Chương 838: Tìm kiếm linh mạch. (Hạ)

Linh mạch trong Bạch Đế Bí Cảnh và việc trọng đại, nếu có thể tìm ra linh mạch thì đồng nghĩa là sẽ có linh thạch dùng không cạn kiệt, Đường Phong muốn tu luyện Linh Quyết, nhất định phải tìm được nơi có linh mạch.

Linh khí chung quanh đậm đặc, dấu hiệu chuyển động bắt đầu hỗn loạn, Đường Phong phí công sức rất lớn, cuối cùng mới nắm bắt được hướng đi của một điểm linh khí, sau khi nhắm chuẩn phương hướng, liền nhanh chóng tiến lên.

Khi men theo hướng đi của linh khí, Đường Phong không quên thả thần thức ra để cảm ứng hoàn cảnh chung quanh, để tránh không cẩn thận lạc bước vào lãnh địa của một con linh thú dẫn xuất phiền toái không cần thiết, còn một chuyện khác, Đường Phong rất để ý đến tin tức mà Tứ Nương nói cho hắn biết lúc trước khi đi, nếu quả thật có thể phát hiện tung tích Thần binh, vậy càng phát đạt.

Tuy Linh Quyết cường đại, nhưng đều kiện tu luyện nó rất hà khắc, thân phải ở trong linh mạch mới được, nếu không vận chuyển Linh Quyết sẽ tiêu hao cương khí rất lớn, cho nên Đường Phong không có cách nào bảo trì thời khắc nào cũng vận chuyển Linh Quyết, chỉ cách nửa canh giờ hoặc một canh giờ mới vận chuyển một lần, xác nhận ngọn nguồn của linh khí mà thôi.

Tốc độ Đường Phong rất nhanh, sau một ngày, Đường Phong phát hiện mình bất tri bất giác đã đi đến phụ cận cửa vào của Bạch Đế Bí Cảnh, mà ngọn nguồn của linh khí chính là vị trí thường xuyên xuất hiện Linh Khí Phong Bạo.

- Thì ra là thế!

Đường Phong bừng tỉnh đại ngộ, Linh Khí Phong Bạo trong Bạch Đế Bí Cảnh, trước kia hắn vẫn không hiểu làm cách nào lại phát sinh, nhưng hiện tại, đại khái chính là do linh mạch, trung bình hàng năm linh mạch sinh ra một lượng linh khí khổng lồ, tích lũy hình thành Linh Khí Phong Bạo, lúc trước hắn vẫn suy đoán, nhưng kết hợp với hoàn cảnh hiện tại, đã chắc chắn đến tám chín phần mười.

Cẩn thận từng li từng tí chạy về nơi ngọn nguồn của linh khí dọc theo đường đi là một vùng đất chết. Tất cả mọi thứ trong phạm vi vài ngàn dặm, đã bị Linh Khí Phong Bạo phát sinh quanh năm cuốn đi, cho nên không nhìn thấy một ngọn cỏ nào.

Đường Phong không cần vận chuyển Linh Quyết nữa, chỉ cần tiến vào trong vùng đất chết là được.

Ba ngày sau, khi đang tiến về phía trước thì sắc mặt Đường Phong biến đổi, vội vàng tránh về hướng khác, trong nháy mắt lui ra phạm vi mười trượng, bộ pháp dưới chân không ngừng lại, một đường chạy ra phạm vi hơn mười dặm, lúc này mới dừng bước chân lại.

Lại quay đầu nhìn lại, một cổ Linh Khí Phong Bạo ngay tại vị trí hắn đứng lúc trước đang tàn sát bừa bãi, thiên địa linh khí trong phạm vi chung quanh hỗn loạn vô cùng, lại quan sát tiếp, có thể nhìn thấy rất nhiều Long Quyển Phong lớn nhỏ, chồng chất cùng một chỗ, hình dáng chập chờn như cự long,càng ngày càng lớn, những nơi nó đi qua đều biến thành thiên hôn địa ám, cát bay đá chạy.

Nhưng đạo Long Quyển Phong to lớn kia bao phủ trong phạm vi hơn mười dặm, những cái nhỏ hơn cũng bao phủ phương viên một dặm, lực phá hoại đáng sợ đến cực điểm, người tu luyện dưới Linh giai bị cuốn vào đó, tuyệt đối chết không có chỗ chôn, dù là Linh giai cao thủ, chỉ sợ phải phí sức lực rất lớn mới có thể chạy trốn ra ngoài.

