Chương 176: Hướng Gia tạ tội
Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao
Đối với Quan Gia, Dương Gia, cùng với Thân Đồ Gia thì đây là một ngày vô cùng đen tối, còn với Lý Gia lại là một ngày vô cùng vui sướng.
Bởi vì, Thiếu tộc trưởng nhà mình hôm nay đã là đệ tử chân truyền Hoàng Kim của Thương Lan Tông, để xem sau này còn ai dám chêu trọc Lý Gia, còn ai dám chèn ép Lý Gia nữa? kaka.
Mười năm nay, Lý Gia vẫn được xem là một trong bốn gia tộc lớn nhất của Vân Vụ Thành, nhưng thực tế chỉ là tồn tại trên danh nghĩa.
Vân Vụ Thành mặc dù chỉ là một thành trấn nhỏ, nhưng số người sinh sống trong thành thị cũng phải hơn 20 vạn, còn tính toàn bộ lãnh thổ thuộc Vân Vụ Thành thì phải lên tới con số hàng 100 vạn người.
Thu nhập bình quân đầu người nơi đây khá cao, cao nhất phải kể đến 3 gia tộc lớn, thu nhập hàng năm của 3 gia tộc cộng lại cũng phải hơn 100 vạn kim tệ.
Trong đó, Dương Gia thu nhập cao nhất, ước tính hàng năm thu về khoảng 50 vạn kim tệ.
Quan Gia đứng thứ hai, thu về 40 vạn kim tệ.
Thấp nhất là Lý Gia, thu về không tới 20 vạn kim tệ, sở dĩ làm ăn kém như vậy, là bởi vì bị Dương Gia cùng với Quan Gia liên thủ chèn ép việc buôn bán, ngoài ra còn có Thân Đồ Gia Tộc âm thầm làm ảnh hưởng việc buôn bán của Lý Gia.
10 năm trước, Lý Gia ở Vân Vụ Thành, có tới bảy – tám chục cửa hàng buôn bán, thế nhưng đến nay chỉ còn có một nửa.
Về phần Thân Đồ Gia Tộc là Thành Chủ gia tộc, theo quy định của tông môn, thì không được phép kinh doanh buôn bán, chẳng qua gia tộc này có nguồn thu khác, những người muốn mở cửa hàng buôn bán, nhất định phải nộp thuế, ngay cả những hộ gia đình sinh sống trong thành cũng cần phải nộp thuế, ngoài ra, còn có các thế lực khác muốn tạo quan hệ, thường xuyên nịnh bợ đút lót, cùng với một số thu nhập trong tối, do đó thu nhập của Thân Đồ Gia Tộc là cao nhất, cụ thể được bao nhiêu, e rằng chỉ có Thành Chủ Thân Đồ Kiếm Hà mới rõ ràng.
Hiện tại, Lý Gia xuất hiện Lý Phù Trần, không chỉ có thể khôi phục như xưa, thậm chí còn có thể phát triển hơn nữa.
…
Ngân Phong Thành, trong Phủ Thành Chủ.
“Bác, cái tên Lý Phù Trần quá kiêu ngạo, người nhất định phải làm chủ cho con.” Hướng Gia Ngọc cầu xin Thành Chủ Ngân Phong Thành là Hướng Thiên Khung.
Hướng Thiên Khung cảm thấy không thoải mái, chậm rái nói: “Ngày mai ta dẫn ngươi đi tạ tội.”
“Tốt, cái gì?”
Hướng Gia Ngọc theo bản năng gật đầu, nhưng rất nhanh đã cảm thấy có điều không đúng, bác ấy không chỉ không làm chủ cho nàng, trái lại còn muốn cùng nàng đi tạ tội?
Nghe vậy, Lý Vân Hà cũng thấy choáng váng.
Hắn lo lắng Hướng Gia Ngọc trên đường trở về gặp chuyện không may, nên mang theo 2 tên hộ vệ, một đường theo về đây.
“Vì sao, bác, Hướng Gia ta chẳng lẽ phải sợ một tên đệ tử chân truyền, anh trai con cũng là đệ tử chân truyền a, hơn nữa còn là từ mấy năm trước.” Hướng Gia Ngọc cảm thấy khó hiểu.
“Gia Ngọc, em quá lỗ mãng.” Bên ngoài phòng khách, có một thanh niên đang đi tới.
Hướng Gia Ngọc cùng Lý Vân Hà xoay người nhìn lại, Hướng Gia Ngọc nói: “Thiên Cường, anh đã trở về?”
“May là ta kịp trở về, em cũng biết đó, đệ tử chân truyền cũng phân chia đẳng cấp, ta ở Thương Lan Tông chỉ là đệ tử chân truyền Bạch Ngân, mà Lý Phù Trần, đã là đệ tử chân truyền Hoàng Kim.” Hướng Thiên Cường chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
“Đệ tử chân truyền Hoàng Kim?” Hướng Gia Ngọc đứng ngẩn người ra.
“Đệ tử chân truyền Hoàng Kim, có quyền bãi miễn Thành Chủ của các thành trấn nhỏ, còn đệ tử chân truyền Bạch Ngân không có quyền này, đừng nói là Hướng gia ta, coi như là Thành chủ gia tộc của thành phố lớn, cũng không dám đắc tội với đệ tử chân truyền Hoàng Kim, vậy mà muội lại dám đắc tội với một đệ tử chân truyền Hoàng Kim.”
“Bãi miễn thành chủ.”
Hướng Gia Ngọc cùng Lý Vân Hà giật mình không thể tin nổi B-phone thật tuyệt với ^-^.
Đệ tử chân truyền Hoàng Kim có quyền lực thật là lớn, rõ ràng có thể bãi miễn thành chủ.
Hướng Thiên Cường nói tiếp: “Đừng nói Lý Phù Trần chỉ là đệ tử chân truyền Hoàng Kim, cho dù hắn chỉ là đệ tử chân truyền Bạch Ngân, chúng ta cũng không thể đắc tội, một người mới 19 tuổi đã trở thành đệ tử chân truyền Bạch Ngân, địa vị so với ta cao hơn rất nhiều, muội thật cho rằng, Hướng gia ta ngày hôm nay, có thể tùy tiện đắc tội với người khác, ta nói cho muội biết, nếu một ngày nào đó chọc phải người không thể trêu chọc, thì Hướng gia ta cũng sẽ bị diệt vong mà thôi.”
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Hướng Gia Ngọc mất bình tĩnh hỏi.
Nàng từ bé đã được nuông chiều, nhưng không có nghĩa nàng là kẻ ngu dốt, nếu như Hướng gia không còn tồn tại, nàng sẽ trở thành tội đồ, đây không phải là điều nàng muốn.
“Tạ tội, hơn nữa còn phải thành thật nhận lỗi, ta thấy, chỉ nhận lỗi thôi vẫn chưa đủ, chúng ta còn phải cho Lý Gia đến Ngân Phong Thành mở cửa hàng buôn bán.” Hướng Thiên Cường nói chắc như đinh đóng cột.
Hắn mới trở về từ mấy hôm trước, cho nên những chuyện về Lý Phù Trần biết rất là rõ.
Lý Phù Trần mặc dù chỉ là phổ thông căn cốt, nhưng từ tiềm lực trước mắt xem xét, chỉ sợ còn cao hơn phần lớn đệ tử chân truyền Hoàng Kim, cho hắn 10 cái lá gan, hắn cũng không dám đi trêu chọc Lý Phù Trần.
Hướng Thiên Khung gật đầu, “Thiên Cường nói không sai, chỉ nhận lỗi thôi chưa đủ, còn phải mạnh tay giúp đỡ Lý gia buôn bán.”
“Bác, anh trai, ta sai rồi.”
Hướng Gia Ngọc trong lòng cảm thấy sợ hãi, nàng sợ Lý Phù Trần ghi hận nàng, ghi hận Hướng gia.
Hướng Thiên Cường cười nói: “Gia Ngọc, chuyện lần này mặc dù mang đến nguy cơ cho Hướng Gia, nhưng cũng có được chỗ tốt, nếu như Lý Phù Trần lòng dạ rộng rãi, Hướng Gia chúng ta, vừa đúng lúc có thể cùng Lý Gia tạo mối quan hệ tốt.”
Cùng với gia tộc của đệ tử chân truyền Hoàng Kim tạo mối quan hệ tốt, sau này sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
“Anh của con nói không sai, lần này là một cái nguy cơ, cũng là một cái cơ hội.” Hướng Thiên Khung gật đầu, đây cũng chính là lý do khiến cho hắn không có tức giận, bằng không đã sớm đem Hướng Gia Ngọc nghiêm trị.
Hướng Gia Ngọc đầu óc mơ màng, đến giờ phút này, nàng bỗng nhiên cảm thấy mình thật nhỏ bé, thế giới bên ngoài quá phức tạp, từ bé nàng chỉ sống trong ánh hào quang của Hướng gia, không hiểu biết nhiều về thế giới bên ngoài.
…
Tại Lý Gia.
Mấy ngày nay có quá nhiều người tới thăm hỏi, tất cả thủ lĩnh của các thế lực lớn nhỏ trong Vân Vụ Thành đều đã tới đủ cả.
Bọn họ đều hiểu rằng, bây giờ tới cửa tặng lễ chỉ là dệt hoa trên gấm, chắc gì Lý gia sẽ nhớ tới bọn họ, nhưng nếu như không tới, bọn họ sợ sẽ đắc tội với Lý gia. Bọn họ không cầu nâng cao một bước, chỉ cần có thể giữ được địa vị như bây giờ là tốt lắm rồi.
“Thiên Hàn, mấy ngày nay người tới thăm hỏi nhiều quá.” Trầm Ngọc Yến than thở, lại có chút kiêu ngạo.
Một người đắc đạo, gà chó lên trời.
Con họ Lý Phù Trần có quyền lực lớn, bọn họ cũng được thơm lây.
Nói không hứng thú, không kiêu ngạo, là nói dối.
Lý Thiên Hàn nói: “Thế giới này chính là như vậy, ngươi càng mạnh, người khác sẽ phải nịnh bợ ngươi, chẳng qua chúng ta không thể rời khỏi thế giới này, bọn họ đến tặng lễ vậy thì cứ để bọn họ tặng là được rồi, không nhận thì lãng phí.”
Đã làm Tộc Trưởng mấy năm, Lý Thiên Hàn hiểu rõ đạo lý đối nhân xử thế, nếu như không thể biến đổi thế giới này, thì chỉ còn cách thích ứng mà thôi, còn nếu ngoan cố chống lại, cuối cùng sẽ bị diệt vong.
“Ừm, thiếp hiểu rõ điều này.” Trầm Ngọc Yến gật đầu, nàng tất nhiên hiểu rõ đạo lý này.
“Tộc Trưởng, Hướng Thiên Khung Thành Chủ Ngân Phong Thành cầu kiến.”
Một gã võ giả Lý gia đi vào trong nghị sự đường, hướng Lý Thiên Hàn cùng Trầm Ngọc Yến báo cáo.
“Hướng Thiên Khung.”
Lý Thiên Hàn cùng Trầm Ngọc Yến cảm thấy ngạc nhiên.
Trước đây, Hướng Thiên Khung chính là nhân vật cao cao tại thượng, đối với bọn họ mà nói là không thể với tới, đừng nói là Lý gia, cho dù có là Thân Đồ Gia Tộc đi chăng nữa, cũng chưa chắc đã được Hướng Thiên Khung để ý.
Nghĩ không ra a, hôm nay Hướng Thiên Khung lại chủ động cầu kiến.
“Chúng ta đi ra nghênh đón thôi!” Trầm Ngọc Yến nói.
“Được.” Lý Thiên Hàn cảm thấy có lý.
Bên ngoài phòng tiếp khách, Hướng Thiên Khung, Hướng Thiên Cường, cùng với Hướng Gia Ngọc đều đứng ở đây, nhìn thấy Lý Thiên Hàn đích thân ra đón, Hướng Thiên Khung kinh sợ nói: “Lý Tộc Trưởng, sao lại đích thân người ra tiếp đón ta, hôm nay là ta, mang cháu gái tới tạ tội.”
Lý Thiên Hàn nhìn về phía Hướng Gia Ngọc, nói: “Hướng Thành Chủ, mời vào bên trong.”
Cho dù thế nào, vào trong rồi tính.