Chương 292: Tiêu gia nguy cơ (2)
Ánh mắt Nam Cung Tử Phượng lạnh lùng nhìn người Tiêu gia, khóe môi gợi lên nụ cười mỉa mai tựa như không hề để những người này vào mắt.
"Tiêu Thiên Vũ, Thánh Nguyệt phu nhân, cha mẹ của Mộ Như Nguyệt!" Nam Cung Tử Phượng híp mắt, trong mắt xẹt qua lãnh ý, nếu hai người này chết, không biết Mộ Như Nguyệt sẽ có bao nhiêu đau khổ...
Nàng thực mong chờ được nhìn thấy biểu tình của nàng lúc đó...
"Ngươi là người Nam Cung gia?" Tiêu Thiên Vũ cau mày, sắc mặt dần trở nên âm trầm.
"Ha ha", Nam Cung Tử Phượng khẽ cười hai tiếng, vẻ mặt lãnh ngạo, khinh thường nói: "Nam Cung gia? Những người đó đều là hạ nhân của ta mà thôi, căn bản không xứng so sánh với ta, Tiêu Thiên Vũ, Thánh Nguyệt phu nhân, nếu các ngươi không mang Mộ Như Nguyệt về Tiêu gia, có lẽ Tiêu gia vẫn sẽ bình yên, bất quá các ngươi sẽ nhanh hối hận thôi, bởi vì nàng mang đến nguy cơ diệt tộc cho các ngươi!"
Tâm Thánh Nguyệt phu nhân khẽ run lên, khuôn mặt tuyệt mỹ nháy mắt lạnh băng: "Chính ngươi hại nữ nhi ta mất tích? Đúng không?"
"Ha ha ha!" Nam Cung Tử Phượng cười điên cuồng, trên khuôn mặt lạnh băng hiện lên sát khí, "Mất tích? Nàng phỏng chừng đã thi cốt vô hồn rồi, mấy người các ngươi là người thân của nàng, đương nhiên ta sẽ không buông tha! Người Tiêu gia nghe cho rõ đây, Tử Phượng ta hôm nay tới lấy mạng các ngươi, nếu thức thời thì ngoan ngoãn chịu trói, miễn cho phải chịu đựng thống khổ!"Giống như Tử gia ngàn năm trước....
Nam Cung Tử Phượng cười điên cuồng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía phu thê Tiêu Thiên Vũ.
Nàng vĩnh viễn không quên một ngày ngàn năm trước, vì nàng cố ý tiết lộ một số cơ mật của Tử gia cho cái thế lực duy nhất có thể đối kháng với Tử gia ở Trung Châu, hơn nữa nàng còn trợ giúp thế lực kia khiến Tử gia chìm trong vũng máu.
Đặc biệt là dưỡng phụ cùng dưỡng mẫu, nàng sẽ không quên ánh mắt đau đớn của hai người lúc ấy, đại khái là đến chết bọn họ vẫn không dám tin nàng lại bán đứng Tử gia....
Ai bảo hai người họ che chở Mộ Như Nguyệt như vậy, càng không cho nàng trở thành tiểu thiếp của Tử Hoàng ca ca, lúc ấy chỉ cần bọn họ nói một câu, nói không chừng nàng cũng sẽ không thống khổ như vậy.
Cho nên bọn họ đáng chết!
Tất cả những người ngăn cản nàng cùng Tử Hoàng ca ca bên nhau đều đáng chết vạn lần!
Sát khí mãnh liệt phát ra từ người Nam Cung Tử Phượng, cuồn cuộn ập về phía phu thê Tiêu Thiên Vũ, dưới lực uy áp cường hãn, sắc mặt Thánh Nguyệt phu nhân tái nhợt, khuôn mặt tuyệt mỹ dần trở nên ngưng trọng.
"Phu nhân!"
Tiêu Thiên Vũ cả kinh, vội vàng ôm Thánh Nguyệt phu nhân vào lòng, thay nàng che chắn uy áp.
"Thiên phú!"
Nữ nhân này là cường giả thiên phú, hơn nữa còn là trung cấp tiên thiên....
"Dừng tay!"
Đột nhiên, một tiếng thét lớn từ trong sân vang lên.
Dưới sự dẫn dắt của Tiêu lão gia chủ, đoàn người nhanh chóng bước về hướng này, sắc mặt hai lão nhân đều nghiêm túc, vẻ mặt lạnh lẽo.
"Phụ thân, Tiêu lão!"
Tiêu Thiên Vũ sửng sốt, không ngờ việc này lại kinh động tới Tiêu lão. Trừ khi đệ tử Tiêu gia làm khảo nghiệm huyết mạch, Tiêu lão sẽ không rời khỏi tộc đường...
"Một thiên phú sơ cấp cùng một thiên phú trung cấp."
Ánh mắt Nam Cung Tử Phượng lạnh lẽo quét về phía hai lão nhân đang đi tới, khóe môi khẽ nhếch: "Không ngờ một gia tộc bên ngoài Trung Châu cũng có cường giả thiên phú trung cấp, đáng tiếc, ngươi hẳn là đèn đã cạn dầu, không phải đối thủ của ta..."