Chương 700: Đa mưu túc trí
Địa Ma binh, Tiêu Vân Hải!
Là hai đề tài được đem ra bàn tán nóng nhất gần đây, toàn bộ Ma giới đều bị sáu chữ này làm cho chấn động tinh thần. Trên cơ bản tuy rằng Địa Ma binh rất quý hiếm, nhưng vẫn chưa đủ sức để khiến cho toàn cõi nổi cơn phong ba bảo táp lớn đến thế, nhưng sau khi Tiêu Vân Hải quăng thêm quả bom kế tiếp, đã thực sự khiến cho người người nghe qua phải kinh tâm động phách.
Theo lời đồn đại thì tuổi tác của Tiêu Vân Hải không rõ ràng cho lắm, nhưng trong số những Đại sư Ma binh thì tuyệt đối có thể xếp vào hàng ngũ Đại sư trẻ tuổi nhất, tất nhiên là tiền đồ vô hạn. Thế nhưng một vị Đại sư Ma binh có tiền đồ rực rỡ như vậy bỗng nhiên ra tuyên bố cần tìm Tố Ảnh Hồn Ti Thảo, nếu ai có được lập tức đổi lấy một thanh Địa Ma binh, nguồn tin này tức khắc khiến cho toàn bộ Ma giới phải kinh ngạc đến nổi dâng lên nhiều động thái khác nhau.
Có người xem thường, có kẻ chỉ cười nhạt, thậm chí có nhiều tên còn chờ đợi cơ hội chế giễu nữa cơ.
Tuy rằng Thần lực đã bắt đầu lộ diện trong tầm mắt của mọi người, vì thế hầu như ai cũng đều nhận định Ma công không còn là một trong những lực lượng cực mạnh nữa, nhưng dù sao đi nữa Địa Ma binh vẫn là một trong những vũ khí mạnh nhất lúc này. Vì số lượng rất hạn chế, độ khó khi luyện chế đòi hỏi trình độ cao cấp nhất, đồng thời uy lực vô cùng mạnh mẽ, cho nên những nguyên nhân đó đã khiến cho Địa Ma binh trở nên cực kỳ quý hiếm.
Từ xưa đến giờ, chưa hề có vị Đại sư Ma binh nào giống như Tiêu Vân Hải dám tuyên bố rằng, bản thân có thể luyện chế thêm một thanh Địa Ma binh nữa.
Vì thế trong lịch sử của Ma tộc, số lượng Địa Ma binh chưa bao giờ vượt quá con số hai trăm.
Thế nhưng hiện tại đột nhiên có người chạy đến bảo rằng chính mình có thể luyện chế ra Địa Ma binh, mặc dù đấy chỉ là một Ma binh sư mới vừa lên cấp Đại sư mà thôi, vì thế bảo sao không khiến toàn thể Ma giới rộ lên một tràng cười giễu cợt.
Tuy rằng Tố Ảnh Hồn Ti Thảo có trân quý thật, nhưng mức độ quý hiếm của nó tuyệt không thể so sánh được với Địa Ma binh, chỉ duy nhất khó khăn là vì nó được sinh trưởng ở U Tuyền Giới, nên đường xá xa xôi rất khó thu thập được mà thôi.
Nhưng nếu đối với những gia tộc quyền thế có đủ mánh khóe thông thiên kia, hay những đại thương gia mà nói căn bản đều không phải là vấn đề quá khó đối với họ.
Dù vậy hầu như rất nhiều người chỉ giữ thái độ ngồi hóng xem diễn trò mà thôi, bởi vì ngay từ đầu bọn họ đã không tin tưởng về việc Tiêu Vân Hải có thể luyện chế ra thêm một thanh Địa Ma binh nữa.
Chỉ có lẽ tẻ vài thế lực do có ý định giao hảo với Đại sư nên mới cố gắng vơ vét Tố Ảnh Hồn Ti Thảo ở khắp nơi, về phần Địa Ma binh thì thật ra bọn họ cũng chẳng có chút hy vọng nào cả. Bởi vì theo suy nghĩ của bọn họ thì cho dù Tố Ảnh Hồn Ti Thảo có hơi trân quý đi nữa, nhưng nếu dùng để đổi lấy chút nhân tình với một vị Đại sư Ma binh hiển nhiên hoàn toàn có lợi.
Sự tình diễn biến ra như thế, khiến cho mọi người đều cố tình quan tâm nghe ngóng.
Mặc khác đa phần đều đang chờ cơ hội để cười nhạo vị Đại sư trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng, vừa mới được thăng chức này, thậm chí còn có vài Đổ trường mở kèo ra đánh cược xem Tiêu Vân Hải có thể luyện chế ra thêm một thanh Địa Ma binh mới nữa hay không.
Thật sự đã lâu lắm rồi chưa từng xuất hiện sự kiện nào hấp dẫn và có tính giải trí cao đến thế, trong nhất thời niềm hứng thú của dân chúng Ma giới được đẫy lên cao tột độ.
Thật thú vị!
*
* *
Tại thư phòng.
“Hiền chất thấy thế nào?” Có vẻ như Thang Thần rất hứng thú khi hỏi Hi công tử về chuyện gì đó.
Hi công tử liền lộ ra thần thái suy tư rồi nét mặt mang dáng vẻ cười khổ mà lắc đầu: “Chất nhi cũng không biết nữa, quả thật sự tình Tiêu Vân Hải diễn ra đã nằm ngoài dự đoán của mọi người, không ngờ ở trước mặt đông người như thế mà hắn dám tuyên bố lời hứa đó, quả thực... quả thực quá...”.
Nói đến đây hắn không biết phải hình dung thế nào để thốt ra cho trọn vẹn câu đó.
Thang Thần vẫn lộ ra dáng tươi cười: “Hiền chất không nên vì chuyện này mà rối lên, chẳng qua do hắn bất bình với ‘đãi ngộ’ của những ngày qua mà thôi, hơn thế hắn không muốn ở lại Thang gia nữa nên mới cố tình hành sự phách lối để tìm cơ hội ấy mà”.
“Nhưng nếu như hắn không nắm chắc được chút nào, sao dám mở miệng tuyên bố này nọ chứ?” Vẻ mặt của Hi công tử tràn ngập tia nghi hoặc.
“Dưới tình thế cấp bách nên hắn mới liều mạng diễn trò đấy thôi” Thang Thần thản nhiên nói tiếp: “Tuổi trẻ lúc nào cũng dễ manh động, dù sao thì chuyện này đối với chúng ta cũng rất có lợi, mặc dù người này không nhận thức được trời cao đất rộng nhưng vẫn có thực lực, nếu có thể tận dụng được thì đối với chúng ta mà nói hoàn toàn có ích”.
“Thúc phụ nói phải” Hi công tử gật đầu nói.
Kế tiếp Thang Thần cũng không bàn bạc dây dưa về vấn đề này nữa, mà chợt chuyển sang đề tài khác: “Dường như ta thấy bên trong đội ngũ có mấy người không phải Ma tộc”.
Nhìn thấy biểu lộ cười cười trên nét mặt của Thang Thần mà khuôn mặt tuấn tú của Hi công tử chợt ửng đỏ, rồi thật thà bẩm báo: “Thúc phụ có điều chưa rõ, các nàng đó là Thiên Hoàn sứ giả đấy”.
Thang Thần kinh ngạc rồi dung mạo chợt thay đổi: “Chẳng lẽ cha ngươi định kết minh với Thiên Hoàn sao?”
“Vâng” Hi công tử gật đầu xác nhận.
Thang Thần trầm ngâm một hồi lâu rồi mới mở miệng: “Với thế lực của Thiên Hoàn mà hai nhà các ngươi kết minh với nhau quả thật rất hợp lý, nguyên lý có từ xa xưa đó là gần thì đánh, còn xa thì thân, hơn nữa hai nhà các ngươi không bị xung đột lợi ích cá nhân, nếu có thể âm thầm hỗ trợ cho nhau chắc chắn song phương đều có lợi. Tuy nhiên, dù sao thì hai nhà cách trở quá xa xôi, nếu muốn kết minh mà không phải thông gia với nhau thì e rằng khó thành được!”
Vừa dứt lời trên khóe miệng Thang Thần liền nở ra nụ cười mỉm: “Té ra thân phận nàng đó cũng chẳng bình thường chút nào”.
Hi công tử vừa xấu hổ vừa đáp: “Nàng chính là tôn nữ của Chưởng môn Thiên Hoàn!”
Thang Thần nghe thế liền gật đầu bảo: “Quả thật hai ngươi rất môn đăng hộ đối, mà xem ra ngươi đối với nàng cũng rất ái mộ thì phải, thôi để ta viết thư cho phụ thân ngươi mà thay ngươi nói hộ việc này vậy”.
Hi công tử vui mừng quá đổi liền thi lễ thật sâu: “Chất nhi xin đa tạ thúc phụ!”
Thang Thần thấy thế lập tức đỡ Hi công tử lên: “Ta với phụ thân ngươi vốn có giao tình lâu năm mà, nay xem ngươi cũng như cháu ruột vậy, vì thế những nghi thức trần tục này không cần thiết nữa” Chợt lời nói của hắn trở nên nghiêm trang hẳn ra: “Nhưng có một việc cần phải nhắc nhở phụ thân ngươi thật kỹ”.
Hi công tử vội vàng đỡ lời: “Xin thúc phụ chỉ thị”.
Trầm ngâm một lát rồi Thang Thần mới trầm giọng nói: “Đó là sự tình của Ma Thần Điện, chỉ cần nói thế chắc chắn phụ thân ngươi nhất định hiểu rõ. Xem ra phụ thân ngươi lúc nào cũng dồn hết tâm lực vào việc hợp nhất thế lực các phương, nếu như trước đây mà nói chuyện này tuyệt đối không sai, nhưng e rằng ngay thời điểm này có chỗ không thích hợp”.
Hi công tử lộ ra vẻ suy tư: “Ý của thúc phụ là nên xem trọng Thần lực?”
“Không sai!” Thang Thần gật đầu: “Uy lực của Thần lực ngươi cũng biết rồi đấy, càng mạnh mẽ hơn cả lực lượng của Ma công, Linh lực và Yêu thuật nữa. Chỉ cần với sức lực của một tên Ma thần thôi đã đủ để tiêu diệt sạch sẽ phái đoàn Trưởng lão của Huyền Không tự, vì thế sức ảnh hưởng của thế lực này đã cải biến toàn bộ trật tự của thiên hạ, hơn nữa ắt hẳn ngươi còn nhớ rõ lực lượng của phái đoàn Trưởng lão Huyền Không tự đó tương đương với bao nhiêu quân đoàn rồi chứ?”
Không đợi Hi công tử có kịp thời gian suy nghĩ, Thang Thần tiếp tục nói.
“Ngay thời điểm này nhất định không để tụt hậu phía sau! Chỉ cần người nào đi trước đón đầu thì chắc chắn kẻ đó chiếm được tiên cơ, thật ra Ma Thần Điện mới chính là địch nhân lớn nhất hiện nay của mọi người”.
Hi công tử cũng nào phải là hạng quần là áo lụa, tuy rằng tính cách hắn có hơi phong lưu một chút nhưng vẫn nắm rất rõ tình hình chiến sự, nên hắn vừa nghe qua lời nói của Thang Thần liền hiểu được rất sâu sắc, tuy nhiên hắn cười khổ: “Chẳng phải phụ thân không muốn, mà thủy chung trước giờ vẫn chưa đạt được thành tựu nào thôi, theo chất nhi biết được thì phụ thân cũng đã bắt đầu lập ra Thần điện rồi, nhưng xem ra hiệu quả không được như ý muốn”.
“Ma Thần Điện kia ẩn giấu suốt hai trăm năm, đương nhiên không dễ dàng chút nào” Thang Thần trầm ngâm nói tiếp: “Hay là ngươi nên thử tìm cách khác đột phá xem sao”.
“Hi công tử hết sức thông minh, mới suy nghĩ chút đã hiểu được: “Thúc phụ muốn nói đến Tiếu Ma Qua sao?”
“Không sai!” Thang Thần tán thưởng nói: “Đám ba người Tiếu Ma Qua đều có Thần lực truyền thừa cả, hơn nữa tuy rằng thực lực không tệ nhưng xem ra so với mấy tên Ma Thần Điện thì còn kém hơn rất nhiều, chỉ cần chúng ta tập trung được lực lượng thì không chừng sẽ đạt được thu hoạch vô cùng lớn đấy”.
“Hành tung Tiếu Ma Qua vốn xuất quỷ nhập thần, hơn nữa hiện tại hoàn toàn không biết được tung tích của hắn” Bất chợt Hi công tử nhìn về phía Thang Thần lập tức thoáng phát hiện ra nét cười nhạt từ khóe miệng của Thang Thần, bỗng dưng thân thể hắn hơi chấn động: “Chẳng lẽ...”
Trên mặt Thang Thần hiện lên thêm vài phần đắc ý: “Ta luôn để ý đến hành tung của Tiếu Ma Qua, lúc trước đám ba người họ đột nhiên biến mất ta đã tốn công đi tận Nhạn Môn Hải để cầu Đại vu Tang Minh Vũ bói cho một quẻ. Cũng do năm xưa Đại vu từng thiếu ta một chút nhân tình, cho nên mới không tiếc tiêu hao năm năm thọ nguyên vào quẻ bói đó, cuối cùng cũng tra ra được đám ba người Tiếu Ma Qua sẽ xuất hiện ở khu vực lân cận Bất Chu thành này”.
Nhất thời ánh mắt của Hi công tử lộ ra tia sáng như sao: “Lân cận Bất Chu thành!”
“Ừ, ngay từ đầu ta đã hoài nghi thân phận của Tiêu Vân Hải chính là Tiếu Ma Qua rồi, bởi vì bên cạnh hắn cũng có hai nữ tử rất khớp với tin tức của Tiếu Ma Qua. Tuy nhiên do ta chưa hề nghe qua Tiếu Ma Qua còn biết luyện chế ra Ma binh, thì đừng nói chi tới Địa Ma binh, vì vậy lúc trước ta còn cố ý hành xử bá đạo là có ý muốn thăm dò thực hư ra sao, nhưng dựa theo phản ứng của hắn thì xem ra không phải rồi”.
Hi công tử lắng nghe cực kỳ tỉ mỉ bởi hắn e sợ sẽ bỏ qua một chi tiết nào đó, hắn vừa nghe vừa hồi tưởng lại những biểu hiện của Tiêu Vân Hải quả thật trong lòng cũng tán thành phán đoán của thúc phụ. Tuy nhiên cách hành xử của Tiêu Vân Hải lại hoàn toàn không có chút khí phách anh hùng nào cả, cho dù có hiển lộ tài năng ngút trời nhưng biểu hiện hết sức liều lĩnh, nếu đem so với thủ đoạn xuất quỷ nhập thần của Tiếu Ma Qua thì quá kém xa.
Ánh mắt Thang Thần thâm trầm: “Tuy rằng không phải nhưng nếu đem hắn làm mồi nhử lại vô cùng thích hợp, bởi vì ta có nghe nói dường như Nghịch Long Trảo trong tay Tiếu Ma Qua bị tổn hại nặng nề, mà dù sao thì Tiêu Vân Hải cũng là một Đại sư Ma binh nên rất có khả năng chữa trị được tổn hại của Nghịch Long Trảo, nếu thật sự Tiếu Ma Qua biết được tin tức của Tiêu Vân Hải nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu. Dạo trước ta còn chưa nghĩ ra cách nào để loan tin này, không ngờ tới Tiêu Vân Hải lại phách lối lớn tiếng đến thế ngược lại vô tình ban cho chúng ta một ân huệ cực lớn”.
Trên mặt Hi công tử không khỏi toát ra vẻ bội phục: “Thảo nào thúc phụ lại tìm cách cầm cố Tiêu Vân Hải như thế, quả thật thúc phụ thần cơ diệu toán thật ứng với câu ‘Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước rình sau lưng’! vậy”.
Sắc mặt Thang Thần vẫn như thường: “Chúng ta chỉ cần để ý thật kỹ Tiêu Vân Hải mà ngồi ôm cây đợi thỏ thôi! Tuy nhiên khi phát hiện được tung tích của Tiếu Ma Qua, thì chúng ta cũng phải cần nhiều cao thủ mới có thể tung lưới thành công được đấy”.
Hi công tử biết rõ cơ hội này ngàn năm khó gặp nên vừa nghe qua lập tức gật đầu không chút do dự: “Xin thúc phụ yên tâm ta sẽ lập tức truyền tin về, hiện tại Tần thúc và Chung thúc đều có mặt ở đó!”.
Lúc này trên mặt Thang Thần mới thở phào nhẹ nhõm: “Nếu như lão Tần và lão Chung có thể tới đây thì ta yên tâm rồi, tuy nhiên việc này hết sức cơ mật nên hiền chất đứng tiết lộ với bất kỳ ai nhé, kể cả nữ tử của Thiên Hoàn vốn sắp trở thành thê tử luôn đấy”.
Câu nói sau cùng lại mang chút ngụ ý trêu chọc.
Khuôn mặt Hi công tử liền đỏ hẳn lên, nhưng ngay lập tức hắn nghiêm nghị nói: “Thúc phụ cứ yên tâm, chất nhi biết phân nặng nhẹ mà, tuyệt đối không nhắc tới nửa câu”.
Thang Thần hài lòng mà gật gật đầu: “Nãy giờ nói chuyện cũng nhiều lắm rồi, thôi ngươi đi đi, đừng để tiểu công chúa Thiên Hoàn chờ quá lâu”.
*
* *
Khác với những người khác đang âm thầm chế giễu, Thanh Hoa Tuyết lại có lòng tin cực kỳ đối với Tả Mạc. Hiện tại chỉ có nàng mới biết rõ Tiêu Vân Hải chính là Tiếu Ma Qua, nên dựa theo những gì nàng biết về Tiếu Ma Qua thì nếu như hắn đã dám thốt ra những lời như thế, nhất định hắn đã nắm chắc được rất nhiều.
Sau khi trở về từ yến hội thì Thanh Hoa Tuyết đã hoàn toàn tỉnh táo trở lại, nhưng sau đó lại tiếp tục vướng vào từng đợt suy nghĩ miên man khác nữa.
Hiện tại đã tìm ra được Tiếu Ma Qua rồi, vậy bước tiếp theo phải làm gì đây?
Tìm cách tiếp cận hắn sao?
Nhưng tiếp cận bằng cách nào chứ?
Thanh Hoa Tuyết hơi khó nghĩ thật.
*
* *
Ai cũng không ngờ sau khi Tả Mạc lớn lối tuyên bố cần trao đổi Tố Ảnh Hồn Ti Thảo bằng Địa Ma binh rồi rời khỏi yến hội, thì lại bị vướng vào một chuyện không liên quan gì tới hắn cả.
Nguyên lai nữ tử kia nhìn sơ qua thì trông giống như những người bình thường khác, thế nhưng luôn khiến cho hắn có một cảm giác quen thuộc hết sức kỳ lạ.
Tả Mạc rất tin tưởng vào giác quan thứ sáu của hắn, vì thế hắn biết rõ cảm giác quen thuộc kỳ lạ này tuyệt đối không phải vô duyên vô cớ mà tự nhiên xuất hiện đâu.
Nhất định nữ tử này trước đây đã từng có liên quan gì đây.
Nhưng mà cho dù hắn có nghĩ nát óc cũng không nhớ lại được chút tin tức nào liên quan đến nữ tử đó.
Trong thức hải, ba người đều đang thảo luận xung quanh chuyện này, nhưng rõ ràng Bồ yêu và Vệ cũng đều khẳng định chưa từng gặp qua nữ tử này.
Thực sự quá kỳ quái...
Nhưng bỗng nhiên thân thể Tả Mạc trở nên cứng đờ người ra, bởi vì một ý tưởng lớn mật tự nhiên tràn vào tâm khảm hắn, ý nghĩ này vừa xuất hiện lập tức hoàn toàn chiếm lấy toàn bộ mọi ngóc ngách trên cơ thể hắn.
Nếu như Bồ yêu và Vệ cũng không có chút ấn tượng nào, vậy thì nữ nhân này nhất định là xuất hiện trước khi hắn gặp được Bồ yêu và Vệ rồi.
Không lẽ nào...
Nàng đã từng xuất hiện trước cả khi mình bị thay hình mất trí?