Chương 965: Hắc Phượng bị thương. (Thượng)

Đường Phong mang ra từ Cửu Tinh Hàn Đàm, thân là Kiếm Thần, chết nơi tha hương, đúng ra nên chôn tại chỗ, bày tỏ sự tôn trọng đối với người chết.

Hắn từ trên người Kiếm Thần tìm ra huyền bí của cảnh giới Thiên Kiếm, nếu cứ như vậy mà chôn, Đường Phong không làm được, mà hắn lại là tổ tiên của Âu Dương, mang về cho Âu Dương xử lý cũng không tính là thất lễ.

Đường Phong không tinh thông kiếm đạo, nhưng cũng từ trên người Kiếm Thần đạt được nhiều lợi ích, Âu Dương Vũ si mê kiếm, tất cả sở học bình sinh đều là kiếm, chắc chắn thu hoạch của hắn sẽ lớn hơn.

Khi thi thể Kiếm Thần xuất hiện, Âu Dương Vũ ngây người.

Toàn bộ tinh khí thần của hắn, giống như bị cỗ thi thể trước mắt này hấp dẫn, ánh mắt ngốc trệ, không chỉ hô hấp mà ngay cả nhịp tim cũng không tra ra được.

Còn Tàng Phong kiếm bên hông của hắn, phát ra tiếng ông ông không ngớt.

Tàng Phong vốn là bội kiếm của Âu Dương Tử, hôm nay lại được nhìn thấy chủ nhân, phản ứng như vậy cũng là bình thường.

Đường Phong không dám quấy rầy Âu Dương Vũ, hiện tại hắn đang từ trên người Kiếm Thần ngộ ra được một ít huyền bí gì đó, một khi bị quấy rầy hậu quả không thể đoán được.

Lén lút đi ra ngoài, Đường Phong lại đi trở về sân viện của mình.

Sau ngày Tàng Phong gây ra ít động tĩnh khi được tu bổ xong, Dược Thần Tông được yên tĩnh trong mấy ngày.

Mọi người của Thiên Tú đều đang bế quan tu luyện trong Sơn Hà Đồ, Đường Phong cũng đang nghiên cứu cách chế tác Khổng Tước Linh, Âu Dương Vũ thì vẫn tìm hiểu kiếm đạo, Mạc Lưu Tô và Thi Thi đang luyện dược, trừ hai trăm người Bạch Đế thành vội vội vàng vàng ra, Dược Thần Tông không xảy ra chuyện gì cả.

Mỗi ngày Đường Phong đều đến bên cạnh hàn đàm để quan sát biến hóa của các thanh Thiên binh, sau khi được ngâm mấy ngày, tính chất của Đại Tâm Băng Diễm ẩn chứa trong nước hàn đàm đã dung nhập vào trong các thanh Thiên binh, chỉ cần đợi mấy ngày nữa, lại nhờ Hắc Phượng đốt cháy, có thể kiếm trả xem chúng có tư cách trở thành Thứ Thần binh hay không.

Đường Phong đã nghiên cứu ra chút đầu mối về Khổng Tước Linh.

Thế giới này khác với thế giới của hắn trước đây, nếu như chỉ làm theo cách chế tác Khổng Tước Linh trong Đường Môn Ám Khí Phổ, với trình độ của Đường Phong cũng có thể tùy tiện làm ra. Nhưng hắn muốn chế tác ám khí có thể sinh ra uy hiếp với cả cao thủ Linh giai.

Nhất định phải phải dùng linh thú nội đan và linh thạch, hơn nữa càng cao càng tốt! Nếu lợi dụng năng lượng trong nội đan và linh thạch gia tăng lực sát thương cho ám khí, Đường Phong đang cân nhắc, nói cho cùng, tất cả đều dựa vào trận pháp!

Muốn đem vô số trận pháp nhỏ, khảm nạm vào trong ám khí, đây tuyệt đối là kỹ thuật sống, chỗ khó chính là, dù Đường Phong là một xảo thủ, cũng không dám nói thành công trăm phần trăm.

Sau khi quyết định chế tác Khổng Tước Linh, Đường Phong khoanh chân ngồi trong sân viện một ngày một đêm, cho đến khí tinh khí thần hoàn toàn an tĩnh lại, mới bắt đầu động thủ chế tác.

Mắt phải biến thành đỏ bừng, điều động lực lượng Hỏa hệ cương tâm, tay phải phát ra một đọa hỏa diễm, Đường Phong cầm chặt cục khoáng thạch được Hỏa Phượng dung luyện, sau khi hòa tan chúng, sau đó chia chúng thành hai phần.

Lấy một phần trong đó, tiếp tục hòa tan, sau đó dựa trí nhớ trong đầu của mình về Khổng Tước Linh, miêu tả hình dạng. Chỉ riêng điểm này, Đường Phong hoàn thành rất dễ dàng.

Nhưng đồng thời với việc miêu tả hình dạng, Đường Phong khắc lên trên đó rất nhiều trận pháp cực nhỏ.

Đột nhiên tâm thần chia thành vô số phần, kinh nghiệm lúc trước khi xông lên Ngự Thần Sơn, từng sợi cương khí từ trong khí huyệt tuôn ra, dưới sự khống chế của Đường Phong, hoàn mỹ khắc trận pháp lên trên kim loại.

Khổng Tước Linh chế tác cho Lưu Tô sư tỷ và Thi Thi, hai người đều là nữ tử, Đường Phong biết không thể chế tác quá lớn. Cho nên Khổng Tước Linh hiện giờ chỉ có hình dáng ban đầu, hình dáng của nó không lớn hơn nửa nắm tay.

Muốn khắc nhiều trận pháp tinh diệu lên trên một đồ vật nhỏ như thế này, còn phải làm cho những trận pháp này hô ứng lẫn nhau, độ khó không nhỏ.

Nói ngắn gọn, đây là công việc đòi hỏi sự tinh tế, không phải đơn giản nhẹ nhõm như ngăn cản mấy trăm đạo công kích trong lúc xông núi ở Ngự Thần Sơn.

Lần đầu tiên Đường Phong thử, cũng chỉ kiên trì được mười tức là thất bại.

Vừa khống chế lực lượng Hỏa hệ cương tâm miêu tả hình dáng Khổng Tước Linh, vừa phải dùng cương khí trong khí huyệt khắc trận pháp lên đó, chỉ cần sai lệch một chút, Khổng Tước Linh sẽ không thành hình, lộ tuyến trận pháp khắc trên đó cũng không được hoàn thành.

Có kinh nghiệm như vậy, Đường Phong cải biến phương pháp, khống chế miêu tả hình dáng của Khổng Tước Linh vẫn là bước đầu tiên, sau đó đợi đến lúc nhiệt độ hạ thấp, mới khắc lộ tuyến trận pháp lên, bởi như vậy, thời điểm hình dáng của đồ vật thành hình, lộ tuyến trận pháp cũng không vì nhiệt độ cao mà sinh biến hóa.

Đây là phương pháp có thể thực hiện được, nhưng cũng phải biết cách nắm bắt thời cơ vô cùng tinh diệu, không thể chênh lệch mảy may, Đường Phong khống chế càng ngày càng cẩn thận hơn nhiều.

Vừa bắt đầu một hai ngày, thủ pháp của Đường Phong biến hóa về chất, vô số lần nếm thử, vô số lần thất bại, cũng may dù thất bại, tài liệu vẫn còn, chỉ cần làm lại lần nữa, cũng không bị lãng phí.

Đường Phong không nóng nảy, hắn biết chuyện này càng sốt ruột, càng dễ phạm sai lầm, muốn nhanh phải bình tâm tĩnh khí, khi đó mới làm được.

Hai ngày thoáng cái đã qua, Đường Phong dần dần quen tay, làm tất cả những việc này rất nhẹ nhõm, dễ như trở bàn tay.

Khổng Tước Linh trên tay hắn đã hoàn toàn thành hình, mấy chục trận pháp cực nhỏ trong đó cũng đã gần hoàn thành, nhưng vì thời gian chuyên chú rất dài nên tâm thần của Đường Phong hao tổn cực lớn, mồ hôi đầy người, hội tụ thành từng giọt, rơi xuống tầm mắt, Đường Phong không dám đưa tay ra lau, con mắt vẫn mở to cẩn thận cảm giác tình huống bên trong Khổng Tước Linh, cương khí từ khí huyệt tuôn ra càng lúc càng nhỏ.

Trận pháp bên trong, đã hoàn thành chín thành, chỉ cần khắc thêm một chút là có thể hoàn thành công việc, thành bại ngay trong lần này, Đường Phong dám chủ quan sao?

Đúng lúc này, bở vai của hắn trầm xuống, không biết bị ai tát một cái.

Lực đạo cái tát này không quá lớn, nhưng Đường Phong đang ở trong trạng thái không thể bị quấy rầy, một tát này, cương khí khẽ động, trận pháp bên trong Khổng Tước Linh sắp hoàn thành, lúc này bị phá hư.

Mặt Đường Phong đen lại, ngẩn mạnh đầu lên, nhìn chằm chằm vào người tới.

Sau lưng là một nữ tử mặc quần áo hỏa hồng, chính là Hỏa Phượng.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện