Chương 790 : Tức chết lão phu rồi ( Hạ )

Khóe miệng Đường Phong co quắp một chút, giải thích nói:

- Ta không phải còn có mấy vị phu nhân đang chờ ở nhà sao? Hơn nữa, ngươi ngay cả chết còn không sợ, chẳng lẽ lại sợ tịch mịch trăm năm?

Thần sắc Chung Lộ buồn bã, nói:

- Tịch mịch còn đáng sợ hơn so với chết!

- Chung Lộ!

Đường Phong hét lớn một tiếng:

- Vì sao ngươi không nghĩ đến nghĩa lớn? Thời gian tới Linh Mạch Chi Địa nằm trên tay ngươi, thân phận người thủ linh tôn quý không gì sánh được, ngươi không phải chịu không nổi ngàn người thóa mạ sao? Nếu ngươi có thể trở thành người thủ linh, ngày sau bất kể là ai, đều hận không thể cung kính với ngươi, bởi vì linh thạch của bọn họ đều giữ trên tay ngươi!

Đường Phong lại nói thêm lý lẽ.

- Ta là một tiểu nữ nhân, nữ nhân cần biết nghĩa lớn làm cái gì?

Chung Lộ bĩu môi nói:

- Còn có chuyện gì nữa không? Không có việc gì thì tránh ra, ta muốn tiếp tục đi tìm cái chết!

- Tức chết lão phu rồi!

Toàn thân Đường Phong run rẩy kịch liệt, chỉ tay vào Chung Lộ nói không nên lời, sắc mặt vô cùng căm giận, vội vàng hít vào mấy hơi thật sâu, khuyên bảo tận tình nói:

- Chung Lộ, ngươi làm xằng làm bậy tại Linh Mạch Chi Địa nhiều năm như vậy, làm người thủ linh coi như là đóng góp một phần sức lực cho Linh Mạch Chi Địa, có thể bù đắp lại tội nghiệt trước đây của ngươi!

- Ai thích làm thì làm, dù sao đi nữa ta cũng mặc kệ!

Chung Lộ thẳng thắn cự tuyệt... Giọng điệu chắc như đinh đóng cột.

Vừa nói hết câu, tiểu quỷ này thực sự xoay người bước đi, nhìn bóng lưng của Chung Lộ, Đường Phong hận không thể dùng một chưởng đánh chết nàng tại chỗ.

Nữ nhân này, tại sao lại không nghe người khác nói lý lẽ đây? Làm người thủ linh có rất nhiều chỗ tốt nha, có công pháp tuyệt thế, lại có khả năng chiếm được linh mạch, ừhm, chẳng qua là… Hơi buồn chán chút thôi!

Đang đi đều bước, đột nhiên Chung Lộ dừng lại, rất vui vẻ chạy đến bên cạnh Đường Phong, nhìn hắn thật kỹ từ đầu đến chân.

- Chuyện gì vậy?

Đường Phong tức giật quát:

- Đầu tiên phải nói rõ đã, ta đã cứu ngươi đến tận hai lần, nếu như ngươi vẫn còn muốn chết, đừng hy vọng ta sẽ ra tay cứu ngươi, mà có chết thì nên chết xa xa một chút, đừng có đứng trước mặt ta mà chết đi chết lại...

Gỗ mục không thể dùng để điêu khắc, tường bẩn thì không thể vẽ, rốt cuộc Đường Phong đối với Chung Lộ hoàn toàn mất hết hy vọng rồi. Nếu nàng không muốn làm người thủ linh, đã vậy cũng không thể miễn cưỡng nàng ta nữa, cùng lắm thì chính mình sau đó lại một lần nữa tìm lại xem, có người phù hợp điều kiện làm người thủ linh hay không!

Uhm, Trang Tú Tú cũng không sai, trong đầu Đường Phong xẹt qua một đạo thân ảnh, nếu như nàng ta ở chỗ này thì thật là tốt quá, mình cũng bỏ đi được không ít phiền phức, chỉ có điều là suốt ngày nàng quấn quít lấy mình…

Ngay lúc Đường Phong đang thất thần, Chung Lộ lại mở miệng nói:

- Ta Làm!

- Cái gì?

Đường Phong sửng sốt một chút, sau đó chợt mừng rỡ :

- Ngươi là nói nhưng nguyện ý làm người thủ linh?

- Uhm!

Chung lộ dùng sức gật đầu.

- Vậy thật tốt quá!

Đường phong cảm thấy trong người như được trút đi được một gánh nặng, nhưng mà hài lòng qua đi Đường Phong lại thấy có điều không đúng, ôm thái độ hoài nghi đánh giá Chung Lộ:

- Có phải là ngươi đang lừa gạt ta?

Chung Lộ đáp ứng tự nhiên giúp Đường Phong bớt đi rất nhiều thời gian đi tìm kiếm người thủ linh, thế nhưng vừa rồi nàng ta còn sống chết cũng không đồng ý, trong nháy mắt tự nhiên lại đồng ý, nếu nói trong này không có âm mưu gì đó, có đánh chết Đường Phong cũng sẽ không tin.

Tuy rằng Đường Phong sợ phiền phức, thế nhưng hắn cũng sẽ không tùy tiện để ai đó để làm người thủ linh. Trước đây hết lòng khuyên bảo Chung Lộ, chỉ là nghĩ nàng có vẻ rất phù hợp làm người thủ linh, không ham muốn không dục vọng, ngay cả chết đều có thể làm được, người như vậy tự nhiên cũng sẽ không muốn lợi dụng linh mạch và danh nghĩa là người thủ linh để làm xằng làm bậy .

Thế nhưng, hiện tại vừa nhìn nàng thay đổi như vậy, tự nhiên Đường Phong có chút lo lắng.

- Ta lừa ngươi làm gì? Ta đã nói làm là sẽ làm!

Chung Lộ ánh mắt rất trong sáng, đơn thuần!

- Lý do!

Đường Phong nhìn chằm chằm vào mắt nàng, dường như muốn nhìn thấu cả tim gan của nàng.

- Không có lý do gì cả, đơn giản là đột nhiên ta suy nghĩ lại!

Lời này của Chung Lộ rõ ràng là nói dối, tuy rằng nàng không có khả năng nói dối, nhưng vẫn như cũ không thể thỏa mãn được nghi hoặc của Đường Phong.

Đường Phong cười nhạt, cười làm cho Chung Lộ cảm giác rất không được tự nhiên.

- Ai nha, ngươi cũng nên nói chút gì đi chứ!

Sắc mặt Chung Lộ nhăn nhó nói, bản lĩnh làm nũng của thuộc loại nhất đẳng, dùng một loại ngữ khí ngọt như đường có thể làm cho đầu khớp xương cũng mềm đi phân nửa, kết hợp cùng với thần thái e thẹn kia, muốn có bao nhiêu mê hoặc thì có bấy nhiêu mê hoặc.

- Nói!

Đường Phong không cho cãi lời:

- Không có lý do cụ thể ta sẽ không để cho ngươi thủ linh.

- Rõ ràng chính ngươi muốn ta làm, hiện tại ta đồng ý sao ngươi lại không muốn ta làm nữa? Người ta nói nam tử hán đại trượng phu, một lời nói đáng giá ngàn vàng, chẳng có ai giống như ngươi.

Đường Phong lắc đầu nói:

- Đây là việc rất quan trọng, ta không thể không tính toán cẩn thận.

Sắc mặt Chung Lộ có chút hồng, một lát sau nói :

- Ta đã từng nhìn thấy thực lực của Thượng tiền bối, chờ lúc ta làm người thủ linh, nhất định sẽ có một ngày ta có thể siêu việt hơn ngươi, đến lúc đó, ta nhất định bắt ngươi, chặt đứt chân tay của ngươi, để ta có thể bên cạnh ngươi hầu hạ ngươi cả đời!

Lời này nói ra tuy rất nhẹ nhàng, nhưng rất thực, bởi vì Chung Lộ biệu hiện ra một loại khát vọng xen lẫn chút ngọt ngào.

Một khi con người đã có hy vọng, có mục đích sống, như vậy sẽ không ai đi tìm cách tự đày đọa mình, mọi khó khăn vất vả đều như mây trôi.

- Ha ha!

Đường Phong nhịn không được cười hai tiếng, tiến lên vỗ vỗ vào vai Chung Lộ, chân thành nói:

- Có chí khí, có lý tưởng, cố gắng lên, ta rất chờ mong ngày đó sẽ đến.

- Ngươi cứ chờ xem.

Nắm tay Chung Lộ vung lên, biểu hiện nàng rất quyết tâm chân thành, so với những người cố gắng ra vẻ quyến rũ còn đẹp mắt hơn nhiều.

- Vậy ngươi có đồng ý hay không, không đồng ý thì thôi vậy.

Chung Lộ nói lên tâm tư của mình, sắc mặt đã chuyển sang màu hồng.

- Đồng ý, đương nhiên là đồng ý.

Đường Phong vỗ tay tán thành, sau đó quyết định việc này như vậy.

Sau khi Thượng tiền bối chết hơn một tháng đã có người thủ linh tiếp tục sinh ra, việc này chỉ sợ ngay cả chính Thượng tiền bối cũng không thể nghĩ đến.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện