Chương 6: Trang sức của Võ giả

Dịch giả: rolland

Ngao!

Trên một gò núi không cao, Lý Phù Trần đang chiến đấu cùng một đầu Thiết Trảo Lang.

Phòng ngự của Thiết Trảo Lang yếu hơn Thiết Cốt Sài rất nhiều, bất quá công kích của Thiết Trảo Lang vượt xa Thiết Cốt Sài, móng vuốt dài đến nửa thước, một trảo có thể dễ dàng bẻ gãy một cây đại thụ.

Xẹt!

Tia lửa văng khắp nơi, Tinh Cương Kiếm của Lý Phù Trần ma sát vào móng vuốt của Thiết Trảo Lang, một kiếm xuyên thủng yết hầu của Thiết Trảo Lang.

- Tổng cộng bốn kiếm, cũng không tệ lắm.

Có kinh nghiệm đối phó với Thiết Cốt Sài, khi Lý Phù Trần đối mặt với Thiết Trảo Lang thì nhẹ nhõm hơn rất nhiều, chỉ bốn kiếm liền giết chết nó.

Nếu để cho người khác biết, phỏng chừng sẽ giật mình rớt cằm xuống đất.

Bất kể là Thiết Cốt Sài hay Thiết Trảo Lang, Võ giả Luyện Khí cảnh ngũ trọng khi ứng phó cũng phải cố sức, không có vài Võ giả Luyện Khí cảnh ngũ trọng thì không dám chém giết. Lý Phù Trần rèn luyện đã nửa ngày, có thể đơn giản đánh chết hai cái, năng lực thực chiến đã bỏ rơi phần lớn Võ giả Luyện Khí cảnh.

Đương nhiên, Võ giả Luyện Khí cảnh ngũ trọng bình thường không có khả năng đem hai môn Hoàng cấp Trung giai Kiếm pháp tu luyện tới cảnh giới Đại Thành. Lý Phù Trần là Võ giả Luyện Khí cảnh ngũ trọng, nhưng thực lực đã vượt qua Luyện Khí cảnh ngũ trọng, đánh chết Thiết Trảo Lang không coi là việc khó khăn.

Thiết Cốt Sài, Thiết Trảo Lang, Bạo Hùng, Kim Văn Báo. . .

Cả ngày, Lý Phù Trần đánh chết bốn đầu Nhất cấp Trung giai Yêu thú tàn bạo, về phần các loại Nhất cấp Đê giai Yêu thú thực lực thấp như Lục Tuyến Xà, Lý Phù Trần giết ít nhất mười mấy con.

Theo số lần chiến đấu tăng lên, năng lực thực chiến của Lý Phù Trần tiến triển cực nhanh, Kiếm pháp không giống như trước, tinh diệu thì tinh diệu, nhưng mà có chút cứng nhắc.

Trời tối dần, Lý Phù Trần đang trên đường chạy về Lý gia.

Thu hoạch của cả ngày hôm nay không tệ, thu thập tất cả bảy gốc Hoàng cấp Đê giai dược thảo, hai mươi cái móng vuốt của Thiết Trảo Lang cùng năm tấm da lông của Yêu thú, tổng giá trị khoảng hai mươi kim tệ.

Lúc trở lại Lý gia, sắc trời đã triệt để tối hẳn, Lý Phù Trần dự định ngày mai lại xử lý dược thảo cùng tài liệu Yêu thú này.

- Phù Trần, cả ngày hôm nay ngươi đi đâu vậy.

Trên bàn cơm, Lý Thiên Hàn hỏi.

- Cha, ta tìm một địa phương luyện kiếm.

Lý Phù Trần không dám nói mình đi Vân Vụ Sơn Mạch.

- À.

Lý Thiên Hàn cũng không nghi ngờ hắn, lúc còn trẻ hắn cũng thích tìm chỗ yên tĩnh luyện kiếm, không có thói quen ở trong gia tộc.

Ăn cơm tối xong, Lý Phù Trần trở lại phòng của mình.

Ngồi xếp bằng trên bồ đoàn của phòng tu luyện, đầu tiên, Lý Phù Trần vận chuyển Hồng Ngọc Công tầng thứ năm hơn mười lần, sau đó lấy ra một cái bình ngọc, từ trong bình đổ ra một viên đan dược nhét vào trong miệng.

Đan dược là Hoàng cấp Đê giai Linh Khí Đan, một viên giá hai mươi kim tệ.

Võ giả tu luyện, ngoại trừ thiên phú ra, còn phải có tài nguyên.

Tài nguyên sung túc, tu luyện sẽ nhanh hơn rất nhiều, bất quá chỉ tài nguyên không thì cũng không được, tâm cảnh theo không kịp, sẽ dừng lại ở một cảnh giới rất lâu.

Đem dược lực của Linh Khí Đan luyện hóa hoàn toàn, Lý Phù Trần cảm thấy tu vi của mình tăng lên một chút, khoảng cách đến Luyện Khí cảnh ngũ trọng sơ kỳ đỉnh phong càng ngày càng gần.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Phù Trần đi vào thành.

Luyện Yêu Các.

- Phù Trần thiếu gia, một cái móng vuốt của Thiết Trảo Lang ta trả mười ngân tệ, hai mươi cái là hai kim tệ. Bốn tấm da lông Yêu thú, trong đó da lông của Kim Văn Báo là quý nhất, giá trị hai kim tệ, thứ hai là Bạo Hùng, giá trị một kim năm ngân tệ, của Thiết Trảo Lang là một kim hai ngân tệ, của Thiết Cốt Sài là một kim tệ. Tổng cộng là bảy kim bảy ngân tệ, ngài thấy thế nào?

Chưởng quỹ của Luyện Yêu Các liếc nhìn tài liệu trên quầy, mở miệng nói.

- Được.

Lý Phù Trần gật đầu, Luyện Yêu Các là sản nghiệp của Lý gia, giá cả tự nhiên sẽ hợp lý hơn những nhà khác.

Rời Luyện Yêu Các, Lý Phù Trần lại tới Dược Thảo Điếm của nhà mình, đem bán bảy gốc Hoàng cấp Đê giai dược thảo, tổng cộng bán được mười một kim tệ.

Lúc này đã đến buổi trưa, đi Vân Vụ Sơn Mạch lần nữa đã không còn kịp rồi, dù sao ban đêm hắn còn phải chạy trở về, cả quãng đường đi qua đi lại cũng mất hai canh giờ.

Không có chuyện gì làm, Lý Phù Trần bắt đầu đi dạo trong Vân Vụ Thành.

Từ khi thiên phú mất đi, đã một năm rồi, Lý Phù Trần không có đi dạo thành thị quen thuộc này.

Bất tri bất giác, Lý Phù Trần đi tới Trân Bảo Các.

Đây là một của hàng bán trang sức, bất quá là trang sức độc quyền của Võ giả, trang sức của Võ giả có thể phụ trợ Võ giả tu luyện.

Người ra vào Trân Bảo Các tấp nập, sinh ý rất tốt, chủ yếu đều là Võ giả Luyện Khí cảnh, thỉnh thoảng cũng sẽ có Võ giả Quy Nguyên cảnh vào nhìn một chút.

- Phù Trần ca!

Ngay khi Lý Phù Trần tiến vào không lâu sau, một âm thanh rụt rè vang lên sau lưng.

- Tiểu Điệp.

Lý Phù Trần quay đầu lại, nhìn thấy một thiếu nữ dáng dấp thanh tú.

Lý Tiểu Điệp, là đệ tử của Lý gia chi thứ, địa vị của cha mẹ không cao, Lý Phù Trần có thể nhớ kỹ nàng, là bởi vì trong một năm mất đi thiên phú, Lý Tiểu Điệp từng cổ vũ qua hắn, tâm địa rất thiện lương.

- Nghe nói thiên phú của Phù Trần ca đã khôi phục, Tiểu Điệp chúc mừng.

Lý Tiểu Điệp ngọt ngào cười nói.

Lý Phù Trần cười, nói:

- Cái này cũng may nhờ ngươi cổ vũ.

- Phù Trần ca nói đùa, ta cổ vũ đâu có ích lợi gì.

Lý Tiểu Điệp thành thật nói.

Lý Phù Trần nói:

- Ngươi tới Trân Bảo Các chắc là đến xem trang sức hả, cứ đi đi.

- Không quấy rầy Phù Trần ca nữa.

Lý Tiểu Điệp thật sự là đến xem trang sức, từ mấy tháng trước, nàng nhìn trúng một cái Thủ Liên, nhưng nàng lại thiếu kim tệ, tiết kiệm mấy tháng, hơn nữa cha mẹ cho một ít kim tệ, cuối cùng cũng góp đủ.

Trang sức của Trân Bảo Các, giá trị phi phàm. Lý Phù Trần quan sát một hồi, trang sức có giá thấp nhất cũng hai mươi kim tệ, hơi đắt một chút, thì chừng năm sáu mươi kim tệ, mà tận cùng bên trong, cao tới một trăm thậm chí mấy trăm kim tệ.

- Đem chiếc giới chỉ này cho ta nhìn một chút.

Trước đài thuỷ tinh ở tận cùng bên trong quầy, Lý Phù Trần thấy một chiếc Lam Tinh Giới Chỉ, chiếc Lam Tinh Giới Chỉ này rất xinh đẹp, toàn thân màu ngân kim sắc, Lam Tinh hình trứng, nhỏ chừng đầu ngón tay, loé ra ánh sáng chói mắt.

