Chương 875 : Nghe đồn (hạ)
Tô Luyến Thủy thở ra một hơi, mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân.
Đường Phong đi đến trước mặt Tô Luyến Thủy đang u sầu, trầm mặc thật lâu mới mở miệng nói:
- Tô cô nương, có lẽ ngươi cũng nhìn ra, chúng ta đối xử với ngươi như vậy cũng là không còn lựa chọn nào khác, biện pháp tốt nhất hiện giờ chính là phế bỏ tu vi của ngươi.
- Hừ, ngươi sợ sau khi ta khôi phục thực lực sẽ không thể áp chế được ta chứ gì?
Tô Luyến Thủy cười lạnh một tiếng.
- Ngươi nói thế nào thì tùy ngươi.
- Thế vì sao các ngươi muốn đem ta ném vào... cái loại địa phương kia?
Tô Luyến Thủy chất vấn.
- Lợi nhuận chính là tiền a, vừa rồi đã nói, vì cứu sống ngươi đã hao phí không ít đan dược trân quý, những thứ này đều cần tiền a.
Đường Phong nói với vẻ đương nhiên.
- Hèn hạ vô sỉ! Ta không nhờ các ngươi cứu ta, là các ngươi tự làm như vậy.
Tô Luyến Thủy nhìn tên nam nhân trước mặt này, hận không thể phun nước bọt vào mặt hắn.
- Không nói chuyện này, kỳ thật ta cũng không muốn đem ngươi ném vào địa phương kia, suy bụng ta ra bụng người, ngươi là một nữ tử như hoa như ngọc, địa vị cao thượng, kết quả lại bị ném vào kỹ viện, bị ngàn vạn nam nhân lăng nhục, việc này thật sự là cầm thú mới làm được. Nếu không muốn mình ném vào chỗ đó, vậy hãy nói lựa chọn của ngươi là gì.
Đường Phong vừa cười vừa nói.
- Ta có quyền lựa chọn sao?
Tô Luyến Thủy sững sờ.
- Có!
Đường Phong nhìn thẳng vào nàng.
- Trả lời ta mấy vấn đề, nếu ta thỏa mãn, nói không chừng chúng ta sẽ thả ngươi về.
- Đây là sự thật?
Thần sắc Tô Luyến Thủy vui vẻ, nhưng ảm đạm xuống rất nhanh.
- Có phải là phế bỏ tu vi của ta trước, sau đó mới thả ta? Nếu là thế, các ngươi đừng hòng từ trong miệng ta biết được bất kỳ tin tức gì.
- Không không không, sẽ không động tới tu vi của ngươi, điểm này ta có thể cam đoan.
- Ta không tin ngươi! Ta không phải là tiểu hài tử.
Tô Luyến Thủy bĩu môi.
- Sư tỷ tới đây.
Đường Phong nhìn Mạc Lưu Tô nói, đợi đến lúc Mạc Lưu Tô đi đến bên cạnh, lúc này mới nhìn Tô Luyến Thủy:
- Ngươi không tin ta, cũng nên tin sư tỷ của ta. Nàng có thể cứu giúp địch nhân của mình, ngươi cũng biết được bản tính của nàng thế nào rồi, sư tỷ ta chưa bao giờ nói dối!
Tô Luyến Thủy chần chờ nhìn Đường Phong, lại nhìn Mạc Lưu Tô, cau mày nói:
- Ngươi có thể cam đoan đám người kia sẽ thực hiện điều kiện vừa rồi không?
- Ta cam đoan!
Mạc Lưu Tô gật đầu, cố nặn ra vẻ tươi cười nói:
- Sư đệ rất thiện lương, chỉ cần ngươi nói thật, hắn sẽ không làm như vậy với ngươi.
Tô Luyến Thủy không tin người khác, chỉ tin mỗi Mạc Lưu Tô, tuy là kẻ địch của nhau, nhưng Tô Luyến Thủy cũng phải thừa nhận, thực lực của cô gái này tuy thấp nhưng lại có khí tràng làm cho người ta ấm áp, bất kỳ kẻ nào đối mặt với nàng đều cảm thấy an tâm.
- Ngươi muốn biết cái gì thì hỏi đi, nếu có thể trả lời ta sẽ trả lời toàn bộ.
Thần sắc Tô Luyến Thủy giãy dụa một lát rồi mở miệng nói.
- Vấn đề thứ nhất, lần trước các ngươi đi Đào Nguyên tìm kiếm thứ gì?
