Chương 46: Cắt nhỏ khoáng thạch
Buông xuống cái sọt sau lưng, Lý Phù Trần nhảy lên không, giống như thằn lằn bám trên vách đá cao chót vót.
Trước khi đi tới Thương Lan Tông, Lý Phù Trần liền đem bí tịch Võ học Hoàng cấp Cao giai Hồng Ngọc Chưởng của Lý gia mang theo, tu luyện một thời gian, đả đạt tới cảnh giới Tiểu Thành.
Hồng Ngọc Chưởng giống như Hồng Ngọc Kiếm Pháp, chiêu thứ nhất cũng gọi là Hồng Ngọc Chi Xúc, có thể sinh ra lực hút.
Tu vi càng cao, cảnh giới Chưởng pháp càng cao, lực hút càng mạnh.
Lý Phù Trần dễ dàng hút vật thể mấy trăm cân.
Lợi dụng lực hút leo lên vách núi, là một chuyện dễ dàng.
Rất nhanh, Lý Phù Trần đã leo tới nơi đó.
Chỗ này cũng xuất hiện đổ nát, nên khối vụn Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch rơi xuống dưới.
Hít sâu một hơi, Lý Phù Trần ấn tay phải tới, Chân khí xâm nhập vào trong đó.
Theo thời gian trôi qua, Linh hồn của Lý Phù Trần đã có tám phần chuyển biến thành màu xanh, ngộ tính được đề cao đồng thời, ý thức của Lý Phù Trần càng ngày càng ngưng luyện, có thể phụ thể trân Chân khí.
Lúc câu Bảo ngư, Lý Phù Trần chính là dựa vào chiêu này để câu thật nhiều Bảo ngư.
Chân khí xâm nhập vào vách núi, ý thức của Lý Phù Trần có thể nhìn rõ tình huống trong vách núi.
Đột nhiên, nhiều đạo màu bạc nhàn nhạt tràn ngập trong ý thức của hắn.
Lý Phù Trần mỉm cười, lực hút của tay trái tăng mạnh, tay phải vỗ một chưởng vào vách đá.
Ầm, soạt!
Lực đạo một chưởng của Lý Phù Trần rất lớn, trên vách núi xuất hiện vết nứt, sau đó rất nhiều đá rơi xuống, lộ ra khoáng thạch màu bạc trong đó.
"Quả nhiên."
Mắt của Lý Phù Trần sáng lên.
Hắn cũng không xác định ở đây sẽ có Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch, chỉ vì không muốn buông tha cơ hội nào, không ngờ vận khí lại tốt như vậy, lần đầu liền phát hiện một lượng lớn Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch.
Lấy ra Tinh Thiết Xẻng, Lý Phù Trần bắt đầu đào móc khối Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch này.
Tinh Thiết Xẻng nặng chừng hơn mười cân, dưới lực đạo một ngàn năm trăm cân của Lý Phù Trần cùng Chân khí cường hãn rót vào, giống như một kiện thần binh, đào một cái động lớn trên vách núi giống như xắt đậu hũ. Trong động, một khối Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch lớn khoảng cái vại nước xuất hiện trước mắt hắn.
"Ít nhất nặng ba ngàn cân."
Hô hấp của Lý Phù Trần có chút gấp.
Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch, một cân giá trị hai mươi điểm cống hiến, ba nghìn cân chính là sáu vạn, bốn nghìn cân chính là tám vạn.
"Nhiều Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch như vậy thật quá chói mắt, trên đường nhất định sẽ bị người đoạt, hay là cắt thành khối nhỏ mang về."
Nghĩ đến đây, Lý Phù Trần liền mở cái động này cao tới hai thước, sâu mấy thước, sau đó rút ra Tinh Cương Kiếm, một kiếm gọt đi hai thành Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch.
Giơ lên xem một chút, nó năng khoảng bảy tám trăm cân.
"Hy vọng nơi này sẽ không bị phát hiện."
Đem Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch còn lại đẩy vào trong động, Lý Phù Trần tuột xuống vách núi.
Ngẩng đầu nhìn lên, một khối đá nhô ra che lại cái động trên đó, phải quan sát kỹ mới phát hiện.
"Nhân sinh gặp gỡ, thật đúng là kỳ diệu a!"
Đem Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch cất vào trong sọt, Lý Phù Trần cảm thán nói.
Hắn có thể tìm tới một khối Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch lớn như vậy, dĩ nhiên cũng có vận khí ở trong đó, nhưng nhiều hơn chính là cơ duyên của bản thân.
Vận khí chính là phát hiện một khối Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch mới rơi xuống không bao lâu.
Cơ duyên chính là, nếu không có Kim Sắc Tiểu Phù, Linh hồn của hắn không tiến hóa, ý thức không nhanh nhạy, cho dù có phát hiện khối Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch, cũng sẽ không liên tưởng đến trên vách núi còn có Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch.
Ngoài ra, nếu không có Kim Sắc Tiểu Phù, hắn sẽ không luyện thành Hồng Ngọc Chưởng nhanh như vậy, tất nhiên sẽ không leo lên được vách núi cao hơn mười thước.
Cơ duyên có tác dụng bắt đầu, liên hệ nhiều thứ, sau đó mới bắt đầu thay đổi số phận.
Lưng mang theo Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch, Lý Phù Trần đi ra Khanh Thương Sơn.
Trên đường, không ít đệ tử Ngoại Tông tò mò nhìn Lý Phù Trần.
Nhìn vết chân, bọn họ biết cái sọt của Lý Phù Trần hẳn là rất nặng.
- Vị sư đệ này, thu hoạch không tệ a, có thể cho ta xem một chút hay không.
Một gã đệ tử Ngoại Tông khí tức rất mạnh đi tới, nhíu mày nói.
Lý Phù Trần ngừng lại:
- Muốn nhìn sao? Được.
Nói xong, hắn xốc lên tấm vải thô đắp trên cái sọt.
Tên đệ tử Ngoại Tông này nhìn vào, thấy bên trong đều là Sinh Thiết Khoáng Thạch, lớn bằng trứng gà, có cái lớn chừng quả đấm.
- Sinh Thiết Khoáng Thạch, thu hoạch không tệ.
Tên đệ tử Ngoại Tông này lộ ra vẻ thất vọng.
Sinh Thiết Khoáng Thạch giá một cân một điểm cống hiến, coi như một nghìn cân cũng mới có một nghìn điểm cống hiến.
Vì một nghìn điểm cống hiến đem một đệ tử Ngoại Tông nhìn qua không dễ chọc đắc tội, không đáng chút nào, ai biết sau này mình sẽ trả giá cái gì.
Cứ như vậy, Lý Phù Trần "hữu kinh vô hiểm" đi tới Nhiệm Vụ Đại Điện của Thương Lan Tông.
- Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch?
Trưởng lão nhiệm vụ nhìn Lý Phù Trần thật sâu, cái tên đệ tử Ngoại Tông này không đơn giản, lần trước là Bảo ngư có giá trị hơn một vạn, lần này là Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch giá trị hơn một vạn, hắn cũng không nghĩ đối phương làm được là dựa vào vận khí.
Sau khi kiểm kê hoàn tất, Trưởng lão nhiệm vụ nói:
- Sinh Thiết Khoáng Thạch một trăm cân, giá trị một trăm điểm cống hiến, Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch bảy trăm tám mươi cân, giá trị một vạn năm ngàn sáu trăm điểm cống hiến, tổng cộng một vạn năm ngàn bảy trăm điểm cống hiến.
Mặc dù biết mình thu hoạch lần này khoảng một vạn năm ngàn điểm cống hiến, nhưng thật sự có một vạn năm ngàn bảy trăm điểm cống hiến, Lý Phù Trần vẫn rất kích động.
Đã làm thì làm cho xong, Lý Phù Trần rời khỏi Nhiệm Vụ Đại Điện sau, lần thứ hai đi tới Khanh Thương Sơn, vài ngày sau, lưng mang một khối Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch nặng ngàn cân trở về.
Nhưng lần này đi trên đường, Lý Phù Trần gặp một vài vấn đề.
Hai gã đệ tử Ngoại Tông có tu vi Luyện Khí cảnh bát trọng hoài nghi cái sọt của hắn còn có khoáng thạch khác, muốn cướp lấy thu hoạch của hắn.
Bất đắc dĩ, Lý Phù Trần phải lấy thủ đoạn mãnh mẽ đánh bại hai người.
Lực lượng thân thể của hắn từ bốn năm trăm cân tăng lên một ngàn năm trăm cân, khiến có thực lực của Lý Phù Trần tăng lên rất nhiều, hắn rất tự tin lần thứ hai gặp Chu Hoài Long, sẽ không bị một chiêu trọng thương như trước.
Đụng tới La Khải mà nói, Lý Phù Trần có thể dễ dàng nghiền ép đối phương.
- Sinh Thiết Khoáng Thạch năm mươi cân, Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch chín trăm năm mươi cân, tổng cộng một vạn chín ngàn năm mươi điểm cống hiến.
Trưởng lão nhiệm vụ trợn tròn mắt, hắn hoài nghi Lý Phù Trần có phải phát hiện một đống lớn Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch hay không, mỗi lần chỉ mang về một ít.
- Lý Phù Trần, ngươi nói thật cho ta biết, ngươi có phải phát hiện rất nhiều Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch hay không?
Trưởng lão nhiệm vụ hỏi.
Lý Phù Trần lóe lên một tia kỳ dị, lắc đầu nói:
- Là phát hiện một ít Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch, nhưng đều ở nơi này.
- Thật vậy chăng?
Trưởng lão nhiệm vụ nhìn kỹ Lý Phù Trần, muốn xem coi đối phương có phải nói thật hay không.
Lý Phù Trần rất trấn định, trên mặt không có chút khác thường nào.
- Được rồi, ngươi đi đi!
Vẻ mặt của trưởng lão nhiệm vụ không thay đổi nói.
Rời khỏi Nhiệm Vụ Đại Điện, Lý Phù Trần mới thở ra một hơi:
"Xem ra trong khoảng thời gian ngắn, không thể đi tới Khanh Thương Sơn nữa, đoạn thời gian này phải điệu thấp."
Có ba vạn bốn ngàn bảy trăm năm mươi điểm cống hiến, Lý Phù Trần rất phấn khích, không hề do dự, đem toàn bộ điểm cống hiến đổi thành Thối Thể Đan, tổng cộng một trăm ba mươi chín viên.
Tiếp theo, Lý Phù Trần đem phần lớn tinh lực tu luyện Xích Cấp Chiến Thân.