Chương 50: Linh hồn màu xanh
Trên Thương Lan Hồ, yên ả không gợn sóng, Lý Phù Trần lẳng lặng thả câu.
Cho đến hôm nay, Linh hồn của Lý Phù Trần, đã có chín thành chuyển biến thành màu xanh, chỉ kém một thành thì triệt để lột xác.
Cùng với Linh hồn biến hóa, ý thức của Lý Phù Trần ngày càng cường đại, trước đây ý thức bán vào lưỡi câu không được nửa khắc, hiện tại đã tăng lên đến nửa khắc.
Ào ào!
Một con Bảo ngư phổ thông nặng hơn mười cân vạch nước nhảy lên.
Vào buổi trưa, Lý Phù Trần bắt đầu tu luyện Xích Hỏa Quyết.
Lý Phù Trần đã đem Xích Hỏa Quyết tu tu luyện đến tầng thứ tư đỉnh phong, mỗi lần vận chuyển Xích Hỏa Quyết, hắn cảm thấy một tia "sí nhiệt chi ý" cọ rửa thân thể, khó có thể tưởng tượng được Xích Hỏa Quyết đột phá đến tầng thứ chín lại có cảnh tượng như thế nào.
Ngày đầu tiên Lý Phù Trần một con Bảo ngư phổ thông nặng hơn mười cân, ngày thứ hai là một con Bảo ngư phổ thông nặng hơn hai mươi cân.
Ngày thứ ba, Lý Phù Trần không chỉ câu được một con Bảo ngư cấp một nặng hơn mười cân, mà còn đem Xích Hỏa Quyết đột phá đến tầng thứ năm.
Xích Hỏa Quyết tầng thứ năm, "sí nhiệt chi ý" càng rõ ràng, tuy uy lực không bằng Hồng Ngọc Công tầng thứ bảy, nhưng chênh lệch không lớn.
"Thường nói Xích Hỏa Quyết là công pháp nhập môn bá đạo nhất của Thương Lan Tông, quả nhiên không giả."
Đánh một quyền vào không trung, quyền kình nóng cháy, làm không khí vặn vẹo, Lý Phù Trần không khỏi thầm khen.
Cuộc sống trôi qua hằng ngày, Lý Phù Trần thu hoạch càng ngày càng nhiều, ngày thứ mười, vận khí của Lý Phù Trần bạo phát, câu được một con Bảo ngư cấp hai nặng đến bốn năm cân.
Ngày thứ hai mươi hai, Lý Phù Trần lại câu được một con Bảo ngư cấp hai nữa.
Ngày thứ ba mươi, Lý Phù Trần câu một con Bảo ngư phổ thông nặng tới trăm cân, lực lượng rất lớn, Lý Phù Trần phải mất sức "chín trâu hai hổ" mới câu nó lên được.
Ngày thứ ba mươi mốt, một sự kiện trọng đại xảy ra.
Trãi qua hơn nửa năm, Linh hồn của Lý Phù Trần, cuối cùng cũng từ màu xanh nhạt chuyển sang màu xanh.
Trong một khắc Linh hồn lột xác, một cảm giác tuyệt với không cách nào hình dung phủ xuống, Lý Phù Trần cảm thấy Linh hồn giống như học được hít thở, tự do hô hấp.
Cùng lúc đó, các loại Võ học hiện lên trong đầu của Lý Phù Trần, trong nháy mắt biến hóa.
Bán Nguyệt Kiếm Pháp đạt tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa.
Hổ Nha Thập Tự Trảm, Xuất Thần Nhập Hóa.
Toái Thạch Chưởng, Xuất Thần Nhập Hóa.
Thanh Phong Kiếm Pháp, Xuất Thần Nhập Hóa.
Thiếu Thương Kiếm Pháp Xuất Thần Nhập Hóa.
Phách Sơn Chưởng, Xuất Thần Nhập Hóa.
Hồng Ngọc Kiếm Pháp, Đăng Phong Tạo Cực.
Hồng Ngọc Chưởng, Đăng Phong Tạo Cực.
Loại cảm giác tuyệt vời này, giống như tất cả đạo lí Võ học đều bị Lý Phù Trần thông hiểu, lúc này, Lý Phù Trần mới biết được, Võ học còn có cấp độ càng sâu hơn.
Đùng!
Trong Linh hồn, có thiểm điện nhàn nhạt chớp động, mỗi lần chớp động, tư duy của Lý Phù Trần càng thông suốt, Công ý của Hồng Ngọc Công từ tầng thứ bảy nhảy lên tầng thứ bảy đỉnh phong, rồi đến tầng thứ bảy cực hạn.
Cuối cùng, một đóa hỏa diễm in vào trong đầu của Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần không rõ đây gì, nhưng biết đó không phải chuyện xấu.
Một đêm không ngủ.
Ngày thứ hai, ánh mặt trời mọc lên.
Lý Phù Trần ngồi xếp bằng bên cạnh cửa sổ, đắm chìm dưới ánh sáng mặt trời, bắt đầu tu luyện Xích Hỏa Quyết.
Xích Hỏa Quyết lúc trước rất tối nghĩa, ngày hôm nay lại trôi chảy vô cùng.
Sau khi vận chuyển Chân khí ba mươi sáu lần, Công ý của Xích Hỏa Quyết dẫn đầu đột phá đến tầng thứ sáu, theo sau đó là công pháp đột phá.
Xích Hỏa Quyết tầng thứ sáu quá mạnh mẽ, không yếu hơn Hồng Ngọc Công tầng thứ bảy cực hạn.
Sau hai tuần, Lý Phù Trần không ngừng cố gắng, đem Xích Hỏa Quyết đột phá tới tầng thứ bảy.
Một tháng sau, đạt đến tầng thứ tám.
Tất cả như lúc mới đạt được Kim Sắc Tiểu Phù, khi đó, Lý Phù Trần cũng trong thời gian ngắn, đem Hồng Ngọc Công tu luyện từ tầng thứ tư đến tầng thứ sáu.
Hoa tuyết nhẹ rơi từ bầu trời, lúc này đã là mùa đông.
Lý Phù Trần toàn lực vận chuyển Xích Hỏa Quyết tầng thứ tám, một cổ nhiệt lưu vô hình bay lên ngoài thân thể của hắn, hoa tuyết cách Lý Phù Trần ba thước, đều bị hòa tan, cách một thước, đều bị bốc hơi.
Tay phải nắm quyền, một khí tức màu đỏ nhạt giống như ngọn lửa bao bọc nắm đấm của Lý Phù Trần, nhìn sơ qua giống như nắm đấm của hắn đang thiêu đốt.
Chân khí hiện ra bên ngoài.
Sau khi Xích Hỏa Quyết đột phá đến tầng thứ tám, Lý Phù Trần rốt cục cũng làm được Chân khí hiện ra ngoài trong nháy mắt.
Mà hiện tại, hắn chỉ có cảnh giới Luyện Khí cảnh thất trọng.
Từ mật độ của Chân khí hiện ra ngoài mà xem, so với La Khải có tu vi Luyện Khí cảnh bát trọng, Thiết Giáp Công tầng thứ sáu, cao hơn rất nhiều.
Đuổi thẳng đến Chu Hoài Long cùng La Trung Thiên.
Ầm!
Lý Phù Trần toàn lực đánh ra một quyền, quyền kình nóng cháy hòa tan một mảnh hoa tuyết, giữa đầy trời hoa tuyết, mở ra một cảnh tượng trong chớp mắt rồi biến mất.
"Kim Sắc Tiểu Phù, rốt cục ngươi có lai lịch gì."
Ngừng vận chuyển Xích Hỏa Quyết, tâm thần của Lý Phù Trần nhập vào Thức Hải.
Một mãnh hỗn độn trong đầu, một quang cầu màu xanh trôi nổi ở trung tâm, mà trung tâm của quang cầu, là một Kim Sắc Tiểu Phù phong cách cổ xưa.
Kim Sắc Tiểu Phù quá thần bí.
Không biết có phải Lý Phù Trần nhìn nhằm hay không, nơi Kim Sắc Tiểu Phù tiếp xúc với quang cầu màu xanh, thỉnh thoảng có một tia màu lam nhạt như sợi tơ xuất hiện, dung nhập vào trong quang cầu màu xanh.
"Lẽ nào sau Linh hồn màu xanh là Linh hồn màu lam nhạt?"
Lý Phù Trần cũng phải hít một hơi lạnh.
Linh hồn mỗi lần lột xác, sinh ra biến hóa, sau Linh hồn màu xanh là Linh hồn màu lam nhạt, vậy sau Linh hồn màu lam nhạt có phải là Linh hồn màu lam hay không, về phần phía sau Linh hồn màu lam, Lý Phù Trần có cảm giác, hẳn là Linh hồn càng cao cấp hơn.
Hắn không thể tưởng tượng được, Linh hồn biến hóa thành màu lam nhạt, ngộ tính của hắn sẽ đến mức nào, chứ đừng nói đến Linh hồn màu lam cùng Linh hồn cao cấp hơn nửa.
Đến lúc đó phỏng chừng một canh giờ sẽ tu luyện Xích Hỏa Quyết đến cảnh giới cao nhất.
Phù!
Lý Phù Trần cố sức phun ra một hơi, thầm nghĩ:
"Mặc dù có Kim Sắc Tiểu Phù, nhưng ta không được lười biếng, Kim Sắc Tiểu Phù làm ngộ tính của ta đề thăng, những phương diện khác ta phải nỗ lực."
Tuyết rơi càng ngày càng lớn, nhưng Thương Lan Hồ không có chút dấu hiệu kết băng nào.
Có người nói, Thương Lan Hồ cho tới bây giờ không kết băng qua, có một năm, Thương Lan Vực bạo phát tuyết tai, Thương Lan Hồ vẫn không kết băng.
Yên lặng thả cần câu, tâm trạng của Lý Phù Trần cũng yên tĩnh lại, không xao động nửa.
Linh hồn đạt tới màu xanh, ý thức của Lý Phù Trần có thể bám vào lưỡi câu một khắc, gia tăng gấp đôi.
Không nên xem thường nủa khắc thời gian.
Có lúc, khi ý thức sắp tiêu tan, Lý Phù Trần vội vàng câu được một con Bảo ngư, không có thời gian chọn lựa con tốt hơn.
Ngoài ra, phạm vi nhận biết của ý thức cũng tăng lên gấp đôi, lúc trước chỉ có mười thước trong nước, bây giờ đã gia tăng đến mười lăm thước.
Lúc ý thức sắp tiêu tan, thì Lý Phù Trần cũng tìm được một mục tiêu.
Một con Bảo ngư cấp một nặng chừng mười cân.
Câu được nhiều Bảo ngư như vậy, Lý Phù Trần phát hiện, Bảo ngư phổ thông, căn cứ theo trọng lượng, một cân nặng có thể bộc phát ra hai mươi cân khí lực.
Bảo ngư cấp một, một cân nặng có thể bộc phát ra năm mươi cân khí lực.
Con Bảo ngư cấp một này nặng hơn mười cân, khí lực trong nước có thể đạt tới ba ngàn cân, đổi thành hắn lúc trước, sợ rằng không có biện pháp câu được.
Dù sao cần câu rất dài, có thể phát huy ra lực lượng cũng có hạn.