Chương 54: Đạp nước chiến đấu
Xích Hỏa Quyết đạt tới tầng thứ tám, tốc độ tu luyện của Lý Phù Trần tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Phải biết rằng Xích Hỏa Quyết tầng thứ sáu, đã tương đương với Hồng Ngọc Công tầng thứ bảy.
"Luyện Khí cảnh thất trọng đỉnh phong, tối đa một tháng có thể đột phá đến Luyện Khí cảnh bát trọng."
Phơi mình dưới ánh mặt trời màu đông ấm áp, trên giả sơn giữa viện, Lý Phù Trần chậm rãi mở hai mắt ra.
Luyện Khí cảnh, một trọng so với một trọng càng khó đột phá, nhưng ngộ tính của Lý Phù Trần quá nghịch thiên, mạnh mẽ tu luyện Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ tám.
Với hắn mà nói, càng về sau, càng dễ đột phá, bởi vì hắn tu luyện công pháp đến cảnh giới cao hơn.
Rào! Rào! Rào!
Trong khu vực của đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, có một hồ nước không lớn, hồ này chia khu vực của đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng thành bốn khu vực nhỏ hơn.
Sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ, một đạo thân ảnh chạy nhanh tới như giẫm trên đất bằng.
Hai chân của người đang chạy thon dài có lực, bàn chân được bọc bao bởi một tầng Chân khí màu lam nhạt, mỗi lần bước trên mặt hồ, Chân khí giống như vải bông, đè xuống sau đó bắn lên.
Vù!
Tới gần bên bờ hồ, người này nhảy lên, nhẹ nhàng giẫm trên mặt đất.
- Là khu vực này sao!
Chân của thiếu niên rất dài, hầu như chiếm sáu phần chiều cao, con mắt hẹp dài kiêu ngạo vô cùng.
Chỉ trong chốc lát, thiếu niên tìm được viện của Lý Phù Trần.
Bá!
Thân hình chợt lóe, thiếu niên đã đứng trên tường viện.
Trong viện, Lý Phù Trần đang luyện tập kiếm pháp, sau khi nhận thấy động tĩnh, ngẫng đầu nhìn lên.
Ánh mắt của hai người đối diện cùng một chỗ, trong hư không giống như có hoa lửa bắn ra.
"Nhãn thần thật mạnh."
Thiếu niên kiêu ngạo híp mắt lại.
"Khí tức thật mạnh."
Lý Phù Trần sợ phiền toái nhỏ, nhưng nếu thực lực của đối thủ mạnh, hắn vẫn hứng thú vui đùa với đối phương một chút.
Khí tức của thiếu niên này mạnh hơn Vương Hổ gấp đôi, chỉ sợ trong năm trăm cường, có thể xếp vào trước bốn trăm thậm chí trước ba trăm.
- Ngươi là Lý Phù Trần sao?
Thiếu niên hỏi.
- Không sai.
Lý Phù Trần thu hồi mộc kiếm.
- Ta là Niếp Minh, đánh với ta một trận!
- Vì sao?
- Không vì sao cả, bởi vì ngươi đắc tội Phương sư huynh.
- Thì ra là thế.
Xem ra tên Niếp Minh này là thủ hạ của Phương sư huynh kia, hơn nữa không phải thủ hạ bình thường, chắc là cao thủ trong những thủ hạ.
- Ở đây không phải nơi để chiến đấu, ra bên ngoài đi.
Lý Phù Trần đẩy ra cửa viện, đi tới khu đất trống ngoài viện.
Trên đất trống rộng rãi, hai người đứng cách nhau mười thước.
- Ngươi trong năm trăm cường bài danh bao nhiêu?
Lý Phù Trần đánh giá Niếp Minh, chân của đối phương dài hơn người bình thường, còn bắp đùi thì tráng kiện, cho cảm giác nhanh nhẹn giống như gió bão.
- Kẻ hèn chỉ xếp hai trăm bảy mươi hai.
Niếp Minh có chút tự hào nói.
Ngoại Tông có năm trăm cường, một tên so với một tên càng biền thái, có nhiều người dừng lại ở Luyện Khí cảnh cửu trọng một hai năm.
Những người này tích lũy vô cùng hùng hậu, công pháp cũng tu luyện đến tầng thứ tám thứ chín, hơn nữa còn nhiều ưu thế khác, đủ để nghiền ép chín thành đệ tử Ngoại Tông Luyện Khí cảnh cửu trọng.
"Hai trăm bảy mươi hai sao?"
Bài danh này so với Quan Tuyết cao hơn rất nhiều.
Đương nhiên, cũng loại trừ khả năng Quan Tuyết muốn ẩn dấu thực lực.
- Xuất chiêu đi!
Lý Phù Trần không có rút kiếm, nếu rút kiếm, cho dù nhường, đối phương cũng không đỡ được mấy kiếm, hắn rất muốn biết để tử Ngoại Tông bài danh trước ba trăm trong năm trăm cường mạnh như thế nào.
- Thú vị, cẩn thận.
Thân hình của Niếp Minh chợt lóe, hai chân giống như mưa sa gió giật tấn công Lý Phù Trần.
Thối pháp Hoàng cấp Cao giai, Bài Vân Thối.
Lý Phù Trần nhếch miệng cười, hai chân cũng giống cuồng phong nghênh đón.
Thối pháp Hoàng cấp Trung giai, Toàn Phong Thối.
Đùng đùng!
Qua mấy lượt hô hấp, hai người va chạm không biết bao nhiêu lần, chỉ thấy xung quanh mấy thước, không khí đều bạo tạc.
Tu vi của Niếp Minh đạt tới Luyện Khí cảnh cửu trọng, tu luyện công pháp nhập môn Bạch Lãng Quyết đến tầng thứ tám, hơn nữa còn thi triển Thối pháp Hoàng cấp Cao giai, lẽ ra, toàn bộ phương diện đều vượt qua Lý Phù Trần mới đúng.
Thế nhưng Lý Phù Trần cũng tu luyện công pháp nhập môn Xích Hỏa Quyết đến tầng thứ tám.
Thối pháp Hoàng cấp Trung giai, Toàn Phong Thối tuy đẳng cấp không bằng Bài Vân Thối của đối phương.
Nhưng cảnh giới của Lý Phù Trần rất cao, đã tu luyện Toàn Phong Thối đến cảnh giới Xuất Thần Nhập Hoá.
Ngoài ra, lực lượng thân thể của Lý Phù Trần đã đạt tới trình độ kinh người năm ngàn cân, không chỉ có thể bù lại yếu điểm về tu vi, mà còn vượt qua rất nhiều.
"Quả nhiên, có lời đồn lực lượng thân thể của hắn cực kỳ kinh người, vừa chạm hắn một cước, cứng rắn thiếu chút nữa đánh tan Chân khí của ta."
Vẻ mặt của Niếp Minh ngưng trọng, trước khi tới đây, hắn không để Lý Phù Trần ở trong lòng, cho rằng với thực lực của mình muốn đánh bại đối phương rất dễ dàng.
Nhưng hiện tại hắn không cho là vậy.
- Ngươi tu luyện rốt cục tu luyện công pháp luyện thể gì vậy?
Niếp Minh hỏi.
Hắn cũng tu luyện công pháp luyện thể, nhưng chỉ là công pháp luyện thể thông thường, Kim Chung Tráo, so với Thiết Bố Sam mạnh hơn một chút. Công pháp luyện thể lợi hại hơn, độ khó tu luyện quá cao, hắn không định dành nhiều thời gian cùng tài nguyên trên phương diện luyện thể..
- Xích Cấp Chiến Thân!
Lý Phù Trần không có ý định dấu giếm, nói ra.
- Cái gì, ngươi dĩ nhiên tu luyện Xích Cấp Chiến Thân, cái này.
Niếp Minh vô cùng kinh hãi.
Xích Cấp Chiến Thân nổi danh là rất khó luyện, trong hàng đệ tử Ngoại Tông hiện tại, chỉ có một người luyện thành Xích Cấp Chiến Thân, những người còn lại đều bỏ qua hoặc trong quá trình tu luyện.
Theo ghi chép, ở Ngoại Tông cách năm năm, mới có một người chân chính luyện thành Xích Cấp Chiến Thân.
- Lý Phù Trần, ta và ngươi lên nước đánh một trận.
Niếp Minh giẫm mạnh chân lên mật đất, giống như đại bàng giương cánh, nhảy vào trong hồ.
Ở trên đất bằng, hắn không nắm chắc đánh bại Lý Phù Trần, chỉ trên nước, hắn mới có cơ hội.
Từ trước đến giờ hắn đều không nghĩ tới.
- Ta phụng bồi.
Trên bàn chân của Lý Phù Trần được bao lại bởi Chân khí màu đỏ nhạt, hắn nhảy ra, lướt vào trong hồ.
Ào ào ào ào ào ào. . .
Hai người giống như nhện nước, lui tới tự nhiên trên mặt hồ.
"Ngộ tính của người này cũng quá cao đi! Dĩ nhiên có thể làm Chân khí hiện ra bên ngoài."
Khoé miệng của Niếp Minh giật giật.
Chân khí hiện ra ngoài ở tay chân là dễ nhất, nhìn độ dày của Chân khí dưới chân Lý Phù Trần, đối phương tu luyện công pháp nhập môn ít nhất tới tầng thứ tám, cái này không thể dùng ngộ tính cao để hình dung.
Biến thái.
Đây là ý nghĩ duy nhất hiện giờ của Niếp Minh.
- Mau nhìn, trên hồ nước có người chiến đấu.
Khu vực đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng có mấy trăm đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, bởi hồ nước không lớn, nên có không ít người thấy được trên hồ nước có chiến đấu, một đám người nhịn không được mà hiếu kỳ nhảy vào trong hồ, dựa vào khả năng Chân khí hiện ra ngoài đứng trên mặt nước.
- Là Niếp Minh, người này là một trong bảy cao thủ thủ hạ của Phương Liệt Hải.
- Không sai, Niếp Minh ở trong bảy cao thủ bài danh thứ năm, nhưng thực lực cực mạnh.
- Không biết đối thủ của hắn là ai, ta chưa từng thấy qua.
- Ta biết hắn là ai, hắn gọi là Lý Phù Trần, người đang được kể xôn xao gần đây.
- Há ra là hắn, nghe nói hắn thu hoạch điểm cống hiến rất dễ, không biết là thật hay giả.
Có thể trở thành đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, không ai là người yếu, trong hàng đệ tử năm trăm cường của Ngoại Tông, hơn phân nửa là đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, lúc này Lý Phù Trần cũng chân chính nổi danh.