Chương 100: Đứng đầu tỷ thí

Đùng!

Lý Phù Trần huy kiếm hất Quan Diệu ra, giũ sạch vết máu trên Huyền Thiết Kiếm, nhàn nhạt nói:

- Còn người nào.

Trong đệ tử của Quan gia trừ Quan Tuyết ra, những người khác không vượt qua Quy Nguyên cảnh ngũ trọng thì Lý Phù Trần nắm chắc chiến thắng.

Thậm chí Quy Nguyên cảnh lục trọng, hắn cũng có thể dựa vào phòng ngự cường hãn của thân thể đánh một trện, dĩ nhiên, hắn sẽ không làm chuyện tốn sức như vậy.

Đệ tử Quan gia tức giận, nhưng lại không thể làm gì.

Trong bọn họ, Quy Nguyên cảnh ngũ trọng chỉ có hai người, một người khác tự nhận rằng không mạnh hơn Quan Diệu bao nhiêu, đều không thể là đối thủ của Lý Phù Trần.

- Lý Phù Trần, rất tốt, xem ra chúng ta xem thường ngươi, nhưng đối với tiền bối, ngươi phải tôn trọng một chút.

Dương gia Dương Liệt đi ra.

Trong Thiên Tài Chiến lần trước của Vân Vụ Thành, bốn gia tộc đều có đệ tử Nội Tông chạy về.

Đệ tử Nội Tông của Dương gia chạy về chính là Dương Liệt cùng Dương Chiến.

Dương Liệt năm nay hai mươi sáu tuổi, Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, bàn về thiên phú, thì so với Quan Diệu hai mươi bảy tuổi mạnh hơn không ít.

Lúc này, ánh mắt của hắn nhìn tới Lý Phù Trần tràn đầy ghen tỵ và âm trầm.

Trong Thiên Tài Chiến tại Vân Vụ Thành, đối phương chỉ là một tên tiểu tử, mới qua hai năm thời gian, đối phương lại lớn mạnh đến mức này.

Phải biết Dương Liệt khí đó, một ngón tay cũng có thể nghiền chết Lý Phù Trần.

- Tiền bối, chỉ bằng các ngươi cũng xứng.

Lý Phù Trần lạnh nhạt.

- Đúng là một tên trong mắt không có tôn trưởng.

Ánh mắt của Dương Liệt híp lại.

Trước đó Lý Phù Trần có thể chiến thắng Quan Diệu, chủ yếu dựa vào Lưu Tinh Kiếm Pháp, không khéo chính là, hắn đã từng so tài với đệ tử Nội Tông tu luyện Lưu Tinh Kiếm Pháp, cho nên đối với Lưu Tinh Kiếm Pháp có chút hiểu biết.

Lưu Tinh Kiếm Pháp chỉ có một chiêu, một chiêu này rất cực đoan, không chỉ tốc độ nhanh kinh người, lực sát thương cũng vô cùng lớn.

Muốn chống lại Lưu Tinh Kiếm Pháp, chỉ có thể lấy chiêu phá chiêu, không thể để đối phương bắt được sơ hở mà vận dụng tiếp.

Vèo!

Vèo! Vèo!

Nhưng đến lúc giao thủ, Dương Liệt biết mình đã đánh giá thấp Lý Phù Trần.

Lưu Tinh Kiếm Pháp của Lý Phù Trần, thời gian hồi khí quá ngắn, trong chốc lát có thể phát ra kiếm thứ hai, kiếm thứ ba.

Hắn ứng phó vô cùng khó khăn, không thể phát ra phản kích hữu hiệu.

- Ngươi tu luyện Lưu Tinh Kiếm Pháp tới cảnh giới Đại Thành sao?

Dương Liệt cả kinh nói.

- Ngươi không cần biết.

Lý Phù Trần tất nhiên là tu luyện Lưu Tinh Kiếm Pháp tới cảnh giới Lô Hỏa Thuần Thanh.

Thông thường mà nói, võ công Hoàng cấp đối ứng với Võ giả Luyện Khí cảnh cùng Quy Nguyên cảnh.

Võ công Huyền cấp đối ứng với Võ giả Địa Sát cảnh cùng Thiên Cương cảnh.

Cho nên, Võ giả Quy Nguyên cảnh thi triển võ công Huyền cấp phải cố hết sức, cần phải có thời gian hồi khí nhất định, không thể phát động liên tục.

Còn nếu muốn tu luyện võ công Huyền cấp tới cảnh giới Đại Thành, thì thời gian hồi khí sẽ được rút ngắn rất nhiều.

Xuy!

Lưu quang thoáng qua, ngực của Dương Liệt trúng một kiếm, nếu không phải hắn phản ứng kịp thời, một kiếm này đủ làm hắn mất sức chiến đấu.

- Dương Liệt, trở lại đi!

Dương Ngạo đột nhiên nói.

- Quả nhiên có chút thực lực, lãnh giáo.

Dương Liệt đang không có cơ hội xuống đài, nghe vậy, vội vàng nhảy ra vòng chiến, chẳng qua sắc mặt rất khó coi.

- Còn có ai?

Ánh mắt của Lý Phù Trần liên tục quét nhìn đệ tử Quan gia và đệ tử Dương gia.

Đệ tử hai gia tộc vẻ mặt giật giật một cái.

- Rất càn quấy.

Đệ tử Thân Đồ gia có chút nhìn không được.

Dĩ nhiên, địa vị của bọn họ cao cả, ngược lại không nguyện ý giẫm vào ao nước đục này.

- Ha ha!

Lý Thiên Thạch lớn tiếng cười:

- Phù Trần, ngươi cũng trở lại đi, theo ta nhìn, từ Quy Nguyên cảnh ngũ trọng trở xuống, không người nào là đối thủ của ngươi, mà từ Quy Nguyên cảnh ngũ trọng trở lên, ta nghĩ không có ai mặt dày đi khiêu chiến ngươi đâu.

Hắn đúng thật là sợ Quy Nguyên cảnh lục trọng đi khiêu chiến Lý Phù Trần, đến lúc đó không tốt thu tay.

Lý Phù Trần không phải không biết đạo lý này, yên lặng lui trở về trận doanh của Lý gia.

- Lý Thiên Thạch, không nên cao hứng quá sớm, trước đó chỉ là món khai vị, tiếp theo mới là bữa chính.

Quan Nhất Long âm u nói.

- Quan huynh nói không sai, Lý Thiên Thạch, ngươi nên chuẩn bị tâm lý đi.

Dương Ngạo nhìn chằm chằm Lý Thiên Thạch.

- Phóng ngựa tới đi, người của Lý gia, cho tới bây giờ không sợ chiến.

Lý Thiên Thạch khí khái nói.

Quy Nguyên cảnh ngũ trọng trở lên của Lý gia chỉ có ba người, một người là Lý Thiên Thạch, Quy Nguyên cảnh bát trọng, Lý Cẩm Tú, Quy Nguyên cảnh bát trọng, Lý Huyền Thổ, Quy Nguyên cảnh lục trọng.

Mà Quy Nguyên cảnh ngũ trọng trở lên của Quan gia có chừng sáu người, Dương gia là năm người.

Sau mấy trận chiến, Quan gia cùng Dương gia ngang bằng, Lý gia muốn ảm đạm không ít.

Cũng may là Lý Cẩm Tú đánh bại một tên đệ tử Quan gia cùng một tên đệ tử Dương gia, không khiến Lý gia quá mức khó coi.

- Lý Thiên Thạch, đi ra đi! Ngươi và ta phải phân cao thấp.

Cuối cùng, chỉ còn lại ba người Quan Nhất Long, Lý Thiên Thạch cùng với Dương Ngạo không xuất thủ.

Quan Nhất Long chỉ Lý Thiên Thạch, ngạo nghễ nói.

- Phụng bồi tới cùng.

Lý Thiên Thạch đi ra ngoài.

Oanh oanh oanh oanh. . .

Quy Nguyên cảnh bát trọng kịch chiến quá kinh khủng, lưỡi kiếm Chân khí trên Huyền Thiết Kiếm kéo dài chừng bảy tám thước, cộng thêm chiều dài của Huyền Thiết Kiếm, chính là mười mấy thước.

Nói cách khác, hai người đứng cách nhau mười mấy thước, là có thể chém chết Võ giả yếu hơn họ.

- Huyền Thủy Kiếm Pháp!

- Quang Mang Kiếm Pháp!

Trên Huyền Thiết Kiếm của Quan Nhất Long, Chân khí đại phóng, ngưng tụ thành một cái thủy cầu, một kiếm đánh về phía Lý Thiên Thạch.

Mà trên Huyền Thiết Kiếm của Lý Thiên Thạch cũng giống như vậy, ngưng tụ thành một ma bàn (cối xay) sáng chói mắt, nghênh đón Lý Thiên Thạch.

Ầm!

Một trận rung chuyển, mặt đất dưới chân hai người nổ ra một cái hố to, đá vụn văng tung tóe, giống như vô số ám khí vậy.

Cuối cùng, hai người cũng không phân ra thắng bại.

Lý gia mặc dù suy yếu, nhưng cũng là chuyện mười mấy năm gần đây.

Mấy khóa của Lý Thiên Thạch, Lý gia đanh ở đỉnh phong, thế hệ trẻ không thua kém Quan gia cùng Dương gia.

Sau khi đại chiến với Quan Nhất Long, Lý Thiên Thạch lại cùng Dương Ngạo đại chiến một trận.

Không khỏi không thừa nhận, thiên phú của bọn họ tương đương, trừ khi có ai đột phá, bằng không trong thời gian ngắn không thể chiến thắng đối phương.

- Tỷ đấu rất đặc sắc, làm cho ta ngứa tay.

Trong đình, nhân vật dẫn đầu thế hệ trẻ của Thân Đồ gia Thân Đồ Kiếm Minh đứng lên, ha ha cười nói.

- Để cho Kiếm Minh huynh cười rồi.

Quan Nhất Long cùng Dương Ngạo hướng Thân Đồ Kiếm Minh ôm quyền.

Thân Đồ Kiếm Minh, ba mươi hai tuổi, Quy Nguyên cảnh cửu trọng, hắn có căn cốt tam tinh, có nhiều hy vọng đột phá Địa Sát cảnh trước ba mươi lăm tuổi nhất, trở thành đệ tử Chân Truyền của Thương Lan Tông.

Phải biết rằng trong bốn đại gia tộc, trước mắt không có đệ tử Chân Truyền nào.

Một khi trong gia tộc xuất hiện đệ tử Chân Truyền, thì đủ chấn nhiếp ba gia tộc khác.

Còn nếu Thân Đồ gia xuất hiện một tên đệ tử Chân Truyền, có thể làm cho địa vị của Thân Đồ gia càng vững chắc hơn.

Lý Thiên Thạch bỉu môi, không nói gì.

Những năm này, đệ tử của Lý gia bị đệ tử Thân Đồ gia ức hiếp không ít, đối phương là đệ tử của gia tộc Thành chủ, vênh mặt hất hàm sai khiến, hơn nữa âm thầm trợ giúp Quan gia cùng Dương gia.

Lý Thiên Thạch hắn mới không đi lấy lòng đối phương.

Ánh mắt rơi vào Lý Phù Trần, Thân Đồ Kiếm Minh nói:

- Ngươi rất tốt, không biết ngươi có hứng thú làm tùy tùng của ta.

Hắn muốn Lý Phù Trần phục tùng, bất kể đối phương có căn cốt như thế nào, ở Quy Nguyên cảnh tầng thứ, tuyệt đối là một nhân vật cường hãn.

- Xin lỗi, ta không có hứng thú.

Lý Phù Trần trực tiếp cự tuyệt.

Thân Đồ Kiếm Minh cười nhạt nói:

- Hy vọng ngươi sẽ không hối hận, chúng ta đi.

Nói xong, hắn liền mang đám đệ tử Thân Đồ gia rời đi.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện