Chương 984: Mở to mắt chó của ngươi mà nhìn kỹ
Nhưng bọn chúng không ngờ rằng, Đường Phong lại nói ra những lời này, mỗi câu của Đường Phong, thần sắc của bọn chúng âm trầm một phần, nói xong lời cuối cùng, người của Tư Đồ gia ngây ngốc.
Cảm giác này rất khó hiểu, giống như tình thế của hai gia tộc đã thay đổi cho nhau, Đường gia bảo cao cao tại thượng, ngược lại Tư Đồ gia chính là loài bò sát, con sâu cái kiến.
Đột nhiên hào khí giương cung bạt kiếm biến mất không thấy gì nữa, người của Đường gia bảo vô cùng ngạc nhiên nhìn Đường Phong, ngàn vạn lần không nghĩ rằng lời nói của hắn ác như vậy, đưa ra điều kiện, còn ác hơn cả Tư Đồ Kiến vừa rồi gắp cả trăm lần. Đổi lại những người này ở đây không ai dám nói ra những câu này, không phải không dám nói, mà là loại cãi nhau vô căn cứ này không đáng nói.
Nhưng Đường Phong nói ra, cũng làm cho người của Đường gia bảo đại khoái nhân tâm, cảm giác thấy một cổ ác khí trong lòng đã biến mất, hàng tỉ lỗ chân lông trên người khoan khoái dễ chịu không ít.
Bởi vì, hắn là người trẻ tuổi, chỉ là tiểu bối Đường gia, hắn nói cái gì cũng có thể.
Tuổi trẻ cũng có chỗ tốt của tuổi trẻ.
Đường Phong lạnh lùng nhìn Tư Đồ Kiến, đột nhiên nghe thấy Tư Đồ Kiến cười to, giống như nghe được chuyện đáng chê cười nhất trên đời này,
- Ngươi tốt nhất nên hiểu rõ và trả lời rõ ràng, bằng không ngươi sẽ hối hận.
Đường Phong lạnh lùng đến cực điểm, chăm chú nghiêm túc đến cực điểm, cắt ngang tiếng cười của Tư Đồ Kiến, tuy ngữ khí nhỏ nhẹ, nhưng lại truyền vào trong tai của tất cả mọi người.
Những lời này vốn là Tư Đồ Kiến nói với Đường Ngạo, nhưng hiện tại bị Đường Phong hoàn trả trở lại.
Thần sắc của Tư Đồ Kiến rất đặc sắc, dù đã tận lực khắc chế, nhưng hắn vẫn có cảm giác một cổ lửa giận không nói nên lời đang thiêu đốt trong lòng.
Một người cao cao tại thượng, không có lý do gì lại bị một tên nhà quê khiêu khích thành như vậy. Chuyện này không phù hợp với thân phận và địa vị của hắn, vốn Tư Đồ Kiến cảm thấy những lời của Đường Phong rất đáng chê cười, nhưng một câu cuối cùng, đã triệt để chọc giận hắn.
Câu kia vốn là hắn đã nói, hiện giờ chẳng khác gì tát một bạt tay vào mặt hắn, làm cho da mặt của Tư Đồ Kiến nóng lên, nếu hắn không trút giận, hắn không còn là Tư Đồ Kiến nữa.
- Tiểu nhi, muốn chết!
Tư Đồ Kiến nổi giận gầm lên một tiếng, uy áp toàn lực cường hoành của Linh giai trung phẩm ép thẳng tới Đường Phong, cổ uy áp này không ngừng ngưng tụ, so với việc hắn phóng thích sát chiêu của mình còn lợi hại hơn, thần thức công kích, trực tiếp tác dụng lên hồn phách, nếu đổi lại là một Linh giai hạ phẩm khác, chắc chắn sẽ không ngăn cản được, kết quả cuối cùng không thể nghi ngờ là trọng thương hồn phách.
Nhưng Tư Đồ Kiến nhanh chóng phát hiện điểm không ổn, uy áp dũng mãnh như thủy triều của hắn, dù là Linh giai trung phẩm ngang cấp, cũng phải trịnh trọng cẩn thận, nhưng Đường Phong giống như một tảng đá ngầm vạn năm, vẫn đứng thẳng ở đó, trên mặt không có chút thần sắc thống khổ nào, hắn vẫn bình thản tự nhiên, tóc dài bay múa, giống như hắn chẳng phải chịu đựng uy áp của Linh giai trung phẩm, mà là một làn gió mắt thổi vào mặt.
Khóe miệng Đường Phong nhếch lên, nhìn Tư Đồ Kiến cười lạnh một cái, hàm nghĩa của nụ cười này không cần nói cũng biết, chinh là muốn nói uy áp của Tư Đồ Kiến quá yếu.
Đường Phong đã từng ngâm hồn phách của mình trong vạn năm linh nhũ, lực lượng hồn phách không giống bình thường, dù là uy áp của Linh giai thượng phẩm hắn cũng có thể ngăn cản được, huống chi Tư Đồ Kiến chỉ là Linh giai trung phẩm mà thôi, hắn muốn dùng uy áp đòi lại mặt mũi, hiển nhiên là đã tính sai rồi.
Mắt thấy Đường Phong vô sự, thần sắc của Tư Đồ Kiến cũng bình tĩnh một ít, tò mò đánh giá Đường Phong, hắn nhìn Đường Phong từ trên xuống dưới, chau mày nghĩ mãi mà không rõ vì cái gì mà một Linh giai hạ phẩm có thể dưới uy áp của hắn mà vẫn êm đẹp không bị thương một chút nào, chẳng lẽ có gì không đúng sao?
Còn đang nghi hoặc, đột nhiên ánh mắt đùa cợt của Đường Phong biến đổi, trở nên lợi hại như chim ưng, biên thành đằng đằng sát khí, cặp mắt kia giống như câu hồn sứ giả của địa ngục, vung vẩy thanh phích lịch câu, làm cho người ta không rét mà run.
Cùng lúc đó Tư Đồ Kiến cảm thấy uy áp của mình giống như một tấm vải rách bị cổ khí thế ác liệt này phá vỡ, nhìn thấy khí thế phía đối diện đang trùng kích về phía mình.
Tư Đồ Kiến biến sắc, vội vàng ngưng tụ tâm thần để ngăn cản, tuy nhiên vẫn không thể ngăn cản được toàn bộ.
Thân hình đứng giữa hư không ngấp nhô một cái, sắc mặt Tư Đồ Kiến tái nhợt một chút, sau đó "Phốc" một tiếng, khóe miệng phun ra máu tươi.
Mọi người đều cả kinh! Sắc mặt nhìn Đường Phong cũng biến đổi.
Dù là Tư Đồ gia như thế, Đường gia bảo cũng giống như thế. Không có người nào có thể nghĩ đến, đối chiến chính diện bằng khí thế, Tư Đồ Kiến lại bị thua Đường Phong.
Điều này đã triệt để phá vỡ nhận thức của mọi người về đẳng cấp thực lực.
Linh giai trung phẩm và Linh giai hạ phẩm, tuy chỉ kém nhau một cấp bậc, nhưng chênh lệch giống như trời và đất, đến Linh giai, mỗi lần tấn chức đều khó hơn lên trời. Sau khi tăng lên, một Linh giai trung phẩm muốn đối phó một Linh giai hạ phẩm, giơ tay nhấc chân cũng có thể thủ thắng, dù thực lực của Linh giai hạ phẩm có mạnh một chút, nhưng cũng chỉ có thể chèo chống một thời gian mà thôi, nhưng vẫn như cũ khó tránh được vận mệnh bại trận.
Nhưng chuyện xảy ra trước mặt, lại vượt qua sự tưởng tượng của mọi người.
Tư Đồ Kiến đối chiến khí thế với Đường Phong, tất cả mọi người đều cảm nhận được. Tư Đồ Kiến phóng thích khí thế và uy áp, đúng là của Linh giai trung phẩm, nhưng Đường Phong lại biểu lộ ra sự yêu nghiệt của mình, dùng cảnh giới Linh giai hạ phẩm, phóng xuất ra khí thế và uy áp, không ngờ còn lợi hại hơn Tư Đồ Kiến một bậc.
- Từ lúc nào Phong nhi trở nên lợi hại như thế?
Đường Đỉnh Thiên lặng lẽ hỏi Diệp Dĩ Khô một tiếng.
- Ta nào biết được, hắn là con của ngươi, ngươi còn không rõ sao?
Diệp Dĩ Khô cảm thấy ngoài ý muốn, tuy vừa rồi Đường Phong đã biểu hiện qua một chút thực lực trước mặt nàng, nhưng không bại lộ toàn bộ thủ đoạn của mình, Diệp Dĩ Khô chỉ cho rằng hắn chỉ lợi hại hơn Linh giai hạ phẩm bình thường mà thôi, nhưng không ngờ lại lợi hại như vậy.