Chương 977: Các ngươi đã đến tuổi gả chồng rồi. (Thượng)

Không có sát cơ, không có khí tức, nhưng lại làm cho người ta vô duyên vô cớ sinh ra cảm giác nguy cơ và như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình.

Thần sắc Âu Dương Vũ ngưng trong đến cực điểm, tuy hắn nhìn thấy Đường Phong rất rõ, nhưng lại không cảm thụ được chút động tĩnh của hắn, khí tức quỷ dị kia tràn ngập bốn phía, làm cho hắn không cách nào đoán được bước tiếp theo Đường Phong sẽ làm cái gì.

Đang lúc Âu Dương Vũ do dự không thôi, Đường Phong đã động.

Hắn lấy một thanh ám khí xinh xắn ra, tiện tay điểm một cái, nó liền phiêu phù trước mặt. Đúng vậy, là phiêu phù trước mặt Đường Phong, Đường Phong đã không cần dùng tay cầm lấy nó, cũng không dùng thứ gì để chèo chống nó, nhưng nó lại không rơi xuống mặt đát, ám khí nắm thẳng vào Âu Dương Vũ, mũi nhọn lóe ra hào quang.

- Âu Dương tiên sinh cẩn thận!

Đường Phong dặn dò một câu.

Âu Dương Vũ như lâm đại địch, lui về phía sau, vừa lui vừa run run trường kiếm, những đạo kiếm vòng vừa chống lại Vô Cấp King Mang Kiếm lại xuất hiện.

Loong coong một tiếng, ám khí đang phiêu phù trước mặt Đường Phong bắn ra một cái thật mạnh, dù là tốc độ, hay là uy lực, so với Vô Cấp Kinh Mang Kiếm vừa rồi, không kém nhau bao nhiêu.

Từ đầu đến cuối, thân thể của Đường Phong không nhúc nhích lấy một cái, chẳng qua là lấy một thanh ám khí từ trong Mị Ảnh không gian ra mà thôi.

Nhưng không có người nào hiểu làm cách nào mà Đường Phong lại phóng ám khí đi được, nhưng lực sát thương cực lớn.

Đây là công lao của Ngự Thần! Sau khi chuôi Thần binh này được Đường Phong thu phục, liền dung nhập vào trong thân thể Đường Phong, cung là người, người là cung!

Cái khom lưng của hắn vừa rồi là kéo dây cung, phối hợp với trước đây Đường Phong tu luyện ra thủ pháp dùng cương khí khu động ám khí, chẳng khác nào Ngự Thần bắn chuôi ám khí này ra ngoài.

Uy lực của Thần binh ai có thể xem thường chứ?

Âu Dương Vũ vừa lui vừa bố trí kiếm vòng, nhưng lúc này lại không chịu nổi một kích, ám khí bay qua, tất cả kiếm vòng bị nghiền nát, không hề gặp trở ngại bay về phía ngực Âu Dương Vũ.

Không khí sền sệt, kiếm chiêu ngưng trọng, nhưng không cách nào ngăn cản hoặc làm chệch lộ tuyến của ám khí, chẳng qua chỉ làm cho tốc độ của ám khí chậm lại một chút mà thôi.

Trong nháy mắt, kiếm thế của Âu Dương Vũ bị phá, ám khí vọt tới trước mặt một trượng, con mắt Âu Dương Vũ mở lớn, không kịp bố trí kiếm vòng, Âu Dương Vũ đành phải uốn éo thân thể, lập tức biến mất ngay tại chỗ.

Ám khí chỉ sượt qua quần áo của hắn, làm cho toàn thân Âu Dương Vũ đổ mồ hôi lạnh.

Tất cả mọi người ngây người, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Đường Phong.

Tất cả mọi người không thể nào tưởng tượng nổi, vì sao một kiếm kinh thiên mà Âu Dương Vũ có thể phòng ngự nhẹ nhàng như vậy, nhưng thanh ám khí nho nhỏ này, lại phá tan toàn bộ kiếm thế của hắn.

Chỉ có Đường Phong mới hiểu.

Kỳ thật nếu vừa rồi Vô Cấp Kinh Mang Kiếm dùng Thiên binh thi triển ra, uy lực không khác gì thanh ám khí này, công kích của Vô Cấp Kinh Mang Kiếm và Ngự Thần không có gì khác nhau, đều đủ sức phá vỡ kiếm thể của Âu Dương Vũ.

Nhưng điều này không phải là vì Thiên Kiếm của Âu Dương Vũ không mạnh, hắn vừa mới lĩnh ngộ Thiên Kiếm mà thôi, không cách nào khống chế lô hỏa thuần thanh được, nếu như cho Âu Dương Vũ thêm một ít thời gian, thì thủ chi kiếm của hắn sẽ làm cho người ta đau đầu hơn.

- Thực lực môn chủ cường hoành, Âu Dương cảm thấy không bằng, cam bái hạ phong!

Trên mặt Âu Dương Vũ không có một chút không vui nào, tuy bị Đường Phong phá vỡ phòng ngự, nhưng hắn cũng thu hoạch được rất nhiều.

- Âu Dương tiên sinh quá khiêm tốn, ta công ngươi thủ, là ta chiếm tiện nghi!

Đường Phong cười ha hả một tiếng, công kích thường đơn giản hơn so với phòng thủ, Đường Phong cảm thấy phương diện phòng ngự, ở cấp độ Linh giai hạ phẩm và Linh giai trung phẩm, không ai có thể làm tốt hơn so với Âu Dương Vũ!

Đường Phong đi theo con đường tiến về phía Thiên Tú tông, sau khi chiến đấu với Âu Dương Vũ, hắn cũng có chút lý giải đối với Ngự Thần.

Thần binh, đây là thứ làm cho bất cứ người nào cũng phải đỏ mắt, hôm nay nó được giấu kín trong đan điền của Đường Phong, dung nhập làm một thể với Đường Phong. Vận dụng Ngự Thần, chẳng khác nào biến bản thân của mình làm một cây cung, chỉ cần khom lưng, gân biến thành dây cung, người là cung, cung cũng là người.

Một kích của Ngự Thần, uy lực cực kỳ cường đại, dù là Âu Dương Vũ đã lĩnh ngộ Thiên Kiếm cũng không thể phòng ngự được. Nhưng Đường Phong sử dụng Ngự Thần, nhất định phải trả cái giá lớn tương ứng.

Ít nhất cảm giác hiện tại, xương cốt và kinh mạch toàn thân có cảm giác đau đau, tiêu hao cương khí cũng không quá nhiều, ít nhất cũng còn ít hơn so với việc sử dụng Vô Cấp Kinh Mang Kiếm.

Ai hơn ai kém không thể nói rõ ràng, nhưng Đường Phong biết rõ, trong khoảng thời gian ngắn không thể sử dụng Ngự Thần quá nhiều lần, nếu không phải tố chất thân thể của mình cực mạnh, chỉ sợ chịu không nổi.

Ba lượt! Đây là còn số mà Đường Phong suy đoán lý tưởng nhất, trong một cuộc chiến Đường Phong có ba lượt sử dụng Ngự Thần, chỉ ba lượt không thể làm thân thể của mình mệt mỏi đến mức sụp đổ, cũng có thể phát huy tác dụng của Ngự Thần lên trình độ lớn nhất.

Sau khi biết rõ tai hại của Ngự Thần, Đường Phong cũng thổn thức một hồi, mình may mắn thu phục được Ngự Thần, nếu là một người khác, chỉ sợ đã thu phục được cũng không dám sử dụng lung tung, trước khi thân thể được rèn luyện đến mức cực hạn, dù là cao thủ Linh giai muốn vận dụng nó cũng phải trả cái giá lớn, không cẩn thận có thể bị Ngự Thần biến thành người tàn phế.

Sau khi sử dụng Ngự Thần thì cảm giác mệt mỏi không khỏe mất đúng một ngày mới biến mất, lúc này Đường Phong đã đến một tòa thành trì phía bắc của Lý Đường đế quốc.

Hắn nghỉ ngơi trong tòa thành đúng nửa ngày, lúc này Đường Phong lại nghe đồn một ít tin đồn thú vị.

Trong giang hồ, mỗi một ngày đều có rất nhiều nhân tài mới xuất hiện, xuất đầu đều có tên tuổi lớn, trong những người trẻ tuổi này, đại bộ phận người chỉ phong quang trong nhất thời rồi biến mất không thấy đâu, nhưng có một ít người may mắn kinh nghiệm phong ba bão táp, dùng thực lực của mình đánh ra tên tuổi càng lúc càng lớn.

Bản thân Đường Phong không thể nghi ngờ chính là loại người sau.

Thời điểm năm đó mới xuất đạo, dùng sức một người, ngăn đội ngũ ba ngàn năm trăm người của Cự Kiếm Môn bên ngoài Thiên Tú tông, tàn sát tất cả, con số còn lại đều là nói ngoa, nhưng bởi vì trận chiến này, tên tuổi Đường Phong vang dội giang hồ, cho tới bây giờ, cả Thiên Cương đại lục không người nào không biết tên của Đường Phong.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện