Chương 827: Lập tức phá vỡ ( Hạ )

Nàng cùng tiểu Manh Manh ở chỗ này đợi nửa tháng trước tới tận lúc này, lối vào vừa có động tĩnh, vốn tưởng Đường Phong mang Tiếu thúc tới đón hai mẹ con nàng, nhưng không ngờ ngoài Đường Phong tiến vào ra, còn có những người khác nàng không nhận ra.

- Người Thiên Thánh Cung, bọn họ muốn Bạch Đế Bí Cảnh này!

Đường Phong đáp, tuy chưa nói gì, nhưng Tứ Nương khôn khéo cỡ nào, làm sao không đoán được bọn họ là địch nhân chứ?

- Manh Manh, nghe lời, đi qua một bên chơi đi!

Tứ Nương cúi người, vỗ vỗ đầu tiểu Manh Manh. Tiểu Manh Manh gật đầu, nhanh như chớp chạy trốn không thấy bóng dáng, tốc độ thân pháp rất nhanh.

- Tuổi còn nhỏ, đã có thực lực Địa giai đỉnh phong! Đáng tiếc ham chơi quá nặng, phải hảo hảo bồi dưỡng thêm mới được.

Ngũ Triêu Dương nhìn qua phương hướng tiểu Manh Manh biến mất, không có ngăn cản, có chút tiếc hận nói.

- Lão nương dạy bảo hài tử thế nào, còn cần ngươi dạy sao?

Khuôn mặt Tứ Nương phát lạnh.

- Ha ha, là Ngũ mỗ đường đột.

Ngũ Triêu Dương tiêu sái cười cười, không chút phật lòng.

- Vị phu nhân này, ngươi vẫn chưa nói cho Ngũ mỗ biết vật trên người ngươi là gì, tại sao lại có thể tụ tập linh khí đến chỗ này thế.

- Không thể trả lời.

Tần Tứ Nương lạnh lùng thốt ra.

Ngũ Triêu Dương khẽ cười một tiếng, lại quay đầu nhìn qua Đường Phong:

- Tiểu huynh đệ, tại sao cửa vào lại đóng lại? Lại thế nào để nó mở ra?

- Không thể trả lời.

Đường Phong lạnh lùng nói.

Dáng tươi cười trên mặt Ngũ Triêu Dương như tuyết gặp nắng xuân, biến mất không còn, vung tay lên:

- Đem nữ nhân kia bắt lại, hạ thủ nhẹ một chút, phải lưu người sống, nếu không Ngũ mỗ làm sao có thể nạy miệng tiểu huynh đệ này chứ.

Người mà Ngũ Triêu Dương mang đến đều là Linh giai, vốn có tổng cộng bảy người, nhưng ba người trong đó đã đuổi theo Lôi Tẩu, cho nên khi đến Bạch Đế thành chỉ có bốn người.

Bốn người này đều là cao thủ Linh giai hạ phẩm! Tuy nhìn thấy Tứ Nương là Linh giai, nhưng tự cao xuất thân Thiên Thánh Cung, cho nên không đồng loạt xông lên, chỉ phân ra hai người, từ hai bên lao về phía Tứ Nương.

Người chưa tới, công kích của Linh giai đã tới. Cương khí hung mãnh hội tụ vào vị trí Tứ Nương, ý đồ áp bách không gian hoạt động của nàng.

Tứ Nương đang quan sát Đường Phong, không bởi vì kẻ địch có hai người mà hoảng sợ, khi thấy Đường Phong nháy mắt, không hề do dự, thò tay rút Viêm Nhật Kiếm đeo bên

hông ra.

Một vòng hào quang đỏ bừng hiện ra, mang theo âm thanh thanh thúy như phượng gáy, một con Hỏa Phượng Hoàng xuất hiện sau lưng Tứ Nương, dang rộng hai cánh ra, phóng nhãn nhìn qua, giống như trên người Tứ Nương mọc ra hai cánh, xinh đẹp đến cực điểm.

- Không khí lúc này nóng như lửa đốt.

Hỏa hệ linh khí trong phạm vi mười dặm dưới sự ảnh hưởng của Hỏa Phượng Hoàng tụ tập lại đây, trở nên hỗn loạn cuồng bạo vô cùng, giống như những hỏa tinh, trong nháy mắt, trong phạm vi mười dặm biến thành một biển lửa! Hỏa diễm thêu đốt hừng hực mấy ngày liền, ánh lửa làm cho cảnh vật xung quanh trở nên vặn vẹo.

- Thần binh Viêm Nhật?

Ngũ Triêu Dương là người biết hàng, vừa rồi lực chú ý chỉ tập trung vào La Ngọc Thạch Tâm giấu ở vị trí ngực của Tứ Nương, cho nên không nghĩ đến trường kiếm đeo bên hông của nàng lại là Viêm Nhật Kiếm bài danh thứ ba trên Thần Binh Phổ!

Hơn nữa nhìn tư thế Tứ Nương hiện giờ, hiển nhiên đã đạt đến cảnh giới kiếm linh gia thân.

Cầm trong tay thần binh, lại có kiếm linh, dù Tứ Nương chỉ là một Linh giai hạ phẩm, cũng làm cho Ngũ Triêu Dương muốn ra tay với nàng cũng khó khăn.

- Mau lui lại!

Ngũ Triêu Dương quyết định thật nhanh, lập tức ra lệnh cho hai tên Linh giai đang đánh về phía Tứ Nương.

Nhưng hắn kêu lên đã trễ, hai người này đã vọt tới trước mặt Tứ Nương, dù tốc độ nhanh cỡ nào, cũng không cách nào trong thời gian ngắn tránh khỏi phạm vi công kích của Tứ Nương.

Viêm Nhật Kiếm trên tay giống như một con Hỏa Long công kích, mãnh mẽ quét qua hai người, chỉ một kiếm, liền thiêu đốt cương khí hộ thể của hai người không còn, hai người kia kêu đau một tiếng, dù chưa trí mạng, nhưng vị trí bị Hỏa Long quét trúng đang bốc cháy. Mặc hai người dập thế nào, cũng không thể dập tắt ngọn lửa này.

Đây không phải hỏa diễm bình thường, đây là hỏa diễm của Hỏa Phượng, một khi bị đốt, dù không chết cũng mất một lớp da!

Sau khi Ngũ Triêu Dương hô xong câu kia, đang muốn lao về phía Tứ Nương, nữ nhân này cầm thần binh trong tay, lại có thể khu động kiếm linh, đã không thể dùng thực lực Linh giai hạ phẩm để cân nhắc, trừ phi hắn tự thân xuất mã, nếu không không thể đối phó được người này.

Nhưng hắn tính toán thế nào cũng tính xót Đường Phong!

Thân thể Ngũ Triêu Dương vừa động, liền phát giác được dưới xương sườn thấy lạnh vì có người đánh úp, vội vàng nhảy qua bên cạnh, tuy tránh được đạo công kích này, nhưng Ngũ Triêu Dương lại đổ mồ hôi lạnh toàn thân.

Bởi vì đạo công kích này ẩn giấu đến cực điểm, nhưng lực sát thương chứa trong đó, chỉ có Linh giai trung phẩm cao thủ mới có thể phát ra!

Hồ nghi quay đầu nhìn quanh, xuất hiện một màn làm cho Ngũ Triêu Dương muốn thổ huyết.

Hai tên đệ tử Thiên Thánh Cung vừa đứng chung với hắn một bị đâm xuyên tim, một bị cắt cổ, đang nằm dưới đất.

Đây chính là Linh giai cao thủ! Tại sao lại bị người ta đánh lén dễ dàng giết chết như vậy? Mà người khởi xướng, lại chính là tên tiểu tử Thiên giai trung phẩm bị mình phong ấn kinh mạch!

Tên Thiên giai trung phẩm vào lúc này, trên tay cầm một thanh trường kiếm nhỏ máu, lạnh lùng đánh giá hắn. Làm cho Ngũ Triêu Dương hoảng sợ chính là, cảnh giới hiện tại của hắn, đã không phải là Thiên giai trung phẩm, mà là Linh giai trung phẩm!

Từ Thiên giai trung phẩm đến Linh giai trung phẩm, khoảng cách này quá lớn. Thiếu chút nữa Ngũ Triêu Dương cho rằng mình đã nhìn lầm.

Nếu đây mới là thực lực chân chánh của hắn, có thể đánh lén giết chết hai Linh giai hạ phẩm không có gì là lạ. Bọn họ đang bị Hỏa Phượng Hoàng của Tứ Nương hấp dẫn, còn sợ gì một tên Thiên giai trung phẩm đã bị phong ấn kinh mạch làm tổn thương đến mình chứ?

Ưu thế tuyệt đối của Thiên Thánh Cung, đã bị phá vỡ! Ngũ Triêu Dương lúc này thấy một cái bẫy rập, cái bẫy quá tinh xảo, làm cho mình cam tâm tình nguyện nhảy xuống bẫy rập!

- Ngươi làm cách nào cởi bỏ phong ấn kinh mạch?

Vấn đề này làm Ngũ Triêu Dương nghĩ mãi cũng không ra, cho dù Đường Phong có thực thực lực Linh giai trung phẩm đi nữa, cũng không thể xem phong ấn kinh mạch như bọt nước.

- Ta muốn là được.

Đường Phong cười khẽ một tiếng, sau khi tu luyện Linh Quyết đã không có bất kỳ nhân tố bên ngoài nào có thể quấy nhiễu đến cương khí của hắn, bí mật cỡ này làm sao có thể nói cho địch nhân biết chứ?

Trong hoàn cảnh khắc nghiệt như Vân Hải Chi Nhai, Đường Phong cũng đã đi qua, còn sợ Ngũ Triêu Dương động tay động chân sao?

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện