các quốc gia tham dự Thánh Chiến, dựa theo công lao lần chiến tranh này để phân phối định mức binh lực tham chiến, đây là cơ hội tốt nhất cho các ngươi biểu đạt thành kính tín ngưỡng với Quang Minh thần, mọi người nhất định không nên bỏ qua." Tổ mẫu tiếp tục nói.
"Dĩ nhiên, vì dâng lên thần lễ vật tốt nhất, chúng ta tuyệt đối sẽ phái ra chiến sĩ mạnh nhất."
"Hết thảy vì truyền bá ánh sáng của thần. Chúng ta tuyệt đối toàn lực ứng phó."