Tuy đây không phải lần đầu Đường Phong nhìn thấy Linh Khí Phong Bạo, nhưng khi nhìn thấy cũng cảm thấy kinh hồn táng đảm một phen. Tuy hắn đang ở ngoài phạm vi bao phủ của Linh Khí Phong Bạo, nhưng Đường Phong cũng bị thổi làm thân thể lung lay lảo đảo, phải vận cương khí toàn thân mới đứng vững thân hình.

Linh Khí Phong Bạo đến rất nhanh, đi cũng rất nhanh, chỉ duy trì trong thời gian nửa nén hương, liền biến mắt trong tầm mắt Đường Phong.

Đợi đến khi Linh Khí Phong Bạo biến mất, Đường Phong mới đi theo con đường lúc trước tiến lên.

Linh Khí Phong Bạo sẽ không xuất hiện liên tiếp, sau mỗi lần xuất hiện, phải đợi thêm một thời gian, dù sao Linh Khí Phong Bạo muốn xuất hiện cũng cần thời gian tích lũy linh khí, cho nên ở đây không có bất kỳ nguy hiểm nào.

Gần, càng gần! Dù không vận chuyển Linh Quyết xác nhận, Đường Phong cũng cảm giác rõ ràng, khoảng cách của mình và linh mạch càng ngày càng gần. Đây là cảm giác thuần túy, cũng là trực giác đáng tin.

Nguyên nhân rất đơn giản vì linh khí nơi đây rất nồng đậm, nồng đậm hơn nơi khác gấp mấy lần, hơn nữa càng đi về phía trước, linh khí có dấu hiệu càng nồng đậm hơn nữa.

Có thể sinh ra loại dấu hiệu này, trừ khi ở phụ cận linh mạch ra, Đường Phong không còn cách giải thích nào khác. Nghĩ tới sau khi tìm được linh mạch có đủ loại chỗ tốt, Đường Phong nhiệt tình mười phần, hận không thể lập tức đem nó móc ra, sau đó tuyên bố sỡ hữu của mình, làm cho người khác không thể nhúng chàm.

Cảnh sắc trước mắt biến đổi, bước chân Đường Phong chậm dần, hắn phát hiện trước mặt mình lại là một phiến sa mạc.

Cát vàng óng ánh, ánh lên sắc vàng, nhiều hạt cát đang phiêu đãng trong không khí, phát ra ánh sáng quỷ dị, hạt cát trên mặt đất thỉnh thoảng phát ra ánh sáng chói mắt, người không biết vừa nhìn thấy còn tưởng nơi đây tràn đầy cát vàng.

Đây là nơi linh mạch ẩn giấu sao? Đường Phong đưa mắt nhìn quanh, thấy phiến sa mạc này không thấy điểm tận cùng, không biết chiếm cứ diện tích bao nhiêu. Hít sâu một hơi, Đường Phong đạp lên cát vàng, cất bước đi về phía trước.

Đi trong sa mạc nửa ngày, khắp nơi đều là kim quang chói mắt, thân Đường Phong ở trong đó, so với hoàn cảnh chung quanh, chỉ là chấm đen nhỏ mà thôi, kim mang chói sáng làm cho người ta đầu váng mắt hoa, không thể nhìn rõ nam bắc, trên cát vàng thỉnh thoảng xuất hiện một hai con vật có bộ dáng như thằn lằn, cảnh giác nhìn chăm chú lên Đường Phong, sau đó lại chui vào cát biến mất không thấy.

Đến cùng đây là đâu? Tuy đã xác định đã đến gần linh mạch, nhưng khi nhìn quanh, Đường Phong không thấy thứ gì khác cả, ngược lại linh mạch ẩn dấu dưới mặt đất có khả năng rất lớn.

Dù linh mạch ở dưới mặt đất, Đường Phong cũng không biết xuống dưới thế nào.

Đang lúc hắn lo lắng, bỗng Đường Phong cảm giác hai chân chìm xuống, cơ hồ là phản xạ có điều kiện Đường Phong muốn nhảy ra, nhưng khi dùng sức, hắn cảm giác hắn chìm xuống càng nhanh, cát vàng óng ánh đã bao phủ tới đầu gối.

Nhướng mày, Đường Phong cũng không vội vã nhảy ra, mà tùy ý để thân mình chìm xuống dưới.

Cát chảy, đối với người bình thường hay đối với người tu luyện thì đây là một điều khủng bố, nhưng Đường Phong không có bất kỳ sợ hãi nào, dù hắn lâm vào cát chảy, hắn cũng có biện pháp thoát ra ngoài.

Hơn nữa, đây là phương pháp tốt nhất để tiến vào mặt đất.

Trước khi cát chảy chưa làm đỉnh đầu của mình chìm xuống, Đường Phong đã bế khí, tùy ý để cát chảy làm thân thể của hắn chìm xuống.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện