Chương 56: Hai đại thiên kiêu
Dịch giả: rolland
- Niếp Minh bại, không thể tin được.
- Lý Phù Trần này... ít nhất có thể bài danh trước hai trăm trong năm trăm cường của Ngoại Tông.
- Không sai, chiến đấu trên hồ nước, Niếp Minh tương đối chiếm tiện nghi, thực lực của Lý Phù Trần so với tưởng tượng còn cao hơn.
Mọi người xem chiến nghị luận ầm ỉ.
- Lý Phù Trần, ta đấu với ngươi.
Giữa đám người cách đó không xa, một thân ảnh đi ra, cách Lý Phù Trần chưa tới bốn năm thước, chợt nhảy lên, chém xuống một kiếm.
Một kiếm này giống như phi long, đường kiếm giao nhau, vô cùng khí phách, như thiên mã hoành không.
Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, Phi Long Kiếm Pháp.
- Là một trong bảy cao thủ dưới trướng Phương Liệt Hải, bài danh thứ ba, Mai Nhược Long, trong năm trăm cường xếp hạng một trăm chín mươi tám.
Có người nhận ra người mới tới.
- Lui về!
Mộc kiếm vung lên, trong khoảnh khắc liền hút lấy mộc kiếm của đối phương, Lý Phù Trần vung lên tay phải, Mai Nhược Long phải lui trở về.
- Trong kiếm ẩn chứa lực hút, một kiếm thật tiêu sái.
Không ít người ủng hộ Lý Phù Trần.
- Muốn chết.
Sắc mặt của Mai Nhược Long đen lại, đối phương nắm bắt thời cơ quá chuẩn, không sớm cũng không muộn, vừa vặn nhắm vào tiết điểm công kích của hắn, nếu không, chỉ có lực hút như thế thì không làm gì được hắn.
Chân đạp trên nước văng tung toé, Mai Nhược Long lướt tới.
Khi tới gần Lý Phù Trần, mộc kiếm trong tay hắn rung lên, hoá thành ba đường kiếm ảnh linh động bao phủ Lý Phù Trần.
Chiêu này gọi là Vân Long Tam Hiện, chính là chiêu thứ hai của Phi Long Kiếm Pháp, vô cùng tinh diệu.
- Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai gần Tiểu Thành, còn không làm gì được ta.
Lực lượng cánh tay của Lý Phù Trần bạo tăng, giơ mộc kiếm lên cao, sau đó hung hãn chém xuống.
Đùng đùng!
Một kiếm "thạch phá kinh thiên", dễ dàng phá Vân Long Tam Hiện của Mai Nhược Long.
- Ngươi cũng tiếp ta một kiếm.
Lý Phù Trần bước về phía trước, lại chém một kiếm tới Mai Nhược Long.
Thiếu Thương Kiếm Pháp, đường kiếm đơn giản, kiếm kình hùng hồn bá đạo, dưới sự thi triển của Lý Phù Trần trong người có năm ngàn cân lực, như hổ thêm cánh, thế không thể đỡ.
Mai Nhược Long không ngờ kiếm pháp của Lý Phù Trần lại bá đạo và mạnh mẽ như vậy, căn bản không kịp tránh ra, nếu cứng rắn chống đỡ cũng không chịu được lực đạo như thế này.
- Cuồng ngạo, lui lại.
Đúng lúc này, một thân ảnh hoành không bay tới, che chắn trước Mai Nhược Long, tuỳ ý ra kiếm, ngăn Thiếu Thương Kiếm Pháp của Lý Phù Trần.
Hồ nước nổ tung, bọt nước cùng kình khí hỗn hợp, giống như lợi tiễn, văng khắp nơi.
Sóng nước phập phồng, khoảng cách giữa hai người kéo ra.
Lý Phù Trần tập trung nhìn tới, người ngăn một kiếm của hắn là một thiếu niên anh tuấn, cơ thể không cao không thấp, có một loại cảm giác bá đạo, bao quát chúng sinh.
- Hít, là Phương Liệt Hải!
Tất cả một người đều hút một ngụm khí lạnh.
Phương Liệt Hải, một trong mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, trong năm trăm cường bài danh thứ mười hai, là căn cốt tứ tinh siêu phàm, đồng thời cũng là Thiếu thành chủ Sơn Hải Thành, một trong chủ thành của Thương Lan Vực, có thể nói là tụ tập vạn ngàn sủng ái, thân phận cao quý, không kém con của Trưởng Lão Nội Tông, thậm chí vượt qua.
- Thực lực của Lý Phù Trần đến cùng mạnh bao nhiêu, không chỉ đánh bại Niếp Minh, áp chế Mai Nhược Long, đối mặt với Phương Liệt Hải, cũng không rơi xuống hạ phong.
- Phương Liệt Hải khẳng định không toàn lực ứng phó, nói cách khác, Lý Phù Trần không phải đối thủ của hắn.
- Cũng phải, dù sao Phương Liệt Hải cũng bài danh thứ mười hai của Ngoại Tông, mười hai cùng hai trăm không cùng một tầng thứ, kém nhau mấy cấp bậc.
Đệ tử trước năm trăm của Ngoại Tông, một tên so với một tên càng biến thái, nhưng trên thực tế, sau một trăm, thực lực không sai biết lắm.
Hơn kém nhau trong vòng mười hạng, phải đánh nhau mới biết ai hơn ai.
Dù sao phân thắng bại, cũng không phải ai thực lực cao liền thắng, còn phải xem phát huy trong chiến đấu cùng năng lực thực chiến.
Thế nhưng trước một trăm thì không giống nhau.
Trước một trăm mới thật sự là đệ tử mạnh nhất của Ngoại Tông, người có thể đi vào danh sách này, không ai không phải Luyện Khí cảnh đỉnh phong.
Không kể thực lực cơ sở, cho dù năng lực thực chiến cũng đứng đầu.
Còn như hạng mười hai, là một tầng thứ cao hơn.
Đệ tử Ngoại Tông tầng thứ này, không thể nghi ngờ là bá chủ Luyện Khí cảnh, có thực lực thuấn sát người khác.
Phương Liệt Hải cho dù có toàn lực ứng phó hay không, trong lòng mọi người đều đánh giá cao Lý Phù Trần.
Nếu đổi thành người khác, Phương Liệt Hải tùy tiện một kiếm có thể đánh bại ngay lập tức.
Hai chân đứng vững trên mặt nước, Phương Liệt Hải nhướng mày:
- Thực lực không tệ, dĩ nhiên chặn được một kiếm chứa ba phần lực đạo của ta.
- Ngươi cũng không tệ.
Lý Phù Trần nói.
- Ha ha!
Phương Liệt Hải cười:
- Ta không biết nói ngươi không biết trời cao đất rộng, hay nói ngươi không có đầu óc, ngươi có tư cách đánh giá Phương Liệt Hải ta sao?
Lý Phù Trần cười nhạt:
- Tuy rằng ngươi mạnh, nhưng không mạnh tuyệt đối, xem ra ngươi rất tự tin.
- Phải không?
Phương Liệt Hải nhếch miệng, trong mắt loé lên tia nguy hiểm.
- Phương Liệt Hải, Ngoại Tông này cũng không phải ngươi độc bá, chuyện hôm nay cứ như vậy đi!
Mắt thấy Lý Phù Trần cùng Phương Liệt Hải sắp động thủ, một thiếu niên vẻ mặt chính khí đi tới.
Phương Liệt Hải nghiêng đầu nhìn qua, sắc mặt âm trầm nói:
- Cao Trường Thiên, ngươi muốn quản chuyện này hả?
Cao Trường Thiên, cũng là một trong mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, làm người vô cùng chính khí, không cho pháp chuyện khi dễ người khác phát sinh, cho nên hắn thành lập phe phái, cũng bảo vệ người khác.
- Đương nhiên.
Cao Trường Thiên ngạnh nói.
Phương Liệt Hải nhịn tức nói:
- Cao Trường Thiên, ngươi không nên không biết xấu hổ, trước đây ta không tính toán với ngươi, nhưng hôm nay, nếu ngươi muốn cản ta, thì cứ chờ coi.
Cao Trường Thiên đứng chắp tay:
- Ta cũng muốn nhìn, ngươi làm gì được ta.
Mấy năm trước hai người cùng tiến vào Thương Lan Tông, liến nhìn nhau không vừa mắt
Chỉ là thực lực hai người tương đương, một bài danh mười hai, một bài danh thứ mười, có thể nói là sàn sàn, người này không làm gì được người kia.
- Muốn chết.
Phương Liệt Hải nổi giận, vận chuyện Thiết Giáp Công tầng thứ chín, một cổ khí tức cực kỳ kinh khủng hiện ra, cùng lúc đó, mộc kiếm trong tay hắn, đều được bao phủ bởi một cổ Chân khí màu đen nhạt, độ rộng và độ dày của Chân khí vượt xa Niếp Minh cùng Mai Nhược Long.
- Sợ ngươi sao.
Cao Trường Thiên cũng vận chuyển Côn Ngọc Quyết tầng thứ chín, một cổ khí tức cao lớn hiện ra, chống lại Phương Liệt Hải, mộc kiếm trong tay bị một tầng Chân khí màu trắng nhạt bao phủ.
Đùng!
Khí tức của hai người trùng kích nhau, trong không khí truyền ra âm thanh nổ tung.
- Thật đáng sợ, đây là thực lực của thiên kiêu sao!
- Hai đại thiên kiêu quyết đấu, có thể nói Ngoại Tông rầm rộ, thiên kiêu quyết đấu lần trước chính là hơn nửa năm trước.
Mọi người nghị luận ầm ỉ.
Lý Phù Trần nhìn khí tức của hai người, trong mắt hiện ra chiến ý.
Thực lực của hai người quả thực rất mạnh, công pháp nhập môn đều tu luyện đến tầng thứ chín.
Công pháp nhập môn của Thương Lan Tông mặc dù chỉ là công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, nhưng tốn chút thời gian vẫn có thể tu luyện đến cảnh giới cao nhất.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là căn cốt tứ tinh, dưới căn cốt tứ tinh, Luyện Khí cảnh có thể không làm được điểm này, dù có công pháp đan dược giúp đỡ.
Thông thường, tu luyện công pháp là một quá trình tiến hành theo chất lượng.
Mọi người từ đầu đều tu luyện công pháp cơ bản.
Sau đó đổi thành công pháp Hoàng cấp Cao giai gia truyền, sau đó là công pháp nhập môn của tông môn.
Mỗi một lần đổi công pháp, bởi vì kinh mạch được đả thông nhiều và kinh nghiệm tích luỹ lúc trước, tu luyện sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Nói cách khác, vừa mới bắt đầu cho ngươi công pháp cao cấp, ngươi cũng không tu luyện được.