Nhân viên của cửa hàng cũng nhận thức Lý Phù Trần, nghe vậy liền vội vàng lấy ra Lam Tinh Giới Chỉ đưa cho hắn xem, sau đó giới thiệu:

- Phù Trần thiếu gia, chiếc Lam Tinh Giới Chỉ này là sản phẩm mới của Trân Bảo Các chúng ta, phía trên giới chỉ là Lam Tinh đạt tới tiêu chuẩn cao cấp, hiệu quả hội tụ Thiên Địa Nguyên Khí rất tốt, toàn thân giới chỉ do Hàn Thiết chế tạo thành, cứng rắn không gì sánh được.

Lý Phù Trần đánh giá Lam Tinh Giới Chỉ, âm thầm gật đầu.

Lam Tinh là Nguyên khí thủy tinh, có hiệu quả hội tụ Thiên Địa Nguyên Khí, dựa theo hiệu quả mạnh hay yếu, chia làm bốn đẳng cấp là hạ cấp, trung cấp, cao cấp cùng với đỉnh cấp. Ở Vân Vụ Thành, cao cấp Nguyên khí thủy tinh đã cực kỳ hiếm có, về phần Nguyên khí thủy tinh đỉnh cấp, là vật vô giá, không phải muốn mua là có thể mua được.

- Ta chỉ nhìn mà thôi, sau này mới mua.

Chiếc Lam Tinh Giới Chỉ này cần ba trăm kim tệ, trước đây Lý Phù Trần không có tích trữ tiền bạc gì, toàn thân tổng cộng chỉ hơn mười kim tệ mà thôi.

Tuy rằng nhân viên cửa hàng không nói gì, nhưng trong ánh mắt hiện lên một chút khinh bỉ. Đều nói Lý gia Lý Phù Trần là một phế vật, không nghĩ tới còn là quỷ nghèo, bản thân là thiếu gia của đại gia tộc, thậm chí ngay cả ba trăm kim tệ cũng không có, so sánh với thiếu gia của ba đại gia tộc khác, quả thực là kém cõi.

- Tháng trước không phải là năm mươi lăm kim tệ sao, thế nào giờ lại lên đến bảy mươi kim tệ.

- Cái Thủ Liên này đã là cái cuối cùng rồi, bảy mươi kim tệ rất hợp lý.

- Thế nhưng hiện tại ta không có nhiều kim tệ như vậy, có thể ghi sổ hay không.

- Thật ngại, bản điếm không ghi sổ.

Chỗ cửa tiệm, Lý Tiểu Điệp đang trò chuyện cùng nhân viên cửa hàng, khẩu khí của nhân viên cửa hàng có chút không kiên nhẫn.

- Tiểu Điệp, làm sao vậy?

Lý Phù Trần đi tới.

Lý Tiểu Điệp nhìn thoáng qua cái Thủ Liên có khảm ba viên tinh thạch không thôi, lắc đầu nói:

- Phù Trần ca, không có gì.

- Còn thiếu bao nhiêu kim tệ, như thế đã đủ chưa?

Lý Phù Trần liếc nhìn cái Thủ Liên trên tay của nhân viên cửa hàng, đây là một cái Thủ Liên rất tinh xảo, trang sức có màu xanh da trời, phía trên có khảm ba viên Nguyên khí thủy tinh hạ cấp, theo thứ tự là ba màu đỏ, vàng, xanh, rất lộng lẫy. Đem tất cả kim tệ trên người đều móc ra, nhét vào trong tay của Lý Tiểu Điệp, nói rằng:

- Đây là cái cuối cùng rồi, bỏ qua, liền mất rồi.

- Phù Trần ca.

Lý Tiểu Điệp rất ngượng ngùng, vẻ mặt do dự.

- Mua đi!.

Lý Phù Trần khoát tay.

- Phù Trần ca, ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi.

Lý Tiểu Điệp rất thích cái Thủ Liên này, không chỉ duyên dáng, mà còn thực dụng. Dưới lời khuyên của Lý Phù Trần, nàng lấy mười lăm kim tệ trong số tiền mà Lý Phù Trần cho nàng, hơn nữa nàng có năm mươi lăm kim tệ, mua Thủ Liên. Kim tệ còn dư trả lại cho Lý Phù Trần.

Nhìn Thủ Liên xinh đẹp trong tay, con mắt của Lý Tiểu Điệp đều híp lại, vui mừng.

- Thủ Liên này, ta muốn.

Đúng lúc này, một cánh tay non mịn đoạt lấy Thủ Liên trong tay của Lý Tiểu Điệp.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện