Chương 942: Hiểu lầm (8)
Tối hôm đó, Thẩm Mặc không đến tham gia dạ tiệc, hơn nữa trong thời gian tân hôn hắn chưa từng tìm hiểu tin tức về các thế lực khác, dĩ nhiên không biết những chuyện đã xảy ra tối hôm đó....
"Thẩm Mặc, Vô Trần đại ca nói đúng, hắn là nam nhân của Tiêu tỷ tỷ, ngươi cho rằng có một nam nhân như hắn ở bên cạnh, Tiêu tỷ tỷ còn coi trọng ngươi sao? Quan trọng hơn là, trong dạ tiệc hôm đó, Tiêu tỷ tỷ đã giúp ông nội ta trực tiếp đột phá từ thiên phúc cao cấp lên cảnh giới địa nguyên, ngươi có tư cách gì mà nói Tiêu tỷ tỷ câu dẫn ngươi? Ánh mắt nàng còn không kém đến mức đó đâu."
Sắc mặt Thẩm Mặc tái nhợt, thân thể run rẩy.
Làm Mộ Tranh đột phá từ thiên phú cao cấp lên cảnh giới địa nguyên? Nàng có năng lực mạnh đến mức này?
Giờ phút này, hắn cỡ nào hi vọng điều mình nghe không phải sự thật....
Thẩm Mặc chậm rãi nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, đáy mắt hiện lên vẻ kiên định: "Nhưng nếu không phải các ngươi làm thì Sở Vận đã đi đâu? Nàng mất tích mấy ngày rồi, tìm khắp nơi trong Thẩm gia cũng không tìm thấy, người có năng lực và động cơ làm chuyện này cũng chỉ có Mộ gia! Mộ Hạo Thiên, nếu ngươi không chịu giao Sở Vận ra, từ nay về sau, ta và ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt!"
Mộ Hạo Thiên thất vọng thở dài, có lẽ đối với Thẩm Mặc, tia hi vọng cuối cùng trong lòng hắn cũng đã biến mất...
Hiện giờ Thẩm Mặc đã hoàn toàn bị Sở Vận mê hoặc, còn vứt bỏ tình nghĩa của bọn họ.
"Ha ha ha!"
Thời điểm hắn còn muốn nói thêm gì đó, một tiếng cười dài đột nhiên truyền vào tai mọi người....
Mộ Hạo Thiên ngẩn ra, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một nam một nữ đang đi về hướng này, sắc mặt hắn trầm xuống.
"Ai cho các ngươi vào đây!"
Hạ Thụy cười tàn khốc, lạnh lẽo: "Ta nghe nói Thẩm Mặc đang ở đây cho nên cũng tới, hơn nữa, còn có một tin tức muốn nói cho các ngươi biết..."
Lúc nói chuyện, hắn quét mắt về phía Thẩm Mặc.
Lúc này, vẻ mặt Thẩm Mặc từ kinh ngạc biến thành khiếp sợ, nhìn chằm chằm Sở Vận, nói: "Sở Vận, sao ngươi lại đi cùng Hạ Thụy của Hạ gia?"
Sở Vận cắn chặt môi, căn bản không dám đối diện với ánh mắt tràn ngập nghi ngờ của Thẩm Mặc.
"Thẩm Mặc, ngươi không biết sao?" Hạ Thụy cười lạnh, "Sở Vận là nữ nhân của ta, lần đầu tiên của nàng cũng trao cho ta, ngay cả đêm tân hôn của các ngươi nàng cũng lên giường cùng ta, buồn cười ngươi bị đội nón xanh mà chẳng hay biết gì."
Thẩm Mặc ngây ngẩn, không dám tin nhìn chằm chằm gương mặt tái nhợt của Sở Vận, giọng khàn khàn nói: "Sở Vận, nói cho ta biết, đây không phải sự thật, lúc trước, ta say rượu đã xảy ra quan hệ với ngươi, rõ ràng trên ga trải giường có lạc hồng, lần đầu tiên của ngươi sao có thể cho Hạ Thụy?"
Thân thể Sở Vận chấn động, khẽ nhấp môi: "Thẩm Mặc, ta..."
"Hừ!" Hạ Thụy hừ lạnh, cầm chặt cánh tay Sở Vận, ánh mắt lãnh khốc từ từ đảo qua khuôn mặt trắng bệch của Sở Vận.
Sở Vận sợ đến phát run, nước mắt lưng tròng nói: "Thẩm Mặc, thật xin lỗi, điều Hạ Thụy nói đều là sự thật..."
Thẩm Mặc lui về phía sau hai bước, khẽ nhắm mắt lại.
Thì ra trong lúc bất tri bất giác hắn đã đội một cái nón xanh lớn như thế, lại là Hạ Thụy nổi tiếng giàu có phong lưu nhất giới cổ võ...
"Ha ha!" Thẩm Mặc cười khẽ, "Sở Vận, vì ngươi mà ta đoạn tuyệt tình nghĩa với Mộ Hạo Thiên, nhưng cuối cùng ngươi đối với ta như vậy..."