Đường Phong vẫn luôn bị vấn đề này làm nghi hoặc, dù bây giờ đã cô đọng ra một ít âm hồn, nhưng lại không tìm ra bất kỳ tin tức nào hữu dụng trong trí nhớ của chúng.
Tô Luyến Thủy là người dẫn đội đi Đào Nguyên tìm kiếm đồ vật, cho nên chỉ có nàng biết, người khác không có tư cách tiếp xúc với bí mật này.
- Một tấm lệnh bài!
Tô Luyến Thủy không cần cân nhắc liền trả lời.
Trong lòng Đường Phong khẽ động, nhớ tới tấm Kim Long lệnh bài bằng gỗ trong Mị Ảnh Không Gian. Lần trước từ trong đám bảo bối của Tư Đồ lấy ra được ba món đồ vật có giá trị, Phong Thần Khế, Phân Thủy Châu, cuối cùng là Kim Long lệnh bài.
Nhưng Đường Phong lại không nghĩ tới, người của hai thế lực đỉnh cấp lại không nhìn chằm chằm vào Phong Thần Khế, cũng không phải Phân Thủy Châu, mà là Kim Long lệnh bài không rõ công dụng.
- Lệnh bài kia có công dụng gì?
Đường Phong nghi hoặc hỏi.
- Điểm này ta không biết rõ, chỉ có cung chủ Thánh cung mới biết được.
Tô Luyến Thủy lắc đầu.
Thần sắc của nàng không giống làm bộ, tuy cũng có khả năng nói dối, nhưng khả năng không lớn.
- Vấn đề thứ hai, vì sao trong mấy năm nay Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành lại đi khắp nơi tranh đoạt linh mạch?
Đường Phong đối với vấn đề này cảm thấy rất kỳ quái, một đầu linh mạch có trữ lượng rất lớn, muốn hao tổn hết cần thời gian rất lâu. Trước kia Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung tuy cũng có tranh đoạt linh mạch, nhưng lại không làm nhiều lần lắm, mà động tác cũng không lớn.
Đường Phong cảm thấy trong đó ẩn chứa một bí mật không muốn người ta biết, nhưng không đoán ra vì sao.
Đối với vấn đề này thì Tô Luyến Thủy có chút chần chờ, Đường Phong thấy vậy, trong nội tâm cũng tinh tường, nàng không trả lời hắn liền, chắc là có điều băn khoăn.
- Ngươi có thể không trả lời, nhưng ngươi phải nghĩ đến kết cục của mình.
Đường Phong nói lời uy hiếp.
Tô Luyến Thủy oán hận nhìn hắn, lúc này mới mở miệng nói:
- Ta không biết nhiều lắm, chỉ ngẫu nhiên nghe chút tin đồn mà thôi.
- Nói đi!
Đường Phong lập tức hào hứng, muốn từ những lời đồn này biết được một chút bí mật.
Tô Luyến Thủy chậm rãi nói:
- Thế nhân chỉ biết Thiên Cương đại lục, nhưng rất ít người biết rõ, bên ngoài Thiên Cương đại lục, còn có một thế giới khác, ở trong thế giới đó, có vô số cao thủ và tông môn lợi hại, nếu nói ví dụ, so sánh giữa Thiên Cương đại lục với thế giới đó, giống như thế tục và Linh Mạch Chi Địa, hoàn toàn không thể so sánh.
- Một thế giới khác?
Mọi người đều sửng sốt.
- Không thể tưởng tượng nổi đúng không?
Tô Luyến Thủy khẽ cười một tiếng.
- Đây cũng chỉ là tin đồn, ta cũng không cách nào xác định thật là giả. Nghe nói thế giới của ngàn năm trước, có một tông môn rất lợi hại, dùng hai mươi Linh Mạch Chi Địa làm động lực, bố trí một đại trận kinh thiên, đem Thiên Cương đại lục phong ấn, thoát ly triệt để liên hệ với thế giới kia. Mà phạm vi bao phủ của thế giới, được gọi là Thiên Lý đại lục. Nguyên nhân cụ thể là gì thì không biết, nhưng trải qua thời gian ngàn năm, không ít linh mạch đã có dấu hiệu cạn kiệt, đại trận kia cũng sắp sụp đổ, sở dĩ Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành mấy năm nay điên cuồng cướp đoạt Linh Mạch Chi Địa, chính là muốn sau khi phong ấn kia sụp đổ, sẽ khuếch trương thực lực, sau đó chiếm cứ một chỗ cắm dùi trong thế giới kia!
Sau khi nghe được tin tức này thì mọi người trong viện đều lâm vào trầm mặc, Đường Phong cũng thế.
Hắn nhớ tới không ít chuyện.